Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 146 : Công việc thường ngày
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 146 : Công việc thường ngày

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cục Trật tự, văn phòng của Đội hành động đặc biệt.

Đẩy cửa văn phòng, Bologo bước vào trước, gỡ bỏ Mặt nạ Kinh Hoàng, mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha. Theo sau là Palmer, cái tên này thậm chí không còn sức để cởi mũ trùm đầu, hắn ngồi luôn xuống cạnh Bologo, ngửa đầu ra sau như đã chết.

Nhìn thấy hai người họ, Lebius đặt tài liệu trên tay xuống, đang định nói gì đó thì bị Bologo đi trước một bước, giơ tay lên.

"Trước tiên để bọn ta thở một hơi đã."

Lebius gật đầu, không nói gì thêm. Kể từ hôm đó, công việc của Bologo và Palmer đều đã rõ như ban ngày, nó quả thực đã khiến hai người kiệt sức.

Nơi mà hai người họ phải phụ trách không chỉ là một con đường, hay con phố, mà là cả một Khe nứt lớn. Mặc dù Lebius nói rằng hiện giờ hành động nhắm vào Khe nứt lớn này chỉ là giai đoạn thử nghiệm, hai người không cần phải quá đặt nặng tâm lý, nhưng nếu thực sự hành động, cái nơi Khe nứt lớn quỷ quái này vẫn là mệt chết người.

Chưa kể đến môi trường khắc nghiệt, phức tạp, đủ loại người trộn lẫn vào đây, lúc nào cũng phải đề phòng những nguy cơ tiềm ẩn, rồi phải tìm ra thứ mình cần ở cái nơi hỗn loạn này.

Công việc đã bắt đầu hai tuần, ngay cả chuyên gia cũng không thể giữ được tinh thần vì hai tuần đầy mệt nhọc này.

Điều duy nhất đáng ăn mừng là ở cái nơi hỗn loạn này đầy rẫy những ác ma khát máu, dựa vào những con quỷ xui xẻo này mà Bologo đã bổ sung thêm được rất nhiều mảnh vụn linh hồn.

Hiện giờ Bologo vẫn còn cảm thấy hơi đói, nhưng ít nhất thì cũng đã đỡ hơn nhiều so với lúc hắn thức dậy trong Viện điều dưỡng Biên giới.

Bologo đã từng hỏi Palmer, người cũng là một người đi vay, về cách mà hắn chống lại nóng nảy phệ chứng, khác với cách Bologo nuốt những mảnh vụn linh hồn để đảm bảo cho mình luôn no, Palmer sử dụng một thứ gọi là thuốc an thần.

Đây là một loại thuốc giả kim. Tác dụng đúng như nghĩa đen của nó. Nó giúp tập trung tinh thần, giữ tỉnh táo và ở một mức độ nhất định còn có thể làm tê liệt cơn đau. Theo cách Palmer hình dung thì đây là một loại adrenaline tác động lên tinh thần.

Tác dụng của nó đối với tinh thần rất mạnh, vì lý do này mà nó còn được dùng để điều trị nóng nảy phệ chứng, có thể giúp người đi vay giữ tỉnh táo trong cơn kích động, ngoài ra Palmer còn bổ sung “Linh hồn Cỏ Bạc” theo định kỳ để giải tỏa cơn đói khát trống rỗng.

Để không khơi dậy sự nghi ngờ của người khác, sau này Bologo cũng đã xin những thứ này từ Jeffrey, đối với những người đi vay, Bộ phần Hậu cần có một khoản trợ cấp đặc biệt.

"Nghỉ ngơi xong chưa?" Lebius hỏi.

"Xong rồi. Cuộc điều tra đã có tiến triển. Hiện tại có thể xác định được chính là người của Hiệp hội Thương nhân Xám đang gây náo loạn ở Ngã Ba Vô Định." Bologo ngồi dậy rồi nói.

"Trong hai tuần qua, bọn ta đã bắt giữ được rất nhiều tiểu thương đáng ngờ, nhưng không có bước đột phá nào đáng kể, chỉ biết rằng có một số kẻ đã đến Ngã Ba Vô Định, nhưng thân phận của chúng thì vẫn chưa chắc chắn. Mãi đến hôm nay, ta mới bắt được một tên quỷ xui xẻo và lừa hắn nói ra cái tên Hiệp hội Thương nhân Xám này. "

Con quỷ xui xẻo mà Bologo đang nhắc đến đương nhiên là Jello.

"Tên quỷ xui xẻo kia đâu?" Lebius nói.

"Đã giao cho Tổ Quạ, giờ chắc đang thẩm vấn rồi", Bologo nói, "Gần đây mối quan hệ của ta với đám người ở Tổ Quạ cũng không tồi cho lắm".

Sau khi được Nethaniel công nhận, Bologo hoàn toàn hòa nhập vào Bộ phận Thực địa, cộng thêm màn trình diễn xuất sắc của hắn trong đêm mưa bão, nhiều nhân viên đã biết đến sự tồn tại của Bologo, thậm chí có người còn đang đặt cược xem liệu Bologo sẽ là nhân viên mới xuất sắc nhất năm nay hay không.

