Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Diệt hồn, song nhận liên kích”, Trì Võng Lưỡng sa sẩm mặt mày, hai lưỡi đao trong tay lập tức chém ra, hai luồng ánh sáng đen kịt lao về phía Dương Hạo.
“Giết!”.
“Chết!”, sự công kích của mười hai người gần như hình thành cùng một lúc. Dương Hạo thân cô thế cô, trong màn đêm đen cảm nhận bản thân như rơi xuống địa ngục.
“Nếu đây là địa ngục thì kiếm này của ta sẽ thế nào?”, âm thanh mang theo sự tức giận vang lên. Xung quanh y hội tụ kiếm quang đáng sợ, ánh sáng chói mắt màu bạc, bộc phát ra từng đợt uy lực.
“Lực đạo pháp Chiến Thần, bùng phát đi!”, bên trong cơ thể, lực đạo pháp Chiến Thần đã chuyển từ màu bạc sang màu đục ngầu, toát ra một cỗ uy lực đáng sợ.
“Tuế Nguyệt kiếm đạo, Nhất kiếm Địa Ngục, phá! Diệt! Chém! Giết!”, trong giọng nói của y mang theo sự bá khí vô tận, kiếm quang xoẹt qua không gian, tràn đầy sắc bén.
“Bùm! Bùm!”, thanh kiếm với uy lực đáng sợ này lập tức xé toạc đa số đòn tấn công, trừ một số người, những người khác đều bị đánh bật ra.
“Bụp!”, Phật chưởng của tiểu hòa thượng Tự Tại đập mạnh vào phần ngực Dương Hạo trước, lực đạo pháp Phật đạo thần thánh đó lập tức khiến y phụt ra một ngụm máu.
“Phụt!”, ngay sau đó Tịch Diệt chi lực đáng sợ của Hưu Dương xuyên thấu không gian, cũng xuyên qua cơ thể Dương Hạo, mang theo một ngụm máu tươi.
“Phá!”, chưởng ấn của Vi Yến Sơn cũng ập uống, đập vào vai Dương Hạo, chỉ là đòn công kích này của hắn không gây chút thương tích gì cho Dương Hạo, chỉ là khẽ chấn động một chút thôi.
Cơ thể hiện giờ của Dương Hạo đã đạt tới cấp bậc Thiên Quân đáng sợ. Cảnh giới Linh Kiếp bình thường làm sao có thể khiến y bị thương được chứ. Chỉ có đòn công kích đáng sợ của hai người tiểu hòa thượng và Hưu Dương mới khiến y bị thương tổn.
“Cút!”, mặc dù Vi Yến Sơn không thể làm y bị thương, nhưng cơn phẫn nộ trong lòng y đã dâng đến cực điểm. Vi Yến Sơn giống như một con ruồi, không ngừng bu quanh, nhân cơ hội để tấn công, thực sự khiến người ta căm ghét đến cực độ.
Phập!”, một đạo kiếm quang xẹt qua tầm mắt của Vi Yến Sơn, xuyên qua linh hồn hắn.
Nhưng vào lúc này, trên người Vi Yến Sơn lại lóe lên một tầng ánh sáng trắng, bảo vệ vững chắc linh hồn hắn, đồng thời lập tức phá tan kiếm đạo của Dương Hạo.
“Hả? Lực bảo vệ linh hồn?”, Dương Hạo cau mày, nhìn Vi Yến Sơn lùi ra phía xa, trên mặt hiện lên sự khinh bỉ.