Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ở giữa đám người kia, Dịch Nhiên rõ ràng thấy được vài người quen thuộc, Vu Đồng, Mạc Phi Liên, Liễu Hy, Mập Mạp, Người Gầy, Phỉ Phỉ, Tô Vân, Trạm Lam, xung quanh Tô Vân hẳn là đội 2, còn có mấy người vây quanh bên người nữ nhân không biết tên kia, hẳn là đội 4 a, chỉ là nghe nói qua, đội trưởng đội 4 là phong hệ nữ dị năng giả, gọi Thước Mị, mặt khác dưới tàng cây còn có mấy người đang nói chuyện gì đó, nhưng cũng không thân mật, thoạt nhìn tựa như là lần đầu tiên gặp mặt, mà ở bên kia, 30 nam nhân đứng thẳng tắp nhìn không chớp mắt, như thế xem ra, Dịch Nhiên tình nguyện muốn đám quân nhân kia mà không phải dị năng giả, ít nhất quân nhân tính kỷ luật cao là phục tòng.
Liễu Hy thấy Dịch Nhiên trước nhất, sau đó ý bảo người trong tiểu đội nhìn, Vu Đồng thấy Dịch Nhiên liền muốn đi tới, kết quả bị Lục Duyên vung tay lên, Vu Đồng sờ sờ cái mũi đi trở về, hắn đã theo Mạc Phi Liên biết thân phận Lục Duyên, cho nên không cho rằng Lục Duyên sẽ đối với Dịch Nhiên bất lợi.
Trông thấy Lục Duyên đến, nguyên lai dị năng giả đều tự phân đội liền tiến lên đây, Dịch Nhiên đếm, kể cả Vu Đồng bọn họ, vừa vặn 20 người.
“Đường xá các người cũng biết, mặc kệ các người là bởi vì sao đi B thị, trên đường các người nhất định phải phục tùng mệnh lệnh, mà vị này chính là đội trưởng của các người!!” Lục Duyên nhìn về phía Dịch Nhiên.
Dịch Nhiên nhìn đám người trước mắt, 30 người quân nhân mặt không đổi sắc, mà những dị năng giả kia lại kinh ngạc, đắc ý, khinh bỉ, chế nhạo, không sao cả, các loại biểu cảm không giống nhau. Kinh ngạc chính là tiểu đội Mạc Phi Liên và Trạm Lam, đắc ý chính là Vu Đồng, khinh bỉ và chế nhạo chính là đội 2, đội 4, không sao cả chính là những dị năng giả phân tán kia.
Tiến lên một bước, Dịch Nhiên nói thẳng, “Tôi gọi là Dịch Nhiên, tôi biết rõ các người không phục, cho nên cũng không nói nhảm, chúng ta liền thi đấu.”
Tô Vân và Thước Mị không nhúc nhích, nhưng không có ngăn cản bọn thủ hạ kêu gào, “Như thế nào so?”
Dịch Nhiên đưa nắm tay, “Địch nhân là tang thi, ngươi nói so cái gì?”
“Tốt lắm, lão Trương ta lên trước!” Người nam nhân cao to làm gương cho mọi người, cầm khảm đao, xem ra là lực lượng dị năng.
Lão Trương chém 1 đao, không có một chút hoa lệ, dù sao kế tiếp đối mặt chính là tang thi, nếu như đội trưởng là dựa vào quan hệ, còn không bằng ở này đem cậu ta đả thương, miễn cho đến lúc đó đi ra ngoài hại mọi người.
Dịch Nhiên linh xảo nhảy lên, đạp lên trên sống đao, thừa dịp lão Trương kinh ngạc, một cái quét chân, lão Trương bị đá xa 10m, toàn bộ quá trình gọn gàng nhanh như điện xẹt, xem trong mắt người khác, chính là một trận gió thổi qua, lão Trương đã ngã xuống 10m xa.
… Chẳng lẽ là tốc độ dị năng giả?
