Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 119 : Mắt hổ
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 119 : Mắt hổ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thi thể Hudgens đổ xuống trong đêm mưa. Hệt như Polly, hắn cũng bị Nhận Giảo Chi Lang dễ dàng chặt ra thành từng mảnh. Có người nghi ngờ về độ sắc của lưỡi kiếm đó, nó sắc đến mức như thể được tác động bởi Năng lượng bí mật .

Việc bao phủ vật chất bằng Năng lượng bí mật là một chuyện rất phổ biến, Jamon đã từng gặp một số ví dụ tương tự, họ bọc cho viên đạn một khả năng “xuyên thấu” tuyệt đối, giúp nó có thể xuyên qua mọi chướng ngại vật và ám sát mục tiêu.

Nhưng Jamon hiểu rằng đây không phải là Năng lượng bí mật, mà là kỹ năng Cực hạn. Những con sói được điều khiển bởi Lebius này, chúng không chỉ được bao phủ bởi Aether Ẩn nấp có thể che đậy dấu vết và dao động, mà còn luôn duy trì Aether Khuếch đại đến mức đáng sợ, đem đến một tốc độ cực kỳ nhanh chóng và sức mạnh tuyệt đối cho sắt thép.

Nguyên nhân khiến Hudgens và Polly chết một cách chóng vánh và không có sức phản kháng như vậy là do nhát kiếm của Nhận Giảo Chi Lang quá nhanh và quá mạnh, đừng nói là máu thịt, thậm chí cho dù là sắt thép cũng sẽ tan tành dưới lưỡi kiếm.

Từ cuộc chạm trán ngắn ngủi này, Jamon có thể cảm nhận được rõ ràng, nếu vũ khí trong tay hắn không phải là một Thanh kiếm bí mật, nếu thay nó bằng bất kỳ vũ khí kim loại thông thường nào khác, thì Giảo Nhận Chi Lang đã sớm chặt đôi cả người hắn và vũ khí.

"Thật gặp quỷ a..."

Jamon thở dài, hắn thậm chí còn cảm thấy những gì mình thấy trước mắt có chút gì đó vượt quá lẽ thường.

Trên lý thuyết, những Người thăng hoa cấp cao của Cục Trật tự đều đã được bổ nhiệm các công việc cố định. Ngoài ra, họ cũng đang phải giải quyết các nhiệm vụ khó khăn và rắc rối hơn, chứ không phải ra ngoài đi tuần tra đêm như thế này.

Binh đối binh, vương đối vương, vốn nên như vậy, nhưng Jamon tựa như xui xẻo, ở chỗ này ngẫu nhiên gặp một kẻ địch mạnh đến thế.

Cái tên này đói bụng, ra ngoài ăn khuya? Không thể nào? Vậy thì cuộc đụng độ này cũng quá là trùng hợp đi?

Người đàn ông trước mặt đã không phải là thứ mà Jamon có thể đối phó được nữa. Trong khoảnh khắc chạm trán ngắn ngủi này, sức mạnh mà hắn ta thể hiện ra đã khiến Jamon cảm thấy nghẹt thở.

Thật khó có thể tưởng tượng được mức độ thành thạo kỹ năng Cực hạn của Lebius đã kinh khủng đến mức nào. Hắn luôn duy trì việc kích hoạt hai kỹ năng Cực hạn cùng một lúc, thậm chí còn bao trùm lên bộ giáp của nhiều con sói đến vậy.

Một mình hắn là một bầy sói.

Sau khi trả giá bằng hai cái mạng, những gì Jamon biết được cũng chỉ vỏn vẹn là hai kỹ năng Cực hạn mà thôi, còn về Năng lượng bí mật của Lebius thì vẫn chưa biết một chút gì.

Đây không phải là xuất sư bất lợi, mà như thể từ đầu họ đã nằm dưới sự giám sát của Cục Trật tự, đến giờ phút này chúng mới thu tấm lưới lớn lại, nhốt tất cả mọi người vào trong đó.

"Đội trưởng, chúng ta nên làm gì?"

Một thành viên khác trong đội run giọng hỏi, sự cuồng nhiệt với sứ mệnh đã bị dập tắt bởi hiện thực tàn khốc, và giờ họ chỉ muốn sống.

Nên làm gì?

Jamon nhìn xung quanh, bầy sói đã vây quanh họ, những con hẻm, đường phố và mái nhà, đều có thể nhìn thấy hình bóng hung dữ và sắc bén kia, ánh sáng xanh mờ nhạt lập lòe trên lớp giáp sắt lạnh lẽo.

"Tổng tấn công, giết chết Người thăng hoa kia", Jamon trầm giọng nói, "Mặc dù bầy sói đã vây quanh chúng ta, nhưng chúng đều cách Người thăng hoa quá xa, chỉ có hai con bên cạnh đứng bảo vệ hắn".

