Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 134 : "Hướng dẫn chơi guitar điện và Ma quỷ"
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 2 - Công lý thiết luật-Chương 134 : "Hướng dẫn chơi guitar điện và Ma quỷ"

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tỉnh dậy, vẫn là trần nhà quen thuộc ấy, rèm cửa được kéo sang hai bên, vẫn là ánh nắng mặt trời, vẫn là bãi cỏ xanh quen thuộc ấy.

Bologo đứng trước cửa sổ bằng kính cao từ trần đến sàn trong bộ quần áo bệnh nhân. Sau khi ở trong một nơi u ám và tăm tối trong một thời gian dài, nhìn cảnh tượng tươi sáng trước mặt như này bao nhiêu cũng không đủ.

Đây là ngày thứ bảy Bologo ở Viện điều dưỡng Biên giới. Theo lý thuyết thì với khả năng bất tử này, mình đáng lẽ đã phải được ra viện từ sớm, tuy nhiên, sau khi hồi phục, Rachel đã từ chối đơn xin xuất viện của mình, nhưng lại không đưa ra lý do rõ ràng mà chỉ thường xuyên tiến hành một số xét nghiệm và lấy máu mỗi ngày.

Bologo cho rằng đây là ý của Bộ phận Thực địa. Bây giờ ngẫm lại, những gì mình làm trong đêm giông bão thực sự quá không ổn, tiêu diệt một đống xã hội đen ảnh hưởng đến an ninh của Opus, giết chết một Nguyện Cầu Giả mang theo một Thanh kiếm bí mật, và dừng đoàn tàu chở theo hàng đống Hòn đá triết gia...

Dựa trên phong cách làm việc của Cục Trật tự, thì thứ chờ đợi mình có thể là những cuộc thẩm vấn bất tận, và mình hẳn cũng sẽ không thể che giấu được chuyện giao dịch với Bạo Chúa.

Giao dịch với ma quỷ, đây là một việc khó mà được chấp nhận nhất trong Cục Trật tự. Nghĩ đến đây, Bologo có chút buồn rầu, lắc lắc đầu.

Nhưng điều kỳ lạ là, sau khi ở đây bảy ngày, đội thẩm vấn của Cục Trật tự vẫn chưa tới, mọi thứ có vẻ rất yên tĩnh, mỗi ngày đều có y tá mang ba bữa đến, hỏi thăm ân cần. Ngoại trừ việc không thể rời khỏi Viện điều dưỡng Biên giới ra, Bologo có cảm giác như đang đi nghỉ dưỡng.

Đây là giam lỏng, Bologo hiểu.

Tâm trạng hiện giờ của Bologo khá tốt. Đúng như Palmer nói, sau khi tỉnh dậy, tư tưởng mình thoải mái hơn không biết bao nhiêu.

Để không lãng phí thời gian, Bologo còn nhờ các y tá mượn một vài cuốn sách. Hiệu suất làm việc của họ rất cao, mình mới nhờ vào buổi sáng, buổi chiều sách đã được giao đến tận tay.

Ngồi xuống băng ghế bên cạnh, Bologo lật giở những cuốn sách nặng trĩu này, hàng loạt những cái tên khiến người ta nhức đầu hiện ta trước mắt hắn.

"Kim loại giả kim và xử lý nhiệt", "Aether và sự thăng hoa", "Bài luận về Hoàng Kim"...

Bologo thì thầm tên của từng cuốn sách. Hắn cố gắng đọc hiểu nội dung trong đó, nhưng dù Bologo có hiếu học đến đâu, thì những từ ngữ khó hiểu bên trong vẫn phá hủy lòng tự tin của hắn chỉ trong vòng nửa giờ.

Từ các trang bên trong của cuốn sách, có thể thấy tên của tác giả và bộ phận mà hắn thuộc về. Chúng được các nhà giả kim của Lõi lò thăng hoa chỉnh hợp lại với nhau rồi dùng làm tài liệu giảng dạy trong Lõi lò thăng hoa.

Bologo không phải là một nhà giả kim, vì vậy hắn có rất ít hiểu biết về những kiến thức này, do đó việc đọc không hiểu nó cũng là chuyện bình thường.

