Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 110 : Cô bé Lọ Lem
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 110 : Cô bé Lọ Lem

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khẩu Shotgun liên tục khai hỏa, bắn nát hết cơ thể này đến cơ thể khác, máu thịt tan tành vương vãi trên tường.

Bologo ngân nga một giai điệu kỳ lạ, cái mặt nạ ngọ ngoạy trên mặt hắn như sống lại, răng nanh và đôi mắt giận dữ lấp kín hoàn toàn khuôn mặt Bologo, biến hắn thành một ác linh dữ tợn.

Nỗi kinh hoàng nuốt chửng đám lính canh trong nhát mắt, tất cả bỏ chạy tán loạn trong nỗi hoảng sợ tột độ, nhưng đêm nay là lễ hội cuồng hoan, trước khi bình minh đến, ác linh sẽ không cho phép bất cứ ai rời khỏi bữa tiệc.

"Người này đứng lên!"

Bologo giơ súng lên cổ vũ.

Sức mạnh do ma quỷ ban tặng đang lơ lửng trong cơ thể hắn, lòng bàn tay bỏng rát, đồng thời trong mắt Bologo có vô số cột sáng, chúng lóe lên trong đêm tối.

Mỗi một cột sáng đại diện cho một cái tên trong danh sách, khi Bologo khai hỏa và lấy đi mạng sống của một người, chùm cột sáng rực rỡ đó sẽ mờ đi và tan vỡ.

Chuyện này khiến Bologo nhớ lại trò chơi của "kiếp trước", phía dưới của cột sáng chính là mục tiêu nhiệm vụ cần phải giết chết, nhờ sức mạnh của ma quỷ, chúng không còn nơi nào để lẩn trốn.

"Hắn không thể chịu được nữa!"

Bologo trút cạn đạn dược, bước qua những xác chết trên mặt đất, đuổi theo đám lính canh còn lại, trong lúc hoảng sợ, đám lính canh đã nấp trong tòa nhà và đóng chặt cửa lại vì nghĩ rằng điều này sẽ ngăn được Bologo.

"Chết tiệt, tên này ở đâu ra!"

Trong bóng tối của tòa nhà, đám lính canh kinh hoàng hét lên.

Họ không hiểu, cũng không ai hiểu. Họ chỉ là một nhóm thành viên băng đảng bình thường mà thôi, mặc dù đánh nhau và giết chóc là điều thường thấy trong giới xã hội đen, nhưng thật quá là kỳ quái khi hôm nay lại bị một tên đơn thương độc mã giết đến tận cửa.

Tên cầm đầu của băng nhóm cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn thu dọn tiền trong văn phòng và định bỏ chạy.

Gần đây băng nhóm này rất kín tiếng, lẽ ra sẽ không gặp rắc rối gì, vậy tại sao họ lại bị tấn công? Tên cầm đầu cố gắng giao tiếp với Bologo, hắn nhấc micro và hét lớn lên qua loa.

Nhưng Bologo không hề phản ứng, hắn chỉ ngân nga giai điệu và liên tục bóp cò, nếu hết đạn, hắn sẽ rút cây búa vuốt và con dao gấp ra rồi tiếp tục nghiền nát hết mạng sống này đến mạng sống khác.

Trầm mặc, không nói gì, tựa như một thần chết, từ chối mọi giao tiếp, trung thành thực hiện nhiệm vụ của mình.

Ngược lại thì trông đám xã hội đen còn biết giảng đạo lý hơn Bologo.

Đám lính canh giương súng và cảnh giác nhìn chằm chằm vào cánh cửa phía trước, họ đã nhốt ác linh ở ngoài cửa, nhưng chỉ vài giây sau, hàng loạt âm thanh va chạm dữ dội truyền đến từ phía sau cánh cửa, cây búa vuốt liên tục đập mạnh vào đó.

"Khai hỏa!"

Đám lính canh hét lên, nổ súng, đạn không ngừng bắn xuyên qua cửa, khoét hết lỗ này đến lỗ khác,

Ánh sáng lờ mờ chiếu vào phòng qua lỗ thủng, tựa như những ngọn giáo ánh sáng xuyên qua sắt thép.

Thần kinh căng thẳng thoáng thả lỏng, trong mắt đám lính canh, trận mưa đạn dày đặc này đủ để giết chết bất cứ ai, tiếng búa kinh hoàng biến mất, mọi người nhìn về phía cửa đầy mong đợi.

