Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 118 : Bầy sói
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 118 : Bầy sói

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đoàn người vội vã trong mưa, áo mưa sẫm màu giúp họ hòa vào tông màu đen xám, ẩn hiện trong làn sương mù mịt mờ mưa gió, tiếng bước chân cũng bị mưa che khuất, tựa như những bóng ma vô hình.

"Đội trưởng, giờ chúng ta đi đâu?", Một thành viên trong đội hỏi. Họ đều không rõ toàn bộ nội dung nhiệm vụ, người duy nhất biết là đội trưởng của họ, Jamon.

"Khe nứt lớn, chúng ta sẽ phải ẩn nấp ở đây rất lâu, đó là nơi duy nhất có thể tránh khỏi tầm mắt của Cục Trật tự."

Jamon giải thích cho các thành viên trong đội. Sau khi giải quyết xong hai kẻ cản trở, Miransha và Gray, cuối cùng hắn đã có thể thỏa thích khai triển quyền cước.

"Ghế thứ Sáu đã nghi ngờ chúng ta, nếu không thì hai con quỷ xui xẻo này đã không được ép thêm vào đội." Jamon trầm giọng cười lạnh.

Những người khác cũng phát ra tiếng cười tương tự. Miransha quả thực rất mạnh mẽ, rất thích hợp để thăm dò và ngăn cản Jamon, nhưng xét cho cùng thì nàng vẫn còn quá ngây thơ, không hề nghĩ rằng vào thời điểm mấu chốt như này sẽ lại bị Jamon đâm cho một nhát từ sau lưng.

Về phần Gray, tên tân binh đó không có gì phải lo lắng cả, nếu không phải Miransha vẫn luôn cảnh giác với Jamon thì Jamon đã có vài cơ hội để dồn Gray vào chỗ chết trong lúc hành động rồi.

“Tất cả đều đã vứt thiết bị liên lạc đi rồi đúng không?” Jamon quay đầu lại hỏi.

"Sau khi Miransha chết, bọn ta đã dọn dẹp sạch sẽ, bao gồm cả quốc huy đại diện cho thân phận của chúng ta, bây giờ Tiểu đội Trường Kiếm đã rơi vào trạng thái mất liên lạc."

Hudgens tiếp bước Jamon, trước khi Miransha chuyển đến, hắn vốn là đội phó của tiểu đội này, "Ở cái thành phố Opus quỷ quái này, cả đội gặp nạn, bị mất liên lạc là chuyện bình thường. Ghế thứ Sáu không thể làm gì khác ngoài nghi ngờ".

Jamon gật đầu. Kể từ giờ, họ đã hoàn toàn tách ra khỏi Thanh kiếm bí mật của Đức Vua. Theo quan điểm của Miransha, đây là một sự phản bội, nhưng Jamon chưa bao giờ cảm thấy như vậy.

“Thưa đức vua, chúng thần đang đến với ngài.”

Jamon thì thầm, chuyện này giống như một đức tin đối với hắn.

Nghĩ đến đây, Jamon cảm thấy ngay cả máu trong người cũng nóng lên, vẻ mặt kích động.

Ngay từ khi hành động bắt đầu, toàn bộ sự chú ý của Ghế thứ Sáu đều đổ dồn vào Thực Thi Quỷ, ngay cả khi hắn nghi ngờ mình, thì cũng chỉ cử Miransha và Gray đến để giám thị mà thôi.

Sau nhiều năm chờ đợi, đây là cơ hội ngàn năm có một, không có lý do gì để từ chối.

"Đuổi vua giả ra khỏi ngai vàng, nơi đó chỉ thuộc về vị vua chân chính."

Hudgens nói khẽ, ánh mắt của hắn cũng hiện lên niềm vui giống Jamon, các thành viên khác trong đội cũng vậy. Ý đồ phản bội của Tiểu đội Trường Kiếm đã được lên kế hoạch từ lâu.

Băng qua những con đường không người đi lại, dừng lại tại con hẻm, bóng tối giấu đi tất cả, ngẩng đầu lên, Khe nứt lớn đã gần trong gang tấc.

