Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 117 : Kẻ phản bội
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 117 : Kẻ phản bội

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Những đám mây u ám như bao trùm lấy thành phố, sấm sét cuộn trào bên trong. Sau đó, như thể có một cái hồ nước ở trên trời bị ai đó lật ngược và trút xuống.

Mưa tạt vào mái hiên, xuôi theo các rãnh thoát nước, tụ lại, chảy ào ạt qua các con phố, một nửa đổ xuống dòng sông Rhine, một nửa chảy về nơi thấp hơn, đổ vào làn sương mù dày đặc của khe nứt lớn không rõ nguồn gốc.

Mưa lớn dần, tạo thành một lớp sương mù mờ ảo trên mặt đất, sương mù dâng cao, mang đến cảm giác có phần hư ảo cho thành phố, tựa như tất cả đang chìm trong một giấc mơ đầy mê huyễn.

Trong tông màu xanh thẫm, vài bóng người đen kịt dần hiện ra, tựa như những bóng ma không thể chạm tới, đứng trên cao và nhìn xuống thành phố.

Gray cũng ở trong đó, hắn lo lắng nhìn những con đường vắng lặng xung quanh.

Hiện tại, Opus vẫn nằm dưới quyền kiểm soát của Cục Trạt tự. Họ có thể quấy rối không chút kiêng kỵ ở rìa thành phố, nhưng khi thực sự vào trong đây, những mối đe dọa tiềm ẩn trong bóng tối vẫn khiến hắn cảm thấy bất an.

Giờ Gray chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ và rời khỏi cái thành phố này.

Những người còn lại vẫn giữ im lặng, tất cả mọi người đều mặc áo mưa màu xám, đứng trong màn mưa như những bức tượng điêu khắc, nhìn nhau chằm chằm, đảo quanh, thỉnh thoảng quay sang người đàn ông ở phía trước, chờ lệnh của hắn ta.

Chờ đợi luôn khiến người ta cảm thấy nôn nóng, huống chi là chờ đợi trong hoàn cảnh này.

Đột nhiên, Gray rùng mình, không biết là do trời lạnh, mưa to hay là do thành phố này luôn cho người ta một cảm giác không mấy thân thiện.

Nỗi bất an trong lòng hắn ngày càng lớn.

Gray hít một hơi thật sâu và cố gắng xoa dịu tâm trạng lo lắng của mình. Là một thành viên của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, một Người thăng hoa đã đặt chân vào thế giới siêu phàm, hắn cảm thấy mình không nên yếu đuối như vậy.

"Mỗi lần đến thành phố này, ta luôn cảm thấy một nỗi sợ hãi không tên... Không phải bởi vì Cục Trật tự ở đây, mà chỉ là nỗi sợ hãi thuần túy đối với thành phố này."

Giọng nói của người đồng nghiệp vang lên, Miransha bước đến bên Gray với nụ cười trên môi.

Mưa xối xả vào người nàng, ép chiếc áo mưa dán chặt vào cơ thể, dù ánh sáng có hơi lờ mờ thì Gray vẫn có thể nhìn rõ đường cong trên cơ thể nàng.

Mái tóc ngắn màu nâu hơi xoã ra, khuôn mặt thanh tú gần ngay trước mắt, Gray cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một chút, không kìm được mà lùi vài bước.

“Ngươi không sao chứ, Gray?” Miransha hỏi.

Nghe thấy nàng nói, Gray nhìn về phía xa xăm, ánh sáng chói lòa trong khe nứt lớn vẫn như cũ, dưới làn hơi nước dày đặc, tia sáng bị nhòe đi, hướng lên trên.

"Ta không sao", Gray nuốt nước bọt và lẩm bẩm, "Đôi khi ta cũng thế, không hiểu tại sao vẫn còn cố chấp với thành phố này, thậm chí sẵn sàng hi sinh vì nó".

Gray cố gắng nhẹ giọng hết mức có thể, Miransha vỗ nhẹ vào vai hắn.

