Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Giới thiệu với mọi người một chút, vị này là anh trai của @Hạ Tuy Trầm, Hạ Vân Tiệm.”
Trên Weibo, tin tức này đã leo lên đến top 3 hot search, Dụ Tư Tình ngồi trong phòng khách yên tĩnh đến không nói nên lời, trước kia khi còn làm việc, cô có nghĩ đến chuyện sẽ có một ngày nào đó mình sẽ bị nhắc tên trên mạng xã hội, lại chưa từng nghĩ tới việc còn lên cả hot search giải trí.
Cư dân mạng sau khi nhìn thấy tin này, lại cẩn thận so sánh hai anh em Hạ Tuy Trầm và Hạ Vân Tiệm, kết luận cuối cùng phát hiện là nhận nhầm người.
Nhân vật bị người qua đường chụp lén, không phải chồng Cố Thanh Sương.
Mà tài khoản weibo chính thích của đương sự lại không giải thích gì khác, gián tiếp khiến cư dân mạng hiểu lầm bức ảnh chụp lén kia là một nhà ba người, không ít người trêu chọc nói: “Không có diễn, Hạ Vân Tiệm đã có vợ con rồi…”
Cũng có một bộ phận bắt đầu bất bình, ở khu vực bình luận mắng truyền thông vì nhiệt độ của lưu lượng mà lên bài loạn cả: “Tôi trước tiên dập đầu xin lỗi vợ chồng Cố Thanh Sương, người ta là tổng tài dẫn vợ con ra ngoài đi siêu thị, không biết chọc phải ai, bị chụp lén riêng tư không nói, không làm rõ còn hắt nước bẩn lung tung.”
——”Gien của Hạ gia cũng quá mạnh rồi, giá trị nhan sắc của hai anh em đều đỉnh. Hâm mộ Cố Thanh Sương, hâm mộ cả chị dâu của cô ấy nữa!”
——”@Official weibo, bách khoa toàn thư của sếp nhà mấy người có phải quên cập nhật hay không, vì sao bây giờ vẫn không lập gia đình?”
—— “Một người còn làm huyết thư xin tư liệu chi tiết về Hạ Vân Tiệm, làm sao đây, khuôn mặt người đàn ông cực phẩm này hợp gu tôi quá!”
—— “Đó là mị lực của sự thành thục, cái gì mà người đàn ông, rõ ràng là chồng tôi!”
……
Bình luận trên hot search weibo đã không còn cách nào đọc nổi nữa, Hạ Vân Tiệm lại giải thích rất đầy đủ cho cô: “Giới giải trí cũng không biết chuyện Cố Thanh Sương sinh con gái, chúng ta đưa con gái em ấy ra ngoài chụp ảnh, cũng phải chịu trách nhiệm đến cùng.”
Cho nên Tiểu Lý Nhi không hiểu sao lại biến thành con gái trên danh nghĩa của bác cả, bị toàn bộ netizen hiểu lầm.
Dụ Tư Tình không nói nên lời, nghĩ là làm sao cùng vợ chồng Hạ Tuy Trầm giải quyết chuyện bát nháo trên hot search này, đôi mắt ôn nhu kia của cô, chung quy vẫn có một chút oán giận Hạ Vân Tiệm, chỉ là không có biểu hiện ra ngoài mặt.
Nửa ngày sau, đầu ngón tay cô vịn vào mép bàn đứng dậy, mơ hồ thở dài nói: “Tôi đi chuẩn bị đồ ăn khuya đây, Cố Thanh Sương ghi hình xong tiết mục sẽ về nhà, không chừng đến lúc đó đã muộn…”
Tiểu Lý Nhi được đưa ra ngoài chơi đùa cả buổi chiều, trở về liền nằm ở trên giường ngủ vùi, giống như đồ chơi nhỏ đáng yêu bị hết pin, gọi thế nào cô bé cũng không tỉnh, Dụ Tư Tình đành phải để Dụ Gia Phan trông em gái ngủ.
Hệ thống sưởi ấm của căn hộ rất đầy đủ, trái ngược hoàn toàn với nhiệt độ ngoài trời, cô cởi chiếc váy màu lam ra, chỉ mặc một chiếc váy trắng mỏng đứng trong nhà bếp rửa rau và nấu ăn, lấy hải sản ra khỏi tủ lạnh.
