Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hắn từ từ chậm rãi bước ra nhìn cô bé một cách khó hĩu trước sự ghen tị của những đứa trong lớp :
- Có chuyện gì vậy ??_ hắn nghiêng đầu nhìn cô bé một cách khó hĩu vô cùng .
- Em....có..chuyện....cần...nói.....với..... anh _ nhìn thấy hắn gương mặt xinh đẹp bỗng nhiên đỏ ửng cuối đầu lắp bắp nói .
- Nói đi _ hắn thản nhiên đáp .
- Ở đây không tiện lắm mình ra ngoài kia nha _ cô bé cười gượng rồi nói .
- Cũng được _ hắn nói rồi đi theo cô bé .
Sau khi 2 người họ đi cả đám trong lớp nháo nhào hẳn lên :
- Trờiiiiiiiiii nhìn vậy là biết tỏ tình rồi .
- Công chúa của lòng anh .......
- Sao tao nghi là anh Rin đồng ý làm bạn trai nó quá mày .
- Ờ tao cũng nghĩ vậy nó đẹp đến thế cơ mà . Đàn ông ai không thích con gái đẹp .
- Hiz vậy là tao thất tình rồi sao .
- Tụi bây im hết đi bây giờ ra đó xem là biết liền _nhỏ Trinh đầu đàn trong lớp hét lên thật to như muốn trấn an cái lớp đang hỗn loạn này .
Thế là cả đám trong lớp kéo nhau tiếp theo bước nhỏ Trinh , để lại nó một mình trong cái phòng học cô quạnh này , nhìn cô bé đó nó cảm thấy hơi nhói ở trong tim , nhìn hắn đi theo cô bé mà nó tưỡng như có ai đó đang bóp nghẹn tim nó '' Cậu ấy sẽ thích cô bé búp bê đó thật sao ??? Tại sao mình cảm thấy buồn thế này ??? Tại sao vậy ??? '' Nó giương ánh mắt vô hồn ra ngoài cửa sổ cố gắng tìm một lí do nào đó về việc con tim đang rĩ máu ...
Cả đám trong lớp bước ra cửa kính chỗ hành lang nhìn ngó xuống sân trường nơi hắn và cô bé đang đứng làm các học sinh xung quanh tò mò cũng bu lại xem .
Ở hiện trường :
- Có chuyện gì vậy ??_ hắn đưa mắt hỏi .
- Em......em......._ cô bé cuối mặt xuống lúng túng .
- Em sao nói đi ???_ hắn nhíu mày hỏi .
- Em ...................em thích anh _ ngập ngừng một lúc bỗng nhiên cô bé lấy hết can đảm nói thật nhanh ra .
- Thích anh ??_ hắn nhăn mặt lại lấy ngón tay chỉ vào mình . Cô bé chĩ biết khẽ gật đầu .
- Xin lỗi nhưng anh thích người khác rồi _ hắn mỉm cười nhẹ .
-Tuy biết sẽ bị từ chối nhưng vẫn buồn thật ấy _ cô bé cuối mặt xuống đôi mắt hơi rưng rưng .
- Đừng buồn rồi sẽ có người khác tốt hơn anh thích em mà _ hắn đưa tay xoa đầu cô bé an ủi .
- Vậy anh cho em làm em gái của anh nha _ cô bé ngước đầu lên hỏi bằng một giọng hơi buồn .
- Em gái sao ??_ hắn nghiêng đầu thắc mắc hỏi .
- Vâng ạ , được không anh ??_ bỗng nhiên đôi mắt của cô bé bắt đầu rưng rưng .
- Ừ thôi cũng được _ vì sợ cô bé có lẽ sẽ khóc nên hắn đành đồng ý .
- Hì hì em tên là Nhã My học lớp 10a2 , rất hân hạnh được làm em gái của anh _ My bỗng nhiên cười thật tươi , nụ cười che lấp cả ánh sáng mặt trời .