"Đừng lo lắng. Khi ta thực hiện nhiệm vụ lần đầu tiên, trạng thái cũng không khác ngươi là mấy. Hãy thả lỏng."

Milansha mỉm cười với Gray, nụ cười ấy có vẻ thật ấm áp và thân thương trong đêm mưa, khiến Gray bớt căng thẳng đi rất nhiều.

Hắn mỉm cười đáp lại, hơi thở cũng dần ổn định hơn.

Trong tiểu đội này, Gray là một tân binh, tuy đã trở thành Người thăng hoa được một thời gian, nhưng mấy nhiệm vụ mà hắn thực hiện không mấy nguy hiểm cho lắm, những tưởng rằng mình sẽ dần trở thành một Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đủ tiêu chuẩn, nhưng đột nhiên lại bị chuyển đến đây, xâm nhập vào Opus, hành động ngay dưới mi mắt của Cục Trật tự.

Cảm giác như ngươi vừa mới thành thạo kiếm thuật, sau đó thì sư phụ tìm cho người một bậc thầy kiếm thuật và ra lệnh tìm cách đánh bại hắn ta.

Những người khác trong tiểu đội đều có nhiều kinh nghiệm. Là một tân binh, Gray, tự nhiên cảm thấy cực kỳ áp lực và căng thẳng, cũng may là Miransha đã quan tâm đến mình, khác với sự thờ ơ của người khác, Miransha rất nhiệt tình với những tân binh như mình.

Giống như cấp độ quyền hạn của Cục Trậtt ự, giai cấp trong Thanh kiếm bí mật của Đức Vua cũng được phân chia rất rõ ràng, đáng chú ý nhất là được "công nhận".

Mặc dù tất cả đều mang cái tên Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, nhưng chỉ những người được "công nhận" mới có thể có một thanh kiếm mang tên "Thanh kiếm bí mật", nó đã trở thành biểu tượng đặc trưng cho thân phận trong Thanh kiếm bí mật của Đức Vua.

Trong tiểu đội này chỉ có đội trưởng và đội phó Miransha được công nhận. Đội trưởng luôn lạnh lùng và không bao giờ quan tâm đến suy nghĩ của các thành viên, nhưng Miransha thì khác, địa vị của nàng cao hơn Gray, nhưng không bao giờ tỏ ra kiêu căng, thay vào đó, nàng lại giống như một người chị, chỉ đạo hướng dẫn cho mình.

Grey thỉnh thoảng lại nhìn trộm Miransha, hắn phải thừa nhận rằng mình có một tình cảm ngầm dành cho người đội phó này.

"Đây là công việc, Gray, đừng nghĩ về những thứ linh tinh này trong lúc làm việc."

Đối với những cảm xúc này, Gray chỉ có thể lầm bầm trong lòng, khống chế suy nghĩ của mình.

"Thực Thi Quỷ đã lên tàu thành công, không có gì bất thường."

Giọng nói vang lên từ phía sau, một người khác bước tới nói với người đàn ông đứng đầu.

"Vậy sao?" Đội trưởng quay đầu nhìn các thành viên của đội, "Vậy chuyển sang bước tiếp theo".

"Bước tiếp theo?" Miransha không hiểu, "Bước tiếp theo là gì".

Theo những gì mà Miransha biết về nhiệm vụ, khi Thực Thi Quỷ rút lui thành công, họ cũng chỉ cần rút lui theo, không có bước tiếp theo mới đúng.

"Đội phó Miransha... Được rồi", gương mặt đội trưởng ẩn trong bóng tối dưới áo mưa, dừng lại một chút, sau đó nói nhanh hơn, "Không có chuyện gì, chuẩn bị rút lui đi, mọi người, nhiệm vụ của chúng ta đã kết thúc".