Trong mắt mọi người một mảnh kinh ngạc, mà ngay cả đám quân nhân kia cũng là nhất nhất kinh ngạc.
Quét mắt người phía trước, quân nhân tự động xem nhẹ, Vu Đồng, Mạc Phi Liên bọn họ cũng có thể xem nhẹ, về phần những người còn lại… “Không phục toàn bộ lên đi.”
Bảo tồn thực lực căn bản không cần, ngày mai sẽ phải xuất phát, tại đây ngắn ngủn mấy giờ, nếu muốn làm cho bọn họ nghe lời của mình, chỉ có dùng bạo chế bạo, làm cho bọn họ rõ ràng chênh lệch sức mạnh giữa mình và bọn họ, làm cho bọn họ sợ không cách nào dám có ý nghĩ phản kháng cậu! Cậu mới không cần bởi vì đoàn người này mà bị mất tánh mạng, cho nên các người tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời!
Khiêu khích trắng trợn như thế, Tô Vân và Thước Mị cũng nhịn không được nữa, tất cả dị năng giả xông lên.
“A a a ~~ Tiểu Nhiên xui xẻo như vậy ~~” Phỉ Phỉ mấy người co lại ở một bên xem náo nhiệt.
“Kiêu ngạo đủ rồi, cần ăn đòn ~~” Mập Mạp nhìn có chút hả hê, nếu không phải biết tính tình Dịch Nhiên, chỉ sợ hắn cũng sẽ bị chọc giận, mặc dù biết hắn khẳng định đánh không lại Dịch Nhiên = =
“Dịch ca là lợi hại nhất!” Vu Đồng phản bác nói.
Liễu Hy tựa ở trên người Mạc Phi Liên nhìn Dịch Nhiên trong đám người, kiêu ngạo ôn hòa cùng hờ hững bây giờ hoàn toàn bất đồng, Mạc Phi Liên lòng dạ hẹp hòi ăn dấm chua, nhóc con kia có gì đẹp mắt…
Tay phải vung lên, trực tiếp một cái băng thuẫn ngăn trở bên phải, tay trái khẽ vươn, mảng lớn băng hiện ra ở trên, ở trong phạm vi khống chế, người bất hạnh bị đông lại chân, kế tiếp không thể động bọn họ tự nhiên bị Dịch Nhiên một cước đá ra, vọt lên, những người phát ra dị năng hoàn toàn thất bại, ý niệm vừa động, 6 cái băng nhận trực tiếp sát qua cổ sáu người, ở cổ chảy ra một vết máu nhỏ, nếu không phải ngày mai có hành trình, kỳ thật Dịch Nhiên càng muốn trực tiếp cắm vào cổ của bọn họ, sáu người kia sắc mặt trắng nhợt, yên lặng rời khỏi.
“Nhận thua.” Thước Mị rất dứt khoát nhận thua, sáu người bên trong có 2 cái là thuộc hạ của cô, kinh nghiệm thực chiến cũng không tệ, không thể tưởng tượng được bị Dịch Nhiên một chiêu dọa lùi, hơn nữa rất rõ Dịch Nhiên là thả nước, Thước Mị sờ sờ cổ của mình, chậc, chỉ cần đội trưởng thực tài thực liệu, cô không có ý kiến.
Chuyện Thước Mị nhận thua, toàn bộ đội 4 theo cô rời khỏi chiến trường, Tô Vân nhìn Dịch Nhiên, cũng yên lặng dừng tay, thấy đội trưởng dừng tay như vậy đội viên cũng không động thủ nữa.
Thấy không có người đánh, đám dị năng giả tự do còn lại ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, rời khỏi chiến trường, sau khi rời khỏi cơ bản mỗi người trên mặt đều trúng một cước, dấu giày sáng loáng, dấu giày thoạt nhìn phá lệ chướng mắt, mà ngay cả Thước Mị cũng không có ngoại lệ, về phần Dịch Nhiên là lúc nào đá, thật đúng là không có người biết rõ, cho nên hình tượng Dịch Nhiên rốt cục cao lên.
