Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phương Vũ Dương đứng bên người Phương Vũ Hân, anh nhạy bén nhận ra Phương Vũ Hân cảm xúc không tốt, quay qua nhìn thấy sắc mặt cô lạnh lùng xa cách hơn vài phần, địch ý hiện rõ trên mặt.
Anh theo bản năng đưa mắt nhìn tới chỗ mười mấy người đang đứng, ánh mắt dừng lại cô gái vừa rồi nói chuyện.Quả thật cô gái này có bộ dáng thiện lương, dưới tình huống như vậy cô không hoảng loạn, ngược lại tự nhiên hào phóng, thật sự khó có được.
Nếu là ngày thường, anh thực thưởng thức cô gái như vậy.
Nhưng Phương Vũ Hân biểu hiện rõ ràng địch ý rất mạnh với cô gái này, anh tự nhiên đối với người này không có hảo cảm.Thu hồi ánh mắt, Phương Vũ Dương hơi nghiêng đầu, thấp giọng hỏi Phương Vũ Hân:“Hân Hân, sao thế? Em quen biết cô ấy à?”Phương Vũ Hân gật đầu, tuy rằng cô đem sự tình giấc mơ kể gần hết cho Phương Vũ Dương, nhưng cũng giấu một phần, trong đó bao gồm cô gái này.
Cô gọi là Lâm Phi Âm, xuất thân không có gì đặc biệt, nhưng làm người lại rất lớn, hơn nữa luôn đồng tình và quan tâm tới những việc những người không liên quan tới mình.
Cái này vốn dĩ không có gì, thậm chí có thể nói là đức tính đẹp.
Nhưng Lâm Phi Âm quá khẳng khái với cả người mới quen biết, là cái loại chuyên hố đồng đội, đúng với câu nói đồng đội như heo!Ở trong mơ, cô cùng Phương Vũ Dương được Lâm Phi Âm cứu, Lâm Phi Âm còn thu lưu bọn họ, cùng bọn họ hợp thành một đội.
Lúc đầu, bọn họ đối Lâm Phi Âm rất cảm kích, nhưng từ từ ở chung, thuộc tính thánh mẫu của Lâm Phi Âm liền bại lộ.
Bọn họ vất vả tìm được vật tư, Lâm Phi Âm trực tiếp đưa cho người khác, hơn nữa thích xuất đầu mọi chuyện, chưa bao giờ nghĩ đến hậu quả.Nhưng Lâm Phi Âm đối với bọn họ có ân cứu mạng, bị ràng buộc với cô ta, bọn họ không có biện pháp bỏ cô ta.
Vì thế, bọn họ tao ngộ không biết bao nhiêu lần gian nguy, cuối cùng Phương Vũ Dương vì cô ta mới rơi vào kết cục thê thảm! Phương Vũ Hân làm sao còn thích cô ta? Hảo cảm ban đầu dần dần bị mài mòn!Hiện giờ, mọi chuyện đều chưa phát sinh, cô sẽ không vì những sự tình trong mơ đi trả thù Lâm Phi Âm, nhưng không muốn cùng cô ta có bất luận liên quan gì.Vì thế Phương Vũ Hân trầm giọng nói:“Chúng tôi chỉ đi ngang qua, phát hiện nơi này hình như có người liền tới xem, các ngươi nếu không có việc gì, chúng tôi đi trước.”Cô nói xong, liền kéo Phương Vũ Dương, chuẩn bị xoay người hướng ra ngoài.Nào biết Lâm Phi Âm lại nói:“Từ từ! Chúng tôi nơi này có chín người bị thương, các ngươi nếu đã tới, liền dứt khoát người tốt tới cùng, giúp bọn họ một chút đưa đến bệnh viện.
Đúng rồi, bên ngoài có phải đã xảy ra động đất? Còn có đám tang thi này, các ngươi biết là chuyện như thế nào không?”Cô ta nói thái độ rất thản nhiên, không có thái độ của người cầu cạnh, cũng không bày ra tư thái vênh mặt hất hàm sai khiến cao cao tại thượng, nhưng chính là thái độ này, làm Phương Vũ Hân phi thường bất mãn.
Cô nhớ rõ ở trong mơ, Lâm Phi Âm luôn như thế này.
Bất chấp hậu quả, mặc kệ người khác có nguyện ý, muốn làm như thế nào liền làm như thế đó.
Cố tình mang thái độ thản nhiên, không nhìn ra chút nào đang làm vẻ, người khác nếu cự tuyệt, ngược lại nhìn có vẻ keo kiệt.Trong mơ Lâm Phi Âm đối với cô cùng Phương Vũ Dương có ân cứu mạng, bọn họ không thể không thỏa hiệp, nhưng hiện tại Lâm Phi Âm với bọn họ không có quan hệ! Phương Vũ Hân dứt khoát nói:“Chúng tôi còn có việc, chỉ có thể thông cảm mà không giúp gì được.