Câu nói của đội trưởng khiến Gray thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng hắn cũng có thể rời khỏi cái nơi ma quái này, giờ hắn chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi thật tốt, nếu có thể thì hắn cũng muốn mời Miransha đi ăn tối, không biết liệu người đội phó này có chấp nhận chút hào cảm này của mình hay không.

Biểu cảm Miransha có chút nghiêm nghị. Nàng luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không nói ra được không đúng ở đâu. Nhìn các thành viên trong đội, nàng đành gác những suy nghĩ lộn xộn này ra sau và cho rằng tất cả sự bất thường là do áp lực của nhiệm vụ mang đến.

Mọi thứ quá đột ngột, Tiểu đội Trường Kiếm này là tạm thời được tập hợp lại với nhau, các thành viên trong đội cũng không mấy quen thuộc với những người còn lại, sau đó thì được phái đi thực hiện một nhiệm vụ quan trọng, và ngay cả bản thân nhiệm vụ cũng đầy bí ẩn.

Họ sẽ hy sinh mạng sống của mình để yểm hộ cho cái tên Thực Thi Quỷ kia, về chuyện số hàng hóa mà hắn đang vận chuyển, Miransha cũng không biết đó là gì.

Giống như Gray, nàng cũng có cảm giác bất an sâu sắc, nhưng với tư cách là đội phó, nàng phải che giấu cảm xúc như vậy để không ảnh hưởng đến các thành viên trong đội.

Nhưng... cuối cùng cũng có thể rời đi.

Miransha không khỏi thở dài, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, thành phố này luôn mang đến cho người ta một cảm giác trầm mặc, kìm nén.

"Có thể trở về nhà, Gray."

Miransha quay đầu lại và nói với Gray, nhưng không hiểu vì lý do gì, đôi mắt Gray dần trở nên kinh hãi, như thể có chuyện chẳng lành đã xảy ra với mình.

Sau đó, một cơn đau nhói dữ dội ập đến từ bụng.

Miransha cúi đầu xuống, một con dao găm sắc bén xuyên qua bụng nàng từ phía sau. Vặn mạnh chuôi dao, mũi dao lộ ra ngoài từ từ chuyển động, khuấy nội tạng của nàng ra vết máu.

"Miransha!"

Gray gầm lên và rút con dao ngắn ra, vệt sáng rườm rà xuất hiện trên người hắn, chỉ thoáng qua rồi biến mất, nhưng nhưng từ bên ngoài cơ thể vẫn có thể thấy dấu vết phun trào của sức mạnh nào đó.

"Ngươi... đã phản bội bọn ta? Suy đoán của Ghế thứ 6 là chính xác."

Miransha chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía đội trưởng qua khóe mắt, nhưng gương mặt hắn vẫn giấu trong bóng tối, không thể thăm dò.

"Không hề, ngay từ đầu chúng ta đã trung thành với các quân chủ khác nhau, vậy sao có thể gọi là phản bội?"

Đội trưởng lạnh lùng nói, đồng thời siết chặt con dao găm trong tay, hắn định rạch ngang cơ thể của Miransha, nhưng Miransha cầm một tay vào dao găm, ánh sáng quấn lấy, thế mà trong chốc lát đội trưởng không thể dịch con dao găm dù chỉ là một chút.

"Ngươi đang làm cái gì!"

Gray vung con dao ngắn lên và chém vào về phía đội trưởng, quỹ tích mờ mịt quấn quanh tay hắn, Aether Khuếch đại đạt đến đỉnh điểm trong chốc lát.

Tiếng súng vang lên, viên đạn xuyên qua cánh tay cầm dao của Gray, sau đó là càng nhiều viên đạn nữa xuyên qua bắp chân của hắn.

Gray nhìn những người khác với ánh mắt khó hiểu, những người đồng đội từng sát cánh chiến đấu lần lượt rút ra kiếm và súng, khuôn mặt ẩn hiện trong bóng tối, như những bóng ma lang thang trong đêm mưa.

"Vì sao?"

Gray khó hiểu, không biết là do nước mắt hay mưa rơi đầy mặt.

