Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Ồm!”, một tiếng rung động nhẹ nhàng vang lên, từng tia từng tia một, lực phong chi đạo pháp không ngừng dung hợp vào trong kiếm đạo đục ngầu, tăng thêm khí chất thanh tao cho nó.
“Vù vù!”, thời gian trôi qua, thời gian bảy ngày đã qua.
Trong bảy ngày này, Dương Hạo hoàn toàn chìm đắm trong hợp đạo. Y quên hết mọi thứ, trong lòng chỉ có phong chi đạo pháp dung hòa vào trong kiếm chi đại đạo.
Phong chi đạo pháp, ma chi đạo pháp, kiếm chi đại đạo, hai loại trước là đạo pháp, mà kiếm mới chính là đại đạo hoàn chỉnh. Hai loại đạo pháp phía trước hoàn toàn dung hợp vào trong kiếm chi đại đạo, thực lực của Dương Hạo lại tăng lên một bậc.
“Là mạch của Dương Giang, một kẻ tiểu bối tên là Dương Hạo đã giết chết Dương Lực”.
“Khốn kiếp! Lại dám phạm tới bề trên, phải bị trừng phạt”.
“Đúng vậy! Khi sư diệt tổ! Người như vậy làm sao có thể giữ lại trong nội bộ tộc Dương Thị ta được?”
Trong đại điện, đa số Thiên Quân đều phẫn nộ nói, ai nấy đều muốn giết Dương Hạo.
“Các vị, trước tiên xem tên Dương Hạo đó giải thích như thế nào đã? Nếu như không đưa ra được một lý do hợp lý, chúng ta sẽ trực tiếp bắt lại”, vị trưởng lão có tuổi nhất nói một câu, sau đó liền đi ra ngoài.
Không có bức tường không lùa gió, mặc dù nói hôm đó khi Dương Hạo giết Dương Lực, chỉ có người bên cạnh là biết. Nhưng chuyện xảy ra trong Dương Thị thì cũng chẳng thể che giấu những Thiên Quân đó được.
Bảy đại Thiên Quân, hùng hùng hổ hổ tới nơi ở của mạch của Dương Giang.
“Rầm rầm!”, tiếng động cực lớn đánh thức đám người Dương Kỳ đang tu luyện, khi bọn họ đi ra ngoài xem, lập tức nhìn thấy bảy đại Thiên Quân, tỏa ra hận ý nồng đậm, bao trùm toàn bộ không gian trăm dặm xung quanh.
“Dương Giang ở đâu?”, ông lão hỏi một câu, giọng điệu khinh thường vô cùng. .
Khởi bẩm tiền bối, ta chính là Dương Giang”, Dương Giang bước ra, hành lễ với ông lão phía trước, sau đó lại hành lễ với từng vị Thiên Quân.
Cơ thể ông ấy lúc này khẽ run lên, đối mặt với bảy Thiên Quân, ông ấy thực sự không nghĩ ra cách nào có thể bảo vệ con trai của mình được.
“Tiền bối, là Dương Lực ức hiếp bọn ta, ta”, Dương Giang giải thích một lượt, nhưng ông lão đó lại giơ tay lên ngắt lời.
Lão ta tràn đầy uy nghiêm, nói: “Không cần nói nhiều, bảo Dương Hạo ra đây, Dương Hoắc ta muốn xem xem, hậu bối có thể giết chết Dương Lực, rốt cuộc là Thiên Quân mấy trọng?”