Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Mối Tình Đầu - Mông Diện Hàm Ngư
  3. Chương 2
Trước /26 Sau

Mối Tình Đầu - Mông Diện Hàm Ngư

Chương 2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đối phương chỉ nâng người lên, sau đó im lặng bất động, cô phỏng đoán người khie đang nhìn hành động của cô, hoặc là đang quan sát xem liệu cô thức dậy hay chưa.

1234567….

Cô bắt đầu im lặng đếm số.

Tới khi đếm đến 101, cuối cùng đối phương cũng chạm vào cô, đầu ngón tay trượt qua vầng trán cô, gạt lọn tóc rối loạn của cô sang một bên, rồi trượt dọc từ trên trán xuống tới sống mũi cô, tò mò ấn lên đầu mũi

cô hệt như đứa nhóc, tiếp theo đó trượt xuống dưới bờ môi cô, đầu ngón tay dừng lại ở đó rất lâu, như đang do dự, lại hệt như lưu luyến không rời.

Hơi ngứa.

Cô vươn đầu lưỡi ra liếm khóe môi, tiện thể liếm cả lên đầu ngón tay của cậu.

Ngón tay ấm nóng rụt khỏi khóe môi cô như bị điện giật, để lại cơn ngứa ngáy càng sâu hơn.

Cô không thể nào ngủ nổi nữa rồi.

Cô dứt khoát mở mắt ra, sau khi làm quen với bóng tối, với ánh sáng tự nhiên đủ để cô có thể thấy rõ được nét mặt khủng hoảng của chàng trai.

“Cậu thường thủ d*m không?” Câu hỏi của cô khiến chàng trai càng hoảng hốt hơn.

“Chị hỏi cái này làm gì?” Cậu hỏi lại. “Tò mò.”

Chàng trai mím môi chốc lát, nói: “Thi thoảng.” Rồi

cậu như không chịu thua vội vã truy hỏi, “Chị thì sao? Tôi không tin chị không thủ d*m.”

Thi Thanh cười nhạt, nói: “Cậu đã có câu trả lời rồi, tại sao vẫn còn hỏi tôi?”

Chàng trai duy trì trạng thái mím môi.

“Cậu từng làm với con gái chưa?” Cô tiếp tục hỏi vấn đề khiến cậu cảm thấy khó xử.

“Bạn gái còn không có, tôi làm thế nào?” Chàng trai trả lời. “Muốn không?” Thi Thanh hỏi.

Đối với vấn đề này, câu trả lời của cậu rất nhanh chóng: “Muốn.” “Bây giờ muốn thử không?” Thi Thanh hỏi tiếp.

Câu này hệt như cú kích trí mạng, khiến cậu mở to hai mắt, chậm chạp mãi không thể hồi thần được, mà Thi Thanh đã túm chặt lấy bả vai

cậu và hôn lên đó.

Chính là cảm giác tiếp xúc với làn da. Thi Thanh nghĩ, cái này cũng chẳng có gì đặc biệt, chẳng hiểu sao lại có người trầm mê vào nó như vậy.

Chàng trai ngơ người, cậu hệt như một khúc gỗ, nhúc nhích một chút cũng không dám.

Lần này Thi Thanh xác định cậu chẳng có chút xíu kinh nghiệm nào cả. Cũng không không thể suy từ bụng ta ra bụng

người được, chỉ có thể nói là kinh nghiệm trong cuộc sống, cô cho

rằng đàn ông đều thích nói dối, trình độ còn cao hơn sở thích nói dối của cô, cô chỉ thi thoảng, còn đàn ông thì thường xuyên, bọn họ không cho rằng đây là lời nói, mà coi đó là tu từ, là chém gió, hoặc là hơi chút khoa trương.

Hiển nhiên, chàng trai trước mắt này là người thành thực.

Cô vươn đầu lưỡi ra, thăm dò răng môi của chàng trai, miệng của đối phương mở ra theo bản năng, mang theo chút run rẩy, dường như đang trải qua kiếp nạn gì đó, nhưng lại không dám phản kháng, chỉ để mặc cho cô trở thành chúa tể.

Cô thấy chuyện này có chút thú vị và dự định tiến hành nó tới bước cuối cùng.

Có vẻ như chỉ cần có thể cảm nhận được khẩn trương

từ đối phương, mà không thể nhìn thấy, vậy thì đúng là lãng phí.

Khoảnh khắc cô liếm lên đôi môi của đối phương, thuận thế nhổm dậy, cả người nằm bò trên người cậu, rảnh tay với lên đèn ngủ trên đầu giường, ấn một cái, màu vàng ấm áp của ngọn đèn bỗng chốc sáng lên, chiếu lên hai người họ vô cùng rõ ràng.

Cô nhắm mắt một lát, cho dù là đèn ngủ không sáng

lắm, nhưng đối với đôi mắt đã quen nhìn trong bóng tối mà nói có hơi chói lòa.

Sau khi thích ứng được với ánh đèn, cô mở mắt ra, trông thấy dáng vẻ ngơ ngẩn trợn to mắt của chàng trai, trông như một con thỏ bị dọa sợ.

Cô cố gắng đè nén tiếng cười, tách khỏi bờ môi của cậu, lúc này cậu mới hít sâu một hơi, có vẻ như vừa rồi đã nín thở. Cô kéo tấm chăn mềm mại mà dày dặn trên người cậu ra, nhìn bộ quần áo chỉnh tề trên người

cậu, tay cô trượt xuống dưới, tay trượt qua

mép quần áo, dừng ở vị trí cơ bụng, cô vuốt lên cơ bụng của cậu, lúc này nó đã trong trạng thái căng chặt, cứng ngắc, cô tỉ mỉ vuốt ve

lên đường vân trên đó, chưa trông thấy nhưng có thể tưởng tượng được ra dáng vẻ của nó rồi.