Hạ Vân Tiệm ở bên cạnh im lặng không nói nhìn bóng dáng cô, muốn đáp lời, thế nhưng Dụ Tư Tình không có nhu cầu muốn giao tiếp với anh.
Nấu cơm được một nửa, điện thoại di động của Dụ Tư Tình đặt ở trên bàn trà chợt rung lên, trên màn hình có không ít tin tức xuất hiện.
Dụ Tư Tình không nghe thấy, Hạ Vân Tiệm xoay người đi lấy, ngón tay thon dài dễ dàng mở khóa thành công.
Mật mã rất đơn giản, là ngày sinh của Dụ Gia Phan.
Những tin tức weibo kia, phần lớn đều đến từ đồng nghiệp cũ và cấp trên của Dụ Tư Tình khi cô còn làm việc ở tập đoàn Hạ thị.
Rất rõ ràng là họ đã thấy được hot search trên weibo, mà cư dân mạng không biết cô, không có nghĩa là những người đã làm việc nhiều năm này không nhận ra.
Hạ Vân Tiệm không nhanh không chậm tùy tiện mở xem một chút, đa số đều giật mình không biết từ khi nào cô đã trở thành bà chủ, chuyện giữ bí mật này cũng quá giỏi rồi, một chút tiếng gió cũng không nghe thấy.
Còn có người trực tiếp nhiệt tình kéo Dụ Tư Tình trở về nhóm làm việc, ở bên trong còn tag cô: “@Dụ Tư Tình, Dụ tổng… Cô định khi nào mời mọi người ăn kẹo cưới đây?”
Tin tức trong nháy mắt lướt qua màn hình, có một thư ký trêu chọc khiến Hạ Vân Tiệm chú ý: “Dụ tổng quả là giỏi giấu diếm, là chính cung nương nương của ông chủ đương nhiệm lâu như vậy rồi, mà trước đó mấy cô đồng nghiệp trong bộ phận còn tưởng rằng Dụ tổng có ý với ông chủ tiền nhiệm…”
Lời này còn chưa dứt, đã bị lướt qua, lại rất nhanh bị thu hồi lại.
Ông chủ tiền nhiệm, đương nhiên là Hạ Tuy Trầm, tất cả mọi người trong lòng đều biết rõ.
Ánh sáng khúc xạ trên màn hình di động làm cho khuôn mặt Hạ Vân Tiệm nhìn qua không thấy có chút thay đổi nào, ngón tay dài của anh đặt trên màn hình nửa ngày sau đó trả lời: “Người đàn ông của tôi vẫn luôn là Hạ Vân Tiệm.”
Trong nhóm đột nhiên yên tĩnh mất một giây, tất cả mọi người đều không nghĩ là Dụ Tư Tình sẽ trả lời, còn thay đổi tác phong ôn nhu bình thản ngày xưa, ngữ khí có chút xốc nổi.
Rất nhanh, đã có một đồng nghiệp lén lút nhắn riêng cho Dụ Tư Tình để hòa giải: “Chúng tôi đều biết cô ở công ty luôn rất khiêm tốn, cũng không tiết lộ cuộc sống riêng tư của bản thân, may mắn là tính cách của cô vẫn cứ như vậy, bằng không trước kia chúng tôi nào dám cùng bà chủ tương lai làm bạn bè chứ.”
Dụ Tư Tình là cấp trên nổi tiếng của công ty có EQ cao, không chơi trò dùng quyền lực uy hiếp mọi người.
Lúc trước cô đột nhiên rời khỏi chức vụ, khiến tất cả mọi người nghị luận sôi nổi, không ít người hoài nghi là bởi vì nữ diễn viên nổi tiếng Cố Thanh Sương thành công gả vào Hạ gia, ép Dụ Tư Tình phải rời đi.
Bây giờ xem ra, rốt cuộc là mọi người suy nghĩ ngây thơ rồi.
Hạ Vân Tiệm trực tiếp rời khỏi nhóm trò chuyện, lại quét sạch những tin tức cá nhân chưa đọc kia một lượt, nếu biết ăn nói, có thể cho qua. Nếu như nói cái gì không thuận tâm ý của anh, Hạ Vân Tiệm sẽ nhíu mày ba phần, ghi nhớ tên người đó.
