Ai cũng khinh bỉ mẹ con cô, vì họ cho rằng mẹ cô là người không có liêm sỉ, làm tiểu tam, phá hoại gia đình người khác.
Mà anh vốn là người bị hại, thế nhưng khac với suy nghĩ của cô, anh không hề coi thường cô, căm gjest cô, mà ngược lại vẫn luôn che chở, bảo vệ cô…
Một Phó Dịch Bắc kiêu ngạo độc miệng nhưng tâm lại mềm, một Tần Nguyệt vẻ ngoài xinh đẹp trầm tĩnh lại rắn rỏi hơn ai hết.
Hai người là hai thái cực khác nhau, thu hút lẫn nhau một cách tự nhiên nhất, thích nhau rất tự nhiên, yêu nhau rất tự nhiên và chia tay cũng rất tự nhiên.
Trở về nước sau 9 năm dài đằng đẵng ở nước ngoài du học, lúc lạ nước lạ cái nơi đất khách quê người cùng sự áp lực của học tập.
Tần Nguyệt chưa từng hối hận vì quyết định khi xưa của mình, nhưng ngày ấy trong trận động đất cô bị cả đống đỗ nát đỗ ập xuống người.
Phó Dịch Bắc vậy mà không màng tính mạng lao đến che chở cô dưới thân.
Khoảnh khắc ấy Tần Nguyệt đã hối hận!
"Anh chết em thủ tiết cho anh, nếu anh sống. Lần này để em theo đuổi anh"