Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Nene
Đồng Ngải Ni vừa nghe mình và chị gái nói chuyện giống như vui đùa, hốc mắt lập tức có chút ướt, từ khi mẹ con Giang thị bước vào cửa nhà, đã bao lâu chị gái cậu chưa cho cậu sắc mặt tốt rồi?
"Em thích là được, mấy ngày nay em cứ ngoan ngoãn ở bên đó đi, chị muốn mua một ít đồ, em giúp chị mang mấy thứ kia đặt gọn vào trong kho hàng đi. Cuối tuần này, chị sẽ cho mày một bất ngờ cực kỳ lớn!!"
Đây là kế hoạch mà Đồng Ngải Linh đã an bài tốt, trước tiên phải khiến cho em trai ngoan ngoãn ở bên đó, sau đó mới đưa ba qua.
"Hả? Chị! Em chính là học sinh cấp ba đó! Chị để em trốn học như vậy là tốt sao?"
Đồng Ngải Ni làm bộ rất rất là sợ.
"Bên lão ba kia còn có chị đây! Làm sao? Em sợ à?"
Đồng Ngải Linh phụt một tiếng bật cười, em trai thật đúng là một tên ngốc mà.
"Nè! Em còn sợ sẽ phải đi học đây này! Những thứ khác em đều không sợ nhá!"
Sau khi cúp điện thoại, Đồng Ngải Linh thở dài một hơi, lúc còn nhỏ em trai cô rất thông minh, lúc học sơ trung (cấp 2) thì đã tự học xong chương trình của cao trung (cấp 3) rồi.
Chỉ là bởi vì có mẹ con Giang thị nên thằng bé mới giận dỗi chuyển đến ký túc xá của trường ở.
Chính vì vậy, khi mạt thế đến, cô thậm chí đến mặt em trai cũng không thấy, cuối cùng thật vất vả mới đoàn tụ, lại là kết cục như vậy.
Cúp điện thoại, Đồng Ngải Linh khởi động xe.
Có hơn một ngàn vạn chiếc xe thể thao, tính năng cũng khác nhau, khó trách Từ Chu Phi phí bao nhiêu tâm tư lừa đi chiếc xe này từ tay cô.
Chạy xe đến một khu chợ mua bán xe cũ ở vùng ngoại ô, Đồng Ngải Linh mở cửa xe bước xuống.
Từ khi cô lái xe vào đã hấp dẫn không ít sự chú ý của mọi người, xe thể thao phiên bản có hạn, màu sắc lại sành điệu như vậy, muốn không thu hút sự chú ý cũng không được.
Lại nhìn thấy một đại mỹ nữ yểu điệu bước xuống từ chiếc xe này, cho dù là ai hai mắt cũng đều phát sáng.
Ngay lập tức có một người đàn ông nhìn vô cùng bỉ ổi đi tới: "Em gái, em đến đây tìm anh trai yêu thương sao?"
"Tôi tìm Vân Trạch Hạo!"
Đồng Ngải Linh báo ra một cái tên rồi đặt mông ngồi trên cửa xe chơi di động, không để ý đến những người khác.
Tên đàn ông kia nghe vậy, có chút không cam lòng nhìn chằm chằm vào dáng người nóng bỏng của Đồng Ngải Linh:
"Em tìm lão đại của bọn anh có chuyện gì vậy?"
"Việc riêng!"
Ngón tay của Đồng Ngải Linh nhanh chóng thao tác trên di động, cũng không ngẩng đầu lên nói, cô biết làm thế nào để nói chuyện với những người này mới có thể đạt được hiệu quả nhanh nhất và thuận tiện nhất.
Mọi người nghe vậy, biết rằng chỉ sợ cô gái này không phải người bọn họ có thể động vào được.
Có người xoay người đi tìm người, mà Đồng Ngải Linh đang dùng di động chuyển tất cả các khoản tiền của mình vào trong cái thẻ trên tay.
Sau khi chờ đợi một lúc, cô cảm thấy một ánh mắt sắc bén tò mò mà xa lạ nhìn chằm chằm cô. Cô ngẩng đầu, không e dè nhìn lại.
Một cậu bé có làn da lúa mì khỏe mạnh, tóc ngắn, đầu đinh, ăn mặc một bộ áo ngắn tay đơn giản, một cái quần bò rách, cậu bé chân đeo một đôi giày thể thao đi tới.
Nếu không phải là nhìn thấy hắn ở trong hoàn cảnh như này, sẽ chỉ cảm thấy đây là một cậu bé tràn ngập ánh mặt trời.
Chẳng qua đôi con ngươi kia của hắn lại vô cùng sắc bén, đứng ở chỗ này, Đồng Ngải Linh cũng cảm thấy mình nhanh chóng bị hắn nhìn rõ.
Nếu không phải cô đã trải qua rất nhiều chuyện ở mạt thế, giờ phút này, chỉ sợ cô cũng phải đứng ngồi không yên.
Đây là Vân Trạch Hạo, lão đại giao dịch xe lớn nhất thành phố B, chẳng qua chỉ mới có 24 tuổi mà đã nắm giữ toàn bộ xe giao dịch trong chợ đêm trắng ở thành phố B vào tay.
"Cô gái nhỏ, em tìm anh có chuyện gì không?"
Mai là kỉ niệm 1 tháng thành lập page, mai cũng thi sml nữa:((