Bologo không quan tâm đến những điều đó. Sau khi công việc đi vào quỹ đạo, Bologo khó tránh khỏi sẽ phải liên lạc với các bộ phận khác, và hiện tại xem ra mọi chuyện cũng không tệ.

"Ừm, ở Tổ Quạ cũng vậy. Ivan đánh giá rất cao ngươi, nói rằng ngươi đã giúp họ giải tỏa rất nhiều áp lực trong công việc." Lebius cũng không khỏi cảm thán trước năng lực của chuyên gia, thế mà cũng có thể khiến Ivan thán phục.

Nghe đến tên Ivan, Palmer không có phản ứng gì, nhưng khi nghe đến việc giảm áp lực trong công việc, cái tên này không khỏi nhếch mép.

Palmer biết vì sao Ivan lại nói như vậy.

Bologo đã thay đổi, kể từ đêm giông bão, đôi mắt hắn không còn u ám và hung bạo như trước nữa. Đây vốn là một chuyện tốt, nhưng trên một mặt khác thì bệnh tình hắn lại càng nặng thêm.

Chẳng hạn như tính cách diễn xuất quá đà hắn, cũng như việc nhập vai bắt nguồn từ đó.

Gần đây, Bologo đang đóng một vai được gọi là "Ác linh". Mỗi khi bắt được mục tiêu, hắn sẽ dùng thân phận này để uy hiếp đối phương, cũng có không ít người cứng rắn như Jello, nhưng dưới sự chuyên nghiệp của chuyên gia, tất cả đều phải quỳ xuống.

So với Bologo, thì phương thức thẩm vấn của Tổ Quạ có thể coi là nhẹ nhàng, một khi những người này được đưa đến Tổ Quạ, về cơ bản thì không cần thẩm vấn họ nữa, tự họ sẽ khai hết tình báo ra, người của Tổ Quạ chỉ cần ghi chép lại là xong.

Ngoài những chuyện này thì Bologo còn nhờ Tổ Quạ giúp làm một số việc với những mục tiêu này sau đó.

Tổ Quạ chịu trách nhiệm xử lý một lượng lớn thông tin tình báo, và đôi khi cũng chịu trách nhiệm cả việc bóp méo thông tin, nhiều kẻ được đưa đến đây sẽ bị tẩy não và sửa đổi ký ức khi rời đi.

Bologo đã nhờ Tổ Quạ gieo rắc nỗi sợ hãi về Ác linh trong tâm trí của những người này, khiến họ mãi mãi nhớ về cơn ác mộng vô tận.

Palmer khi ấy còn hỏi, "Ngươi thực sự không bị bệnh tâm thần nào chứ, đúng không?"

Bologo giải thích, “Không, ta đang gieo rắc nỗi sợ hãi, và sau khi đưa họ trở lại Ngã Ba Vô Định, họ sẽ tiếp tục thì thầm cái tên Ác linh và lan truyền nỗi khiếp sợ".

Palmer không hiểu ý tưởng của Bologo. Còn Bologo thì nói rằng đây là một phần trong kế hoạch săn lùng kẻ ác của hắn, nhưng Palmer luôn cho rằng đó là do hắn quá nghiện nhập vai.

Tuy nhiên... Có vẻ không quá tệ tệ.

Sau hai tuần làm việc, Palmer cũng bắt đầu dần thích quá trình này, hai người kẻ tung người hứng, giày vò những kẻ xấu xa này chết đi sống lại.

"Hiệp hội Thương nhân Xám đã mang đến rất nhiều vật liệu siêu phàm, chuyện này chắc chắn sẽ gây ra bất ổn, có cần bọn ta xử lý chúng không?" Bologo hỏi.

Ngoài Thanh kiếm bí mật của Đức Vua và Cục Trật tự, trên thế giới này còn có rất nhiều tổ chức siêu phàm khác, và Hiệp hội Thương nhân Xám chính là một trong số đó. Đây là một nhóm thương nhân nằm ngoài các tổ chức khác nhau, họ có mối quan hệ khá chặt chẽ với Giáo hội Chân Lý, cũng như giải quyết đủ thứ nguy hiểm cho những nhà giả kim điên cuồng đó.

Họ bán vật liệu giả kim và vũ khí giả kim ở khắp mọi nơi, và những thứ này đều bị cấm ở mọi khu vực mà các tổ chức siêu phàm kiểm soát. Một lượng lớn nguyên liệu siêu phàm đổ vào thị trường sẽ chỉ gây ra rối loạn, và thậm chí làm lung lay tính ổn định của khu vực đó.

Rất nhiều tổ chức siêu phàm không thích đám người này, nhưng cũng giống như Giáo hội Chân Lý, đôi khi đám thương nhân này quả thực rất hữu dụng và có thể mang đến cho ngươi những điều bất ngờ ngoài sức tưởng tượng, chẳng hạn như một số vật liệu giả kim khó kiếm được bằng các biện pháp thông thường.