Rất nhiều cuốn sách trong Cục Trật tự đều do chính tay các nhân viên tự viết. Chẳng hạn như “Đặc điểm và cách phân biệt Học phái Năng lượng bí mật” lưu truyền trong Bộ phận Thực địa, nó đúc kết kinh nghiệm của vô số người đi trước, mở đường cho những người đến sau.

Bologo vẫn còn nhớ lúc hắn đi mượn sách ở thư viện, người thủ thư già vừa đưa sách cho mình vừa nói.

"Những người trẻ các ngươi đúng là đang sống trong một thời đại tươi đẹp a. Ở thời của ta, tri thức là vàng, sẽ không có ai nói cho ngươi biết những điều này, tất cả đều phải tự tìm hiểu... Giờ thì tốt hơn nhiều rồi, chỉ cần đọc sách là có thể truyền tải những tri thức đắt giá đó vào đầu mình."

Đối với lời của ông lão, Bologo cảm nhận được sâu sắc, Cục Trật tự đã thiết lập một hệ thống rất hoàn chỉnh, có thể dễ dàng tìm thấy thứ mình cần từ trong đó.

Cảm giác như đang ở trong "Đại học Người thăng hoa", chỉ là ở ngôi trường này, ngươi phải vừa học, vừa phải ra ngoài để thực tập.

Cầm một cuốn sách khác, tựa đề là "Minh họa vật liệu giả kim cơ bản", cuốn sách này mô tả chi tiết về một số vật liệu phổ biến cho thuật giả kim. Từ ghi chú ở các trang bên trong, đây có lẽ là cuốn sách phổ cập kiến thức được Lõi lò thăng hoa viết cho các bộ phận khác .

Từ cuốn sách này, Bologo đã tìm thấy một loại vật liệu giả kim gọi là Sơn mài sắt, nếu đoán không lầm, thì đó chính là thứ mà Thorndike đã sử dụng vào đêm hôm đó.

Nghĩ đến đây, Bologo không khỏi nhớ tới đến cô gái bắt mắt đó, tiếc rằng mấy ngày nay hắn không gặp lại nàng, cứ như thể nàng chỉ là một ảo ảnh.

Bologo không nghĩ quá nhiều, đặt "Minh họa vật liệu giả kim cơ bản" xuống và chọn một cuốn khác.

Bìa sách được làm bằng da bò đen tuyền, các hình bát giác trên bìa sách được gắn thêm các góc bảo vệ bằng kim loại màu vàng đồng, so với những cuốn sách khác thì rõ ràng cuốn sách này có giá trị hơn rất nhiều.

Bologo nhớ mình không hề mượn cuốn sách này, nhưng mà các y tá lại gửi đến đây. Hắn tưởng rằng họ gửi nhầm, nhưng các y tá khẳng định chắc chắn rằng không phải.

Điều này khiến Bologo cảm thấy hơi khó hiểu. Thư viện của Cục Trật tự cũng thực thi các giới hạn thẩm quyền nghiêm ngặt, nếu không có quyền hạn nhất định thì sẽ không thể mượn được một số cuốn sách.

Nhưng hiện tại, không phải quyền hạn của Bologo không đủ, mà là quyền hạn bắt buộc hoàn toàn không được ghi trên cuốn sách này. Điều này rõ ràng là sai quy định. Ở Cục Trật tự, họ thậm chí còn đánh dấu cả cấp độ quyền hạn trên thực đơn của nhà ăn. Palmer vẫn luôn cho rằng người có quyền hạn cao hơn thì sẽ được ăn ngon hơn, nên thậm chí còn từng la hét đây là phân biệt đối xử.

Ánh mắt có hơi do dự, Bologo không biết liệu việc chạm vào một cuốn sách không rõ như vậy có vi phạm quy định nào không, nhưng lại nhớ rằng mình đã giao kèo với Bạo Chúa, tội có thêm một bậc, thì cũng không còn quan trọng nữa rồi.

Tên sách được mạ vàng, và với phong cách nghiêm túc tổng thể như thế, cuốn sách này có vẻ là một cuốn sách bí mật nào đó, nhưng nhìn vào tiêu đề, tâm trạng của Bologo nhất thời có chút khó tả.

"Hướng dẫn chơi guitar điện và Ma quỷ"

Đúng vậy, đây là tên của cuốn sách, Bologo nhớ rõ tác giả của một cuốn sách có quyền đặt tên cho nó, nhưng mọi người danh tự đều học thuật không được, đến cái này phong cách vẽ đột biến.

