Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tạ Dư An nghe vậy liền ngẩn ra, cậu rất muốn nói với Thẩm Trọng Thành rằng bình thường mình không có đến công ty, vì cậu là diễn viên chứ không phải ca sĩ, bình thường đều không cần phải đến phòng luyện tập, cậu có đến công ty cũng chỉ là bàn bạc việc hợp đồng, đa phần thời gian khác đều ở nhà hoặc phim trường.
Nhưng Tạ Dư An chỉ mới mở miệng đã ngậm lại, vì cậu thấy Thẩm Trọng Thành đối với chữ "nhà mới" của bọn họ rất là hào hứng, cậu không muốn nói ra lời như vậy khiến Thẩm Trọng Thành mất sạch hứng thú.
Cậu ngước mắt nhìn thoáng qua sườn mặt Thẩm Trọng Thành, anh ta lớn lên vốn vô cùng đẹp trai, lần đầu tiên hai người mới gặp nhau, ánh mắt anh ta lúc bước ra từ trong bóng đêm khiến Tạ Dư Anh nghĩ cả đời cũng không thể nào quên được, hôm nay anh ta đeo kính khiến đường nét khuôn mặt được rõ ràng hơn, có một loại cảm giác vô cùng lạnh lùng sắc sảo, nhưng lúc cười nhạt thì vẻ lạnh lùng tản đi không ít.
Mà Tạ Dư An biết anh cười lên là bởi vì cậu.
Vì vậy mà dù cho Tạ Dư An đã chuẩn bị tốt những lời nên nói nhưng chả hiểu sao hiện giờ lại hơi nói lắp: "Vậy, nơi này cách chỗ làm của anh có gần không? Anh đi làm có tiện không?"
Thẩm Trọng Thành nghe được Tạ Dư An quan tâm mình thì cười càng thêm sâu, anh nắm lấy tay của cậu bước nhanh vào thang máy, dùng vân tay mở khóa nhà sau đó đi thẳng lên sân thượng, chỉ vào cách đó không xa một cái tòa lầu cao chót vót, nói với Tạ Dư An: "Rất gần, anh đã chuyển Ánh Quang đến chỗ này."
Tuy rằng Tạ Dư An đối với việc Ánh Quang bị thu mua đã sớm biết, thế nhưng cũng không có bất cứ tin tức gì được tung ra, không ngờ bây giờ lại được nghe Thẩm Trọng Thành nói ra tin tức mới nhất này.
"Vậy là tốt rồi..." Tạ Dư An cụp mắt, nhớ lại toàn bộ căn phòng đã xem qua, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi một câu, "Ở đây không có phòng khách sao?"
Cho dù lúc trước đã được Thẩm Trọng Thành cho xem nhà mới qua video, nhưng xem từ xa vẫn không thể bằng đến tận nơi cảm nhận một phen, mà khi chân chính đến nơi này, Tạ Dư An mới phát hiện Thẩm Trọng Thành mua nhà ở khu nhà cao cấp này rốt cuộc có bao nhiêu xa xỉ.
Như là giá sách treo tường này, phòng chiếu phim chứa khoảng mười người này, có thể mở được bữa tiệc cá nhân, còn có chỗ tập thể hình và phòng dùng để cất rượu, với cả trên ban công____ bên tay phải cậu là một hồ bơi ngoài trời và một vườn hoa, những thứ này Thẩm Trọng Thành đều không có cho cậu xem qua video.
Tạ Dư An sau khi thấy mấy thứ này mới nhớ được rốt cuộc Thẩm Trọng Thành đã dẫn cậu đến chỗ nào____ đây là chung cư Hoa Huy cao cấp nhất Hoa Thành, chỉ mới chính thức mở bán vào hôm qua.
Nhưng trước khi mở bán đã kéo không ít người quan tâm vì đống thiết bị trong nhà thật sự quá tốt, dựa theo tin tức trên mạng thì toàn bộ cửa sổ của chung cư đều là kính chống đạn, nhân viên quản lí đều phục vụ 24/7, ngay cả nhân viên an ninh đều từ SAS ra ( bộ đội đặc chủng Anh), có sân bay riêng dành cho người giàu thỏa thích sử dụng máy bay trực thăng riêng, tầng thượng còn có cả bể bơi, ban đêm nếu bơi ở đây có thể ngắm toàn bộ khung cảnh sầm uất của Hoa Thành lúc về đêm....
Vậy mà giờ Tạ Dư An lại được gặp cái bể bơi rồi.
Các thiết bị ở chung cư này được phóng đại vô cùng, cho nên giá nhà vừa đưa ra đã khiến không ít dân mạng bị sốc đến rớt cả cằm, Tạ Dư An nhớ đã từng xem qua, nghĩ rằng nếu như mình vẫn cứ nổi tiếng như vậy mà kiếm tiền trong hai ba mươi năm thì khi cậu đến bốn mươi hay năm mươi tuổi là có thể vào đây ở được rồi.
