Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu
  3. Chương 495
Trước /581 Sau

Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 495

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

” …..

Ta lại không yêu cầu người mua đồ vật quý giá như vậy cho ta!” Tiểu Nghiệt nói.

” ngươi không yêu cầu ta, nhưng ta không thể đối xử bạc đãi với ngươi được, ta lại không coi ngươi là kẻ trông cửa ….

giường của mèo bình thường nhỏ như vậy, ngươi ngủ thế nào? Ta để ngươi ngủ thoái mái chút …..

Ông chủ nói cái đệm của ngươi là đêm cao su đúc nhập khẩu, nên mới đắt như vậy”

Tôi bĩu môi, không phải tôi muốn tiêu tiền tùy ý, mà đồ vật đặt làm vốn dĩ đã rất đắt rồi.

Tôi vừa nói chuyện vừa đóng dấu vào công văn, công việc này không khó lắm, trêи công văn đã có các nhóm đại lão phán quyết rồi

Tôi chỉ cần nhìn xem, trình tự đã đầy đủ chưa là xomg.

Phát hiện ra bí quyết này, tốc độ đóng dấu của tôi nhanh hơn.

Tiểu nghiệt đột nhiên duỗi móng vuốt, giữ lại con dấu, tôi ngẩng đầu nhìn nó hỏi:” ngươi làm gì? Nếu nhàm chán thì kêu một thị nữ đến cùng chơi với ngươi …..”

“Ta không muốn chơi!” Tiểu Nghiệt tức giận nói: “Ta chỉ muốn giúp người! Người làm chậm như vậy phải chờ đến năm tháng nào mới xong?”

Tôi nghi ngờ nhìn nó, nó giúp tôi? Ngoại trừ có thể giúp tôi ẩu đả ở bên ngoài, thì nó còn giúp tôi được cái gì”?

“Các ngươi đi ra ngoài!” Nó hét vào mặt hai âm lại

Âm lại không hiểu ra sao nhìn nó, phỏng chừng bọn họ chưa bao giờ gặp một con vật to lớn kiêu ngạo như vậy, tôi cũng muốn xem tiểu nghiệt sẽ làm cái gì, cho nên nhìn âm lại nói:” các ngươi cứ đi nghỉ ngơi trước đi, bao giờ làm xong thứ này ta sẽ gọi các ngươi đến”

Âm lại lo lắng nói:” tiểu nương nương, những thứ này đều là công việc chồng chất hai tháng, một mình người, …..

Có phải quá miễn cưỡng không”?

Tiểu nghiệt gầm lên:” còn có ta! Không cần các ngươi giúp, mau đi ra ngoài”

Nó cứ như vậy mà muốn đuổi hai âm lại ra ngoài, tôi lại càng thêm tò mò, rốt cuộc con vật này muốn làm gì?

Hai vị âm lại lui ra ngoài, tiểu nghiệt nhìn tôi, kiêu ngạo nói:” người cũng có thể đi nghỉ ngơi phần còn lại cứ để cho ta”

” Ngươi?” Tôi khó tin nhìn nó, đưa tay nhéo nhéo móng vuốt:” móng vuốt của ngươi có thể giữ ấn được sao”?

” Người đừng lo, người đi nghỉ ngơi đi, mọi chuyện còn lại cứ giao cho ta là được, ta sẽ không đánh mất con dấu, ta biết người rất coi trọng vật đính ước này”.

Nó tự hào hừ một tiếng

Tín vật đính ước? Tôi đỏ mặt, bất đắc dĩ nói:” không được, nếu ngươi đã biết đây là vật đính ước, vậy thì ta càng phải cẩn thận nhìn”

Nó nóng nảy nói:” người không biết nhìn lén là gì sao? Người thật là nữ nhân ngu ngốc, mau vào đi, đừng làm cho ta phân tâm”.

Phân tâm? Nó phải thi pháp sao?

Tôi vòng đến sau tấm bình phong, chuẩn bị quang minh chính đại nhìn lén nó, kẻo nó lại xé loạn công văn thì xong.

Tiểu nghiệt là linh thú có thân thể đắc đạo, cơ duyên của nó không tồi, được một cao nhân vân du tứ hải cứu khỏi tay thợ săn từ cực bắc, vị cao nhân kia cũng đã tu hành thành tiên nhân, nghe nói sống đến 120 tuổi, sau khi chết hắn trở thành chính thần Phúc Đức, cũng chính là Thổ Địa Công Công, tiểu Nghiệt vẫn như vậy, phụng dưỡng tu đạo, đợi đến 300 năm sau số tuổi thọ của Thổ Địa công công kết thúc, nó liền một mình tu đạo trăm Năm, sau khi 500 năm kết thúc nó mới đến thanh hoa trường nhạc giới.

kết quả không tự do tự tại được bao lâu liền bị tôi bắt được, còn bị giang khỏi vân sách 1 sách ném vào trong lồng ngực của tôi nữa, bắt đầu một kiếp sống tùy Tùng bi ai.

Tôi cho rằng nó phải dùng hai chân trước để giữ danh chương, nhưng kết quả …..

Một đoàn ánh sáng trắng quấn quanh thân nó, tôi nhìn thấy từ ánh sáng dần dần hoá ra một hình người.

Nó có thể biến thành hình người?!

