Tống Vi sống trong một gia đình không có tình thương, chỉ có đánh đập, hành hạ, chỉ có xem thường, ngược đãi, mà người khiến cuộc đời cô khốn khổ như vậy chính là cha ruột của mình.
Ông ta còn sa vào con đường cờ bạc, tham dục, nợ nần chồng chất, ông lại lấy cô ra làm lợi thế, đem bán đi để trả nợ.
Cuộc đời vô số trớ trêu, vô số khổ hải, cô tình cờ gặp Hàn Bách, một thiếu gia hài môn, một tổng tài lạnh nhạt.
Hàn Bách gặp cô, bỗng nhiên cảm thấy mọi thứ trở nên có ý nghĩa, mà chính anh cũng cảm giác mình cười nhiều hơn hắn, dù không cần nguyên do gì, chỉ cần nhìn cô, khoé miệng anh lại không tự giác mà cong lên
Trích: Tống Vi em đừng hòng chạy, nằm yên ngoan nào anh thương..