Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đã trải qua hơn một tháng kể từ khi hai người nhận ra nhau, phim "Nhất Niệm truyện" đã đóng máy, công đoạn hậu kỳ đã toàn bộ hoàn tất. Bộ phim thành công vượt ngoài mong đợi, các diễn viên trong phim từ vai chính tới vai phụ đều trở thành nhân vật của công chúng, độ nổi tiếng và phủ sóng vô tiền khoáng hậu, công ty Hoa Dương kiếm được bộn tiền, giá trị cổ phiếu tăng lên vùn vụt, thương hiệu tăng độ phủ trên thị trường cả nước và bức phá sang một tầm cao mới, có thể nói là bội thu cả về tiền tài lẫn tiếng tăm danh vọng.
Truyện "Nhất Niệm hạnh phúc" của Mạc Lam thì không cần bàn cãi, dẫn đầu top những truyện mạng được yêu thích nhất, lượt truy cập và tương tác nhiều nhất, truyện chuyển thể phim hay nhất v. V.. tên tác giả Undo Blue trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trong vài tháng sau đó.
Còn riêng về tình cảm của Dương Tầm và Mạc Lam, từ sau buổi hẹn hò đầu tiên, đến khi nhận ra nhau, hai người đều có chung cảm giác sinh ra là để dành cho nhau, tuy không công khai ra bên ngoài, nhưng một ánh nhìn, một cử chỉ trao nhau, như đã xác định chỉ chờ ngày chung một mái nhà.
* * *
Thành phố L về đêm chộn rộn dị thường, khác hẳn bầu trời đêm tĩnh lặng sâu thẳm như mọi khi. Mạc Lam nhìn ra bên ngoài, mây che phủ cả một vùng trời, mưa tầm tã đã được hơn ba tiếng đồng hồ, tim cô vẫn còn ngọt lịm bởi những lời thì thầm trao đổi qua điện thoại với Dương Tầm, môi cô luôn hiện diện một nụ cười ngọt ngào.
Từ khi quen Dương Tầm, cô đã không còn cảm thấy sợ hãi với những ngày trời mưa bão bùng như thế này nữa, có lẽ tình yêu của cả hai đã tiếp thêm sức mạnh, cũng có lẽ bờ vai của anh đã cho cô thêm niềm tin và sự vững chãi.
Cô cảm thấy mình đang sống trong cảnh đêm đông giá rét may mắn được hưởng cái nắng ấm dịu dàng của tiết trời tháng ba mà người ấy đã đem lại, đứa con tinh thần "Nhất Niệm hạnh phúc" của cô đã như ước nguyện chắp cánh bay cao, khó khăn về tài chính cuộc sống đã được giải quyết.. những ngày vất vả khổ cực đã qua đi, cô có thể bước tiếp để tiến tới cuộc sống hạnh phúc dành riêng cho mình.
Đột nhiên, cô lại nhớ tới Triệu Đình - người bạn trai đầu tiên thời sinh viên, không biết giờ đây anh như thế nào, cuộc sống bên nước ngoài có tốt không, dù hữu duyên vô phận, cô vẫn trân trọng tình bạn quý báu thời thanh xuân, cô vẫn rất biết ơn người đã làm cho thanh xuân cô có chút ấm áp, chút hoan hỉ và ấm lòng.
Mấy tháng nay mặc dù cảm giác hạnh phúc tràn ngập xung quanh, nhưng Mạc Lam vẫn cảm thấy có gì đó không hay sẽ xảy đến, có phải đôi lúc hạnh phúc quá lâu con người sẽ trở nên nhút nhát, mất đi sức đề kháng bản năng chống lại nghịch cảnh vốn có sẵn từ lâu trong người, có lẽ là do mình tự dọa mình mà thôi, có lẽ là thế?
* * *
Trong một căn phòng hạng sang của khách sạn năm sao Dolphin 4 Eyes, một phụ nữ trẻ mặc chiếc váy voan gợi cảm đang ngồi trước bàn trang điểm, dùng hai tay bôi nhẹ kem dưỡng da trên người, chốc chốc lại liếc mắt tình tứ nhìn vào chiếc gương để quan sát người đàn ông đang ngủ say trên giường.