Lướt điện thoại di động nửa ngày, cuối cùng Hạ Vân Tiệm nhìn thấy một tin tức mới gửi tới: “Nghe nói em và vị Hạ gia kia ở cùng một chỗ? Chúc mừng.”
Kéo xuống, người gửi là: Ôn Kỳ Hàng, là cái đinh trong mắt anh, là cái gai trong thịt.
Sắc mặt Hạ Vân Tiệm vẫn không thay đổi, lại đặt cái tên kia vào danh sách đen, động tác thuần thục như nước chảy mây trôi, không có nửa phần do dự.
……
Dụ Tư Tình đối với chuyện này hoàn toàn không biết, cô chuẩn bị đồ ăn khuya, lúc đi ra, nghe thấy Hạ Vân Tiệm hời hợt nói một câu: “Không ít đồng nghiệp cũ gửi tin nhắn cho em, tôi đọc qua mấy cái.”
“Làm sao anh biết mật khẩu điện thoại của tôi?”
“Đoán.”
“…”
Hạ Vân Tiệm nói những lời này như thể nó rất đúng lý hợp tình, còn trả lại điện thoại di động cho cô.
Dụ Tư Tình nhìn thoáng qua, thấy giọng điệu hồi âm đều rất bình thường, cũng không nói thêm gì.
Dù sao tiếp xúc lâu như vậy, cô xem như đã tìm hiểu rõ tính nết chân thật của người đàn ông này, trong mắt người ngoài, Hạ Vân Tiệm vĩnh viễn đều ôn hòa, nói năng nhã nhặn, trong giới kinh doanh, anh giống như một con sư tử đực vẫn ngủ gật, lúc ngủ gật nhìn có vẻ như vô hại, kì thực đã sớm mưu tính sâu xa nhìn chằm chằm con mồi.
Anh còn cố chấp cực đoan hơn bất kỳ người đàn ông nào cô đã từng tiếp xúc, không phải chỉ cần nói hai ba câu là có thể thuyết phục.
Dụ Tư Tình rót cho mình một ly nước nóng, đặt ở trên bệ cửa sổ, lẳng lặng nhìn cảnh đêm phồn hoa rực rỡ bên ngoài, chỉ chốc lát sau, từ cửa sổ nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của người đàn ông cách cô rất gần, giống như nói chuyện phiếm hỏi một chuyện: “Tôi rất tò mò, em coi trọng Ôn Kỳ Hàng như thế nào? ”
Lời này, cũng có thể giải thích thành em từng yêu một người ưu tú như tôi, làm sao có thể dễ dàng chịu đựng ở cùng một chỗ với người không bằng tôi?
Dụ Tư Tình nghĩ thầm tại sao anh không biến đi, lời nói đến trong miệng, lại đổi thành uyển chuyển: “Người có trăm ngàn mặt, bình thường anh chỉ nhìn thấy phần nổi của tảng băng trôi, làm sao có thể chắc chắn anh ấy không bằng anh?”
“Em nói đến đây, không bằng nói thêm vài câu, Ôn Kỳ Hàng tốt như thế nào?” Hạ Vân Tiệm đem chén trà cô đặt ở trên bệ cửa sổ nâng lên, thổi hơi nóng uống một ngụm, đường nét khuôn mặt gầy gò được chiếu rọi dưới ánh đèn, vẻ mặt hơi biến hóa, nói tiếp một câu: “Để cho anh cũng có thêm kiến thức… Điều gì khiến em rung động.”
Tầm mắt Dụ Tư Tình rơi vào chén trà trên ngón tay anh một giây, lập tức, một lần nữa nhìn về phía cảnh đêm ngoài cửa sổ, ngữ khí rất lãnh đạm: “Anh cần gì phải truy hỏi rõ ràng. Tôi vì anh mà phụ lòng anh ấy, người chiến thắng chung quy vẫn là anh đó thôi.”
Hạ Vân Tiệm từ nơi đáy lòng có chút ghen tuông, hoàn toàn làm cho anh xem nhẹ thân phận là người thắng cuộc.
Nói cách khác, lúc trước Dụ Tư Tình nghiêm túc suy nghĩ tiếp nhận người đàn ông khác, Hạ Vân Tiệm cũng đã thua.