"Đám thương nhân này rất phiền phức, nhưng dù sao họ cũng chỉ là những thương nhân", Lebius lắc đầu và phủ quyết, "Đừng quá để tâm đến chúng, quan trọng là mấy vị khách cũ kia".

Hiệp hội Thương nhân Xám không bao giờ dừng chân ở một khu vực nhất định, giống như bầy đàn, họ lang thang giữa các quốc gia, mỗi khi đến một khu vực nào đó, họ sẽ lấy đi của cải và để lại tình trạng hỗn loạn không dứt ở nơi đó.

"Nói là thương nhân, chẳng thà nói là dân buôn vũ khí", Bologo hỏi tiếp, "Có gì cần dặn dò nữa không?"

"Ừm..."

Lebius cân nhắc một lúc, sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn lấy ra một bản sao từ xấp tài liệu dày cộp.

"Trong đêm giông bão, Jeffrey và ta đã bắt được một tiểu đội của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua. Hiện tại chúng đang bị Tổ Quạ thẩm vấn, nhưng tiến độ có vẻ hơi chậm, tinh thần của những kẻ này đều đã được bảo vệ, rất khó để vượt qua lớp bảo vệ đó và moi ra đống bí mật trong đầu chúng."

“Vậy thì?” Bologo không hiểu tại sao Lebius lại đột nhiên nhắc đến chuyện này.

"Đêm hôm đó, thực ra còn một tên trốn thoát, hắn là một Nguyện Cầu Giả, đồng thời còn sở hữu một Thanh kiếm bí mật. Thanh kiếm bí mật đó là một Vật khế ước, tác dụng khả năng là đổi máu để lấy khả năng dịch chuyển tức thời."

"Ta đoán hắn dùng Vật khế ước mà thoát khỏi tay ngươi, và nơi mà hắn trốn tới cũng rất khó để đuổi theo… Hắn trốn vào Khe nứt lớn sao?" Bologo đã hiểu ý của Lebius.

"Toàn bộ Opus, hắn không có nơi nào để trốn ngoài Khe nứt lớn, nhưng dù sao đối phương cũng là một Nguyện Cầu Giả, và cũng không rõ hắn còn có tiếp viện trong Khe nứt lớn hay không, ngươi chỉ cần chú ý thêm là được.'' Lebius nói.

"Ta tưởng là ngươi sẽ yêu cầu ta săn lùng hắn ta."

Chỉ cần chú ý thêm, điều này khiến Bologo có chút thất vọng.

"Đừng nóng vội, hai người các ngươi bây giờ giống như... người đi tiên phong, mở ra vùng đất Khe nứt lớn đầy hỗn loạn này. Quá nóng vội sẽ chỉ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn."

Lebius liếc mắt nhìn Bologo cùng Palmer, tuy rằng kiệt sức, nhưng Bologo vẫn rất có động lực, còn Palmer thì hoàn toàn uể oải. Thường ngày hắn vẫn thích xen vào vài câu, nhưng giờ thì lại vô cùng yên tĩnh, không nói lời nào.

"Ừm, đã hiểu."

Bologo gật đầu. Sau hai tuần làm việc, càng biết nhiều về Khe nứt lớn, hắn càng hiểu rõ thêm về sự hỗn loạn của vùng đất này.

Yêu ma quỷ quái tràn lan, còn cả những nhóm tà giáo giấu trong bóng tối. Khi nghĩ đến việc nơi hỗn loạn này gần Opus như thế, cả hai cuốn vào nhau, mở rộng ra cùng nhau, Bologo đã có một hiểu biết mới về thực tế điên rồ này.

Cánh cửa văn phòng được đẩy ra, Jeffrey bước vào. Khi nhìn thấy Bologo và Palmer, gương mặt hắn rạng rỡ hẳn lên.

"Thật là trùng hợp, cả hai người đều ở đây", ánh mắt Jeffrey rơi vào Bologo, "Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là ngươi".

"Sao... có chuyện gì vậy?"

Bologo cảm thấy hơi bất an trước ánh mắt của Jeffrey.

"Không có gì, Bologo, mấy ngày nay công việc có thể chậm lại một chút, cũng để cho Palmer có thời gian nghỉ ngơi." Jeffrey nói.

"Nghỉ sao?" Nghe thấy vậy, Palmer đột ngột ngồi bật dậy, lượng công việc trong khoảng thời gian này quả thực đã dày vò hắn quá sức, cả người như sống lại.

"Có thể nói là vậy", Jeffrey ngập ngừng một lúc, rồi nói với Bologo, "Bailey đang tìm ngươi, nàng hẹn ngươi đến Lõi lò thăng hoa vào ngày mai".

Bầu không khí lập tức chìm vào tĩnh lặng.

Sắc mặt Bologo dần tối sầm lại, toàn bộ tế bào trên người đều toát ra vẻ chống cự mãnh liệt, nhưng hắn biết mình không thể trốn thoát.

Quả nhiên, ngày này cuối cùng vẫn tới.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Truyện Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Copyright © 2022 - MTruyện.net