Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mắt đen nhíu lại, Hiên Viên Liệt phân phó người làm nữ mang vào.
"Cảm ơn anh Liệt. Âm Nhi sẽ không cho anh thêm phiền phức." Lâm Âm Nhi ôm lấy Hiên Viên Liệt, hướng về phía anh đưa tay nháy mắt thị uy.
Mộ Tiêu Tiêu cũng không có bất kỳ biểu lộ, cô chỉ nhìn mọi chuyện trước mắt. Lâm Âm Nhi nơi này ra tay tra được? Hay là nên trực tiếp nói cho Hiên Viên Liệt? Trong chuyện này tuyệt đối có kỳ quặc.
"Cô cùng tôi tới, tôi có lời cùng cô nói." Hiên Viên Liệt nhìn về phía Tiêu Tiêu, mang theo Tiêu Tiêu lên lầu.
Lâm Âm Nhi cũng không có để ý nhiều như vậy, anh Liệt có thể để cho cô lưu lại, nói rõ vẫn rất quan tâm cô. Một hai người phụ nữ thì thế nào. Thật cao hứng leo đến trên ghế sofa phòng khách, nghĩ đến không lâu về sau, cô là nữ chủ nhân nơi này, không khỏi âm thầm cười trộm.
Trong phòng ngủ.
Hiên Viên Liệt còn chưa mở lời, Tiêu Tiêu trước hết nói: "Tôi không muốn lại dính vào chuyện gia đình anh, cùng người xa lạ là địch, cho nên có thể mời anh cùng vị Lâm tiểu thư kia nói rõ ràng sao?"
"Không thể." Anh trả lời, thậm chí không chút do dự.
"Mẹ anh đã là chuyện lớn nhất, tôi không muốn lại dính níu đến chuyện gia đình anh, huống chi còn kéo Miêu Miêu xuống nước rồi. Hiên Viên Liệt, tôi chỉ có một đứa con trai, tôi không muốn bé bị thương tổn gì!” Tiêu Tiêu khắc chế kích động của mình, thế nhưng là trên mặt biểu hiện ra cảm xúc vẫn như cũ.
Mắt đen, để mắt tới cô: "Cô không có quyền lợi rời khỏi trò chơi này, cô nhất định phải theo giúp tôi diễn xong vở kịch này. Khi cô cùng tôi đạt thành khế ước, nhất định cô bị tôi giam cầm ở bên người hai năm. Hiểu không." Ngữ khí của anh là bình thản như vậy, ánh mắt toát ra bá đạo.
Theo dõi anh, trong lòng Tiêu Tiêu vậy mà một chút sợ, cô cùng dạng đàn ông gì nam nhân ký khế ước, khi đó có phải quá manh động rồi hay không!
Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được hối hận, hối hận không nên cùng Hiên Viên Liệt ký khế ước.
"Hiên Viên Liệt, anh biết rõ tôi cùng anh ký khế ước là vì cứu Miêu Miêu từ bên cạnh anh trở về, cùng chứng minh tôi trong sạch mà thôi, tôi không phải n đồ chơi..." Tuy nhiên lúc trước ký khế ước, không chỉ là vì cứu Miêu Miêu, còn có tư tâm cô muốn điều tra chuyện gia tộc, thế nhưng là, hiện tại tình huống sớm đã nằm ngoài dự liệu của cô rồi.
"Đồ chơi?" Anh nghiêng mắt đến gần cô.
Đối mặt anh tới gần, Tiêu Tiêu lui sau lưng.
Lui đến không đường lui, ba, ngồi vào trên ghế sofa sau lưng: "Hiên Viên Liệt, anh bức tôi cũng vô dụng, tôi đã nói rất rõ ràng rồi."
"Tôi có thể nói cho cô, từ lúc cô ký kế ước, cô đã là đồ chơi của tôi rồi.” Anh cúi người áp đảo cô trên ghế sofa.
"Xoẹt..."
Tay thô bạo xé mở áo cô mặc...
Tới quá nhanh, cô thậm chí còn không có tỉnh táo lại, thân thể đã bại lộ trong không trung: "Anh làm gì!" Cô tranh thủ thời gian hai tay che ở ngực.
Mắt đen nhìn thẳng tay cô che ở ngực, tay nâng lên, cưỡng ép kéo tay của cô ra: "Cô nói tôi đang làm gì?"
"Hiên Viên... Ưm..." Môi của cô đã bị phong bế, điên cuồng giãy dụa, nhưng cũng không thoát khỏi được môi anh.
Dính sát cô, không có nửa tia ôn nhu, chỉ có chiếm hữu!