Anh bất luận ở thời điểm nào, đều không quên nói một câu ghen tuông: “Ôn Kỳ Hàng cũng cùng em xem cảnh đêm như vậy? ”
Dụ Tư tình không nhớ rõ, mấy năm nay cô liều mạng muốn chứng minh mình sống rất tốt, một lòng lấy sự nghiệp mà phấn đấu, đối với những tinh anh chất lượng cao ở xung quanh cô, hơn phân nửa cô đều giả vờ không biết, không lưu tình mà đẩy họ ra ra.
Mà vì sao lại lựa chọn cùng Ôn Kỳ Hàng ở chung một chỗ trong thời gian ngắn ngủi?
Dụ Tư Tình nghiêm túc hồi tưởng lại tâm tình khi đó, hình như là cô dứt khoát lựa chọn rời khỏi tập đoàn Hạ thị, tìm một trấn nhỏ ở nước ngoài bắt đầu lại, có một ngày Ôn Kỳ Hàng đột nhiên đến thăm, đưa ra điều kiện phong phú mời cô gia nhập công ty Cách Viễn.
Dụ Tư Tình làm “cô hồn dã quỷ” đã lâu, khi có người đến cho cô cơ hội, liền sẽ nắm chặt lấy.
Cho nên Ôn Kỳ Hàng buông xuống công việc ở công ty, kiên nhẫn ở trấn nhỏ khuyên nhủ cô một tháng sau, cô liền động tâm.
Ấn tượng của Dụ Tư Tình đối với Ôn Kỳ Hàng, chỉ có một tháng đó.
Ấn tượng của cô đối với Hạ Vân Tiệm, lại là suốt mười năm, là hao phí toàn bộ thanh xuân của cô.
Chọn ai, câu trả lời đã được viết trong trái tim của bản thân.
*
Dụ Tư Tình không có hứng thú cùng Hạ Vân Tiệm đàm luận chuyện tình cảm về một người đàn ông khác, anh còn muốn ghen tuông lung tung, cô cũng không ngại hỏi một chút, anh coi trọng cô y tá điều dưỡng của mình – Ổ Thùy Khê như thế nào.
Hạ Vân Tiệm trầm mặc đem chén trà nóng kia uống hết, không thốt ra được dù chỉ một chữ.
Cũng may thời gian trôi qua rất nhanh, bên Cố Thanh Sương cũng hoàn thành công việc ghi hình, trở về chung cư, tiếng chuông ngoài cửa vang lên, Dụ Tư Tình đang ôm Tiểu Lý Nhi, đút canh trứng cho cô bé ăn, là Hạ Vân Tiệm đứng dậy mở cửa.
Trên hành lang, Cố Thanh Sương mặc trên mình váy áo cao cấp hoa lệ còn chưa kịp thay, đi giày cao gót tiến vào.
Mà Hạ Tuy Trầm thì không nhanh không chậm đi theo phía sau, ánh mắt mang theo ý cười, dường như đã sớm nhìn thấu, anh nói với Hạ Vân Tiệm: “Lần sau hẹn hò, đừng dẫn con gái em ra ngoài làm lá chắn.”
Hạ Vân Tiệm làm như không nghe thấy, phanh một tiếng, đóng cửa lại.
Trong phòng khách, Dụ Tư Tình trả lại Tiểu Lý Nhi cho Cố Thanh Sương, đối với chuyện hot search lúc ban ngày, rất áy náy.
Cố Thanh Sương ngược lại không trách, cười cười nói: “Không có việc gì, cư dân mạng đều cho rằng đó là con gái của anh cả.”
Dụ Tư Tình vốn làm ra vẻ bình đạm, lại thấy vợ chồng Hạ Tuy Trầm đối với chuyện riêng tư của cô và Hạ Vân Tiệm, rất bình tĩnh tự nhiên đã tiếp nhận, không hiểu sao lại càng thêm xấu hổ. Muốn giải thích cũng không thể mở miệng, dù sao cũng bị chụp được tư thế thân mật đó.
Cô đành phải mời Cố Thanh Sương dùng bữa khuya trước, bầu không khí coi như hài hòa, không ai tiếp tục đề cập đến cái hot search kia nữa.
Mãi đến một lúc sau, Hạ Vân Tiệm rót một ly rượu vang đỏ uống, đôi môi mỏng nhàn nhạt khẽ nhếch, nhìn Hạ Tuy Trầm đang ngồi đối diện, rất hợp tình hợp lý mà nói: “Bọn anh sẽ đổi một gian chung cư khác ở, em chuyển lên lầu đi.”