Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit + Beta: Alice
Phiên ngoại 08: 《 Trọn đời trọn kiếp 》 ( một )
Doãn Sướng thuê một căn hộ không tồi ở Los Angeles, đêm đó sau khi đoàn tụ với Thiệu Quân Lăng ở đại học I xong, hắn liền đem nó về nhà mới.
Về đến nhà, Doãn Sướng nói cho Thiệu Quân Lăng nghe quyết định rời khỏi giới giải trí để tới đây với nó.
Sau khi ngả bài với Diêu Mạn Hòe, hắn liền ủy thác đối phương giúp mình hủy bỏ các kế hoạch mới, các hợp đồng đại diện đã ký, nhưng bởi vì hắn đã chụp xong hình ảnh cho người ta trong hai năm, vô tình hắn không cần phải làm gì nữa.
Sau đó, Doãn Sướng mở họp với luật sư Vương và Dương Gia Giai, bàn chuyện bán đi công ty, từ nay về sau hoàn toàn dở bỏ danh nghĩa của ba.
Còn Giải trí Tân Tinh, tuy Doãn Sướng thừa kế một nửa cổ phần của Doãn Đông, nhưng hắn chưa bao giờ can thiệp vào quyết sách điều hành công ty, nếu Diêu Mạn Hòe không tính mua lại cổ phần từ hắn, thì hắn vẫn sẽ làm ông chủ trong bóng tối, thuần túy lấy tiền chia hoa hồng thôi.
Hơn nữa, Doãn Sướng tính rút ra một phần đến Mỹ lập nghiệp, để bảo đảm sau này bọn họ có tài chính ổn định nếu định cư ở đây. Hắn không có dã tâm kiếm thật nhiều tiền, nhưng vẫn có sự hiểu biết nhất định về quản lý tài chính, mới có thể xử lý tốt tài sản trong tay. Vừa lúc người bạn tốt Ivan làm về lĩnh vực này, nên Doãn Sướng tìm lại liên lạc và hẹn gặp mặt.
Trước khi tới đây, Doãn Sướng chưa hoàn toàn giải quyết xong công việc ở trong nước, nhưng vì tạo bất ngờ cho sinh nhật tuổi mười chín của Thiệu Quân Lăng, hắn vẫn nên kiếm nhà ở bên đây, để thuận tiện chạy đi chạy lại còn có chỗ dừng chân thoải mái.
“Nơi này rất gần đại học I, lái xe chỉ cần hai mươi phút,” Doãn Sướng vừa nói vừa mang Thiệu Quân Lăng đi vào, “Theo lượng vận động mỗi ngày của em, chạy bộ hoặc chạy xe đạp tới trường cũng tiện lắm đó.”
Chẳng qua phòng ở mới vừa thuê, dù Doãn Sướng đã tìm người về dọn dẹp, cũng như nhờ Lục Linh Quyên mua thêm một ít đồ dùng, nhưng nhìn qua vẫn cứ trống rỗng, thiếu thiếu hơi người.
Nhưng với Thiệu Quân Lăng mà nói, nơi này đã là thiên đường.
“Hiện tại đồ vật không nhiều lắm, nhìn còn rất quạnh quẽ……” Doãn Sướng nói một câu, quay đầu nhìn về phía Thiệu Quân Lăng, lại bị đối phương tiến lên một bước dùng sức ôm sát.
“Anh, anh thật sự……” Thật sự chuẩn bị một mái ấm cho nó!
Thiệu Quân Lăng cảm động đến nói không ra lời.
“Làm sao vậy?” Doãn Sướng ngẩn ra, nhẹ nhàng bắt lấy đôi tay đang vòng quanh eo mình, cười nói, “Đây là chuyện em muốn làm mà, đúng không?”
Thiệu Quân Lăng chậm chạp “Ừ” một tiếng, nói thầm trong lòng, anh, anh chiều hư em quá đó……
Doãn Sướng cười vỗ vỗ tay nó: “Được rồi, buông tay đi, để anh dẫn em xem phòng ngủ.”
Căn hộ này có thiết kế giống với căn hộ ở chung cư Hoài Hải, có hai phòng ngủ, Doãn Sướng tính đổi một phòng thành thư phòng cho Thiệu Quân Lăng học tập.
Phòng khách nhà mới rất lớn, đối diện với ban công, Doãn Sướng nói, sau này nếu làm party có thể mời bạn Thiệu Quân Lăng lại đây chơi.
Thiệu Quân Lăng buột miệng thốt ra nói: “Không cần!”
Doãn Sướng như là đoán được suy nghĩ của nó, cười nhạo nói: “Thật đúng là muốn nhốt anh trong nhà phải không?”
Thiệu Quân Lăng: “……” Nó chỉ là không muốn để ai thấy người anh trai tuấn mỹ của mình mà thôi……
Doãn Sướng xoa nhẹ đầu nó, như là đang giáo dục tiểu hài tử nói: “Không được có tính chiếm hữu cao như vậy, tuy anh không còn ở trong giới, nhưng cũng cần có xã giao. Mà nè bên đây anh có không ít bạn bè, nếu quyết định sinh sống ở đây dài lâu thì vẫn cần phải liên lạc với bọn họ.”
