Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 167 : Kẻ Vô Thần
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 167 : Kẻ Vô Thần

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khi Palmer quay trở lại nhà thờ, mọi chuyện đã kết thúc, nhà thờ lung lay như sắp sụp, gạch đá rơi bể bức tượng Thần, còn Bologo thì ngồi dưới đống đổ nát, trông thật u ám.

Trên thực tế, từ lúc ma quỷ xuất hiện cho đến khi rời đi, chưa mất đến vài phút, chỉ là áp lực khủng khiếp và cảm giác chưa biết đó đã khiến nhận thức của Bologo về thời gian trở nên vô cùng chậm chạp.

Cơn đau trong lồng ngực dần lắng xuống, nhưng dấu tay vẫn không hề biến mất, đây là lần đầu tiên kể từ khi trở thành người đi vay, Bologo lại gặp phải một vết thương không thể tự lành như này.

Cũng có thể không phải là một vết thương, mà là một lời nguyền, một lời nguyền không thể xóa bỏ.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Palmer vừa trở về hỏi Bologo. Không lâu sau khi hắn rời đi, có vẻ như một trận chiến lớn đã được trải qua ở đây, và xét trên tình trạng của vị cộng sự này, thì Bologo dường như đã thua.

Belly?

Palmer nghĩ vậy, cố gắng tìm kiếm xác của Belly, nhưng hắn lại phát hiện ra rằng những xác chết chất thành đống trong nhà thờ trước đó, cộng thêm các họa tiết đẫm máu và những thứ khác nhuốm màu đỏ đã biến mất không để lại dấu vết gì.

Palmer chợt nhận ra vấn đề và nhìn Bologo một cách nghiêm túc.

"Nghi lễ đã thành công?"

Đầy là điều không thể, hắn và Bologo đã cứu vật tế sống là Ben, lại còn giết chết tất cả, tống tất cả đám tà giáo này xuống địa ngục, theo lý thuyết thì nghi lễ hẳn đã bị ngừng lại mới đúng.

"Nghi lễ không thành công... Chẳng qua là, ma quỷ kia tự tìm đến mà thôi."

Bologo đáp lại, hắn vẫn còn nhớ cảm giác bí ẩn khi đó, một giọng nói đã cám dỗ tâm trí hắn, khiến hắn gọi ra tên đó, và khiến mà quỷ nhìn thấy bóng dáng của mình trong sự hư vô.

Cảm giác này quá tệ.

Bologo cầm trên tay cuốn sách nhỏ, đây là bằng chứng để chứng minh những gì mình nhìn thấy không phải là ảo ảnh. Từ những lời của Belly và mô tả trong cuốn sách, Bologo đã có những hiểu biết cơ bản về sự tồn tại của Giáo phái Tinh Hủ.

Đây là một giáo phái tà ác tin vào ma quỷ, họ phục vụ một ma quỷ tên là Beelzebub Kẻ phàm ăn.

Nếu Bologo đoán đúng, người phụ nữ hư ảo, để lại dấu tay trên ngực mình chính là ma quỷ đó. Về lý do tại sao nàng lại nhớ kỹ mình, thì khả năng là nó liên quan đến việc mình đã phá vỡ nghi lễ của nàng.

Không... Không phải như vậy.

Có rất nhiều tổ chức siêu phàm trên thế giới này, và hầu hết họ đều giữ thái độ thù địch với ma quỷ. Trong hồ sơ của Cục Trật tự, Cục Trật tự thậm chí còn đã từng hợp lực với Thanh kiếm bí mật của Đức Vua để phá hủy các nghi lễ của đám tà giáo này từ rất lâu về trước, điều này cho thấy mọi người đều cực kỳ cảnh giác với ma quỷ.

Bologo cảm thấy rằng người phụ nữ không phải là một kẻ hẹp hòi, nàng không đáng căm thù mỗi một kẻ phá rối nghi lễ của mình. Sở dĩ nàng nhắm vào mình, có lẽ là do cái thân phận đặc thù này.

"Ta vẫn luôn tìm một người, đã tìm từ rất lâu."

Lời Bạo Chúa văng vẳng bên tai, từ thái độ của Bạo Chúa đối với mình có thể cảm nhận được, trong đám ma quỷ này, mình có thể được coi là một tồn tại tương đối đặc biệt.

