Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dương Cuồng Nhân chọc chọc vào cánh tay của Dương Hạo, nhìn năm người họ và hỏi: "Năm người họ là ai? Bảo vật mà đệ nắm giữ thực sự có thể chứa được cường giả Thiên Quân à? Thật không thể tin được!"
“Đây là bí mật của ta”, Dương Hạo cười thần bí, không thèm giải thích.
“Ùng!”, Triêu Doanh đầu tiên liếc nhìn Dương Cuồng Nhân, sau đó quay người lại, khí tức kiếm đạo cuồng bạo phun ra, sức mạnh đại đạo nổi lên, tạo thành một tấm bảo hộ cực lớn.
“Tiên Lăng!”, ông ta khịt mũi. Tiên Lăng ở phía sau lập tức hiểu ra, nhanh chóng phóng ra sức mạnh đại đạo của chính mình chống đỡ lấy tấm bảo hộ.
Ba người Thôi Duệ còn lại cũng nhanh chóng giải phóng sức mạnh mạnh mẽ của đạo, khiến toàn bộ tấm bảo hộ trở nên cứng rắn hơn. Vào lúc này, ngay cả một Thiên Quân tam trọng cũng không có khả năng đột phá tầng bảo vệ này.
Dương Cuồng Nhân trong lòng vô cùng kinh ngạc, năm người này dường như có thể dung hợp với nhau một cách rất tự nhiên. Sức mạnh đại đạo của họ được tích hợp lẫn nhau.
Tấm bảo hộ này nhìn dường như có thể phòng thủ. Trên thực tế, đòn tấn công của nó cũng vô cùng đáng sợ. Kiếm đạo, hỏa chi nhất đạo..., những đại đạo này có thể bùng phát và tấn công bất cứ lúc nào.
“Cuồng Nhân, hãy dùng tâm thần để dò xét mọi thứ xung quanh”, Dương Hạo quay lại nhìn Dương Cuồng Nhân và nói.
“Được rồi!”, gật đầu, tâm thần Dương Cuồng Nhân lập tức tỏa ra. Dương Hạo hơi sửng sốt, lực tâm thần của tên này thực lực đã đạt tới tứ trọng rồi.
Tâm thần cũng chia thành chín cấp, một khi đạt đến mức viên mãn thì có thể trồng được cây của trời, có thể đạt được cảnh giới Thiên Đạo. Tâm thần của Dương Hạo trước đó chỉ ở cấp nhất trọng thôi.
Việc phát ra Tâm Thần ngũ tuyệt có thể có sức mạnh kinh khủng phá nát tâm thần của Thiên Quân tam trọng. Nếu trước đây y có tâm thần tứ trọng, thì khi giết chết Đinh Linh đó cũng không hao tổn nửa điểm tâm thần.
“Ùng!”, lồng bảo hộ từ từ hạ xuống, đến gần mặt nước.
“Rầm!”, khi chỉ còn cách mặt nước chưa đầy 100m, một sinh vật khổng lồ dưới nước đột ngột lao ra khỏi mặt nước, cái miệng khổng lồ đầy răng sắc nhọn nuốt chửng bảy người trong chiếc lồng bảo hộ.
“Triêu Doanh, các ngươi cố giữ vững, để ta”, nhìn sinh vật to lớn dưới nước đang nuốt chửng mình, Dương Hạo nói một câu, sau đó một đạo kiếm quang bay ra.
“Xoạt!”, trong ánh mắt kinh ngạc của Triêu Doanh, kiếm quang xuyên qua cơ thể sinh vật, tiêu diệt hoàn toàn, không để lại chút gì.
Đường kiếm đó, tưởng chừng chỉ là một đường kiếm đơn giản, nhưng thực chất là hàng ngàn kiếm khí sắc bén đáng sợ. Kiếm đạo của Dương Hạo đã trở nên hoàn thiện hơn trước.