- Ừ rất vui được làm anh trai của em _ hắn mỉm cười rồi lấy tay xoa đầu cô bé .
Cả đám trên kia nhìn những hành động , cử chỉ ấy mà về lớp cứ bàn tán đoán mò tùm lum ra :
- Rồi biết ngay mà ...........
- Hizz tình yêu ơi........
- Dù buồn nhưng hai người đó đẹp đôi thật .
- Người dễ thương như thế ai mà chả thích .
Những lời nói đó như xoáy mạnh vào tim nó một cơn lốc lớn làm mọi thứ trong tim đều rối tung cả lên , nãy giờ ngồi trong lớp đầu óc nó cứ hy vọng , hy vọng rằng hắn sẽ từ chối người ta , nhưng kết quả đổi lại chỉ là một thất vọng vô bờ '' giờ thì mình biết vì sao lại buồn đến như vậy rồi , có lẽ mình đã thích tên đó '' nó phì cười một cách buồn bã với cái suy nghĩ chết tiệt ấy .
Ở bên dưới kia cũng có một người với những suy nghĩ đen tối '' Hừ hết con mặt nạ chết tiệt kia , giờ lại thêm con búp bê đó muốn tranh giành con mồi của mình . Để tao cho mày biết thế nào là lễ độ búo bê xấu xí ạ '' một nụ cười nham hiểm độc ác nở trên môi Trinh .
Khi gần vô lớp hắn trở về lớp , vui vẻ chạy lại bàn mình, quay sang mỉm cười với nó , nó không nói gì chỉ nhìn hắn rồi quay sang chỗ khác '' Tên đó vui đến như vậy sao . Đúng rồi có bạn gái mà ai không vui cho được '' nó cố kiềm nén nước mắt để nó không rơi .
Hắn nhìn nó khó hĩu định đưa tay gọi nó hỏi nó bị làm sao thì chợt nhận ra mình phải giữ khoảng cách nếu không thì sẽ không kiềm chế được mất nên hắn quay mặt lên bảng tập trung viết bài .
'' Đúng là có bạn gái thật rồi , bình thường những lúc thế này thường hỏi han mình , thế mà giờ lại như vậy , đúng là kẻ phản bội '' nghĩ vậy tim nó càng quặng đau hơn .
Giờ ra về đã đến nó uể oải cầm cặp bước ra , hắn cũng lon ton bước theo . Đến cỗng trường như thường lệ nó đứng chờ hắn trong khi hắn lấy xe ra . Từ trong nhà xe hắn vui vẻ dắt xe ra chưa tới gần chỗ nó thì My từ đâu nhảy ra chạy lại khoác tay hắn :
- Anh chỡ em về với _ My vừa khoác tay vừa mỉm cười nói .
- Nhưng ......................_ hắn chưa kịp nói thì My đã xen nghang vào :
- Đi mà , nhà em xa lắm cơ mà em thì chẵng có xe _ My vừa nói vừa mếu mặt .
- Nhưng .................._ hắn ngước sang nhìn nó .
- Không sao đâu , tôi tự về được cậu chỡ cô ấy về đi _ nó lạnh lùng nói rồi quay lừng bước đi nhanh làm hắn chẵng ú ớ nói được tiếng nào chỉ biết với tay theo .
- Vậy mình đi thôi anh _ My tự nhiên leo lên xe hắn ngồi .
- Ờ....nhà em ở đâu _ hắn buồn bã hỏi My .
- Dạ ............._ My tường tận chỉ đường đến nhà mình .
- Ừ .
Thế là chiếc xe lại lăn bánh chạy , hắn có cãm giác thật khác có lẽ là vì người con gái sau lưng đây không phải là người con gái thường ngày . Dù vậy nhưng hắn vẫn phải bất đắc dĩ chỡ cô em gái lắm chuyện này về mà trong đầu cứ lo sợ sẽ bị nó giận .
- Chị lúc nãy là ai thế anh ???_ My ngồi sau vu vơ hỏi .