Bologo nghĩ thầm tác giả của cuốn sách này hẳn phải là một người thú vị, vì tò mò về ma quỷ trong tiêu đề của cuốn sách, Bologo đã mở nó ra.

"Nathaniel Vaole."

Bologo thì thào, tên tác giả cuốn sách, nghe rất quen, nhưng Bologo không thể nhớ đó là ai.

Nội dung cuốn sách đúng như tiêu đề, nó kể rất nhiều ví dụ về những cuộc giao dịch với ma quỷ, chẳng hạn như sự ra đời của ác ma, sự quỷ dị của người đi vay và Vật khế ước nan giải.

Thế mà lại thực sự có một phần hướng dẫn chơi guitar điện trong đó, và điều nực cười nhất là vị tác giả này thậm chí còn để một vài bản nhạc bên trên.

Điều này khiến Bologo có một cảm giác rất hoang đường, mải mê đọc nó một cách cẩn thận, sau đó là một số điểm không thể giải thích nổi.

Tuy nhiên, nội dung được mô tả trong đó đã vượt qua nhận thức của Bologo, hết ví dụ đẫm máu này đến ví dụ đẫm máu khác khiến nhận thức của hắn về ma quỷ sâu sắc hơn một chút.

Cho đến nay, kiến thức về ma quỷ của Bologo về cơ bản đến từ những gì Jeffrey đã nói với hắn khi hắn bắt đầu tham gia công việc này, nhưng trong cuốn sách, tác giả đã mở rộng nội dung đó ra.

"Những ma quỷ dường như bị ràng buộc bởi các quy tắc riêng của chúng, mà ta sẽ xếp nó vào loại Ba định luật."

Mỗi thông tin và sự việc liên quan đến ma quỷ đều sẽ khơi dậy sự cảnh giác và chú ý của Bologo, hắn vẫn nhớ những gì Bạo Chúa đã nói khi đó.

Trong thành phố đầy dục vọng và điên cuồng này, có nhiều hơn một tồn tại giống hắn ta.

Câu này rất dễ hiểu. Có hơn một ma quỷ tồn tại trong Opus. Nghĩ đến đây, Bologo liền cảm thấy ớn lạnh. Hắn sống trong cùng một thành phố với ma quỷ, và không ai biết nó sẽ xuất hiện với hình dạng gì. Không biết chừng một người qua đường mà mình tình cờ gặp phải khi ra ngoài vào buổi sáng là một ma quỷ đang đi dạo?

Tà dị ở khắp mọi nơi, như bóng với hình.

"Thứ nhất, ma quỷ tuân theo giao dịch bình đẳng tuyệt đối giữa giá trị và giá trị."

Bologo rất rõ về quy tắc này. Khi Bạo Chúa gặp mình liền rất thoải mái nói ra câu này, và ở Ngã Ba Vô Định mà hắn che chở, người ở đó cũng tuân theo quy tắc đó.

"Thứ hai, ma quỷ sẽ không trực tiếp can thiệp vào thế giới này."

Đọc xong câu này, Bologo nhớ tới những gì Sore đã nói với mình, người đi vay khác với ác ma, ác ma là một thứ chất thải đã bị rút cạn giá trị, còn người đi vay là xúc tu của ma quỷ.

Mỗi người đi vay dường như đều có một sứ mệnh mơ hồ, chờ đợi ma quỷ đã giao dịch với họ tìm đến họ lần nữa, biến họ thành tay sai của chúng để ảnh hưởng đến quá trình phát triển thế giới này.

"Thứ ba, ma quỷ không thể thay đổi những gì đã xảy ra."

Ánh mắt Bologo dừng lại, hắn hiểu rõ về hai định luật đầu tiên, nhưng định luật thứ ba này thì đây là lần đầu tiên hắn biết đến.

Tác giả đã viết ra ba định luật này một cách cương quyết và dứt khoát, theo ý kiến của hắn thì đây là hoàn toàn chính xác, nhưng định luật thứ ba này đã khiến Bologo phải suy ngẫm.

Trong nhận thức của Bologo, ma quỷ là toàn năng, bản thân mình và đám kẻ bất tử kia là minh chứng tốt nhất.

Trên đời này dường như không có việc gì ma quỷ không làm được, dù là xẻ núi, dời non lấp biển, nếu có đủ giá trị, ngay cả khiến các vì sao đình trệ cũng không phải là không thể.