Ngay sau đó, bóng đen bò dậy từ mặt đất, che phủ tất cả các lỗ và ánh sáng.

"Khai hỏa!"

Đám lính canh lại la lên, họ không hiểu đến tột cùng thì mình đang phải đối mặt với thứ gì.

Vô số viên đạn xuyên qua cánh cửa, nhưng tiếng búa cũng không ngừng vang lên, cánh cửa bắt đầu móp méo, cho đến khi một cú đập dữ dội đánh sập cánh cửa xuống.

"Hắn sẽ đứng lên! Đứng lên chống lại những tà ác này!"

Trong tiếng hò reo, cây rìu cắm thẳng vào đầu một người, máu bắn tung tóe lên mặt White. Nỗi kinh hoàng tột độ bao phủ hoàn toàn tâm trí hắn, hắn thậm chí còn không bóp nổi cò súng.

White, xuất thân nghèo khó, tham gia băng nhóm từ khi còn rất trẻ, nhưng hắn vẫn luôn ở trong tình trạng xã hội đen đường phố. Gần đây, hắn cuối cùng cũng được gia nhập băng nhóm hùng mạnh này, thậm chí còn được giao cho một khẩu súng, những tưởng rằng cuộc đời huyền thoại của mình sắp bắt đầu, thì cơn ác mộng đêm nay bỗng bóp chết tất cả.

Hắn bất lực nhìn hình bóng ác linh giết vào, kéo cánh cửa vừa đổ sập xuống và dùng nó chặn lại nhiều phát súng.

Ngay sau đó, hắn sải bước về phía trước, dùng búa vuốt gõ vỡ đầu vài người. Có người thử vung con dao găm lên, nhưng khi họ chuẩn bị đến gần hắn ta,

Thì bị bắn bay đi bởi khẩu Shotgun cán ngắn.

Kia đã không tính là bắn nữa, ác linh trực tiếp đặt họng súng vào ngực người đàn ông, sau đó bóp cò. Cơ thể người đàn ông như bị một chiếc búa tạ nện vào người, bay ngược ra sau, máu phun tung tóe.

Tử vong, máu tươi, đau buồn, nhưng duy chỉ không có ăn năn.

Bologo cảm thấy cực kỳ tuyệt vời vào lúc này, hết cột sáng này đến cột sáng khác bị tiêu diệt, hết cái tên này đến cái tên khác bị gạch ra khỏi danh sách.

Rút cây rìu ra khỏi đầu xác chết, phía bên kia White run rẩy và than khóc. Cái chết đang đến gần, nhưng Bologo lại không vung rìu chặt đầu hắn.

Quái dị sinh trưởng mặt nạ khiến Bologo khuôn mặt giống như ác linh, tròng mắt màu xanh nhìn chằm chằm vào White, sau đó cất lên một giọng nói có chút điên cuồng.

"Ngươi không có tên trong danh sách."

Bologo không giết White, nhưng nỗi sợ hãi lạnh lẽo đến tột độ vẫn tỏa ra từ chiếc mặt nạ, tác động vào tâm trí White, khiến hắn nhìn thấy một cảnh tượng còn kinh hoàng hơn cả cái chết.

Ác linh phá lên cười, rồi vẽ bậy lên khuôn mặt nhợt nhạt đầy máu của White, sau đó hắn tiến sâu vào trong tòa nhà, bỏ lại White một mình, ngã quỵ và điên cuồng trong biển xác và máu, tiếng thì thào điên cuồng liên tục vang lên bên tai, kéo White vào một địa ngục hư ảo.

"Chết tiệt, cái tên mắc bệnh thần kinh này là làm sao vậy?"

Trong lối đi bí mật chật hẹp, tối tăm, tên cầm đầu thì thầm với cấp phó của mình.

Vào một thời gian chẳng hiểu ra làm sao, gặp phải một tên biến thái giết người hoàng loạt, hắn thậm chí còn chẳng nêu ra lý do, cứ thế mà giết hết người này đến người khác.

Tên cầm đầu cảm thấy cuối đời điều tồi tệ nhất chính là như này, ngươi thậm chí còn không hiểu mình đã chết vì cái gì, tại sao lại chết một cách vô nghĩa như vậy.

Ngươi nghĩ rằng đối phương có mối thâm thù đại hận nào đó với mình, nhưng thực tế, đối phương chỉ là lộ ra không có việc gì nghĩ ép con kiến, chỉ là đơn thuần cảm thấy chơi vui.

