Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nicolas Á Phong lúc này mới nhận thức được một sự thật rằng Phương Ái Niệm không phải là con gái của mình.
Vốn dĩ trước giờ hắn cứ tưởng cô bé đáng yêu nhỏ nhắn ấy là bé con của hắn và Phương Tịch Lam. Nhưng bây giờ sự thật lại vả vào mặt khiến hắn đau đớn vô cùng.
Phương Tịch Lam… có con với người khác trong năm năm xa cách hắn?
Bé con giống hắn như vậy, thật sự Nicolas Á Phong không thể nghĩ ra bé có thể là con của ai khác ngoài hắn.
Cho đến khi hắn nghe thấy cuộc nói chuyện này, thấy được gương mặt của Chiến Bất Phàm hiện lên trên màn hình.
Sắc mặt Nicolas Á Phong trong nháy mắt tái lại.
Hắn biết Chiến Bất Phàm, hơn nữa còn biết rất rõ. Bởi hai người bọn họ đã từng giao chiến qua biết bao trận, bất phân thắng bại, đến cả năng lực, dị năng, trí tuệ và thể chất cũng ngang nhau.
Hơn nữa… giữa hắn và Chiến Bất Phàm còn có mối quan hệ ruột thịt. Nếu tính ra, Nicolas Á Phong hắn phải gọi Chiến Bất Phàm một tiếng "chú".
Hiện tại, Chiến Bất Phàm là cái tên khiến rất nhiều binh sĩ Đế Quốc sợ hãi. Họ sợ anh vì sự mạnh mẽ cùng trí tuệ siêu phàm và khả năng lãnh đạo siêu việt. Nếu Đế Quốc không có Nicolas Á Phong thì chắc chắn chẳng có ai có thể đánh bại được Chiến Bất Phàm. Đế Quốc sẽ sớm diệt vong trong tay anh.
Chẳng biết vì sao Chiến Bất Phàm lại có một sự căm hận sâu sắc đối với Đế Quốc. Đặc biệt là đối với hoàng tộc Alexander.
Vì thế nên anh đã dẫn quân Liên Minh, quanh năm công chiếm Đế Quốc để tìm cách khiến Đế Quốc sụp đổ.
Không sai, Chiến Bất Phàm chính là thủ lĩnh quân Liên Minh. Cũng là kẻ thù truyền kiếp không đội trời chung của Nicolas Á Phong.
Lúc đầu Nicolas Á Phong không biết ai dám cả gan tự xưng là cha của Niệm Niệm. Hắn rất muốn xông vào lều của Phương Tịch Lam để chửi mắng gã đó cho ra bã, thậm chí nếu cần thì cũng có thể cho người đi giết.
Nhưng đến khi biết kẻ to gan lớn mật ấy chính là Chiến Bất Phàm thì hắn cảm thấy trong lòng đắng nghét.
Vì có máu mủ ruột thịt nên gương mặt của Nicolas Á Phong và Chiến Bất Phàm vô cùng giống nhau. Cả màu mắt lẫn màu tóc đều không khác biệt gì.
Hóa ra bé con Phương Ái Niệm không giống hắn mà là giống Chiến Bất Phàm.
Hóa ra bấy lâu nay đều là hắn lầm tưởng…
Hóa ra Phương Tịch Lam thật sự tuyệt tinhd như vậy, năm năm bỏ đi đã có người mới, thậm chí còn sinh ra một bé con đáng yêu như vậy…
Nhìn Niệm Niệm chỉ tầm bốn, năm tuổi, Nicolas Á Phong nghĩ cô bé có khả năng thật sự là con của Chiến Bất Phàm.
Trong cơn tức giận và hoảng hốt vì sợ mất đi cô, hắn đã làm ra hành động nông nổi nhất cuộc đời. Để rồi mối quan hệ của hắn với Phương Tịch Lam vốn đã tệ nay còn tệ hơn.
Nicolas Á Phong kiên nhẫn đợi Phương Tịch Lam nói chuyện với Chiến Bất Phàm xong, hắn xông thẳng vào lều của cô.
Hành động này của hắn khiến hai mẹ con Phương Tịch Lam ngạc nhiên. Trong nháy mắt khi thấy hắn, cô bỗng linh cảm có điều gì chẳng lành sắp xảy ra.
Hơn nữa gương mặt của Nicolas Á Phong lại âm trầm đến thế kia… trong đôi mắt xanh biếc chất chứa bao cảm xúc khiến lòng Phương Tịch Lam cảm thấy rối loạn, cứ như cô sắp bị hắn nhốt vào trong không gian riêng của hắn.
Trong đôi mắt ấy, buồn bã có, tức giận có, thất vọng có, đau đớn cũng có… những thứ cảm xúc đan xen với nhau.
Quả nhiên, chỉ thấy Nicolas Á Phong nhẹ nhàng nâng tay, bé con Phương Ái Niệm liền bị một luồng sức mạnh cực đại đưa ra khỏi lều. Tuy nhiên luồng sức mạnh này không hề làm hại đến cô bé, nó chỉ bao bọc lấy Niệm Niệm mà thôi. Dưới sự điều khiển của Nicolas Á Phong, cô bé bay lên cao rồi đáp xuống an toàn trong lòng Gary.
Nicolas Á Phong dùng dị năng tinh thần của mình truyền tin cho Gary.
"Chăm sóc con bé. Từ giờ đến sáng mai không có sự cho phép của ta thì không ai được bén mảng đến lều này, không được để cho bất cứ ai làm phiền."
Gary đang chuẩn bị thay đồ bỗng nhiên trong tay xuất hiện một đứa bé thì liền cảm thấy thắc mắc vô cùng. Ngẫm nghĩ một hồi cậu cũng biết thượng tướng đại nhân định làm gì, vì thế nên chỉ biết yên lặng tuân theo.
Trong lều, Nicolas Á Phong mặt đối mặt với Phương Tịch Lam.
Cô khó chịu nhìn hắn: "Thượng tướng đại nhân đến đây chẳng hay có chuyện gì?"
Hắn cười tự giễu rồi cất lời: "Lam Lam, em định giấu anh đến khi nào đây?"
Phương Tịch Lam hoảng hốt, vội vàng cúi đầu xuống che giấu đi sắc mặt của bản thân hiện tại.
"Ngài nói gì vậy? Lam Lam nào?"
"Em đừng né tránh tôi nữa." Dường như lúc này Nicolas Á Phong đã phát điên đến cùng cực, hắn đi tới nắm hai vai của Phương Tịch Lam, lực mạnh đến mức như muốn siết gãy vai cô: "Lam Lam, tôi biết cả rồi. Không có Lusica nào cả, ở đáy chỉ có em và tôi. Á Phong và Tịch Lam."