Bologo chìm vào suy nghĩ của chính mình, hắn đột nhiên sững sờ, liên tục thì thào.

"Đủ giá trị..."

Một phỏng đoán cực kỳ đáng sợ dấy lên trong đầu Bologo, nhất thời, hắn thậm chí còn đặt cuốn sách xuống và ngồi thất thần trên ghế.

Ma quỷ không thể trực tiếp can thiệp vào thế giới này, hay nói theo cách khác, nếu không có ai ước nguyện gì với hắn, thì phải chăng hắn sẽ không thể làm được gì?

Một khi ý tưởng này nảy sinh, nó bùng lên như lửa cháy trong tâm trí Bologo.

Trong tầm hiểu biết của Bologo, hắn tạm thời bỏ qua sức mạnh của ma quỷ, gạt bỏ mọi thứ quỷ dị và âm mưu sang một bên, thì ngạc nhiên phát hiện ra rằng ma quỷ thực ra là một cỗ máy điều ước có nhận thức của riêng mình.

Mọi người đưa ra điều ước với ma quỷ, ma quỷ sẽ đáp lại, bởi vậy mới có thể sử dụng sức mạnh khủng khiếp kia, nhưng khi không ai cần đến, ma quỷ chỉ có thể ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi người tiếp theo mong muốn những điều ước xa vời.

Một tồn tại gớm ghiếc sở hữu sức mạnh nhưng lại bị ràng buộc bởi sức mạnh.

Đúng vậy a… Đó là lý do tại sao ma quỷ lại rất gian trá và xảo quyệt. Có thể đôi khi điều ước của con người bị bóp méo và đi chệch hướng. Không phải là điều ước sẽ trở nên như thế này, mà là ma quỷ tìm thấy kẽ hở dưới ràng buộc của sức mạnh và quy tắc khắt khe, cố tình làm như thế, đưa mọi thứ đi theo hướng chúng mong muốn.

Như vậy thì người đi vay nhận Ban ân từ ma quỷ, có thể hiểu rất đơn giản, người đi vay là kẻ duy nhất có thể lách luật, làm việc thay cho ma quỷ, can thiệp trực tiếp vào quá trình phát triển của thế giới này.

Ma quỷ là người tù bị giam cầm, còn người đi vay là tác nhân bên ngoài nhà tù.

Bologo cảm thấy mọi dây thần kinh trong mình như đang réo lên, như thể hắn vừa chạm vào một bí mật nào đó mà hắn không nên biết, khép cuốn sách lại, bìa sách làm bằng da bò sẫm màu kia nhất thời như đang vặn vẹo, ngọ ngoạy.

Bìa sách đen trông giống như một cửa sổ nhỏ màu đen, từ đó phun ra vô số hắc ín, chúng bò tràn lan ra, như thể có được sinh mệnh, Bologo muốn đứng dậy đi lại, nhưng lại phát hiện không thể động đậy.

Đây là một âm mưu, tại sao mình lại đoán ra những thứ này đúng vào lúc này, tất cả nguyên nhân đều là do cuốn sách này, nó hoàn toàn không nằm trong danh sách mình mượn, cứ như thể nó là do số mệnh gửi đến.

Cái lạnh khắc nghiệt gần như đóng băng hoàn toàn máu và xương của Bologo, thậm chí nhịp tim của hắn cũng bắt đầu yếu dần đi, Bologo là một kẻ bất tử, nhưng lúc này hắn lại thực sự cảm thấy rằng mình có thể sẽ chết đi, không bao giờ tỉnh lại.

"Bologo?"

Một tiếng hét đột ngột phá tan xiềng xích, cái lạnh và tử vong cũng rút đi như thủy triều.

Ánh mắt Bologo có chút đờ đẫn, thử cử động ngón tay, liền phát hiện mình đã lấy lại được khống chế cơ thể, mọi chuyện quỷ quyệt vừa rồi cứ như thể chỉ là ảo giác của mình.

"Pal... Palmer?"

Quay đầu lại, Palmer vẫn còn đang ngái ngủ nhìn mình, gãi gãi bụng.

"Ngươi dậy sớm vậy a, có muốn đi ăn sáng không?"

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nữ Thần Bổ

Copyright © 2022 - MTruyện.net