Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Mang Theo Không Gian Đi Tu Hành - Kim Liên Thiên
  3. Chương 45
Trước /103 Sau

Mang Theo Không Gian Đi Tu Hành - Kim Liên Thiên

Chương 45

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Linh thạch trong hồ lô đã đủ dùng, khi nào anh về?”

Khúc Phàm lấy tù và trên tay cậu, đặt sang bên cạnh, nắm tay cậu, tỉ mỉ mà vuốt ve, “Đám nhỏ hẳn cũng sắp được nghỉ, anh trở về lại sử lý thêm vài chuyện, dù sao cũng mất một tuần, bên này cũng không còn việc gì khác, anh nghĩ về sớm một chút.”

Thước Nhạc khẽ gật đầu, “Đúng lúc anh về bảo mẹ mua thêm vài món đồ, em cũng không đưa mẹ danh sách được, anh nói với mẹ về tình hình bên này, mẹ sẽ biết cần mua gì thôi. Khi quay lại đây thì cũng dẫn cả thím Ngô theo cùng nữa, em muốn thím Ngô đến đây làm quản gia cho chúng ta. Mặt khác, cũng phải đưa cả Sâm Ba về nữa. Cậu ta rời nhà nhiều năm như vậy rồi. Nhưng về người Sâm gia, anh nói nên gặp ở đây hay về nhà họ gặp mặt đây. Việc này vẫn còn chưa nói cho họ biết, mấy hôm nay Sâm Kỳ cũng cứ muốn nói lại thôi, cũng không biết đã nhận ra được điều gì không nữa?”

“Vẫn gặp ở đây đi. Sâm Ba rời nhà nhiều năm như vậy, nếu về thôn thì sẽ quá ầm ĩ. Em tìm dịp nào đó nói chuyện với Sâm Kỳ, anh thấy đứa nhỏ này rất tốt, lớn hơn Sâm Ba một tuổi, thoạt nhìn vững vàng hơn, chờ lần này về sẽ tu nhận cùng với Lan Y và Lan Phi luôn đi. Sâm Ba sau này có về thôn không thì cứ thử xem rồi để chính cậu ta quyết định. Đám Cao Sảng nhất định không thể đến hết được, trong nhà cũng không thể không có ai, chú thím Lâm cũng tạm thời không đến đây. Nếu chú thím muốn đến thì chờ đám nhỏ nghỉ hè xong thì lúc đưa tụi nó về sẽ đưa chú thím đến đây luôn.” Khúc Phàm nói xong thì nhíu mày, “Anh cả và Phí Dương phải chăng cũng chưa nên đưa họ tới đây vội, tuy rằng Phí Dương ở cạnh em thì tốt hơn nhưng kết cấu năng lượng bên này khác với ở nhà chúng ta. Anh thấy cứ để Phí Dương chờ thêm một thời gian nữa đã, không thể xảy ra bất trắc gì được.”

“Được, cứ làm theo lời anh đi.” Tuy bọn họ đã xác định cha mẹ đến đây sẽ an toàn, nhưng còn tình huống của Phí Dương lại đặc biệt, không thể mạo hiểm được.

Bởi đã quyết định xong, sáng sớm hôm sau Khúc Phàm rời đi, đồng thời cũng mang theo hồ lô. Hắn sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có hồ lô thì không sợ thiếu linh thạch.

Tuy rằng lại một lần nữa chia lìa, nhưng hai người đã không còn bối rối giống như trước kia nữa, cũng chỉ một tuần nữa sẽ lại được gặp nhau mà. Suy xét đến tính an toàn, vào lúc chưa thể hiểu được tại sao Thước Nhạc lại không thể rời khỏi nơi này cùng với việc hiểu rõ về tình huống tu sĩ nơi này thì không nên để cha mẹ và đám nhỏ đến đây, dù sao cũng quá mơ hồ. Nhưng dù sao cũng là chuyện tất yếu, họ cần thông báo tin bình an cho người trong nhà, để họ hiểu được tình hình hiện nay của cậu thì mới có thể yên tâm được.

Tiễn Khúc Phàm đi, trong nhà cũng không còn chuyện gì, mà đám Lan thúc rời nhà lâu như vậy cũng muốn về nhà rồi.

Thước Nhạc tìm Lan thúc nói chuyện một chút, nói ra điều mà cậu đã sớm quyết định, hy vọng Lan thúc có thể cùng sinh sống với bọn họ. Ở chung với nhau mấy tháng, cậu thật sự đã coi Lan thúc như người nhà. Có lẽ cũng mang theo chút tình cảm của chim non đi, cậu có tình cảm đặc biệt đối với người đầu tiên mà cậu gặp được khi đến thế giới này, hoàn toàn coi thúc ấy như trưởng bối trong nhà. Hơn nữa bởi vì đã thu nhân Lan Y và Lan Phi, quan hệ giữa họ lại càng thêm đặc biệt. Cậu không thể nào lấy công pháp tu hành để dụ Lan thúc được, như vậy sẽ khiến tình cảm giữa họ bị biến chất. Tuy Thước Nhạc đã sớm quyết định sẽ để cả nhà Lan thúc cùng tu hành.

Nghe cậu đề nghị như vậy, Lan thúc trầm mặc một lúc, nghĩ rồi gật đầu đồng ý. Trước tạm không nói tới hai nhi tử của thúc, chỉ nhìn ở Thước Nhạc, thúc cũng sẽ đồng ý. Nhưng chuyện chuyển nhà đâu có dễ dàng như vậy, trong nhà còn có rất nhiều thứ, đâu thể nói bỏ là bỏ luôn được, việc này cũng không thể vội được.