Một khi vòng vây thu hẹp lại, những gì Jamon sẽ phải đối mặt chính là cuộc hỗn chiến của bầy sói, hắn không nghĩ rằng mình có thể thoát ra khỏi đó, nhưng giờ có thể nhắm vào Lebius, trước khi bầy sói kịp tới, biết đâu sẽ có cơ hội chiến thắng.

Trong vòng vây, vị trí của Lebius chắc chắn là yếu nhất, cho dù không giết được hắn, thì cũng có thể dựa vào đó mà đột phá.

Về phần cạm bẫy, không có thời gian để nghĩ đến cạm bẫy hay gì cả, đợi nguyên tại chỗ chắc chắn sẽ chỉ bị đuổi tận giết tuyệt mà thôi.

Đầu hàng?

Jamon chưa bao giờ nghĩ đến việc đầu hàng, các thành viên trong đội cũng thế, họ hiểu rất rõ sứ mệnh của mình, cho dù có chết cũng phải mang theo bí mật xuống mồ.

Không có bất kỳ cảnh báo nào, phản ứng Aether dữ dội xuất hiện đầu tiên trên cơ thể Jamon, sau đó là Ma trận giả kim trên người các thành viên còn lại trong đội cũng bùng cháy.

Không còn nhiều thời gian để cho họ hành động, bầy sói di chuyển rất nhanh, cơ hội cho Jamon chỉ tồn tại trong giây lát, chỉ cần có thể tấn công và tiêu diệt đối phương nhanh hơn bầy sói một bước thì cơ hội chiến thắng của họ sẽ tăng lên rất nhiều.

"Giết hắn!"

Theo mệnh lệnh từ Jamon, các thành viên trong đội lao về phía Lebius và đồng thời giải phóng đủ loại Năng lượng bí mật. Sức mạnh của các Học phái khác nhau tác động lên thực tại, tựa như một giấc mơ điên rồ vừa giáng lâm xuống thế giới này.

Đầu tiên, ngọn lửa bùng cháy trên lưỡi kiếm, nhiệt độ cực cao nung đỏ nó, cứ như vậy lưỡi kiếm có thể dễ dàng nấu chảy sắt thép, sau đó là chim chóc bay ra từ hư vô, kèm theo một tiếng hót chói tai, sóng âm đánh mạnh vào Lebius, mặt đất cũng đang nứt ra, vết nứt chạy dọc thẳng đến Lebius.

Đây là một cơ hội khác để Jamon giành chiến thắng, mặc dù đối thủ rất mạnh nhưng Năng lượng bí mật chỉ là đơn lẻ, còn họ có đủ loại Năng lượng bí mật khác nhau trong đội hình, không biết chừng vẫn còn cơ hội chuyển bại thành thắng.

Bầy sói cũng nhào đến vào lúc này, nhưng ngay khi chuẩn bị đến gần, tốc độ của chúng giảm mạnh, như thể bị sa vào một vũng lầy vô hình.

Đây là Năng lượng bí mật của một người khác trong đội. Là một Người thăng hoa giai đoạn một, hắn bình thường cũng không nổi bật, nhưng trong hoàn cảnh này, Năng lượng bí mật của hắn lại phát huy tác dụng rất lớn.

Jamon cảm thấy mình sắp chiến thắng, hắn và Lebius càng ngày càng gần hơn, ánh sáng trên người Jamon ngày càng chói mắt, thậm chí sau lưng hắn còn xuất hiện một bóng ma mờ ảo.

Kia bóng ma như quỷ thần tồn tại, làm ra động tác giống như Jamon, giơ một thanh kiếm dài tới mức đủ để bổ đôi tòa nhà cao tầng, chỉ vì đem nhỏ bé Lebius chém thành hai khúc.

Cũng đúng vào lúc đến đủ gần, Jamon mới có thể nhìn rõ cái mặt nạ mà Lebius đang đeo, nó là một cái mặt nạ hình đầu sói giống hệt đầu sói của Nhận Giảo Chi Lang. Chiếc bờm kim loại đang lập lòe ánh Aether.

Jamon chợt nhớ tới cuộc tán gẫu với Ghế thứ Sáu cách đây rất lâu, lúc đó Ghế thứ Sáu nói rằng hắn đã gặp phải một đối thủ rất đáng gờm trong Cuộc chiến bí mật, đối phương đeo mặt nạ sói và dẫn theo một bầy sói. Hắn còn nói mình thậm chí suýt chết trong tay đối thủ.

Lúc đó Jamon còn tưởng rằng Ghế thứ Sáu đang nói đùa, hắn mạnh như vậy, sao có thể dễ dàng bị giết như thế, nhưng Ghế thứ Sáu lại lắc đầu.

