Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Minh Minh
Trước khi rời khỏi khách sạn cô đã biết rõ, lần này không chỉ là trợ giúp Inin vượt qua cảm giác thất bại bước vào vòng bán kết rồi chung kết, mà là nếu cô muốn giành quán quân thì buộc phải vượt qua đối thú cuối cùng, đó là Dt.
Cô và Inin đứng bên ngoài cửa chính khách sạn chờ xe chuyên chở đưa ra sân bay, rất nhanh sau đó có thêm mấy người mặc đồng phục K&K kéo vali đi đến, là Dt và Grunt.
Hiển nhiên là cùng chờ một chuyến xe.
Trong nước luôn là vậy, vì tài chính có hạn nên mỗi lần ra nước ngoài tham gia thi đấu có không mấy người.
Cho nên thường chỉ đi chung thành một nhóm, nói chung thì đều là cao thủ hàng đầu cả, quay tới quay lui gì cũng gặp nhau, đã quen từ lâu.
Nói cách khác, cô nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy đó là phải trở thành một đội với hai tuyển thủ K&K này.
Từ năm 2007 đến nay, đây là lần đầu tiên cô với Dt cùng nhau xuất trận.
Inin thấy Dt thì bĩu môi, nhẹ nói: “Dẫn đội dẫn đội, là Dt.”
“…Inin,” Ngải Tình nhỏ giọng ngăn lại, “Em giám nói lung tung, coi chừng chị phạt không cho ăn cơm bây giờ.”
Từ trước đến nay, Inin luôn là đứa hóng hớt trong SP, chuyện xấu đều từ nó mà ra, chẳng phải nó loan tin cô với Dt là một đôi tình nhân à. Hai tháng kia thực sự là khó nói nên lời, ngay cả Bảo Na cũng bộc lộ rất rõ ràng. Vất vả lắm mới lắng xuống, nếu bị gán một lần nữa thì thành chuyện tiếu lâm mất.
Inin lè lưỡi, hạ thấp vành mũ che nắng, thì thầm: “Chà chà, chức quán quân này sao xa quá vậy ta.”
Còn chưa dứt lời đã bị Ngải Tình gõ sau ót: “Tự tin lên!”
Hai người thầm thì một lát thì xe đến, Dt với Grunt đều đồng loạt lùi về sau, Grunt nói: “Ưu tiên người đẹp.”
Ngải Tình nghĩ đến chuyện của chị gái mình, cảm giác chắc chắn rằng bản thân không muốn nói chuyện với anh ta, xách vali chuẩn bị lên xe thì Dt đứng sau lưng đã nói thêm: “Để tôi giúp chị bưng hành lý.”
“Cảm ơn.” Cô thu tay về cái vèo, nhảy hai bước lên xe.
Grunt kì lạ nhìn Dt: “Con bé kia hôm nay bị gì thế nhỉ?”
Bình thường luôn mang phong phạm chị đại trầm ổn trước mặt người khác mà, sao hôm nay lại vội vã nôn nóng vậy?
Dt xách hai vali của cậu với Ngải Tình, buông một câu “Không biết” rồi theo cô lên xe.
Grunt nhíu mày, nhìn qua Inin, kéo dài giọng nói với cậu ta: “Em trai~ lên đi.” Nói xong, còn thuận tay vỗ lên đỉnh đầu mũ rơm. Inin bị giật mình, nhảy mấy bước nhanh chóng đi lên.
Ngải Tình ngồi cạnh của sổ, Inin lên xe, vốn chuẩn bị ngồi cạnh cô, không ngờ vừa tính bước đến đã thấy một bóng người cao gầy lướt qua từ sau lưng, chậm rãi vỗ vai Inin.
Cậu quay đầu trợn mắt nhìn
Đại Ma Vương.
Gun mang theo tai nghe màu đen, hạ mắt, cả người tỏa ra mùi chèn ép cười cười với cậu: “Đội viên nhỏ, qua đây, nhường chỗ.” Ánh mắt anh ra hiệu hướng về vị trí không người bên cạnh Ngải Tình.
Cậu thanh niên mới lớn mặt trắng bệch hoàn toàn không chút chống cự bị chiếm chỗ như thế đấy…
Cô không ngờ Gun lại ngồi cạnh mình.
Gun ngồi xuống, kéo ra một bên tai nghe lên tiếng chào hỏi từ tốn: “Mười hai ngày tới đây mong được chiếu cố nhiều hơn, dẫn đội SP.”
Hết chương 2.7