Cô gạt chiếc sơ mi mỏng manh lên trên, rất nhanh đã có thể trông thấy diện mạo của cả lồng ngực, khỏe khoắn, đẹp đẽ, sạch sẽ, trắng ngần. Bàn tay cô dừng nơi cơ ngực của chàng trai, cơ ngực rất lớn, tay của

cô không nắm được hết, lúc khẽ vuốt ve lên nó, cô cảm giác

cơ thể đối phương hơi run lên, lúc này đây cô không nhịn nổi khẽ cười một tiếng: “Cậu đỏ mặt gì chứ.”

Thậm chí cô còn bắt đầu trêu chọc người trẻ tuổi này.

Điều này dường như đã kích thích tới chàng trai, bỗng nhiên cậu bắt lấy bả vai của Thi Thanh, ấn cô ngã xuống mặt đất, vị trí của hai người xảy ra thay đổi, tay của cô chạm lên mặt đất, dường như đầu ngón tay còn mang theo xúc cảm rất đàn hồi, trong nhu có cương đó.

“Sờ đủ chưa?” Chàng trai cắn răng nghiến lợi hỏi. “Chưa đâu.” Lúc này Thi Thanh rất thành thật. “Tới lượt tôi rồi.” Chàng trai nhìn chằm chằm vào

cô nói, giọng điệu khá dữ dằn, nhưng không thực sự ra tay, dường như là đang đợi Thi Thanh gật đầu đồng ý.

Thi Thanh không trả lời, chỉ cười cười, ánh mắt mang theo vẻ thách thức hút người.

Có vẻ chàng trai đã ý thức được cô không ngại ngần, lúc này ánh mắt mới trượt xuống dưới, hàng mi run rẩy đã làm lộ nội tâm hốt hoảng của cậu.

Vừa rồi lúc chàng trai bị cô đè xuống, không biết được cô có mặc đồ lót hay không, cảm giác mềm mại khiến cậu nghi ngờ đó là do tấm chăn mang lại. Mà khi thực sự nhìn xuống dưới, cuối cùng cậu cũng

biết được đáp án…Cô không mặc đồ lót.

Đồ ngủ bằng chất liệu tơ tằm dính sát lên đường cong trước ngực

cô, hai đỉnh nhọn trên bầu ngực nhô lên, bên dưới là xương sườn, cô rất gầy, sau đó nữa chính là phần da bụng hơi lõm xuống, eo cô rất

mảnh, vì động tác nên vạt áo hơi cuộn lên phía trên, lộ ra chút bụng nho nhỏ, có thể trông thấy rốn, gầy mà gợi cảm.

Cậu cố gắng đè nén cho yết hầu không trượt lên xuống, cậu mang theo cảm xúc lý trí đang trên bờ vực sụp đổ, chậm rãi đặt hai tay lên đôi ngực của cô, xúc cảm mềm mại phút chốc lấp đầy lòng bàn tay

cậu, gần như không cần dùng sức, đã có thể khiến nhũ th*t hãm sâu vào giữa kẽ tay cậu.

Thi Thanh không phản đối, cô thong dong nằm đó, hệt như đang

cổ vũ cho cậu vậy, điều này khiến cậu bao dạn hơn một chút, nhẹ nhàng xoa bóp sờ nắn lấy bầu v* của cô, hạt nhỏ nhô lên càng trở nên cứng rắn hơn, kẹt giữa kẽ ngón tay cậu, như sắp nhảy ra ngoài.

Muốn nhìn xem bên trong là như thế nào, muốn vuốt ve xem xúc cảm chân thực ra làm sao.

Đại não cậu giờ đây hoàn toàn bị dục vọng lấp đầy, quên mất cả khẩn trương, mà ngược lại sinh ra một luồng dũng khí, điều này đã khiến cậu vững càng hơn nhiều. Cậu không đè lên bả vai cô nữa, mà hai tay lột đi chiếc áo của cô, cơ thể xinh đẹp bại lộ trước mặt

cậu, còn đẹp đẽ hơn trong tưởng tượng của cậu nhiều lắm.

Chiếc cổ, bờ vai, xương quai xanh, hai v*, xương sườn và vùng

bụng, mang tới một cảm giác hoàn hảo hài hòa tuyệt diệu, làn da trắng ngần không chút tì vết chính là sắc màu đẹp nhất, khung

xương và vẻ ngoài đều vô cùng tuyệt vời.

Cậu gần như không rời nổi mắt, lần đầu tiên cậu nhìn thấy cơ thể trần trụi thực sự của của phụ nữ, mà cơ thể của người trước mắt

này quá đỗi đẹp đẽ, vẻ mặt của cô hờ hững mang theo chút ửng hồng, càng tăng thêm mấy phần lả lướt.

Ánh mắt kia hệt như đang dụ dỗ cậu, lại giống như tùy ý liếc cậu một cái, rõ ràng giờ đây bọn họ đã thân mật tới mức này rồi, nhưng lại cách một khoảng cách khó nói thành lời. Mà cô không hề từ chối cậu tiếp xúc vào sâu hơn…. 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /26 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Anh Ấy Luôn Hỏi Tôi Đề Bài Toi Mạng

Copyright © 2022 - MTruyện.net