Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Tra tư liệu của anh ta sao?"
"Ừm."
"Tốt, được rồi..." Ai... Khẳng định thân phận Hội trưởng không thể bại lộ, cũng chỉ có thể đáp ứng Tiêu Tiêu, đến lúc đó cho một thân phận của người bình thường, nghĩ nghĩ, ông lại nói: "Tiểu Phi Long, nhớ kỹ, mặc kệ thân phận Ngân là gì, người bình thường vẫn là người bên trên hắc đạo, đối với cháu mà nói, bây giờ anh ta cũng là một người xa lạ, cẩn thận lại cẩn thận." Dù cho Ngân là hội trưởng, ông cũng không thể cam đoan trận này gặp nhau có phải là trùng hợp hay không, vạn nhất, vạn nhất hội trưởng có mục đích riêng thì sao? Phải biết Tiêu Tiêu là hậu nhân bên trong nhà Mộ Dung, người sống sót duy nhất.
Tiêu Tiêu gật đầu: "Các lão, cháu dự định hôm nay lúc trời tối đi nhà Hiên Viên Liệt một chuyến."
"A? Cháu muốn đi nhà của anh ta sao? Anh ta làm chuyện quá đáng đối với mẹ con các người như thế, mặc kệ cháu, cháu còn qua nhà anh ta làm cái gì? Tiêu Tiêu, không phải là cháu thật yêu Hiên Viên Liệt đi." Các lão khẩn trương nói ra.
Trong lòng có một loại cảm xúc vô hình, cô sẽ yêu người đàn ông kia sao? Người đàn ông kia đẩy mẹ con bọn họ vào địa ngục... Nhất định đáp án là, tuyệt đối sẽ không, chết cũng sẽ không!
"Thế nào, làm sao có thể, làm sao cháu lại yêu anh ta? Đây tuyệt đối là chuyện cười lớn. Không phải cháu cùng Hiên Viên Liệt ký khế ước hai năm sao? Lần này là muốn trộm khế ước trở về." Thế nhưng mà không biết vì sao, lúc nói những lời này giọng nói của cô run rẩy, là bởi vì căm hận sao? Hận ý để cho cô run rẩy sao?
"Tiêu Tiêu, cháu đừng cậy mạnh như thế, thương tổn trên bờ vai cháu còn chưa tốt, trên chân lại có thương tổn mới. Khắp nơi đều bệnh ốm đau đớn còn muốn một mình xông vào nhà Hiên Viên Liệt, sẽ không quá lỗ mãng rồi."
Tiêu Tiêu lắc đầu: "để Ngân và Miêu Miêu đơn độc ở nhà cháu còn có chút không yên lòng, đêm nay Các lão cũng lưu lại đi. Giúp cháu trông chừng Miêu Miêu."
Các lão bất đắc dĩ gật đầu, nếu như hội trưởng đại nhân thật muốn làm gì, ông cũng ngăn cản không được, ai... Thực xin lỗi, Tiêu Tiêu, ông không thể nói cho cháu biết thân phận chân thật của Ngân, thật là xin lỗi.
Cơm tối, cứ việc ăn đồ ăn thật ngon, nhưng mà Các lão cũng ăn rất ít, đây chính là hội trưởng đại nhân làm đồ, vật, ông, làm sao ông dám ăn! Bất quá vì qua loa vẫn ăn một chút.
"Mẹ, có phải Ông Các lão bị bệnh hay không, hôm nay làm sao đều không thích hợp như vậy."
"Không biết, Miêu Miêu, đêm nay mẹ có việc muốn đi ra ngoài, con ở lại theo Ông Các lão, biết không?"
"Ừm."
Sau khi ăn cơm tối xong, Tiêu Tiêu một mình rời khỏi phòng, sở dĩ cô gấp gáp như vậy, cũng không đợi vết thương trên người khỏi liền vội vàng qua nhà Hiên Viên Liệt, kỳ thật cũng là muốn đánh cược một lần, bởi vì... Cô trở về từ gia tộc Hiên Viên mới ngày thứ hai, nói không chừng Hiên Viên Liệt còn ở trong gia tộc, anh chưa về, cô hành động sẽ thuận tiện rất nhiều, người đàn ông kia là một quả bom, có anh ở đó, cô thật vô cùng khó trộm được khế ước.
Trên đùi mang một thanh đoản đao thường dùng, bên hông một khẩu súng màu vàng, phụ gia bên trên một đai lưng đạn dự bị. Phải biết người làm nữ ở nhà Hiên Viên Liệt cũng khó đối phó. Kỳ thật nếu có ngân châm gây tê mà nói sẽ làm chơi ăn thật, thế nhưng mà chế tác ngân châm quá phiền phức, lần trước cô qua Bá Hổ Lâm gia đã sử dụng hết rồi. Ai...
Đối với địa hình Nhà Hiên Viên Liệt cô thật sự là hiểu rất rõ, liên quan tới thời gian người làm nữ diễn trò cũng rõ như lòng bàn tay, nhanh như chớp liền chui vào được hậu viện nhà anh, ngẩng đầu nhìn lại, phía trên cũng là ban công phòng ngủ Hiên Viên Liệt. Hi vọng tên gia hỏa này chưa có trở về.
Cô ấn xuống một cái vòng trên cổ tay, bên trong bảo thạch bắn ra một sợi tơ thép cực nhỏ, trên đầu tơ thép chốt đính ở trên tường. Mượn lực trên tơ thép leo tường. Thân thể nhẹ nhàng, lúc trèo tường cũng tận lực không có phát ra bất kỳ tiếng động nào, như là mèo con trong đêm tối, bay nhanh bò vào ban công.