Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đường Bạch Dạ mặc dù làm càn, nhưng cũng biết điểm dừng, chỉ là điên cuồng hôn nàng, thông minh không có vượt qua ranh giới cuối cùng.
Phía trước đôi nam nữ truyền đến tiếng kiềm chế thét chói tai, thở dốc.
Quá trình mất mấy phút, Hạ Thần Hi lần đầu tiên cảm thấy người đàn ông xuất tinh ra sớm như vậy...
Hai người cọ sát một lúc nữa, mới lần lượt rời đi.
Hạ Thần Hi lập tức đẩy Đường Bạch Dạ ra, chân vừa chạm đất, đột nhiên xịu xuống, kết quả ngồi quỳ gối trước mặt Đường Bạch Dạ, hai má đối diện tiểu đệ hùng dũng của Đường tiên sinh trước mặt.
Hiển nhiên hình thành một tư thế rất ái muội.
Hạ Thần Hi thiếu chút nữa thét chói tai, cô thực sự muốn điên rồi.
Đường Bạch Dạ cũng không ngờ sẽ có thu hoạch ngoài dự liệu, cảm thấy hứng thú hỏi, "Muốn tiếp tục sao?"
Tiếng nói của anh khàn khàn, nếu cô muốn tiếp tục, anh cũng vô cùng phối hợp.
Hạ Thần Hi chạy trối chết.
Phía sau truyền đến tiếng cười gợi cảm của anh.
Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ một trước một sau trở lại sân khấu ngoài trời.
Bầu không khí đã thay đổi, bữa ăn hải sản chuyển thành những vũ điệu nóng bỏng.
Hạ Thần Hi ngồi vào quầy bar, uống một lu rượu Rum, Lâm Nhiên đi tới mời cô cùng khiêu vũ.
Cô vốn muốn cự tuyệt, nhưng thoáng nhìn thấy Tưởng Tuệ cùng Đường Bạch Dạ cũng đi về hướng quầy bar, Hạ Thần Hi thay đổi chủ ý.
Lâm Nhiên dắt cô đi vào sàn nhảy, nhẹ nhàng khiêu vũ.
Có mấy người nhảy vô cùng cuồng dã.
Hạ Thần Hi nhảy rất hàm súc, cô thuần túy chỉ muốn né tránh Đường Bạch Dạ.
Tiết Giai Vân khiêu vũ bên cạnh hai người bọn họ, đột nhiên xen vào giữa Lâm Nhiên cùng Hạ Thần Hi, đôi mắt tinh nghịch nháy mắt với Hạ Thần Hi.
Lâm Nhiên cũng không cự tuyệt mỹ nữ chủ động mời nhảy, kéo Tiết Giai Vân nhảy tango.
Hạ Thần Hi lặng yên rời khỏi sàn nhảy, đến một ghế mềm khác nằm xuống ngắm phong cảnh.
Ngày hôm sau, bọn họ phải đi làm, cho nên buổi tối không thể điên cuồng quá muộn.
Mọi người mười giờ liền bắt đầu tản.
Lâm Nhiên nói, "Tôi đưa cô về nhà."
Hạ Thần Hi ở căn hộ cạnh biển, Lâm Nhiên cũng không tiện đường.
"Anh đưa Tiết Giai Vân về đi, vừa lúc tiện đường, tôi ở phía đông."
Lâm Nhiên không bắt buộc, đưa Tiết Giai Vân về nhà, Tiết Giai Vân trao Hạ Thần Hi một nụ hôn gió.
Hạ Thần Hi lặng lẽ nói, "Cố lên, bắt Lâm luật sư."
Đoàn người lục đục tan đi, Hạ Thần Hi trên người có chút mùi rượu, tính toán đi bộ một lúc, cho bớt mùi rượu mới về.
Nếu không về nhà, bảo bối biết sẽ chỉnh cô.
Đi bộ dọc theo con đường chính một đoạn, đột nhiên nghe thấy tiếng còi, cô quay đầu lại nhìn.
Một chiếc Lamborghini phong nhã dừng bên người, Đường Bạch Dạ nói, "Lên xe."
Hạ Thần Hi ngắm nhìn bốn phía, không có người, lúc này mới yên tâm.
"Anh không đưa Tưởng công chúa về nhà sao?"
"Cô ấy có xe."
"Quá không hiểu phong tình, dù cho Tưởng công chúa có xe, anh cũng nên đưa cô ấy về nhà."
"Cút lên." Đường Bạch Dạ không có kiên trì nói.
Hạ Thần Hi cười đến như ánh nắng tươi sáng, "Tôi quá gầy, lại không tròn, cút không được, anh làm theo ý mình đi, tôi đi trước."
"Hạ tiểu thư, tôi đếm tới ba, cô không lên, tự gánh lấy hậu quả." Tiếng nói Đường Bạch Dạ lạnh lùng vô tình, mang theo gió đêm lạnh.
"Người điên!" Cô biết Đường Bạch Dạ người này nếu không đạt được mục đích thề không bỏ qua, nói được thì làm được, tốt nhất chớ chọc anh ta.
Không có biện pháp, cô chỉ có thể lên xe.
Siêu xe chính là siêu xe, chạy ở trên đường thật điên cuồng.
Hạ Thần Hi không tính toán để ý tới Đường Bạch Dạ, một đường trầm mặc.
Đường Bạch Dạ tựa hồ cũng không có ý định để ý tới Hạ Thần Hi, im lặng là vàng.
Hơn mười phút sau, xe trực tiếp lái vào khu căn họ cạnh biển của Hạ Thần Hi.