Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cố Miên theo dì Trương ở phòng bếp học nấu ăn cả ngày. Chẳng qua kết quả làm ra thực không dám nhìn.
Tốn một buổi chiều cũng chỉ học được cách làm trứng xào cà chua cùng cá hương thịt ti. Chẳng qua bề ngoài không bắt mắt lắm.
Nhìn phòng bếp như một bãi chiến trường, Cố Miên thực sự chỉ muốn tìm một cái lỗ chui vào, từ nay không ngoi lên nữa.
Nếu để Phó Dư biết được năng lực trù nghệ của cô, cô sẽ bị hắn cười chết mất.
Đời này trọng sinh, cô cũng muốn duy trì một chút hình tượng tốt đẹp hiền lành thục nữ trong mắt hắn a.
Vì thế sau khi cùng dì Trương học nấu ăn xong, Cố Miên đem phòng bếp dọn dẹp sạch sẽ, đảm bảo Phó Dư không hay biết gì.
Ở bệnh viện, Phó Dư vừa hoàn thành một ca phẫu thuật tim yêu cầu kĩ thuật cao. Mặc dù giải phẫu rất mệt nhưng nghĩ tới những lời hôm nay Cố Miên nói với hắn, Phó Dư liền cảm thấy tinh thần phấn chấn, mệt mỏi gì đó đều không còn.
"Bác sĩ Phó, anh thực quá lợi hại. Phẫu thuật loại này đều cần ít nhất 7 tiếng mới hoàn thành, anh thế nhưng chỉ cần 5 tiếng. Hơn nữa so với lần trước còn làm tốt hơn."
Bác sĩ trợ thủ Lý Nham nhìn Phó Dư với ánh mắt sùng bái, như hận không thể bái Phó Dư làm thầy vậy. Phó Dư tuổi còn trẻ, nhưng là y thuật lại đứng đầu trong số các bác sĩ giỏi nhất hiện nay, thành tích thật đáng hâm mộ.
"Làm nhiều thì quen thôi."
Phó Dư cởi khẩu trang, đẩy đẩy mắt kính gọng vàng. Chậm rãi trở về phòng làm việc.
"Bác sĩ Phó, anh sao lại lạnh lùng như vậy. Ngày thường anh không hay đi chơi cùng mọi người. Hay là vầy đi, cách bệnh viện chúng ta hai con phố có một quán bar. Nghe ở đó có rất nhiều cô gái xinh đẹp. Nếu không chúng ta đến chỗ đó chơi đi? Thuận tiện chúc mừng bác sĩ Phó được thăng chức."
Lý Nham không hề cố kỵ Phó Dư sắc mặt lạnh lùng, tiếp tục theo sau hắn lải nhải liên tục. Phó Dư cái đùi lớn này cần phải ôm thật chắc nha. Về sau không nói có thể một đường thuận lợi thăng chức, chỉ cần đi theo Phó Dư học tập một chút kỹ thuật liền đủ cho hắn ăn cả đời rồi.
Kết quả Phó Dư sau khi đi được hai bước thì dừng lại.
Lý Nham tưởng rằng Phó Dư không đồng ý, đang muốn mở miệng khuyên hắn đi chơi cùng bọn họ thì lại nhìn thấy Phó Dư lấy điện thoại ra.
"Lão công, anh khi nào thì về nhà. Hôm nay em đã làm rất nhiều món anh thích ăn đó."
Cố Miên nhìn mấy đĩa thức ăn miễn cưỡng cũng được đặt trên bàn, kích động nắm chặt bàn tay phấn nộn. Muốn bắt được trái tim một người đàn ông thì trước hết phải bắt được dạ dày anh ta.
Cô đúng là tiểu thiên tài a.
Nghe Cố Miên nói, nét mặt vốn lạnh lùng trở nên nhu hòa. Phó Dư đưa tay mở loa ngoài, sau đó thanh âm đạm mạc nói: "Đồng nghiệp muốn tôi đi quán bar cùng bọn họ."
Lúc này Lý Nham còn không biết người Phó Dư gọi điện là ai. Trước đây Phó Dư không gần gũi với mấy đồng nghiệp trong bệnh viện, cho nên hắn cũng không biết chuyện Phó Dư đã kết hôn.
Lý Nham còn tưởng rằng Phó Dư gọi điện cho mẹ. Nên hắn lập tức cười nói: "Dì ơi, hôm nay bác sĩ Phó giải phẫu thành công. Tự nhiên muốn ra ngoài thả lỏng một chút. Ở quán bar còn có rất nhiều mỹ nữ xinh đẹp, nói không chừng có thể tìm được một cô con dâu mang về hiếu kính với dì a."
"Con dâu?" Cố Miên vừa nghe liền biết đối phương là người nào. Còn dám bắt cóc lão công của cô đến những nơi như thế. Càng nghĩ lại càng nóng nảy, thanh âm Cố Miên mang theo tức giận rõ ràng từ bên kia truyền đến.
Nghe được Cố Miên biến hóa, trái tim Phó Dư điên cuồng nhảy lên. Một ý nghĩ không nên có bắt đầu ở trong lòng hắn sinh sôi nảy nở.
"Từ từ, dì à giọng nói này có chút không thích hợp." Lý Nham buồn bực, sao lại tuổi trẻ như vậy? Chẳng lẽ đây không phải mẹ Phó Dư mà là em gái hắn?
"Em gái nhỏ, anh mang anh trai em đi quán bar là vì muốn tốt cho hắn a. Hắn xưa nay luôn được phụ nữ yêu thích, nhưng đến bây giờ vẫn không có bạn gái. Em sẽ cũng không muốn nhìn anh trai em độc thân mãi như vậy có đúng không"
Lý Nham thầm nghĩ em gái này của Phó Dư đúng là huynh khống quá đi, ham muốn chiếm hữu anh trai cũng thật lớn.
Nhưng mà giây tiếp theo bên kia điện thoại truyền đến thanh âm giận dữ: "Tôi là vợ của bác sĩ Phó! Nếu anh dám đem chồng tôi đến những nơi như vậy, tôi sẽ nguyền rủa anh cả đời vừa nhìn thấy phụ nữ liền mềm!"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");