Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Lãnh Sam.
Mọi người kinh ngạc quay đầu.
Lúc này mới phát hiện, cô gái lên tiếng chính là đang hướng về phía bọn họ đi tới.
Hai tròng mắt cô gái sáng ngời như sao trời, khuôn mặt kiều tiếu diễm lệ, khí chất xuất chúng tuyệt trần.
Một cái chớp mắt kia, mọi người kinh ngạc cảm thán, đây là mỹ nhân từ đâu tới?
Đối diện Khương Nhứ phản ứng cực nhanh, tuy khiếp sợ sắc đẹp của Ngôn Linh, lại không quên mục đích chủ yếu của chính mình.
" Hứa Ngôn Linh!"
Cô ta hô một tiếng, đem suy nghĩ của mọi người kéo về.
Ừm, đây là Hứa Ngôn Linh mà trong miệng Hứa Thanh Thanh là cái người không thể nói lý.
Vì trả thù Hứa Thanh Thanh, không tiếc dùng thủ đoạn hủy hoại Hứa gia.
Này......
Nhìn lên, không giống là loại người không có đầu óc này a?
Chỉ với khí chất này của Hứa Ngôn Linh, hoàn toàn đem Hứa Thanh Thanh giây tra đều không dư thừa.
Vừa xinh đẹp, lại có khí chất, lại có thân hình, khí thế càng là mười phần, người như vậy, thật sự sẽ hãm hại Hứa Thanh Thanh hủy hoại Hứa gia?
Đáy lòng mọi người sôi nổi hiện lên nghi hoặc.
Bất quá, đương sự xuất hiện, vừa vặn có thể giằng co, tựa hồ bọn họ có thể xem diễn?
Hứa Thanh Thanh sắc mặc trắng bệch, thân mình lung lay sắp đổ.
Cô ta không nghĩ tới, Hứa Ngôn Linh sẽ xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa còn dùng phương thức này xuất hiện.
Đáy mắt hiện lên một mạt ghen ghét.
Nhớ lại đây là cái trường hợp gì, nhanh chóng lại bị ủy khuất thay thế được.
" Chị......"
Cô ta nhu nhược hô một tiếng, thanh âm có chút mất tiếng.
Ngôn Linh nghe tiếng, khóe môi gợi lên độ cong chậm chọc.
" Đừng kêu tôi là chị, mẹ của tôi chỉ có một người con gái."
Khương Nhứ đúng lúc châm ngòi thổi gió, lại đem lời nói vừa mới kia xách ra nói lại một lần.
" Ai, Hứa Ngôn Linh, em gái cô nói công trình Hứa gia xảy ra chuyện có liên quan với cô, là cô hãm hãi cậu ấy, mới đưa đến Hứa gia rơi xuống nông nỗi như thế, cậu ấy nói là sự thật?"
Ánh mắt không tự giác nhìn nhiều Hứa Ngôn Linh liếc mắt một cái, tuy nói, cô ta cũng rất chán ghét Hứa Ngôn Linh, nhưng là, cô ta càng hận tiện nhân Hứa Thanh Thanh này.
Ngôn Linh cười như không cười nhìn chằm chằm Hứa Thanh Thanh, xinh đẹp trong ánh mắt, tràn đầy hàn quang.
" Nga? Nghe nói mấy năm nay cô đối với Hứa gia mang ơn đội nghĩa, tâm tồn cảm kích?
Thời điểm tôi đây cùng vị cha kia của tôi cãi nhau vì cô, cô như thế nào không chính mình cút đi đâu!"
" Tôi......"
" A, cô cũng biết tôi coi cô không vừa mắt, chúng ta chi gian nháo đến không thoải mái, vậy cô vì cái gì còn ăn vạ Hứa gia mười mấy năm?
Này không phải cho tôi tự tìm phiền phức sao? Cô chính là như vậy cảm kích Hứa gia?"
"...... Tôi, tôi......"
" Ách, còn có tôi muốn, cô đều sẽ nhường cho tôi? Lời nói của tôi, cô cũng luôn nghe theo?
Hứa Thanh Thanh, tôi muốn mạng của cô, cô cho sao? Tôi muốn cô đi tìm chết, cô đi sao?"
" Chị......."
" Đừng mẹ nó ở chỗ này ghê tởm tôi, cho rằng tôi không ở nơi này là có thể tùy tiện bôi đen tôi? Đem hết thảy mọi việc đẩy lên người tôi?
A, cũng không nhìn xem lịch sử đen của bản thân, mua hung thủ giết người, liền một cái tội danh này, tôi đều có thể đưa cô ngồi tù!
Cô thật dự cho rằng tôi không có chứng cứ sao? Tôi là không chết, nhưng cô cũng phải phụ trách tội danh cố ý mưu sát người nhưng bất thành!
Biết tôi vì cái gì không có động thủ sao? Đó là bởi vì tôi muốn nhìn thấy cô hai bàn tay trắng!"
Thanh âm lạnh nhạt mà kiêu ngạo, nện ở đáy lòng mọi người.
Cũng đem máu cả người Hứa Thanh thanh đọng lại, cô ta ngốc ngốc nhìn Ngôn linh, một chữ cũng không nói nên lời.
Cô ta ý đồ mở miệng giải thích, nhưng khí thế trên người cô gái giống như hàn băng, khiến cô ta dường như có một loại ảo giác rơi vào địa ngục.
Âm lãnh, khủng bố, khiếp người.
Ngôn linh liền như vậy thẳng lăng lăng nhìn Hứa Thanh Thanh.
Lãnh quang trong ánh mắt liên tiếp phát ra.
Thật lâu sau, cô cười sáng lạn, " Có phải hay không đặc biệt hối hận không thể tự mình giết chết tôi?"
______
Moahhh ~, cầu vote, cầu tương tác aaa!!! 😘😘😘
Iu iu 💛💚💙💫