Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Mạt Thế Hầm Cá Mặn
  3. Chương 9: Tắm rửa cái này việc nhỏ...
Trước /74 Sau

Mạt Thế Hầm Cá Mặn

Chương 9: Tắm rửa cái này việc nhỏ...

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Từ cái giường kia của Lục Nhai là có thể nhìn ra anh là một người rất chú ý tới sinh hoạt thường ngày, cho nên sau bữa tối, khi Lục Nhai từ không gian thả ra hai cái thùng nhờ Tinh Hà phóng đầy nước, sau đó nhấc lên tầng hai tắm rửa, Cố Phồn một chút cũng không giật mình.

“Thiếu soái tắm xong, chúng ta cũng lên trên tắm rửa đi.”

Tinh Hà đề nghị, bằng không ban ngày chen chúc trong một chiếc xe, Lục Nhai sạch sẽ như vậy, mùi mồ hôi trên người bọn họ ngồi cùng Lục Nhai hơi mất lịch sự.

Thái Sơn gật đầu.

Mạnh Liên Doanh và Phong Hỏa đã tiến đến bên giường Lục Nhai, sờ đông sờ tây.

Bọn họ đều là lính đánh thuê, bình thường không quá chú ý giường chiếu, Phong Hỏa để ý lắm cũng chỉ là quần áo, bây giờ nhìn thấy giường của Lục Nhai nhịn không được muốn thử.

Tuy nhiên khí thế Lục Nhai làm bọn họ không dám tiến thêm một bước thăm dò.

Cố Phồn không có hứng thú với cái giường lớn xa hoa gì, lấy máy tính bảng trong ba lô ra, xem bộ phim truyền hình mà Phong Hỏa đã tải trước cho cô.

Mười lăm phút sau, Lục Nhai từ trên tầng đi xuống, thay bộ đồ ngủ bằng lụa đen, mái tóc ngắn ướt một nửa nhưng không ảnh hưởng chút nào đến khí chất uy nghiêm.

Mạnh Liên Doanh hỏi một câu chân thành: “Anh họ, trước kia anh dẫn quân ra ngoài cũng chú ý như vậy?”

Lục Nhai: “Tùy trường hợp, đêm nay rất an toàn có thể thoải mái thả lỏng một chút.”

Mạnh Liên Doanh: “Cái này mà là thoải mái một chút sao? Có cần em chuẩn bị thêm hai nhân viên mát xa đi ra mát xa cho anh.”

Lục Nhai liếc cậu ta một cái.

Mạnh Liên Doanh ngậm miệng lại, hỏi Thanh Đằng, Cố Phồn: “Để Tinh Hà đi xả nước tắm cho các cậu trước?”

Thanh Đằng gật đầu.

Cố Phồn nhìn màn hình máy tính bảng nói: “Tôi không đổ mồ hôi nhiều, không cần tắm nữa.”

Chắc có chút mồ hôi nhưng đã được Cố Phồn lặng lẽ dùng pháp quyết thanh tẩy, cô biết mình rất sạch sẽ là tốt rồi, về phần người khác nghĩ như thế nào thì cô không quá để ý, thậm chí không ngẩng đầu quan sát biểu tình của những người khác.

Phong Hỏa ngửi ngửi mùi trên người mình, cùng Mạnh Liên Doanh làm động tác giống nhau liếc mắt nhìn nhau một cái, không cách nào nói ra lời giống nhau.

Cuối cùng Tinh Hà mang bốn đồng đội cùng lên tầng hai, chia thành hai phòng tắm rửa.

Đồng đội quen thuộc tạm thời không có ở đây, Cố Phồn cảnh giác quét mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cuối cùng ánh mắt chuyển sang Lục Nhai đang đứng bên cửa sổ.

Không có điện, bên trong ngoài cửa sổ một mảnh đen kịt, chỉ có một chút ánh sao nhỏ chiếu mờ ảo.