Thiệu Quân Lăng lẩm bẩm một câu: “Em biết.”
…… Nó biết ý tưởng tùy hứng của nó sẽ bị bác bỏ không thương tiếc.
Doãn Sướng dừng một chút, lại cười nói: “Với mức độ nổi tiếng hiện tại mà muốn ra đường quang minh chính đại thì không tiện cho lắm…… Nếu không có chuyện cần thiết, thì anh sẽ phải ngồi ngốc ở nhà khá lâu, mỗi ngày chờ em về nhà, nấu cơm cho em……”
Thiệu Quân Lăng: “!!!”
Doãn Sướng hài hước nói: “Thế nào, vui không?”
Thiệu Quân Lăng nóng mặt: “…… Anh!”
Vào phòng ngủ của hai người, Thiệu Quân Lăng gấp không chờ nổi mà đẩy Doãn Sướng ngã ở trên giường, hung hăng hôn lên.
—— Vui quá má ơi! Nó vui đến mức muốn hôn nát môi anh luôn!
Sao anh ấy lại dung túng cho mình nhiều vậy hả?…… Quá đáng ghê đó!
Thiệu Quân Lăng ôm Doãn Sướng, vừa mê luyến vừa hôn cho hả giận hơn nửa tiếng đồng hồ, không muốn tách ra khỏi người đối phương.
“…… Ok ok,” Doãn Sướng cũng bị nó hôn đến ý loạn tình mê, nhưng hắn tốt xấu gì vẫn còn nhớ thân phận của mình, say đắm vuốt ve đầu Thiệu Quân Lăng, cười nói, “Ăn cơm trước đã, thời gian còn dài mà.”
Thiệu Quân Lăng: “……” Ám chỉ táo bạo trắng trợn đó nha…… Anh muốn bức mình mất khống chế sao?
Đêm đó, Doãn Sướng tự mình xuống bếp chiên hai miếng beefsteaks cho mình và Thiệu Quân Lăng.
Ngày hôm qua, Doãn Sướng nhờ Lục Linh Quyên đến siêu thị lớn nhất ở Los Angeles mua đồ dùng gia đình, toàn bộ hành trình gọi video chỉ đạo Lục Linh Quyên mua đầy cả xe. Hiện tại đồ ăn sung túc, trong phòng bếp cái gì cần có đều có, hai người ở lì trong nhà một tuần cũng không sao.
Khi ăn cơm, Doãn Sướng lại hỏi Thiệu Quân Lăng dự định mấy ngày kế tiếp.
“Anh đã đến đây còn hỏi em có dự định gì nữa?” Toàn bộ não của Thiệu Quân Lăng hiện giờ chỉ nghĩ tới cái kia, “Anh kêu em làm gì thì em làm cái đó.”
Doãn Sướng nhướng mày: “Hả? Nghe lời vậy hả?”
Thiệu Quân Lăng: “Em lúc nào mà chẳng nghe lời anh?”
Doãn Sướng ngẫm lại cũng đúng, tiểu gia hỏa này có đôi khi có chút phản nghịch, nhưng xác thật rất nghe lời hắn…… Trừ bỏ ở trên giường sẽ làm bậy, nhưng dù sao cũng là nam nhân, hắn có thể hiểu.
“Vậy ngày mai em về ký túc xá dọn đồ về đây đi, cũng trả lại phòng cho người ta luôn.” Doãn Sướng nói.
Thiệu Quân Lăng gật gật đầu, cái này còn cần anh phải nhắc à?
Doãn Sướng lại nói: “Đúng rồi, cái người bạn họ Vi của em có biết chuyện hai chúng ta không?”
Thiệu Quân Lăng không phủ nhận: “Có……”
Bọn họ vừa chạm mặt ở đại học I, Vi Hoành Tuấn rõ ràng không được tự nhiên, nhưng không phải là chán ghét, mà là ngượng ngùng. Hình như thằng bé đó sợ mọi người soi mói khi thấy hai người ôm ôm ấp ấp, nên ho nhẹ một tiếng nhắc nhở, làm Doãn Sướng có ấn tượng không tồi với đứa nhỏ đó.
Doãn Sướng hỏi: “Bạn em có về nước nghỉ đông không?”
Thiệu Quân Lăng: “Không quay về, nó nói tiền vé máy bay mắc quá, chỉ về mùa hè thôi.”
Doãn Sướng: “Vậy gọi bạn em tới đây chơi đi, ngày thường gọi nó tới đây chơi cũng được.”
Thiệu Quân Lăng: “……”
Doãn Sướng: “Làm sao, không vui hả? Không phải bạn tốt của em hả?”
Thiệu Quân Lăng: “Không có……”
Nó chỉ là không thể tiếp thu thế giới hai người đã bị xâm nhập một cách nhanh chóng như vậy!
Ngày hôm sau, Vi Hoành Tuấn tới nhà ăn tân gia, trừ bỏ hắn, Doãn Sướng còn gọi Lục Linh Quyên.