Nhưng Tạ Dư An lúc đó vẫn thấy mình là một người bình thường, sinh ra trong một ngôi nhà bình dân, mẹ là chủ một cửa tiệm tạp hóa, cha là nhân viên ở một công ty bình thường, cậu mặc dù trên mạng có chút nổi tiếng nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một người bình thường, cho nên cũng không còn quá quan tâm đến chuyện chung cư Hoa Huy nữa.
Rốt cuộc ai mà ngờ? Hiện tại chỉ dùng một ngày một đêm lại có thể vào ở đây rồi.
Thẩm Trọng Thành rốt cuộc có bao nhiêu tiền vậy.....
Tâm trạng của Tạ Dư An phức tạp vô cùng, Thẩm Trọng Thành sửa sang trang trí lại căn hộ này lại một lần, cho nên mới đầu cậu không nhận ra được chỗ nào ra chỗ nào, cậu cũng không biết Thẩm Trọng Thành có nhiều tiền như vậy tại sao lại đi bao nuôi một diễn viên nửa chìm nửa nổi như cậu_____ lại còn đối xử với cậu rất tốt.
Tạ Dư An bối rối ghê gớm, một phần trong lòng đang suy nghĩ này nọ, một phần cũng không biết Thẩm Trọng Thành muốn nói về vấn đề gì cho nên nhớ tới cái giường lớn lúc đi ngang qua căn phòng ở lầu hai mà không nhìn thấy phòng khách ở đâu hết, liền theo phản xạ mà hỏi.
..... Thẩm Trọng Thành nghe vậy thì nhìn cậu, sau đó nói như chuyện đương nhiên: "Tất nhiên là có."
Nói xong câu đó, Thẩm Trọng Thành lại nắm tay Tạ Dư An đi đến cửa, cho hệ thống an ninh ghi nhớ dấu vân tay của cậu rồi thuận tiện trả lời cậu phòng khách nằm ở đâu: "Lầu dưới chính là phòng khách của nhà chúng ta, cơ mà chúng ta lại không ở đó nên cũng không cần phải để lại dấu vân tay đâu nhỉ?"
"...."
Tạ Dư An không biết phải nói gì, cậu thẩn thờ nhìn Thẩm Trọng Thành, "Dạ..."
Ghi chép dấu vân tay xong, Thẩm Trọng Thành lại dắt cậu đến trước quầy bar, anh lấy một chai rượu đỏ trên tủ rượu ra rồi mở nút, tiếp đó rót cho Tạ Dư An một ly, anh hỏi cậu: "Cục cưng có thích nhà mới của chúng ta không?"
Tạ Dư An không cần xem nhãn hiệu của chai rượu đỏ này là gì, chỉ cần nghĩ nó không hề rẻ là được, lúc nghe anh hỏi thì cậu gật gật đầu nói: "Thích."
Thẩm Trọng Thành lại kề sát vào cậu, dùng tông giọng trầm thấp nói bên tai Tạ Dư An: "Sao biểu hiện của cục cưng lại bình tĩnh như vậy?"
Tạ Dư An liếc mắt nhìn anh, chỉ thấy Thẩm Trọng Thành một tay hơi nâng cằm, khóe miệng khẽ cong, ánh mắt sâu thẳm, bên trong con ngươi đều là hình ảnh của cậu_____ rặt một bộ dạng áp bức đến cực điểm, làm cho người đối diện rất muốn đánh anh ta, ngặt nổi lần nào người này cũng giả bộ cả.
Lại ngặt cả vụ anh ta là kim chủ của mình nữa___ à, kim chủ đã nói anh ta là bạn trai của cậu.
Tạ Dư An nghĩ tất cả những việc kinh ngạc hay chấn động cả đời này của cậu đều bắt nguồn từ khi gặp được Thẩm Trọng Thành.
Thẩm Trọng Thành và thân phận của cậu khác biệt hoàn toàn khiến lí trí của cậu cực kì tỉnh táo, luôn không ngừng cảnh cáo chính bản thân không nên chìm vào quá sâu____ nhưng tình cảm là thứ không thể nào trói buộc, càng kiềm chế lại càng muốn buông thả.
Cậu cũng không phải hoàn toàn thích Thẩm Trọng Thành chứ đừng nói là yêu, thế nhưng Tạ Dư An biết mình đã hơi rung động rồi.
Mà cái loại rung động này lúc mà phát hiện được rồi thì thường là không còn kịp kiềm chế nữa _____ chỉ có thể buông thả.
Từ trước đến nay Tạ Dư An không phải là người có thể kiềm chế được bản thân, nếu cậu có thể kiềm chế được thì đã không nổi điên chọn cách trực tiếp và ngu ngốc nhất là đẩy Kha Tài Cảnh vì gã tát mình, khiến bản thân phải rơi vào hoàn cảnh tối tăm trong giới giải trí ngày hôm nay.