Kính cửa sổ đã vỡ từ lâu, gió đêm nhẹ nhàng thổi vào, tóc quanh tai anh cũng theo đó mà lay động.

Xem ra tóc của anh đã bị gió thổi khô rồi.

Bóng tối càng ngày càng sâu khiến ánh sáng trên màn hình trở nên đặc biệt chói mắt, Cố Phồn thu máy tính bảng lại, nằm thẳng trên giường, nhắm mắt lại.

Lục Nhai nghiêng đầu, nhìn thoáng qua cô.

Một đêm bình an vô sự, ngày hôm sau bảy người lại lần nữa lên chiếc xe việt dã, sắp xếp chỗ ngồi vẫn như ngày hôm qua.

Mạnh Liên Doanh, Phong Hỏa thỉnh thoảng ngủ gật, Cố Phồn không yên tâm vẫn luôn chú ý đến tình huống bên ngoài xe.

Đám quái thú có trí tuệ nhất định, biết những con đường kia là do nhân loại tu sửa sử dụng, chúng cậy mạnh gây ra những mức độ thiệt hại khác nhau cho những con đường, xe việt dã lúc thì lái dọc theo mặt đường bằng phẳng, lúc thì vì vòng qua mấy cái hố sâu, xe hơi rung lắc Cố Phồn dứt khoát dùng hai tay đỡ hai cái ghế dựa phía trước để giữ thăng bằng.

Có vài lần xuất hiện quái thú, có cấp C và cấp B, đều bị Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh, Thanh Đằng, Thái Sơn giết chết.

Bốn người đều không có xuống xe, chỉ dùng ý niệm thi triển dị năng từ xa.

Cố Phồn âm thầm quan sát, bỗng nhiên nhận ra sự khác biệt giữa tu chân giả và dị năng giả.

Tiến hóa đã làm tố chất thân thể dị năng giả vượt trội hơn nhiều so với người thường, nhưng dị năng giả trong cơ thể không có linh lực, chỉ có thể dùng ý niệm của mình để khống chế ngũ hành nguyên tố, dị năng giả cấp bậc khác nhau, kỳ thật chính là cường độ tinh thần lực khác nhau, cũng là dị năng giả hệ kim, dị năng giả cấp C ngưng tụ ra vũ khí kim loại chỉ có thể xuyên qua thân cây, nhưng dị năng giả cấp S có thể để cho vũ khí xuyên qua núi đá.

Mà tu chân giả là đem ngũ hành nguyên tố dẫn vào trong cơ thể, thông qua nhiều lần rèn luyện mới đạt được hiệu quả cường hóa cơ thể, gia tăng tuổi thọ. Khi công kích, tu chân giả cũng là thông qua pháp quyết đem linh lực trong cơ thể phóng thích ra ngoài, vì vậy, tu vi tu chân giả càng cao, linh lực tích trữ trong cơ thể lại càng nhiều, uy lực công kích lại càng lớn. 

Có lẽ cho dị năng giả đầy đủ thời gian phát triển, thực lực có thể ngang hàng với tu chân giả, nhưng trước mắt xem ra dưới tình huống cùng cấp bậc, tu chân giả vẫn là mạnh hơn.

Gần giữa trưa, nhiệt độ tăng cao, may mắn trong xe việt dã mở điều hòa.

Chỉ là khi ánh mặt trời chiếu vào, vẫn làm cho người ta buồn ngủ.

Đoạn đường phía trước có vẻ tương đối bằng phẳng, tối hôm qua Cố Phồn tăng cường cảnh giác hơn nửa đêm, lúc này nhịn không được dựa vào lưng ghế bên Thanh Đằng ngủ gật.

“Phồn Phồn cẩn thận!” Cùng lời nhắc nhở kinh hãi của Phong Hỏa, xe việt dã bất ngờ thắng gấp!