Ngay cả khi mưa to đến mức này, nó vẫn không thể xua tan những đám sương mù lơ lửng trên Khe nứt lớn. Sương và nước trộn lẫn vào nhau, một vòng cung ánh sáng dâng lên từ dưới Khe nứt, chiếu sáng làn sương nước và uốn nó thành một dải sáng tựa như cực quang trên bầu trời đêm.

Bước chân của cả đội dần chậm lại, dưới cơn mưa lớn, thành phố chìm vào tĩnh lặng, nhưng Khe nứt lớn thì khác, nó có hệ sinh thái hoàn toàn khác với Opus, họ cần phải cảnh giác trong lúc tiến về phía trước.

Giấu vũ khí dưới chiếc áo mưa rộng thùng thình, gương mặt ẩn hiện trong bóng tối, họ giống như những người qua đường bình thường, cố gắng không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai nhất có thể và đi về phía màn sương dày đặc của Khe nứt lớn.

Ánh sáng nhàn nhạt tràn ra từ đèn đường hai bên, dưới làn sương nước lăn tăn, ánh sáng cũng mang theo màu sắc có vài phần mê ly, bao phủ vũng nước trên mặt đất.

Bước chân giẫm xuống, phá vỡ ánh sáng lấp lánh trên mặt nước.

Jamon đột nhiên giơ tay lên, ra hiệu cho cả đội dừng lại và cảnh giác nhìn về phía trước.

Càng đến gần, ở cuối con phố, một bóng người dần hiện ra từ làn sương nước mờ ảo. Một tay chống gậy, một tay cầm ô, thân trên được che lấp bởi chiếc ô đang hạ xuống, không ai có thể nhìn rõ diện mạo của hắn.

"Trời mưa to đến mức cuốn cả lũ chuột các ngươi ra khỏi cống."

Giọng nói chậm rãi truyền đến, cùng với cơn mưa to này, khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.

"Ta đã bảo sẽ không suôn sẻ như vậy mà..."

Jamon tự giễu, sau đó rút Thanh kiếm bí mật ở bên hông ra, không hề có chút giấu giếm nào, vệt sáng chói lòa bao phủ lưỡi kiếm, toát ra khí thế nguy hiểm.

Bản thân Thanh kiếm bí mật này đã là một vũ khí giả kim cực kỳ mạnh mẽ.

Jamon cũng không lo lắng lắm về tình huống trước mắt, đối phương chỉ có một người, hắn không tin rằng đối phương có thể lấy sức một người địch lại được cả một tiểu đội, chứ đừng nói đến mỗi một người trong đội đều đã trải qua hàng trăm trận chiến.

"Tránh ra!"

Jamon gầm lê, vung kiếm, nhưng Năng lượng bí mật còn chưa được giải phóng, thì dòng máu nóng hổi bắn tung tóe lên mặt.

Hắn sững sờ, đối phương còn cách một đoạn, bản thân cũng không bị thương, vậy thì máu này là từ đâu ra?

Sự khó hiểu của Jamon không kéo dài lâu, chính xác mà nói, sau khi máu bắn tung tóe, tiếng kêu thảm thiết đã giải đáp câu hỏi đó.

Hắn quay đầu lại, ánh sáng xanh mờ nhạt chiếu vào khuôn mặt hắn, vô số âm thanh quái dị, chói tai vang lên.

Đây chắc chắn là âm thanh chói tai và sắc bén nhất mà Jamon từng nghe thấy trong đời. Cứ như thể có hàng ngàn bộ giáp sắt đang cọ vào nhau, lại giống như vô số con trăn có vảy sắt đang trườn lên nhau. Tiếng động như cào xé màng nhĩ của mọi người .

"Polly..."

Hắn gọi tên của đội viên, nhưng đội viên đã không còn cơ hội để đáp lại.

Không ai có thể nhìn rõ chuyển động của thứ đó. Nó quá nhanh và quá sắc. Thịt, xương, nước mưa, dưới lưỡi sắt mảnh mai kia, tất cả mọi thứ đều bị chém đôi ngay lập tức, mặt cắt mịn và rõ ràng, có lẽ người bị chém thậm chí còn không cảm thấy đau đớn.