Nhắc nhở một chút, hiện tại bên ngoài có rất nhiều tang thi, các ngươi tốt nhất cẩn thận một chút, trung tâm thương nghiệp này tang thi đã bị chúng tôi diệt sạch, nhưng các ngươi đi ra ngoài vẫn nên cẩn thận một chút, tốt nhất tìm một số vũ khí có thể phòng thân.”Cô nói xong liền kéo Phương Vũ Dương hướng ra ngoài, nào biết Lâm Phi Âm còn nói thêm, rõ ràng cô ta đã bất mãn:“Các ngươi sao có thể như vậy! Chúng tôi nơi này còn có người bị thương, các ngươi sao có thể đi như vậy? Tâm các người có một chút đồng tình hay không?”Phương Vũ Dương lúc đầu không biết nguyên nhân vì sao Phương Vũ Hân không thích Lâm Phi Âm, nhưng lần thứ hai Lâm Phi Âm mở miệng anh liền minh bạch, vốn dĩ anh không tính mở miệng, khi dễ một cô gái quá không phong độ.
Nhưng nghe đến lời phía sau anh không thể nhẫn nhịn, nắm thật chặt tay, quay đầu lạnh lùng nhìn Lâm Phi Âm và những người bên cạnh cô, cười lạnh nói:“Nếu chúng tôi không có tâm đồng tình, sẽ không tới cứu các ngươi! Nhớ cho kỹ, chúng tôi cứu các ngươi chỉ xuất phát từ thiện ý, không phải nghĩa vụ!”Nói xong, Phương Vũ Dương kéo Phương Vũ Hân bước đi ra ngoài, anh lo lắng không đi nhanh sẽ nhịn không được động thủ với con gái nhà người ta! Hai người bước đi thật nhanh, những người đó nếu có ý muốn đuổi theo sợ là không đuổi kịp.
Cách khá xa, Phương Vũ Dương tức giận nói với Phương Vũ Hân:“Hân Hân, lần sau gặp những người như cô ta nên tránh thật xa, đừng nói lý với cô ta làm gì!”Phương Vũ Hân cười gật đầu, đối với kết quả này tương đối vừa lòng.
Trong mơ Lâm Phi Âm cứu anh em bọn họ, Phương Vũ Dương lúc đầu rất có hảo cảm với Lâm Phi Âm, nhưng sau khi Lâm Phi Âm bại lộ khuyết điểm, đã làm Phương Vũ Dương thương tâm.
Hiện tại, bọn họ không cần nhấc lên quan hệ cùng Lâm Phi Âm, hơn nữa Phương Vũ Dương không có hảo cảm với Lâm Phi Âm, nên Phương Vũ Hân không cần lo lắng về sau Phương Vũ Dương mắt mù coi trọng Lâm Phi Âm lần nữa.Hai người lái xe rời khỏi trung tâm thương nghiệp.
Xe vừa mới ra không lâu, Phương Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương nhìn qua kình chiếu hậu thấy có xe tư gia đi vào trung tâm thương nghiệp kia, hẳn là đi tìm vật tư.
Hai người nhìn thoáng qua không quá để ý, quay đầu hướng xe đến thành phố.……Lâm Phi Âm kinh ngạc nhìn bóng dáng hai người đã khuất, nhíu mày bất mãn:“Hai người kia thật quá đáng, giúp một chút cũng không chịu!”Cô ta nói xong nhìn lại những người bị thương, thay đổi bộ mặt lo lắng hỏi:“Các ngươi có sao không? Chúng ta đi ra ngoài trước, tìm người hỗ trợ.”Những người khác gật đầu đồng ý, có người hỏi:“Phi Âm, cô nói hai người kia làm nghề gì? Ăn mặc thành như vậy, cũng ngầu quá đi?”Lâm Phi Âm nhớ tới cách ăn mặc của hai người, quần áo hai hai người mặc đều bó sát người, phác họa ra hết dáng người hoàn mỹ, nam soái khí đẹp trai, nữ gợi cảm mê người, đặc biệt trang phục và trang bị vũ khí, giống như đang đóng phim điện ảnh, không biết người nào.Cô bĩu môi, khinh thường nói:“Ai biết làm gì, nói không chừng chơi cosplay.
Chúng ta mau đi thôi, không biết tình hình bên ngoài thế nào, di động vẫn luôn không tín hiệu, quá kỳ quái.”Đoàn người hướng ra bên ngoài, thật cẩn thận mà đi, tránh xác tang thi trên mặt đất, trong bóng đêm, những người sống sót sau tai nạn nhỏ giọng nghị luận, biểu tình trên mặt không ai giống ai.
Đặc biệt chín người bị thương, không nói chuyện, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ.
Bởi vì ánh sáng quá mờ, hơn nữa những người còn lại trạng thái đều uể oải, nên chưa có người phát hiện bọn họ không thích hợp.Lâm Phi Âm mở di động nhìn, vẫn như cũ không có tín hiệu, hơn nữa pin chỉ còn một vạch, cô nghĩ đến những con tang thi đó, còn có hai người ăn mặc kỳ quái nội tâm thật sự lo lắng.Chẳng lẽ…… Thật sự tận thế xảy ra?——————————————————Lời tác giả:Bổn văn lên sân khấu nhân vật mới được mượn từ hình mẫu, nguyên mẫu lấy theo nhân vật chính phim truyền hình có nhân vật nữ chủ hình tượng cao thượng, cùng với trong cuộc sống gặp được người như vậy, tác giả thiên về ác ý thú vị, hoan nghênh thảo luận..