Bỗng nhiên, Tạ Dư An không còn sợ nữa.
Dù thế nào thì dân mạng cũng đã nói cậu năm mười bảy tuổi đã sớm bị bao nuôi, hay lấy được vai nam chính là vì ngủ với đạo diễn, nói nhân cách cậu thối nát tỏ vẻ hống hách lại còn thích sử dụng bạo lực, lúc đầu tình hình đã không tốt rồi, về sau lại càng hỏng bét, và có thể sẽ càng tệ hơn nữa nếu như cậu không gặp được Thẩm Trọng Thành.
Cho nên sau này nếu như cậu có bị Thẩm Trọng Thành vứt bỏ____ thôi được rồi, nếu bạn trai muốn nói chia tay, thì xem như giữa hai người cũng đã từng có một thời gian yêu đương lãng mạn đi.
Có thể ngủ với một người đàn ông như vầy thì cậu không có chút thiệt thòi nào.
Thế là Thẩm Trọng Thành liền thấy được từ lúc gặp cậu đến giờ vẫn còn có chút rụt rè cẩn thận, bỗng nhiên giống như là cởi bở lớp ngụy trang đi mà nhếch môi cười lên, lộ ra hai cái răng nanh đáng yêu, cậu vừa mím môi vừa nâng ly rượu đỏ lên, tiếp đó nhìn về phía anh mà nháy mắt một cái, tỏ vẻ tinh nghịch nói: "Em diễn thôi."
Khoảnh khắc ấy Thẩm Trọng Thành cảm thấy dường như thời gian đã quay ngược về mười lăm năm trước, để anh lại được nhìn thấy một đứa nhỏ có hai cái răng nanh gọi mình là đứa trẻ vừa đáng thương vừa đáng ghét, hất cằm tỏ ra kiêu căng, hắng giọng mà nói với mình rằng: "Nhớ kỹ tên vợ của anh, là Tạ Dư An nghe chưa!"
Cổ họng Thẩm Trọng Thành sôi trào, ý cười trong mắt càng sâu thêm, ở trong đó còn xen lẫn với rất nhiều thứ nhưng Tạ Dư An vẫn không hiểu tình hình hiện giờ rốt cuộc là như nào, nhưng mà cuối cùng anh cũng không nói gì, chỉ nắm lấy tay Tạ Dư An rồi cầm lấy ly rượu của cậu chuyển sang tay mình, học theo Tạ Dư An mà đưa miệng mình vào đúng chỗ Tạ Dư An uống lúc nãy, lại nháy mắt bên trái với cậu mà khen ngợi: "Cục cưng diễn rất giỏi."
Tạ Dư An không nghĩ Thẩm Trọng Thành sẽ chịu phối hợp với mình như vậy, sau khi nghe xong lời của anh ta thì thoáng sửng sốt, nhưng chỉ được một lúc lại thấy Thẩm Trọng Thành nhướn mày hỏi cậu: "Nếu như cục cưng đã thích nơi này như vậy thì tối nay anh lại dẫn em đến được không?"
"Vâng." Tạ Dư An sảng khoái đồng ý.
Cậu không có gì phải xấu hổ, chung cư sang trọng như vậy cậu còn chưa có được ở qua đâu, vào ở càng nhanh thì càng sớm được hưởng thụ, chỗ này nhiều nhất cũng sẽ biến thành nơi ngủ với Thẩm Trọng Thành mà thôi.
Nghĩ tới đây, Tạ Dư An theo phản xạ mà liếc nhìn ngực Thẩm Trọng Thành một cái _____ Thẩm Trọng Thành bây giờ mặc vest mang giày da, đương nhiên cái gì cũng không thể thấy được, nhưng mà cậu vẫn không quên được cơ ngực bự lúc còn trên du thuyền Blue Goddess đâu, đúng thật là mở mang tầm mắt mà.
.........
Cảm giác lúc sờ vào cũng thật là tốt.
Tạ Dư An đang suy nghĩ bậy bạ thì chợt nghe Thẩm Trọng Thành đến gần, hừng hực hứng thú mà hỏi cậu: "Anh đi thu dọn hành lý với em nha?"
"Không cần đâu." Tạ Dư An nghĩ như vậy thật phiền, "Em sẽ gọi cho trợ lý bảo cậu ta thu dọn rồi gửi sang đây cho em là được rồi."
Thẩm Trọng Thành nói: "Cũng được, cùng một thành phố nên cũng rất tiện."
Nói xong chữ tiện thì giọng nói lại hết sức nuối tiếc.
Tạ Dư An không biết được cái cảm giác nuối tiếc của anh rốt cuộc từ đâu mà đến, nhưng rất nhanh đã nghe Thẩm Trọng Thành nói ra câu hết hồn: "Nhưng mà anh nghe nói giới giải trí có vài trợ lí rất ma lanh, bọn họ dám lén lút trộm đồ lót các thứ để mang ra ngoài bán đấy."
Tạ Dư An: "...."