"Các ngươi..."

Milansha tức giận gầm lên, giơ nắm đấm định đập vỡ lưỡi dao xuyên qua cơ thể mình, sau khi nghe thấy âm thanh chói tai của kim loại, con dao găm cứ thế mà bị Milansha nện gãy một cách dễ dàng, phần dao bị gãy vẫn còn nằm trong cơ thể.

Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, đội trưởng quay lại và rút Thanh kiếm bí mật đang đeo trên người, cùng lúc đó Miransha đưa tay ra định bắt lấy đội trưởng, nhưng hắn đã nhanh chóng rút lui, không cho nàng bất cứ cơ hội nào.

"Tìm cách giết chết nàng."

Đội trưởng ra lệnh. Với tư cách là đội phó, Miransha vẫn rất mạnh mẽ, dù có đánh lén trước thì nàng cũng sẽ không dễ dàng bị giết.

"Những kẻ thuộc 'Học phái Thăng Thiên' đúng là phiền phức." Đội trưởng cầm Thanh kiếm bí mật, phàn nàn.

Những Người thăng hoa thuộc 'Học phái Thăng Thiên' có Năng lượng bí mật nhằm vào cơ thể mình, điều này khiến họ rất khó bị ám sát, chỉ cần còn một hơi, họ vẫn có sức mạnh nhất định để phản kháng.

Tỉ như hiện tại.

Miransha ho ra rất nhiều máu, trong nháy mắt toàn bộ đồng đội đã trở thành kẻ địch, nàng nhận ra ngay từ đầu cái tiểu đội đã là một âm mưu, và âm mưu này dường như không nhằm vào bản thân mình, mình chỉ là một con quỷ xui xẻo đi nhầm vào trong đó.

Quỷ xui xẻo cũng không chỉ có mình một cái.

Gray ngã xuống đất, máu tuôn ra từ lỗ đạn. Hắn chỉ là một Người thăng hoa ở giai đoạn một, viên đạn cực kỳ đáng sợ đối với hắn, không những thế hắn còn không phải là Người thăng hoa thuộc "Học phái Thăng Thiên" như Miransha, cơ thể máu thịt này cũng cực kỳ yếu đuối.

Giơ tay lên, hắn còn muốn làm gì đó cho Miransha, nhưng một phát súng khác vang lên, đóa hoa máu nổ tung trên lồng ngực hắn.

"Gray!"

Cùng lúc đó, Miransha vừa rống to, vừa đấm xuống đất,. Ngay sau đó mặt đất bị xé toạc ra, toàn bộ tòa nhà bắt đầu sụp đổ dưới cú đấm của nàng.

Những người khác thi nhau nhảy ra khỏi tòa nhà. Một số vẫn cố giết Miransha. Ánh mắt của đội trưởng trở nên u ám. Hắn vốn định giải quyết hai người này một cách lặng lẽ, kết quả là vẫn gây ra động tĩnh lớn như vậy, cũng không biết là khi nào thì Nhân viên Thực địa của Cục Trật tự sẽ đến.

Lớp bụi bốc lên che khuất tầm nhìn.

Cái lạnh thấu xương ập đến cơ thể Gray, hắn cảm thấy mình sắp chết, khi ý thức của hắn sắp rơi vào mê man, cảm giác nhoi nhói truyền đến từ lồng ngực, hắn mở mắt ra.

"Miransha?"

Gray tựa như ngủ mơ nỉ non.

Hắn chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt của Miransha, khuôn mặt của nàng tái nhợt, dường như mình đang được nàng ôm trong tay, với một lọ thuốc cắm trên ngực.

"Đừng chết, Gray."

Miransha cúi đầu nói với mình, trên bụng rõ ràng có vết thương chí mạng như vậy, thế mà còn có thể mỉm cười với mình vào lúc này.

Sau đó Grey cảm thấy trời đất quay cuồng, rồi tầm nhìn của hắn lại chìm vào bóng tối.