- Một người bạn đặc biệt của anh _ nhắc đến nó hắn mỉm cười đáp .
-Vậy àk ???_ gương mặt búp bê ấy chóc lác đanh lại , một đôi mắt đáng sợ khi nghĩ đến nó .
- Ừ đúng vậy _ hắn mỉm cười nói một cách chắc chắn .
Trong đầu cô búp bê My đó đang thầm nghĩ '' Bạn đặc biệt àk ?? Vậy là một đối thủ đáng gườm rồi '' My nhếch mép một cái . Rồi bắt đầu trò chuyện tiếp cho đến khi tới nhà . Đi được một lúc lâu thì một ngôi nhà đồ sộ , to lớn tựa như một tòa lâu đài cũng xuất hiện trước mắt hắn :
- Đây là nhà em àk ??_ hắn tròn xoe mắt hỏi .
- Vâng ạ !! Anh vào uống chút nước rồi về _ My mỉm cười lễ phép mời hắn vào nhà .
- Nhưng .............._ hắn ái ngại khi bỏ nó đi bộ về .
- Vào đi mà , chẵng lẽ anh không thể vào nhà em gái một chút được sao _ My lại giương đôi mắt hơi rươm rứơm nhìn hắn , hắn đành bó tay bước theo My vào nhà .
Nhìn bên ngoài ngôi nhà đã đồ sộ bên trong thì càng lộng lẫy hơn làm hắn hoa cả mắt ,bên trong được trang trí nội thất rất đẹp mắt :
- Mẹ ơi !!!! con về rồi đây _My chạy sà vào lòng và ôm chặt lấy một người phụ nữ .
Hắn bây giờ mới đưa mắt nhìn xuống người phụ nữ đó , quả thật là đẹp vô cùng , bà ấy mang một vẻ đẹp sang trọng và kiêu sa , khi nhìn đôi mắt của bà ta hắn cảm thấy rất quen , đúng rồi đôi mắt của bà ấy rất giống với mắt của nó , sáng trong và mang một nét buồn phảng phất :
- Giới thiệu với mẹ đây là anh trai nuôi của con _ My đưa tay chỉ về phía hắn .
- Dạ cháu chào cô _ tiếng của My làm hắn giật mình thôi ngắm đôi mắt của người phụ nữ ấy .
- Ừ chào cháu _ người phụ nữ ấy mỉm cười một cách hiền hậu .
Sau một hồi nói chuyện với người phụ nữ này , hắn cũng đả biết được tên bà ấy là Minh . Một lúc sau hắn chia tay với bà Minh và My để ra về , trên đường về hắn cứ suy nghĩ không thôi về bà Minh , có lẽ là bởi ánh mắt của bà ấy chẵng , một đôi mắt quá giống với nó .
...
Nó cảm thấy đau quá , làm sao hắn có thể chở một người con gái khác trên chiếc xe ấy được , mặc dù miệng thì bảo hắn chở My đi nhưng trong tim nó thì như hàng ngàn lưỡi dao đâm mạnh vào làm máu văng tung tóe .
Hắn vừa đạp xe tới nhà đã quẵng chiếc xe qua một bên rồi chạy vào nhà xem nó đã về bình an chưa thì thấy nó ngồi thù lù một đống cạnh cái bàn :
- Tớ xin lỗi nha _ hắn gãi đầu nói .
- Không có gì _ nó lạnh lùng đáp .
Hắn định bước lại bên nó để nói chuyện nhưng nghĩ đến việc không kiềm chế được bản thân nên hắn buồn bã đi vào bếp nấu ăn . Hôm nay bà lại về muộn nên chỉ có 2 đứa ăn tối , suốt cả bữa ăn chẵng ai nói với ai câu nào , nó ngồi cặm cụi ăn trong khi hắn thì cứ ngồi quan sát nó từng tí một , muốn mở lời nói nhưng có cái gì đó đã khóa miệng hắn mất rồi .
Có lẽ mọi chuyện vẫn còn nhiều phức tạp