Anh đang dùng hành động hướng cô tuyên thệ, "Cô chỉ là đồ chơi của tôi "
Tiêu Tiêu lại có thể không biết ý đồ của anh, phản kháng! Phản kháng của cô so bất kỳ lần nào còn mãnh liệt hơn, chống cự lại anh. Thế nhưng là càng là chống cự, anh lại tới càng thêm mãnh liệt.
"Ưm!" Cô không tiếc dao động hàm răng của mình, qua cắn đầu lưỡi của anh.
Mùi máu tươi lan tràn, thế nhưng anh lại không chút nào giảm bớt thế công, vẫn điên cuồng như cũ...
Một loại xốp giòn ngứa xuyên thẳng toàn thân, nhưng rất nhanh bị phẫn nộ của cô thay thế, cô tràn đầy lửa giận. Rút ra xuất quyền hướng trên thân anh nện đánh. Ghế sa lon chật hẹp, cùng tư thế không đúng, cô không có cách nào sử dụng khí lực toàn thân.
"Hiên Viên Liệt, anh quá phận rồi!" Gào rít nói, hai tay của cô hận không thể trực tiếp cắt đứt cổ của anh.
Đột nhiên, anh đình chỉ khẽ hôn, ngẩng đầu: "Quá phận? A... Là cô không nên vọng tưởng hai năm này từ bên cạnh tôi đạt được giải thoát."
Mắt đen trở nên bén nhọn, mang theo băng lãnh giống như bên trong cất giấu vô số mũi tên. Anh duỗi đầu lưỡi ra, lạnh lùng liếm liếm máu tươi của mình.
Một khắc này, Tiêu Tiêu mới cảm giác được, thì ra cái người đàn ông này là băng lãnh cùng khát máu như thế. Cô nói câu kia, chọc giận anh! Cô chỉ không muốn tiếp tục giả vờ làm bạn gái anh, chỉ muốn phải thoát đi trò chơi này! Huống chi, tiến vào trò chơi trận này đều không phải là cô tự nguyện!
Đột nhiên, hai tay của cô bị Hiên Viên Liệt bắt lấy.
"Này, anh làm gì!" Uốn éo người, nhưng lại bởi vì bị anh ngăn chặn mà không cách nào làm ra động tĩnh lớn.
Chỉ gặp anh lột cà vạt xuống.
"Này... Hiên Viên Liệt! Không muốn!" Cô gần như có thể đoán được anh muốn làm gì. Cổ tay nỗ lực co rúm, lại không cách nào thoát đi bàn tay của anh. Cuối cùng hai tay của cô bị cà vạt chói cùng nhau.
"Cô quá ồn, cô nên yên tĩnh. Như thế nào biểu hiện tốt mình, ngoan ngoãn làm một con rối." một cái tay anh đưa hai tay cô cố định đặt trên đầu.
Con rối...
Con rối?
Nghe được câu này, lý trí cô đều ném đến ngoài chín tầng mây: "Con rối? Tôi không nhớ rõ bên trong khế ước chúng ta có ghi tôi muốn trở thành con rối của anh!"
Ngực cô nhẫn nhịn một đám lửa, môi mở ra còn muốn nói điều gì: "Ưm..." Lại bị ngăn chặn miệng, lần này, không còn là môi của anh, vẫn bị anh xé nát quần áo.
"Ưm ưm ưm ưm!" Sợ hãi mở to hai mắt, muốn phun vải vóc miệng ra, làm thế nào cũng nhả không ra, hai tay lại bị anh cố định trụ. Hiện tại cô duy nhất có thể làm chỉ có thể là giãy dụa phần eo cùng đầu.
"Cô không biết làm một con rối ngoan, vậy tôi lại dạy cô, nhớ kỹ cho tôi!" Anh nói qua, ánh mắt hướng xương quai xanh cô trở xuống nhìn lại...
"Ưm!" Tiêu Tiêu điên cuồng dao động cái đầu, cô không có muốn đi xem rồi. Muốn tránh, lại khắc sâu cảm thụ ánh mắt lạnh như băng, chính trực nhìn...
Môi băng lãnh lần nữa rơi xuống, rơi vào bên trên xương quai xanh cô. Sau đó chậm rãi hướng phía dưới, anh không có muốn dừng lại...
"Ưm ưm ưm ưm..." Cô nói âm thanh quanh co càng phát cường ngạnh, nhưng lại cũng ngăn cản không anh mỗi một lần hành động. Đột nhiên...
"Ưm..." Thanh âm là từ trong lỗ mũi phát ra tới, toàn thân cô run rẩy.
"Có phản ứng rồi hả?" Mắt đen nâng lên, ánh mắt của anh vẫn băng lãnh.
Hiên Viên Liệt, anh hỗn đản! Giờ khắc này, cô thật hận thấu chính mình là phụ nữ, lại nhiều phẫn nộ cũng vô pháp kháng cự những cảm giác kia không ngừng truyền đến.