“Các bạn có nhớ một câu nói trong Gossip Girl không? Nếu hai người nhất định phải ở bên nhau thì cuối cùng họ cũng sẽ tìm được cách để về với nhau thôi.”
…
Truyện này không dài, chỉ có 15 chương thôi, nội dung rất nhẹ nhàng. Cuộc sống là một trái đắng nên tiểu thuyết thì phải ngọt ngào chứ, mọi người thấy đúng không?
Về cái tên truyện thì tớ đã nghĩ rất nhiều, nguyên gốc là “niệm niệm không nghĩ quên (nhớ mãi không quên)” kia. Cái này tớ không biết có chơi chữ hay không, vì nữ chính tên là Tư Niệm. Nhưng mà nếu để cái tên kia thì dài quá, thế nên tớ chuyển thành Mãi Nhớ. Bản thân Mãi Nhớ đã là Niệm Niệm, mà Mãi Nhớ thì cũng là không quên. Tớ thấy cái tên này khá là được.
Truyện chống chỉ định với những bạn muốn tìm máu dê máu chó hoặc muốn cười rụng răng.