Giống như hình ảnh giải phẫu cơ thể sống mà các sinh viên y khoa thường thấy trong lớp, vết nứt kéo dài từ cổ họng Polly, toàn bộ đầu bị chém đứt, sau đó tứ chi cũng vỡ vụn ngay lập tức, các cơ quan nội tạng thấm đẫm máu, rơi liểng xiểng xuống.

Bị rạch đôi trong tích tắc, không có cơ hội để chống trả.

Con quái vật gây ra hành động tàn bạo vừa rồi phản chiếu trong ánh mắt kinh hãi của Jamon.

Nó là một thứ mà Jamon khó có thể diễn tả nổi. Những chiếc bờm đen nhánh chồng lên cơ thể từng lớp một, nhưng kết cấu của chúng không phải là lông mềm, mà là kim loại thô, trông giống như một chiếc áo giáp sắt dày đặc, nhưng cũng giống như vô vàn lưỡi kiếm sắc bén bao phủ khắp cơ thể.

Đầu sói đen nhánh nhìn mình, nhưng dưới mũ giáp lại không phải là người, mà là tia sáng xanh bốc lên.

"Tách ra!"

Vừa gầm lên, Jamon vừa đâm Thanh kiếm bí mật về phía lớp áp giáp sắc nhọn, tia lửa bắn tung tóe.

"Giết chết tên kia!"

Jamon ra lệnh. Là một Nguyện Cầu Giả của đội, cộng thêm kinh nghiệm phong phú đã giúp hắn ngay lập tức phán đoán ra năng lực của đối phương. Đây chỉ là vật được đối phương điều khiển. Bất kể nó mạnh đến cỡ nào, chỉ cần giết chết Người thăng hoa đang điều khiển nó bằng Năng lượng bí mật, thì có thể dễ dàng kết thúc tất cả.

Hắn nghiến răng chống lại Nhận Giảo Chi Lang, giữ chân nó, lúc này Hudgens sải bước về phía trước, hoa văn rườm rà lan tràn khắp cơ thể, cơ bắp tăng vọt, thậm chí cơ thể cũng bắt đầu dị hóa, sức mạnh bạo ngược tràn vào Ma trận giả kim.

Dưới tác dụng của Năng lượng bí mật, Hudgens biến thành một con quái vật hung dữ. Cho dù là sức mạnh, tốc độ hay khả năng phục hồi, đều được tăng cường thêm rất nhiều, thêm vào đó, hắn còn nhận được một trực giác mạnh mẽ và khứu giác nhạy bén như một con dã thú.

Dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, một khi bị Hudgens tiếp cận, máu thịt sẽ dễ dàng bị hắn xé nát, ngay cả khi bị trúng đạn, cơ thể cường tráng của hắn cũng có thể không thèm để ý tới những vết thương này.

Hiện tại Nhận Giảo Chi Lang đã bị giữ chân bởi Jamon, đối phương hẳn sẽ phải chết.

Trong tiếng rít gào, chiếc áo mưa bị nứt vỡ bởi những bắp thịt phồng lên, móng tay của Hudgens cứng như thép, biến thành những thanh kiếm sắc bén và chém tới tấp về phía đối phương.

Một tia sáng mờ mịt xẹt qua, lưỡi kiếm đen như mực giơ lên cao, một lượng lớn máu tươi tạt vào ô, sau đó bị mưa lớn cuốn trôi.

Hudgens khó mà tin nổi những gì mình vừa nhìn thấy. Móng vuốt sắc nhọn sắp sửa xé nát kẻ địch thì giờ đây lại đang nằm trên vũng nước, một bề mặt cắt phẳng mịn xuất hiện trên cánh tay. Mạch máu, xương, cơ bắp, tất cả kết cấu bên trong đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

Cơ thể cường tráng mà hắn lấy làm tự hào lại mỏng manh chẳng khác gì một tờ giấy dưới lưỡi kiếm sắc bén này.