"Chẳng lẽ là do chuyện gì lúc trước?" Cấp phó nghĩ tới điều gì đó, "Trước đo chúng ta giúp những người kia lừa bán không ít người a".

"Mấy chuyện đó cách đây bao lâu!"

"Vẫn có́ thể.̉"

Cấp phó còn muốn nói gì đó, nhưng sau đó cái gì hắn cũng không nói được, lưỡi dao sắc bén xuyên qua vách ngăn của lối đi bí mật, cứa đứt cổ hắn.

Tên cầm đầu vẫn chưa nhận ra điều này, ánh sáng trong lối đi bí mật mờ mà lại hẹp, hắn không thể nhìn thấy tất cả, nhưng sau đó có một tiếng nổ tanh tách và bụi bay lên.

Bologo nhìn chằm chằm vào bức tường ở một bên, hai cột sáng lóe lên từ trong đó, khi con dao của hắn đâm xuyên qua, một trong hai cột sáng dần dần mờ đi, đồng thời, máu chảy tí tách dọc theo sống dao.

"Lối đi bí mật sao?"

Như thể tìm thấy vật phẩm ẩn tàng, Bologo dùng búa vuốt đập mạnh vào bức tường, tựa như một công nhân cải tạo, hắn dễ dàng đập vỡ nó, mặt cắt không phải là bê tông đặc mà là những tấm gỗ và một ít bùn.

Vươn tay, móc tên cầm đầu ra khỏi đó.

"Giải nhất a!"

Bologo nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt hoảng loạn đó, một hàng tên phát sáng xuất hiện bên cạnh người đàn ông. Ma quỷ còn chu đáo đánh dấu tên của từng người, Bologo thực sự có chút thích tên Bạo Chúa này.

Nhìn chằm chằm vào cái mặt nạ kinh hoàng kia, hàng tấn nỗi sợ hãi đổ dồn lên đầu tên cầm đầu, như thể bị tra tấn bởi một cực hình, hắn đã bật khóc.

"Tại sao, ít nhất hãy nói cho ta biết tại sao?"

Từ đầu đến cuối, hắn không hiểu tại sao lại biến thành như vậy, gặp phải một vận rủi không thể giải thích được, không hiểu gì cả mà chết đi.

Tên cầm đầu cảm thấy, vô luận như thế nào. . . Ít nhất phải cho hắn một lý do để tử vong.

Bologo nhìn cà vạt của hắn, cười.

"Ta không thích cà vạt của ngươi."

Cây búa vuốt nện xuống, tiếng kêu rên ngừng lại.

Bước ra khỏi tòa nhà giống như một lò mổ, Bologo liếc nhìn đống xác chết bên cạnh, giơ khẩu súng ngắn lên và bóp cò vào đó.

Máu thịt nổ tung, một cột sáng mờ trong đó bị dập tắt hoàn toàn.

Nhìn xung quanh, những cột sáng ở đây đã biến mất, chúng đã bị Bologo quét sạch, giống như chơi một trò chơi, cuối cùng cũng quét sạch tất cả các dấu hỏi chấm trong khu vực.

Quay lại xe, nổ máy, tông qua hàng rào và tiếp tục lao nhanh trên con phố của Opus.

Đêm còn rất ngắn, nhưng Bologo vẫn còn rất nhiều người phải giết, vì vậy chân ga chưa từng được nhả ra, cực kỳ giống một tên thời gian gấp kẻ liều mạng.

Hạ cửa kính xe xuống, gió đêm tràn vào trong, thổi bay mùi máu nóng, Bologo chợt nhớ đến câu chuyện cổ tích mình đã đọc ngày xưa.

Với sự giúp đỡ của bà phù thủy, cô bé Lọ Lem có được chiếc váy xinh đẹp và đôi giày thủy tinh, chú chuột biến thành người đánh xe, quả bí ngô trở thành cỗ xe, cô bé vịt con xấu xí trở thành một con thiên nga trắng xinh đẹp, chỉ đáng tiếc là tất cả chỉ có thể kéo dài đến nửa đêm.

Bologo cảm thấy lúc này mình khá giống với cô bé Lọ Lem, chính xác là một cô bé Lọ Lem lạc vào một bộ phim hành động đẫm máu.