Xung quanh truyền đến mùi hôi, rác rưởi phủ khắp cơ thể. Hắn khó khăn ngẩng đầu lên và nhận ra rằng mình dường như đang nằm trong một thùng rác. Nắp đậy được mở ra một chút để hắn có thể nhìn ra thế giới bên ngoài. .

Aether dữ dội không ngừng dao động, tiếng chấn động vang lên, như thể có một con quái vật đang phá hủy đường phố, đập nát con đường, dùng đèn đường như một cây gậy dài.

"Đừng chết, Gray."

Giọng nói vang vọng bên tai, Gray cắn chặt đầu lưỡi, đau đớn giúp hắn lấy lại chút tỉnh táo, quỹ tích mờ mịt chạy vòng quanh cơ thể, Aether giúp cảm giác đau nhức khắp người giảm đi một chút.

Cơn mưa lớn cuốn trôi đi vết máu, hắn cố gắng hít thở nhẹ hết sức có thể, đến mức hắn cảm thấy như thể mình không tồn tại trên thế giới này, Aether Ẩn nấp bao trùm khắp cơ thể hắn.

Chẳng mấy chốc, tiếng ồn ở thế giới bên ngoài cũng dừng lại.

Mất máu và cơn đau dữ dội khiến ý thức của Gray hơi mơ hồ, hắn mơ hồ nhìn thấy một bông hoa trắng muốt bị mưa lớn đánh tan tác, những cánh hoa rơi xuống, bị mưa cuốn vào bóng tối, những cánh còn sót lại rơi xuống nước.

Sấm chớp lóe lên, một màu trắng xóa phủ đầy vầng sáng.

Bức tranh hư ảo bị âm thanh thô bạo đánh tan, bóng người đập mạnh xuống đất cách đó không xa, cùng với đóa hoa huyễn tượng vỡ nát thành từng mảnh.

Thân thể của nàng giãy dụa, trên người có vô số vết thương, vài thanh kiếm cắm vào trong người, găm chặt người nàng xuống đất, đầu lệch sang một bên, trên khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt trong veo nhìn chính mình, như thể muốn nói điều gì đó.

Gray mở to hai mắt nhìn, tơ máu trải rộng tròng trắng mắt, tử vong u ám quét sạch sành sanh, hắn cơ hồ muốn gầm thét ra, nhưng lý trí lại vững vàng trói buộc mình, khiến tất cả lời nói bị bóp chết tại yết hầu chỗ.

"Miransha..." Hắn run rẩy rên rỉ, thống khổ vạn phần.

“Đúng là một kẻ phiền phức… Gray đâu rồi?” Giọng đội trưởng vang lên dưới đêm mưa.

"Không tìm thấy. Hắn là một Người thăng hoa thuộc 'Học phái Bản Nguyên', thậm chí hắn còn biết kỹ năng Aether Ẩn nấp. Nếu như hắn muốn trốn, chúng ta khó có thể tìm thấy hắn trong thời gian ngắn."

"Đáng chết, dù sao tên này cũng đã bị thương nặng, sống không được bao lâu, nhiệm vụ quan trọng hơn."

Đội trưởng do dự mất vài giây, rồi ra lệnh cho vài người ở lại, sau đó nhanh chóng biến mất vào màn đêm mưa gió.

Gray giữ nguyên trạng thái, rất lâu, rất rất lâu sau đó, cho đến khi không thể cầm cự được nữa, hắn mới giải trừ Năng lượng bí mật và chật vật bò ra khỏi thùng rác.

Hắn không đứng dậy nổi, cứ thế mà bò trong dòng nước tù đọng, không biết mất bao lâu, Gray mới bò đến chỗ Miransha.

" Miransha..."

Gray run rẩy ôm lấy thi thể, giọng nói nghe không ra buồn vui.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Làm Thế Nào Để Cuộc Sống Trở Nên Khó Khăn Hơn

Copyright © 2022 - MTruyện.net