” ah ah ah …!” Tôi nhịn không được mà gọi nó:” tiểu nghiệt! Ngươi …..”

” Ta làm sao? Người thật là nữ nhân ngu ngốc, đừng có ngạc nhiên như vậy, ta, ta sẽ rất xấu hổ …..

” Tiểu nghiệt nổi giận đùng đùng từ ánh sáng trắng đi ra.

Đây là hình thể của một thiếu niên, vóc dáng so với tôi cao hơn một chút, thoạt nhìn 15 16 tuổi, ngũ quan tuấn tú, miệng môi hơi mỏng, vẻ mặt kiêu ngạo.

” ngươi …..

Xác thật …..

Có chút …..

Xấu hổ …” tôi nghẹn cười từ sau bình phong đi ra sờ sờ vào mặt nó, có tóc, còn có …..

hai cái tai trở về nguyên hình của cái tai.

” ngươi, lỗ tai, răng nanh cái đuôi đã biến mất rồi sao? Cái bộ dáng này của ngươi nếu bị tài xế già nhìn thấy, quả thật sẽ phát điên”

Đẹp trai, đáng yêu, lại còn kiêu ngạo, quả thật đáng yêu đến không thôi ~~ tôi cũng nhịn không được mà đưa tay sờ sờ lỗ tai của nó.

Nó nóng nảy nói:” hừ hừ, không phải ta hoá thân là để cho người sờ tới sờ lui nha, mau đi nghỉ ngơi, mấy ngày nay người mệt đến mắt có quầng thâm rồi, nếu đế quân đại nhân nhìn thấy bộ dạng này của người, ngài ấy còn thích người nữa sao?”

Lời nói này, giống như tôi là phi tử đang tranh giành sủng ái vậy.

” Trở nên xấu xí, sẽ bị những tiểu yêu tinh khác lợi dụng”.

Nó trừng mắt nhìn tôi, giơ tay phất ra một cơn gió, mười mấy tờ công văn bay lên, nó cầm danh chương nhanh chóng điểm một cái, tốc độ nhanh đến tôi còn nhìn không rõ.

Có nó giúp đỡ, tôi cũng vui, đương chức chưởng quầy phủi tay, chính mình ngồi ở bên trong nghỉ ngơi.

Vừa mới bắt đầu yên tĩnh, tôi nhịn không được mà nhớ lại đêm tôi đã trải qua ở chỗ này, khi đó, chưa bao giờ tôi nghĩ đến cảnh chia ly.

…..

tôi đã quen, mỗi đêm đều có một vòng tay lạnh lẽo ôm lấy mình, hơi lạnh nhưng vòng tay ấy dường như chứa đựng tất cả yêu thương.

Lạnh thì có làm sao, tôi giống như cứ thế xa vào không thể kiềm chế.

Tôi ngồi trêи giường Nguyệt Động khắc hoa loa kèn tinh tế, trong lòng tràn đầy hình ảnh đêm hôm ở Minh Phủ kết thúc buổi lễ.

Phong diêu hoa ảnh, tràn ngập nến đỏ.

Tôi thậm chí còn nhớ rõ anh ấy kéo cổ áo của tôi như thế nào, sức lực cắn nuốt ra sao

Lúc anh ấy vuốt tóc của tôi, những ngón tay lạnh lẽo lướt qua da thịt trêи lưng.

Ở trong phòng tân hôn của chúng tôi, đêm hôm đó triền miên kiều diễm không thể nói,chỉ có thể cất giữ trong tâm hồn, một chút kỷ niệm như rượu nguyên chất.

Tôi cũng không biết bản thân mình đã ngủ lúc nào, hai tháng nay tôi thật sự mệt mỏi, hiện giờ ban đêm không còn anh ấy tra tấn, tôi ngủ cũng không yên.

Không có anh ấy ôm sau người tôi, không có anh ấy dùng thân thể lạnh lẽo đốt lên nghiệp hoả.

Tôi ngủ đến mơ màng, cảm giác có người đang đắp chăn cho tôi, người đó là ai?

Tôi giống như bị quỷ áp giường, không thể mở mắt, tôi cố gắng nhấc mí mắt lên nhưng chỉ có thể nửa tỉnh nửa mơ nằm ở trêи giường.

Chuyện này là thế nào? Ở Âm Cảnh Thiên Cung còn có những yêu ma quỷ quái khác sao?

Hình như bên ngoài có người đang nói chuyện …..

Là tiểu nghiệt, và hắc bạch vô thường sao?

” các ngươi muốn làm cái gì? Lừa cô ấy xuống Minh Phủ, nếu làm gì bất lợi với cô ấy, đừng trách ta không khách khí’”.

Tiểu nghiệt áp lửa giận lại nói.

Bạch vô thường nói:” ngươi không khách khí sao? Dũng khí đáng khen …..

Ngươi là một linh thú có 500 năm đạo hạnh, mà dám nói như vậy với ta sao? Hì hì …..

Cẩn thận không bị đánh trở về nguyên hình, rồi lại một hồi tu luyện nữa …… Ngoan ngoãn nghe chúng ta an bài, chuyện này cũng có chỗ tốt cho tiểu nương nương”

Cũng có chỗ tốt?

Dịch: vi vu

——————————.

Quảng cáo
Trước /581 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thiều Hoa Vũ Lưu Niên

Copyright © 2022 - MTruyện.net