Tiền ca, Tiền tẩu cũng chuẩn bị cáo từ Thước Nhạc. Đã rời nhà nhiều ngày như vậy cũng không thể cứ bỏ mặc được, nhưng họ lại không thể rời thành được. Bởi lúc Thước Nhạc bắt mạch kiểm tra cho Tiền tẩu, vốn chỉ muốn kiểm tra sức khỏe của tẩu xem sao, không ngờ tẩu quả đã mang thai. Cho dù trước đó cậu đã nghĩ đến, nhưng không ngờ lại chuẩn như vậy.

Vợ chồng Tiền gia nghe chuyện này thì mừng phát điên. Tiền tẩu lại khóc một lúc, nếu không phải sợ sẽ hại đến sức khỏe, tẩu nhất định sẽ khóc cho thật đã luôn. Dù sao cũng đã mong ngóng hơn mười năm cơ mà. Bởi đứa nhỏ còn chưa được một tháng, cũng mới chỉ được nửa tháng, đoán rằng đại phu bình thường cũng không thể nhìn ra được. Vốn đã là sản phụ cao tuổi, ở trên Địa Cầu thì không sao nhưng ở đây lại rất nguy hiểm, vẫn nen chờ đến khi thai kỳ ổn định lại thì tốt hơn. Cho nên dù ngại nhưng Tiền tẩu vẫn ở lại.

Thước Nhạc rất vui vẻ, vợ chồng nhà này nha, nam ổn trọng, nữ lanh lẹ, cậu đều rất thích, ở chung cũng không thấy gì không thoải mái. Mấy ngày nay thu dọn nhà cửa, hai người dùng rất nhiều cách thức đặc biệt, mà họ thì không hỏi lấy một câu nào.

Kỳ thật lúc trước sau khi nói chuyện mua người, Thước Nhạc cũng đã bàn bạc với Khúc Phàm về vấn đề tăng thêm nhân thủ trong nhà họ. Đó là chuyện tất yếu. Đương nhiên, cậu cũng không nghĩ tới nhà mình sẽ như mấy đại gia tộc nơi này, cho con cái mình mười tám nha hoàn, tiểu tư, nhưng đợi đến khi dọn vào Phùng trạch, ừm, hiện đã không thể gọi là Phùng trạch nữa rồi, dọn vào đó thì dù sao cũng phải tăng thêm nhân thủ. Tuy nhiên cậu và Khúc Phàm không phải thánh nhân, không thể nào để cho tất cả mọi người cùng tu hành với họ, họ chọn đồ đệ còn phải xem nhân phẩm của người đó, cũng không thể cứ tràn ngập nhân ái, thấy ai cũng thu nhận được. Cho dù họ cho rằng người người ngang hàng, nhưng nếu họ thật sự làm như vậy thì sẽ gặp khó khăn lắm đây.

Họ cũng đã thảo luận qua, môn pháp họ nhận người, hẳn cũng nên chia làm mấy cách. Một là đồ đệ của họ, những đồ đệ này được họ truyền dạy. Hiện ngoài đám nhỏ thì đã thu nhân bốn đồ đệ, còn có ba chuẩn đồ đệ nữa, vậy đã rất nhiều rồi. Mà những đồ đệ này, ngoại trừ Trương Hi vì tư chất tốt, tính cách tốt ra thì những đồ đệ khác đều phải xem nhân phẩm trước, còn tư chất chỉ là thứ yếu. Phẩm cách là tiêu chuẩn quan trọng nhất khi họ thu đồ đệ, nếu một người phẩm tính không tốt, cho dù hắn ta có thể thiên tài tu chân, họ cũng không thu nhận. Điều này đã được họ viết vào trong môn quy.

Mà một cái khác chính là chúng yêu trong không gian. Hiện vẫn còn chưa nhìn rõ nhưng theo thời gian trôi qua, yêu sẽ trở thành chủ lực của môn phái bọn họ. Coi như trong không gian của Thước Nhạc không thể sinh ra yêu mới, thì số lượng đã thức tỉnh thần thức cũng đã rất nhiều rồi.

Cuối cùng chính là giống như nhóm người chú Lâm. Bên chú Lâm và bọn họ cũng không phải thầy trò, bọn họ là cùng tu hành, nhưng đồng thời Lâm thúc cũng giúp bọn họ làm việc. Có thể nói, ở Yến Kinh nếu không có chú thím Lâm và thím Ngô tồn tại thì trong nhà sẽ bận mãi không hết việc, họ rất quan trọng. Hai người cũng từng bàn bạc, nếu có thể giống như đám người chú Lâm, lựa chọn vài người có tính cách tốt, nhân phẩm tốt thu nhận vào trong môn phái. Những người này có thể giúp môn phái lo những chuyện vặt vãnh. Sau này môn phái lớn mạnh thì hẳn càng nhiều chuyện cần lo, mà những người này cũng rất quan trọng.

Hai người đã bàn như vậy, Thước Nhạc cũng có chút suy tư. Vợ chồng Tiền gia là sự lựa chọn rất tốt. Nhân phẩm của họ cũng đã được chứng thực hết, mà năng lực làm việc cũng mạnh nữa. Thước Nhạc thậm chí nghĩ tới sau này họ lập sản nghiệp ở đây thì hoàn toàn có thể để họ gánh vác một phương. Mà tính cách của họ cũng rất hợp với việc quản lý gia vụ. Có điều, về chuyện này vẫn còn chưa nghĩ xong xuôi, cậu cần cha mẹ đến đây để mọi người cùng bàn bạc lại. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến môn phái sau này. Có rất nhiều chuyện cần quan tâm, không thể cứ quyết định qua loa như vậy.

Quảng cáo
Trước /103 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bé Chân Ngắn Và Quý Ngài Cuồng Bóng Lông

Copyright © 2022 - MTruyện.net