Trong nháy mắt đó, Cố Phồn tỉnh lại từ trạng thái ngủ đầu óc trống rỗng, cô cảm giác mình dường như mạnh mẽ bay về phía trước, chỉ là thân thể mới rời khỏi ghế ngồi, một cánh tay đột nhiên vòng qua eo cô kéo cô qua, thân xe vài lần chấn động mãnh liệt, cô liền lắc lư trên đùi đối phương, ngoại trừ cánh tay bên hông, sau gáy còn có thêm một bàn tay lớn gắt gao ôm cô vào trong ngực.

Xe dừng rồi.

Thình thịch vài tiếng, Phong Hỏa, Thanh Đằng, Thái Sơn, Mạnh Liên Doanh đồng thời nhảy xuống xe, ngay sau đó bên ngoài truyền đến tiếng rống của thú cùng tiếng đánh nhau.

Cố Phồn theo bản năng ngẩng đầu.

Bàn tay luôn che chở sau gáy cô cảm ứng được động tác của cô, kịp thời buông ra, vì thế Cố Phồn thuận lợi hoàn thành động tác ngẩng đầu, chỉ thấy trong vùng hoang vu bên cạnh, bốn người Phong Hỏa đang cùng nhau đối phó với hai con bò cạp đen dài ba mét.

Cố Phồn từng thấy giới thiệu về bò cạp đen trong “Bách khoa quái thú phiên bản mới nhất”, bọ cạp bình thường rất nhỏ, sau trận đại phóng xạ, bò cạp xuất hiện biến dị, bò cạp đen dài một mét thuộc quái thú cấp C, bò cạp đen dài hai mét thực lực thăng lên cấp B, ba mét đã thuộc về quái thú cấp A, bò cạp đen cấp S lợi hại nhất thậm chí dài đến năm mét!

Bọ cạp đen sử dụng dị năng hệ thổ tấn công, rắc rối nhất là bọ cạp đen thuộc loài có độc, bọ cạp đen biến dị độc tính càng mạnh, đối phó phải cẩn thận.

Tốc độ của hai con bọ cạp đen rất kỳ quái, chúng gần như hoàn toàn thoát khỏi các đòn tấn công dị năng của Phong Hỏa và Mạnh Liên Doanh. Thanh Đằng thúc đẩy ra dây leo thường xuân độc đối với bọ cạp đen không có hiệu quả, chỉ có thể tạm thời trói buộc chúng. Thái Sơn cùng hệ thổ với bọ cạp đen, không ai có thể làm tổn thương ai chỉ có thể kiềm chế lẫn nhau.

Bốn người họ phối hợp ăn ý, sau vài lần thăm do đối phương, Thanh Đằng và Thái Sơn mỗi người kiềm chế một con bọ cạp đen, còn Phong Hỏa và Mạnh Liên Doanh thì tập trung hỏa lực tấn công.

Cuộc giao tranh còn đang tiếp tục, nhưng nhân loại bên này đã có thể nhìn thấy phần thắng, nhiều nhất sau vài phút sẽ kết thúc.

Tâm tình khẩn trương của Cố Phồn cuối cùng cũng dịu xuống, kế tiếp cô hậu tri hậu giác phát hiện mình vẫn còn đang ngồi trên đùi Lục Nhai, cánh tay phải của Lục Nhai còn vòng quanh eo cô.

Cố Phồn nhìn vào mắt anh.

Ánh mắt nhìn nhau, Lục Nhai ngầm hiểu, buông tay ra.

“Cảm ơn.” Cố Phồn ngồi trở lại chỗ cũ.

Lục Nhai: “Không cần cảm ơn, nếu như không có tôi, cô thắt dây an toàn thì sẽ không xảy ra sự cố.”

Cố Phồn cũng nghĩ như vậy.

Tinh Hà còn ngồi ở vị trí lái, thấy hai người nói chuyện xong, lúc này mới giải thích với Cố Phồn: “Vừa rồi hai con bọ cạp đen kia đột nhiên dựng lên một bức tường đất trên đường, tôi....”

Cố Phồn đã nhìn thấy tình hình mặt đường, mỉm cười nói: “Không trách cậu, cậu lái ổn rồi.”