“Tôi muốn các người làm chỉ có một.” Dịch Nhiên mắt nhìn dị năng giả sau đó đi đến trước mặt quân nhân, “Nói cho tôi biết, thiên chức của các người là cái gì?”
“Phục tùng mệnh lệnh!” 30 người cùng lên tiếng, Dịch Nhiên thoả mãn gật gật đầu, sau đó đi trở về trước mặt dị năng giả, “Hiện tại, cái này cũng là thiên chức của các người! Nếu không thể tuân thủ, hiện tại có thể biến, tôi nói trước, nếu là tự tiện hành động, tự gánh lấy hậu quả, đương nhiên, hậu quả này cũng không phải các người có thể gánh được.” Mắt nheo lại, sát khí tràn ra, hiện tại thời khắc này không ai dám hoài nghi lời người nam nhân trẻ tuổi này, có lẽ cậu ta thật sự sẽ giết bọn họ!
“Dịch ca thực có khí thế a ~~” Vu Đồng nhỏ giọng cảm thán.
Không tệ, ngoan độc, như thế mới có thể áp đảo người khác, Mạc Phi Liên cảm giác mình hẳn là đánh giá lại Dịch Nhiên.
Thước Mị và Tô Vân ánh mắt bất định, không biết suy nghĩ cái gì.
Từ đó, đại hội thị uy chấm dứt, ngày mai đi thuyền vượt sông.
Sáng sớm ngày kế, vẫn như cũ bị Vu Đồng đánh thức, nhìn bên ngoài, 4 giờ… Vừa tính toán chợp mắt, Trạm Lam đã đứng dậy nấu cơm, trong phòng bếp truyền đến tiếng đánh dụng cụ bếp núc, chậc, vẫn là rời giường a.
Trạm Lam ở trong phòng bếp làm bánh mì, thuận tiện ăn hơn nữa mang theo cũng thuận tiện.
Dịch Nhiên dùng nước lạnh vỗ vỗ mặt của mình, cả đời này cái thân thể này không có nhận qua khổ, còn không cách nào thích ứng dậy sớm.
Đánh cái ngáp, bọn họ cũng chỉ mặc quân trang màu lục như 1 đám sâu xanh, loại vải vóc này không giống áo sơmi dễ dàng xé rách.
Đeo lên ba lô, Dịch Nhiên bị Vu Đồng đẩy ra cửa, Trạm Lam cầm theo một túi lớn bánh mì theo đi ra.
Lần này cùng theo đi B thị đều là dị năng giả tự nguyện, phần lớn là bởi vì nhà ở B thị hoặc đi B thị có việc, cho nên căn cứ N thị cũng không cách nào ngăn trở, bất quá 20 người cũng không coi là nhiều, đây một trong những nguyên nhân N thị đồng ý cho dị năng giả đi, đương nhiên Lý trung tướng cũng ra thêm chút sức.
Vừa đi vào, Dịch Nhiên đã cảm thấy mí mắt nhảy, quả nhiên, sau một khắc…
“A! Chị Nhan Diễm!” Cùng Nhan Diễm coi như từng chung sống một phòng, Vu Đồng liếc mắt thì nhận ra xen giữa một đám sâu xanh có một điểm hồng, “Ơ? Đây không phải là Lý Kiến Lạc sao?”
Dịch Nhiên giơ lên mắt nhìn, cảm thấy huyệt Thái Dương đều đau nhức, một người đùa giỡn, một người kiều tiếu, như thế nào cũng không hợp đội ngũ đi vào sinh tử, chậc, nếu như chọc tới lời của tôi, tôi không ngại ra tay.
“Mày là đội trưởng?” Khanh Nhược Tuyết chết vài ngày, cho nên Lý Kiến Lạc lại khôi phục nguyên lai đức hạnh.