"Cơ cấu của Cục Trật tự khác với chúng ta. Chúng chia ra thành nhiều đội hành động, mỗi đội hành động lại chia nhỏ ra thành hành động theo cặp, nên khi gặp phải một nhân viên Thực địa của chúng, thường sẽ có một kẻ khác đang nấp ở gần đó."

Ghế thứ Sáu nghĩ mà sợ, "Chính xác mà nói, ta gần như đã bị giết bởi 'chúng' ".

Khi bóng ma sau lưng hắn sắp ngưng thực, thanh trường kiếm sắp tách Lebius ra làm đôi, tiếng gầm rú bỗng vang lên, chấn động tâm trí mọi người, ngay cả Aether đang trào dâng cũng rơi vào trạng thái đình trệ trong giây lát, do đó khiến Năng lượng bí mật cũng rơi vào ứ đọng.

Như thể có một con quái vật nào đó đến từ màn mưa và sương mù phía sau Lebius, tiếng gầm trầm đục làm rung chuyển màn sương mù, khiến con phố mờ ảo trở nên rõ ràng.

Jamon đã nhìn thấy , mãnh hổ xua tan sương mù mà đến.

Khác với mặt nạ trắng xám lạnh lùng của Lebius, mặt nạ hổ mang màu sắc tươi sáng và sống động, từng sợi tóc như trở như sống lại, đung đưa trong gió, một cặp con ngươi màu vàng kim nhìn chằm chằm vào mọi người, từ trong tầm mắt lướt qua đầy vẻ uy nghiêm và giận dữ.

Như thể kẻ dưới lớp mặt nạ không còn là người, mà là một con mãnh hổ trong rừng núi, hắn cầm một con dao chặt xương đầy răng cưa, trên đó đầy những vết xước và vết máu khó rửa sạch sau khi chém giết.

Con hổ đi về phía đám đông, mỗi lần đặt chân xuống, nó như giẫm lên trái tim họ, mang theo sự đè nén nặng nề.

"Sói... và hổ."

Nỗi sợ hãi khổng lồ nhấn chìm Jamon, mãi đến bây giờ hắn mới nhận ra mình đang phải đối mặt thứ gì, đây không phải là chuyện có thể dùng xui xẻo để hình dung nữa.

Đối phương là một tồn tại suýt chút nữa đã giết chết Ghế thứ Sáu, vậy mà mình còn ảo tưởng rằng có thể tấn công và giết chết đối phương.

Đúng, tập sát.

Lúc này, Jamon mới nhận ra mình không thể cử động, không chỉ mỗi động đậy mà việc giải phóng Năng lượng bí mật cũng rơi vào đình trệ, thậm chí còn không thể dời mắt đi, nhìn chằm chằm vào đôi mắt hổ vàng kim, như thể mình đang thực sự phải đối mặt với một con mãnh hổ.

Không chỉ mỗi Jamon, ánh mắt của tất cả mọi người đều đang dán chặt vào đó, sau đó họ như bị đông cứng lại, không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.

Tiếng xé gió đang đến gần, bầy sói đã bao vây họ theo đúng nghĩa đen.

"Sói và hổ luôn đi cùng nhau."

Lời của Ghế thứ Sáu vang vọng trong tâm trí, mặt đối mặt hồi lâu, nước mắt tràn ra từ khóe mắt của Jamon.

“Ngươi có thể chấn nhiếp nhiều người như vậy?” Có thể do đã lâu không hành động cùng nhau, Lebius nhìn đám người bị đông cứng, nghi hoặc hỏi.

"Không hẳn, chỉ là hầu hết đám người này đều là những Người thăng hoa ở giai đoạn một, khá dễ dàng để đột phá 'Cự hồn giới hạn'."

Jeffrey thản nhiên trả lời, ánh mắt của hắn tập trung nhất vẫn là vào Jamon, những người khác chỉ là bị liếc qua khóe mắt mà thôi.

"Cự hồn giới hạn" bảo vệ tính ổn định của Aether trong cơ thể đã bị phá vỡ, những người này thực sự chẳng khác nào cá nằm trên thớt.

"Thật sự là một đám lớn người a", Jeffrey dừng lại và đứng cạnh Lebius, nhìn thẳng vào mọi người và nói, "Ta sẽ giải quyết Thanh kiếm bí mật này, phần còn lại giao cho ngươi".

Không có trả lời, có chỉ là hành động.

Việc kích hoạt Năng lượng bí mật đã dừng lại, nhưng tác dụng của nó vẫn còn tiếp. Với thời gian mà Jeffrey kiếm được, những con sói đã vượt qua vũng lầy, vô số lưỡi kiếm sắc bén vung lên không trung.