Tinh Hà gật gật đầu.

Cố Phồn tiếp tục theo dõi trận chiến bên ngoài, bỗng nhiên, cô quay sang Lục Nhai: “Sao anh không xuống giúp?”

Cô muốn biết năng lực của Lục Nhai.

Lục Nhai nhìn hai con bọ cạp đen càng lúc càng yếu, nói: “Có bọn họ ở đây, quái thú cấp A không cần tôi ra tay.”

Cố Phồn: “Vậy nếu anh ra tay thì đánh chết hai con bọ cạp đen cấp A cần bao lâu?”

Tinh Hà cũng nhìn Lục Nhai qua kính chiếu hậu, cậu ta cũng chưa tận mắt nhìn thấy thực lực của Lục Nhai.

Lục Nhai vẻ mặt lãnh đạm, tựa hồ đang nói một chuyện nhỏ bé không đáng kể: “Một giây.”

Tinh Hà dùng ánh mắt thể hiện sự ngưỡng mộ.

Cố Phồn hơi có chút hoài nghi, một giây, cũng chính là một ý niệm trong đầu, Lục Nhai mạnh như vậy, nhóm Mạnh Liên Doanh trước khi xuống xe sao anh ta không động thủ, làm như vậy không phải tiết kiệm thời gian hơn sao?

Lúc này, trận chiến bên ngoài đã kết thúc.

Bốn người cắt bỏ những bộ phận có thể sử dụng của bọ cạp đen, thu vào không gian của Thái Sơn, Tinh Hà ngưng tụ tia nước tẩy rửa do bẩn trên chiến giáp cho bọn họ, Phong Hỏa phụ trách hong khô.

Chỉ là tẩy rửa qua loa như thế này vẫn không tẩy đi được mùi máu tươi cùng mùi mồ hôi sau khi chiến đấu kịch liệt trên người bốn người.

Bốn người vừa lên xe, mùi hỗn tạp kia lập tức tràn ngập không gian bên trong xe.

Cố Phồn cố nén mới không thi triển thuật thanh tẩy cho bọn họ, trên mặt cũng không biểu lộ sơ hở nào.

Lục Nhai mặt không chút thay đổi dựa vào lưng ghế, khuôn mặt lạnh lùng nghiêng về phía cửa sổ xe, xe việt dã một lần nữa về tới đường chính, núi non hoang vu lần lượt lướt qua.

Đối với việc vừa mới tiếp xúc thân mật với Cố Phồn, Lục Nhai vốn không có bất kỳ ý nghĩ gì, anh ra tay chỉ là vì tránh cho cô bay ra ngoài cửa sổ mà thôi, nhưng khi mùi lạ trên người bốn người Mạnh Liên Doanh truyền tới, Lục Nhai bỗng nhiên nhớ lại hơi thở ngắn ngủi ngửi thấy trên người Cố Phồn, sạch sẽ tươi mát, thậm chí còn có hương hoa thoang thoảng như có như không. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Một người con gái bôn ba bên ngoài một ngày rưỡi không tắm rửa, trên người vẫn thơm.

Đây chính là lý do tại sao tối hôm qua cô thẳng thừng tự tin nói không tắm rửa sao?

Hôm nay tốc độ xe việt dã đã chậm lại đáng kể, đến chạng vạng tối, đoàn người lái xe đến khu vực đồi núi trập trùng.

“Thiếu soái, chúng ta nên dựng lều tạm một đêm hay là tiếp tục lái xe về phía trước, nhìn xem có làng mạc hay thị trấn nào gần đó hay không?”

Lục Nhai nói: “Gần đây có rất nhiều làng mạc thị trấn ngập nước, quái thú bên sông nhiều, cắm trại ven đường đi.”

Tinh Hà cũng nghĩ như vậy, hỏi một câu chỉ là xuất phát từ khách khí.