"Sao có thể như thế được?"

Hudgens nhìn người đàn ông trước mặt, hắn đã mắc một sai lầm chết người, đối phương chưa bao giờ nói rằng mình chỉ điều khiển một vật.

Bên cạnh người đàn ông, một con sói khác lặng lẽ bước ra khỏi màn mưa và sương mù.

Không có bất kỳ phản ứng Aether nào, những con sói này chẳng khác nào những hồn ma, mỗi đòn tấn công đều cực nhanh và mạnh mẽ, như thể được bao phủ bởi một lớp Aether Khuếch đại cực lớn.

"Cảnh cáo lần thứ nhất, các ngươi đã bị bao vây, giải trừ Năng lượng bí mật, từ bỏ phản kháng."

Người đàn ông giơ chiếc ô lên. Dưới chiếc ô không phải là một gương mặt người, mà là một chiếc mặt nạ hình đầu sói được bao phủ bởi vô số sợi lông kim loại.

Cặp đồng tử lạnh lẽo nhìn tất cả mọi người ở đây qua lớp mặt nạ.

Dưới tuyên cáo lãnh khốc, Hudgens vẫn chưa muốn bỏ cuộc, hắn huy động toàn bộ sức lực, Aether gào thét, lao tới.

Mất một cánh tay, nhưng giờ hắn và Lebius đã rất gần, với khoảng cách ngắn như này, chỉ cần hắn chạm nhẹ vào Lebius là có thể khiến đối phương bị thương nặng, phần còn lại thì để đồng đội tự lo.

Toàn bộ Aether đã được tiêm vào cánh tay, Hudgens cảm thấy đây là lần kích hoạt Aether Khuếch đại lớn nhất trong cuộc đời mình. Cú đấm này đủ sức nứt vỡ mặt đất, phá hủy gạch đá, tựa như một thanh kiếm khổng lồ vừa được vung lên.

"Vì Đức Vua!"

Hudgens thần sắc cuồng nhiệt, Aether tăng vọt, nhưng tại đúng vào lúc chúng đạt đến đỉnh điểm, thì mọi thứ lại im bặt.

Cái gì?

Hudgens không hiểu, con sói thứ hai đang ở trong tầm nhìn của hắn, nó không hề chuyển động...

Cơn đau buốt từ lồng ngực cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn, một lưỡi kiếm mảnh mai xuyên qua trái tim từ phía sau. Máu chảy dọc theo rãnh trên lưỡi kiếm, nhỏ xuống vũng nước.

Chẳng biết từ lúc nào, con sói thứ ba đã xuất hiện sau lưng Hudgens và đâm ra nhát kiếm chí mạng này.

Một cơn gió đột ngột thổi qua, trước khi ánh sáng lấp lánh trong mắt Hudgens tan biến, đầu của hắn đã nặng nề rơi xuống, sau đó toàn bộ cái xác không đầu gục xuống và chìm trong vũng nước.

Lebius vẫn đứng đấy, từ đầu đến cuối không nhúc nhích, nhìn những kẻ địch còn lại, lại nói.

"Cảnh cáo lần thứ hai, các ngươi đã bị bao vây, giải trừ Năng lượng bí mật, từ bỏ phản kháng."

Lời nói còn chưa xong, đã bị át hết bởi vô số tiếng xé gió,

Những âm thanh sắc bén phát ra từ mọi hướng, vô số bóng đen xuất hiện từ sau màn mưa và sương mù, như thể một đám đông dày đặc đang âm thầm tiến về đây.

Không lâu sau, từng con sói lần lượt bước ra khỏi màn mưa và sương mù, sắt thép đen nhánh và trầm mặc mang đến một cảm giác chết chóc đầy kìm nén, Những lưỡi kiếm lạnh lùng cắt qua hạt mưa, chúng nhiều như biển cát, chúng căm thù tà ác.

Một bầy sói đã bao vây nơi này, không ai còn nơi nào để trốn.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thôn Hoa Khó Gả (Bản Edit

Copyright © 2022 - MTruyện.net