Lúc trước bàn chuyện với Diêu Mạn Hòe xong, Doãn Sướng cũng tìm Lục Linh Quyên nói chuyện một phen.
Cô gái làm việc nhanh nhẹn, hiểu chuyện biết được Doãn Sướng quyết định rời khỏi giới giải trí, thương cảm đến rối tinh rối mù, theo người ta chín năm, từ lâu cô đã dành rất nhiều tình cảm cho Doãn Sướng, đương nhiên, Diêu tổng có nhắc nhở cô phân biệt rạch ròi giữa tình cảm cá nhân và công việc, cô vẫn luôn vẫn duy trì thanh tỉnh, tình cảm cô dành cho Doãn Sướng đa phần là tình nghĩa và thói quen.
“Chị biết rất nhiều minh tinh tới tuổi sẽ về ở ẩn, lui vòng…… Nhưng chị không nghĩ tới ngày này đến nhanh như vậy……” Nước mắt, nước mũi của cô thi nhau rơi xuống, “Em có thể nói lí do cho chị biết được không?”
Kỳ thật, thông minh như Lục Linh Quyên cũng sớm nhìn ra Doãn Sướng không còn tâm trí với công việc nữa, nhưng cô giống với Diêu Mạn Hòe, đều khó có thể tiếp thu Doãn Sướng quyết tâm vứt bỏ khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp.
“Qua đây ở với Thiệu Quân Lăng, không cần phải lui vòng được không em? Giảm bớt một nửa lượng công việc cũng có thể mà.” Lục Linh Quyên nói.
“Bởi vì em không muốn phí thời gian vào những việc mà em không muốn làm nữa. Gần đây em mới phát hiện, em không có lý tưởng làm việc như Mễ Tu, cũng không có đam mê với công việc này như dì Diêu, trước kia dì Diêu dạy em những điều này cũng bởi vì xung quanh có quá nhiều người theo đuổi, nhưng em rất mệt mỏi. Em vào giới nhiều năm như vậy, cuối cùng mới nhận ra mình không phù hợp với công việc này. Em chỉ cảm nhận được giá trị của bản thân khi có người bên cạnh cần em. Mà hiện tại chỉ có Thiệu Quân Lăng cần em, em cũng cần thằng bé, cho nên, em phải ở bên cạnh nó.” Doãn Sướng nói.
Lục Linh Quyên ngốc một hồi lâu mới tiêu hóa hết thông tin này, sau đó mới phản ứng—— ngọa tào, cô thật sự thất nghiệp vì Thiệu Quân Lăng đó!
Doãn Sướng nhìn Lục Linh Quyên tiếc nuối nói: “Tuy rằng sau này em không còn là minh tinh nữa, nhưng trong thời gian này, mức độ nổi tiếng của em vẫn còn đó, vẫn cần trợ lý cá nhân, nuôi một trợ lý cá nhân không là vấn đề, chỉ là, công việc của họ sẽ khác với người đại diện của minh tinh, chị đi theo em sẽ lãng phí năng lực của chị, nếu chị nguyện ý……”
Doãn Sướng còn chưa dứt lời, Lục Linh Quyên liền hô to một tiếng: “Chị nguyện ý!” Cô thật sự không muốn thất nghiệp mà!
Doãn Sướng không biết nên khóc hay cười: “Chị còn chưa biết em định nói gì mà đã đồng ý rồi hả?”
Lục Linh Quyên đáng thương vô cùng nói: “Em cần trợ lý cá nhân đúng không? Chị học gì cũng nhanh hết, thiệt đó!”
Doãn Sướng lắc đầu: “Em tính nói là, nếu chị nguyện ý, thì em sẽ đề cử chị cho Mễ Tu, so với em, chị ở bên anh ta sẽ phát triển tốt hơn…… Việc này em đã nói với Mễ Tu rồi, anh ta cũng rất hoan nghênh chị gia nhập vào đội của ảnh, chị chịu không?”
Thấy Lục Linh Quyên ngây ngốc nhìn mình chằm chằm, Doãn Sướng lại truy vấn một câu: “Chị thích Mễ Tu lắm mà? Không muốn hả?”
Lục Lịnh Quyên che mặt, thét lên một tiếng chói ta: “A a a chị có thể a a chị nguyện ý a a!!!”
Doãn Sướng: “……”
Tuy rằng Doãn Sướng đã tính toán lui vòng, nhưng hắn còn rất nhiều công việc cần phải xử lý, Lục Linh Quyên đáp ứng sẽ tiếp tục giúp hắn xử lý một chút chuyện lặt vặt, chờ Doãn Sướng hoàn toàn không cần cô thì cô sẽ rời đi.
Vì cọ một bữa cơm, hôm nay, Vi Hoành Tuấn giúp Thiệu Quân Lăng đóng gói đồ vật cả ngày, rất là mệt nhọc.
Mà khi hắn hự hự khiêng hành lý lên lầu, thấy Doãn Sướng bưng đồ ăn cười tủm tỉm bên bàn cơm, nói từ Hi với hắn, làm hắn bỗng nhiên cảm giác được mọi vất vả đều đáng giá.