Thừa dịp trời còn chưa tối, tiểu đội Mạnh Liên Doanh dựng hai lều ở ven đường, cái lớn cho mấy người nam, cái nhỏ cho Cố Phồn và Thanh Đằng.

“Anh họ, anh có mang theo lều sao?” Mạnh Liên Doanh muốn tiếp tục mở mang tầm mắt, tràn ngập chờ mong nhìn về phía Lục Nhai.

Lục Nhai đi tới một bên lều nhỏ của Cố Phồn và Thanh Đằng, thả ra một chiếc xe RV.

* RV là một loại xe được thiết kế với đầy đủ tiện nghi giống như nhà di động để phục vụ chuyến đi du lịch dài.

Lần này, ngay cả Cố Phồn cũng sợ ngây người.

Cô đã quen nhìn thấy nhiều loại xe thay đi bộ hay xe việt dã trong căn cứ, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy loại xe này.

Lục Nhai giới thiệu cho bọn họ: “Tôi tìm thấy chiếc này trong một cửa hàng ô tô ở một thành phố bỏ hoang, tên xe là RV, có thể dùng làm phòng ở thời kỳ tự do, ban ngày du lịch buổi tối dừng chân. Tôi mang về căn cứ tân trang lại, ngoại trừ chức năng ban đầu cũng không có cải tiến nào khác, xem như món đồ sưu tầm có hoa mà không có quả.”

Phong Hỏa: “Tôi cũng muốn hào nhoáng như này.”

Mạnh Liên Doanh: “Anh họ, em càng muốn biết tinh thạch không gian của anh rốt cuộc lớn cỡ nào.”

Lục Nhai không trả lời, mở cửa xe, ý bảo mọi người có thể đi vào tham quan.

Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh cũng không khách khí, lao lên.

Cố Phồn, Thanh Đằng theo sát phía sau.

Tinh Hà và Thái Sơn không nhúc nhích, bọn họ đều xuất thân từ tán hộ, họ sớm đã thấy qua các loại đồ vật ngày trước, cũng sớm mất đi sự tò mò từ lâu. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mạnh Liên Doanh: “Trong này còn có một phòng tắm, ahh, còn có nước! Anh họ, em tắm trước đã!”

Phong Hỏa: “Mình chỉ muốn ngủ trong này!”

Tham quan kết thúc, bốn người chưa đã thèm mà đi ra.

“Đêm nay tôi sẽ gác đêm, mọi người đi ngủ đi.” Đứng ở bên cạnh cửa xe, Lục Nhai sắp xếp.

Mạnh Liên Doanh cảm động, nịnh nọt nói: “Anh họ nếu anh không ngủ, vậy anh có thể cho em ngủ một đêm trong chiếc RV này không?”

Lục Nhai giáo huấn nói: “Nếu đã lựa chọn làm lính đánh thuê, nên quen chịu khổ”

Mạnh Liên Doanh: ……

Con đường mình chọn, dù khổ cũng phải đi tiếp!

Ăn cơm xong, Tinh Hà mang theo mấy người đàn ông đi tắm ngoài trời trong bóng tối, Lục Nhai thì đem xe RV cho Thanh Đằng, Cố Phồn sử dụng.

Cố Phồn cũng không thể mỗi ngày đều dùng thuật thanh tẩy, mái tóc dài xõa tán loạn từ phòng tắm đi ra, nhìn Thanh Đằng bước vào, Cố Phồn tò mò đẩy của phòng ngủ ra. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Phòng ngủ sạch sẽ sáng bóng như mới, bày một cái giường cỡ lớn xa hoa tương tự.

Cố Phồn đi đến mép giường, ấn ấn, chất liệu nệm thoải mái tràn ngập co dãn, không thích hợp ngồi thiền, nằm xem ti vi chắc là rất thoải mái.

Người Trái Đất thật biết hưởng thụ, chờ cô trở về căn cứ, nhất định sẽ mua một chiếc giường như thế này.

Quảng cáo
Trước /74 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hoàng Hậu Là Cường Giả

Copyright © 2022 - MTruyện.net