Giờ đây, bộ đồ lao động chứa đầy vũ khí là váy của hắn, con quái vật khổng lồ làm bằng sắt thép đầy uy lực và đang gầm rú dưới người hắn,

Chính là cỗ xe bí ngô.

Tương tự như thế, Bologo cảm thấy Dudel, người đang dẫn chương trình trên đài phát thanh, là người đánh xe của mình, nhưng người dẫn chương trình phát thanh này căn bản không hề biết chuyện gì đang xảy ra mà không ngừng cuồng nhiệt cổ vũ.

Có trời mới biết tại sao đêm nay tên này lại vui như vậy... Kỳ thực, Bologo cũng rất vui, không biết chừng đây thực sự là một đêm hội cuồng hoan.

Về phần đôi giày thủy tinh, nó nằm ngay trong mắt Bologo, danh sách đang bốc cháy chỉ rõ hướng của từng người, Bologo thì đeo nó, lao tới đám tang của họ.

Điều đáng mừng hơn nữa là cô bé Lọ Lem sẽ mất tất cả những thứ này vào lúc nửa đêm, nhưng đối với Bologo mà nói, thì đó lại chỉ là sự khởi đầu.

"Nghe như một câu chuyện cổ tích chết chóc."

Bologo rất thích tư tưởng kỳ diệu của mình, và nếu có cơ hội, hắn còn muốn biến tất cả thành một bộ phim.

Truyện cổ tích là truyện cổ tích, phim là phim. Đêm nay không phải là cô bé Lọ Lem si tình mà là một ác linh khao khát nỗi thống khổ của của kẻ ác.

Tiếng phanh gấp vang lên giữa đêm, chiếc xe còn chưa kịp dừng lại, Bologo đã đẩy cửa ra, một tay cầm súng ngắn, một tay cầm búa vuốt.

Đập toang cánh cửa của người đàn ông, gõ nát hai đầu gối của hắn trong tiếng hét chói tai, giật dây điện, quấn nó quanh cổ hắn thành vòng tròn, sau đó đá hắn ra ngoài cửa sổ trong sự vùng vẫy tuyệt vọng.

"Ngươi đến đòi tiền? Ta sẽ đưa hết tiền cho ngươi!"

Quay lại, một người đàn ông khác hét lên.

“Rất xin lỗi, ta đến không phải vì tiền.” Bologo thế mà vẫn còn tâm trạng trò chuyện với người đàn ông.

"Vậy ngươi muốn cái gì, chỉ cần có thể, ta sẽ đều cho ngươi!"

Bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng rên rỉ của một người khác, âm thanh đó kích thích người đàn ông, hắn không ngừng nói lộn xộn.

“A… ta muốn tình yêu và hòa bình!” Bologo nói.

Người đàn ông giật mình, vẻ ngoài bê bết máu của Bologo không liên quan gì đến cái gọi là "tình yêu và hòa bình", nhưng khi Bologo nói ra điều này, giọng điệu lại vô cùng chân thành, như thể cái tên này đang rất nghiêm túc.

"Không còn cách nào khác, vì tình yêu và hòa bình, ta chỉ có thể có lỗi với ngươi."

Bologo bất đắc dĩ nói, sau đó đập vào đầu gối của hắn, rồi dìm vào trong bồn nước nhà vệ sinh.

Một mạch mà thành, nước chảy mây trôi, Bologo mắt nhìn thời gian, tán dương mình thật không hổ là chuyên gia, hiệu suất càng ngày càng cao.

Đi xuống lầu, chiếc xe màu trắng bạc trung thành chờ tại chỗ, tại Bologo bạo lực khu động dưới, thân xe dính đầy vết bẩn và vết sẹo, tràn ngập bạo lực cùng cuồng dã.

"Tiếp theo, tiếp theo, tiếp theo!"

Bologo hét lên rồi đạp ga, thẳng tiến tới một bãi săn khác tỏng đêm nay. Trên tòa nhà cao tầng phía sau, người đàn ông không còn vùng vẫy nữa.

Triệt để bị treo cổ ở bức tường bên ngoài, chỉ sau một khoảng dừng ngắn ngủi, dây điện bị đứt, cơ thể rơi xuống, chia năm xẻ bảy trên mặt đất.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bắt Gặp Bạn Trai Cũ Đi Hẹn Hò Giấu Mặt, Làm Sao Bây Giờ?

Copyright © 2022 - MTruyện.net