Jeffrey hít một hơi thật sâu, giây tiếp theo, hắn bỗng lao về phía trước, đồng thời vung dao chặt xương lên.

Khoảng cách ngày càng rút ngắn, ánh mắt Jeffrey không còn bao quát được tất cả những người khác, vì vậy họ đều thoát khỏi sự chấn nhiếp của Năng lượng bí mật và lấy lại quyền kiểm soát cơ thể, nhưng chưa ai kịp ra tay thì đã bị lưỡi kiếm chém xuyên cơ thể.

Jamon trơ nhìn Jeffrey tiến đến, bị mắt hổ nhìn chằm chằm, hắn không thể làm bất cứ điều gì, sau đó là cơn đau dữ dội truyền đến từ cánh tay.

Đó không còn là một nhát chém nữa, mà càng giống một cú đập mạnh bằng lưỡi dao nặng nề thì đúng hơn.

Cơ thể bị đánh bật và ngả ra sau, cắt đứt ánh nhìn với Jeffrey, tạo cơ hội cho Jamon thở dốc.

Hắn hiểu được, đối phương muốn người sống, nếu không một đòn này của Jeffrey hoàn toàn có thể nện trên cổ mình.

Nhưng hắn không thể bị bắt, sứ mệnh của Jamon vẫn chưa hoàn thành.

Bóng ma đằng sau đột nhiên biến mất, Jamon giải trừ Năng lượng bí mật, nhưng điều này sẽ không khiến Jeffrey nương tay. Theo kinh nghiệm của hắn, bất kể đối phương có muốn đầu hàng hay không, đều phải đánh gần chết rồi mới tính.

Dao chặt xương vung xuống lần nữa, nhưng lần này, hình dạng của Jamon đã biến đổi. Hắn tay không cầm vào lưỡi của Thanh kiếm bí mật sắc bén, máu chảy ròng ròng. Những cây gai đỏ tươi mọc ra từ thanh kiếm, đâm vào khắp cánh tay của hắn, đồng thời, Aether tăng vọt.

Thanh kiếm bí mật này không phải là một vũ khí giả kim, mà là một Vật khế ước.

"Vì Đức Vua chân chính."

Vào lúc Jamon gầm lên trong đau đớn, Jeffrey lặng lẽ nện dao chặt xương xuống, chỉ có điều lần này là nhắm vào đầu.

Trong cơn rung chuyển, tiếng gầm rú và tia chớp lóe sáng, tấm màn đỏ tươi nở ra từ vết thương, quấn lấy Jamon và thu nhỏ lại ngay lập tức cho đến khi nó cuộn thành một điểm đỏ rực rồi biến mất. Dao chặt xương sau đó nện sâu xuống đất, và Jamon, người đáng lẽ đã bị nện nát, bỗng biến mất.

"Trốn thoát rồi sao? Xem ra là Vật khế ước loại không gian." Lebius liếc nhìn nơi Jamon biến mất và phán đoán.

"Dựa trên cường độ Aether, hắn không thể trốn quá xa."

Jeffrey cảm nhận Aether còn sót lại, để kích hoạt Vật khế ước này, Jamon đã phải trả một giá rất đắt.

Nghĩ về đây, Jeffrey nhìn về Khe nứt lớn ở phía xa, ánh sáng mờ mờ đang hắt lên từ nó. Quá dễ để đoán Jamon đã chạy trốn đến đâu.

"A..." Jeffrey thở dài, "Quên đi, cái nơi Khe nứt lớn quỷ quái này, để cho Bologo đi săn",

Jeffrey vặn người, đối với Tiểu đội Trường Kiếm thì đây là một trận chiến sinh tử, nhưng đối với hai người mà nói, thì đó chỉ là một màn khởi động trước khi quay trở lại làm việc.

“Về sau lại phải bận rộn a.” Jeffrey nhỏ giọng than thở, nhìn đám người đang nằm trên đất và bị bầy sói khống chế, “Bộ trưởng ngươi cũng biết rồi đó, luôn dùng người hết mức có thể, e rằng sau này chúng ta không còn thời gian nhàn rỗi".

Lebius cảm thấy không có vấn đề gì, hắn nhìn thì có vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng đã rất phấn khích từ sớm, cảm giác trở lại chiến trường khiến Lebius cảm thấy cuộc đời mình bùng cháy trở lại.

"Còn ngươi? Ngươi cảm thấy thế nào?", Lebius hỏi cộng sự của mình.

Jeffrey suy nghĩ một lúc, lấy thuốc nhỏ mắt từ trong túi ra và đáp lại.

"Ta mỏi mắt a."

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tối Cường Minh Tinh Phụ Trợ Hệ Thống

Copyright © 2022 - MTruyện.net