Cô biết đối phương tại sao lại nói lời đường mật và có cử chỉ dịu dàng như người tình tối qua, mặc dù anh ấy đã hỏi rất khéo léo, cô vẫn biết mục đích chính của người đàn ông đêm qua là gì. Dò thám tình báo của tập đoàn Hoa Dương cho tập đoàn Hằng Tín, tìm cơ hội đả kích và lật đổ soán ngôi, thậm chí có thể là thâu tóm Hoa Dương.
Mặc dù biết hết những ý đồ của đối phương, nhưng cô đã trót gửi trái tim mình cho người đàn ông này kể từ lần đầu gặp mặt, không chỉ bởi vì người này là một diễn viên nổi tiếng và hào hoa, còn bởi vì tính cách có chút cao ngạo và thẳng thắn, rất riêng rất dễ mến. Vì người ấy, cô sẵn sàng dấn thân làm một gián điệp thương mại cho tình yêu.
Tiền bạc đối với cô mang lại ý nghĩa không nhiều, có một người mình có thể hết lòng yêu thương mới là cái đáng quý. Không phải không nghĩ đến việc đối phương sẽ lợi dụng mình, nhưng người đang yêu bao giờ cũng là mù quáng, cô luôn tin rằng, bằng lòng chân thành hết mình vun đắp vì tình yêu, đối phương trước sau cũng sẽ nhận ra tấm chân tình của cô, yêu thương cô và cả hai cùng nhau đi đến chân trời hạnh phúc.
Tư Đồ Phong đã thức dậy từ rất sớm, nhưng vì phải nghĩ ngợi một số việc nên anh vẫn giả vờ nhắm mắt. Hôm qua một nửa vì công việc một nửa còn lại anh muốn mượn người khác để khỏa lấp chỗ trống mà Mạc Lam đã để lại trong tim anh. Người qua đêm hôm qua với anh là ai không quan trọng, vì khi ân ái trong tâm trí anh chỉ có hình bóng của cô ấy.
Dạo gần đây anh không lúc nào không nghĩ tới Mạc Lam, cô ấy gần như trở thành nỗi chấp nhất không nguôi trong lòng. Dù biết rằng giữa hai người đó chẳng còn chỗ trống để người khác xen chân vào, nhưng con thiêu thân vẫn không thiết vờn mình với lửa, để rồi nhận ra, chỉ chuốc lấy thân tàn ma dại mà lửa không thích hợp mình. Mạc Lam vẫn đối xử tốt với anh, nhưng chỉ là tình cảm bạn bè, tình anh em không hơn không kém. Nhiều lúc anh muốn hét thật to và dứt khoát chấm dứt tình trạng khổ sở vất vả này, nhưng tựa như chân dính chặt vào đầm lầy, loay hoay dùng dằng mãi mà không thoát ra được, và càng lún càng sâu, lại càng đau khổ hơn. Nhìn thấy hai người ấy càng lúc càng yêu thương bền chặt, ánh mắt cử chỉ dành cho nhau ngọt ngào thắm thiết, lỗ hổng trong tim lại càng to ra và rỉ máu, anh không biết phải làm gì ngoài việc vùi đầu vào công việc để quên đi tất cả.
Không phải là anh không có nguyên tắc của mình, không đến nỗi phải vì công việc mà làm việc bán rẻ bản thân hoặc đùa giỡn với tình yêu như thế, nếu mà như thế thì ngay cả bản thân anh cũng sẽ tự khinh bỉ mình, xem thường mình, tủi nhục thay cho mình. Thế nhưng, thời điểm hiện tại anh phải làm thế, phải thật cố gắng trong công việc để khuây khỏa đi nỗi buồn. Và nhen nhóm đâu đó hi vọng khi đã đánh đổ được tập đoàn Hoa Dương, hạ gục được Dương Tầm, anh sẽ giành lại được người con gái anh yêu thương. Giờ đây trên tay anh đã nắm được một số thông tin quan trọng, đợi một thời gian nữa, khi thời cơ chín muồi, mục đích cuối cùng sẽ đạt được, anh tin rằng ngày đó sẽ cách đây không xa.
* * *