Dịch Nhiên nhìn Lý Kiến Lạc, nghiêm mặt nói, “Kế hoạch chúng tôi chỉ cho cậu thức ăn, cậu mang theo nữ nhân là ngoài kế hoạch, cho nên của cô ta do cậu chịu trách nhiệm.” Trong đội ngũ có 2 không gian dị năng giả, Người Gầy và một thiếu niên đội 4, thức ăn phần lớn đều để ở trong không gian hai người, đương nhiên trong ba lô mỗi người cũng sẽ để một ít dùng phòng ngừa vạn nhất.
“Mày!” Lý Kiến Lạc đầu tiên là tức giận, sau đó cười nói, “Ha ha, chẳng lẽ mày không biết nữ nhân của tao là không gian dị năng giả sao? Chúng tao đã sớm chuẩn bị xong.”
Dị năng của Nhan Diễm thì Dịch Nhiên tự nhiên biết rõ, bất quá đây cũng là sớm ngăn chặn miệng của bọn họ mà thôi, “Mặt khác còn có một việc đã quên nhắc nhở các người, người không có trong kế hoạch thì chúng tôi không bảo vệ, nói cách khác, nếu như gặp phải tang thi người có khả năng bị ném bỏ là cô ta. Hơn nữa, nếu để cho tôi biết cô ta tự tiện hành động, tôi sẽ làm cho các người chết như thế nào cũng không biết.” Trên nước không thể so với trên bờ, ra một điểm sai thì vạn kiếp bất phục, cho nên cậu không thể không ra quy định trước.
Lý Kiến Lạc lần này chính là thực giận, vung quyền tựa như giáo huấn Dịch Nhiên, Nhan Diễm cắn môi dưới, trong mắt có hận có ghen.
Dịch Nhiên thoải mái lóe lên, một cái băng nhận sát qua khuyên tai Lý Kiến Lạc, cảm giác lạnh buốt khiến cho người Lý Kiến Lạc cả kinh, lập tức tỉnh táo lại, đối phương chính là dị năng giả, hơn nữa trên đường đi còn phải dựa vào cậu ta chiếu cố, đừng vì nữ nhân đắc tội cậu ta, chờ đến B thị, hừm, cơn tức này gã nhất định phải xả.
Cố giáo sư ở 1 nhóm trong nhà khoa học, bởi vì Dịch Nhiên cùng Cố giáo sư quan hệ không tệ vẫn là đi lên làm cái chiếu cố, về phần Cố Vi, gật gật đầu ý bảo thấy được thì xong việc, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt ai oán của Cố Vi.
Lục Viễn Lâm biết Cố giáo sư chỉ có thể mang một người, lôi kéo Dịch Nhiên cầu khẩn nói, “Dịch Nhiên ca ca, để cho em cùng đi a, em chiếm không bao nhiêu cũng ăn không được bao nhiêu, không, em không ăn, em cái gì cũng không ăn.”
Dịch Nhiên đẩy tay Lục Viễn Lâm ra, “Không được.” Nếu phá lệ, những nhà khoa học khác sẽ đòi tăng thêm người, vẫn là trực tiếp cự tuyệt.
Lục Viễn Lâm vành mắt hồng hồng, con mắt hiện lệ, co lại mũi sụt sịt.
Vẫn không có để ý đến nó, mà là nhìn về phía hai nhà nghiên cứu khoa học mang theo người thân, một nữ nhân miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, một cô bé, Dịch Nhiên nhíu mày.
Người nọ thấy Dịch Nhiên nhìn chằm chằm vào con gái mình, vội vàng nói, “Tiểu Nhạc thật biết điều, nó tuyệt đối sẽ không chạy lung tung.”
Cuối cùng Dịch Nhiên chỉ nói, “Quản tốt nó.”
Lục Duyên đến đây, hắn cẩn thân cầm 1 hộp sắt nhỏ được phong kín đưa cho Dịch Nhiên, “Cẩn thận.”
Mượn từ ba lô đem hộp sắt chuyển vào không gian, Dịch Nhiên gật gật đầu, ngược lại triệu tập mọi người, “Xuất phát!”
Hết chương 49.