"Mùi kỳ quái."

Người phụ nữ cũng đề cập đến cái gọi là "mùi", và Bạo Chúa đã nói những điều tương tự trước đây, trên người Bologo có một mùi quen thuộc với Bạo Chúa, nhưng hắn lại chắc chắn rằng mình không phải là người đó.

Bologo cảm thấy hơi đau đầu, ngoài ma quỷ lấy đi linh hồn của mình, mình còn gặp phải hai ma quỷ khác, thật sự không biết nên nói là may mắn hay là xui xẻo.

“Ngươi có biết về giáo phái Tinh Hủ không? Palmer.” Bologo hỏi.

"Giáo phái Tinh Hủ? Người quen cũ." Palmer đi tới, đáp lại câu hỏi của Bologo.

Bologo ngẩng đầu lên, nhìn thấy nụ cười gượng của Palmer.

"Sẽ không trùng hợp như thế a?" Bologo nói.

"Đây là số phận, hoặc là ... xui xẻo a!"

Palmer lớn tiếng phàn nàn, rồi ngồi xuống cạnh Bologo, giọng hắn chậm rãi vang lên.

“Ta đã nói với ngươi về việc làm thế nào mà ta lại trở thành một người đi vay?” Palmer hỏi.

"Ta biết, ngươi đã đi lạc vào nơi tổ chức một nghi lễ tà ác, nhưng ngươi đã chiếm đoạt nghi lễ và thực hiện một giao dịch với ma quỷ", Bologo đoán, "Đừng nói nơi ngươi lạc vào lúc đó chính là địa điểm tổ chức của Giáo phái Tinh Hủ a?"

“Đoán đúng, nhưng tiếc là không có phần thưởng.” Palmer gật đầu khẳng định.

Thế mà lại đúng thật, Bologo nhất thời không biết phải nói gì, rồi Palmer tiếp tục.

"Theo lý thuyết, Opus... Không, toàn bộ Khe nứt lớn là khu vực cấm đối với giáo phái Tinh Hủ. Cục Trật tự có thể dung thứ cho Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đột nhập vào Opus, nhưng sẽ không bao giờ cho phép giáo phái Tinh Hủ tiếp cận Khe nứt lớn".

Palmer nói về mấy chuyện vặt vãnh của Cục Trật tự, Bologo mới làm công việc này không được bao lâu, cũng không biết nhiều lắm về những chuyện này.

"Ta không hiểu tại sao thái độ của Cục Trật tự lại cứng rắn đến vậy, nhưng ít nhất thì ta chưa từng gặp kẻ nào thuộc giáo phái Tinh Hủ ở Opus, thậm chí còn chưa gặp bất cứ chuyện gì liên quan đến chúng, thế nên lúc đầu ta mới không ngờ rằng đây lại là đám mất trí này."

“Tại sao chúng lại bị cấm vào Khe nứt lớn?” Bologo hỏi.

"Ta cũng không biết, chúng ta chỉ là Người thăng hoa mà thôi, thông tin chúng ta có thể biết rất hạn chế, nhưng Lebius và những người khác thì hẳn sẽ biết tại sao a?"

Palmer không nói tiếp, mà nhìn Bologo và hỏi hắn.

"Sau đó thì sao? Ma quỷ kia đã tới hiện thực, chuyện gì đã xảy ra sau đó?"

Bologo nói thật với Palmer về những gì đã xảy ra sau đó, những cái xúc tu đã nuốt chửng Belly, còn cả người phụ nữ đã xuất hiện và dấu tay trên ngực Bologo.

Xét về mối liên kết của dây rốn, Palmer lẽ ra phải có mối liên kết sâu sắc hơn với người phụ nữ mới đúng, nhưng người phụ nữ lại chỉ để mắt tới mình, điều này thật khiến người ta cảm thấy bất an.

“Ngươi nghĩ sao?” Bologo cài cúc áo và che ngực lại.

“Không có ý kiến gì”, Palmer lắc đầu, “Ta không biết nhiều về ma quỷ. Chỉ khi nào chúng ta thăng cấp thành Nguyện Cầu Giả thì mới có thể biết thêm nhiều thông tin”.

"Sau đó là giáo phái Tinh Hủ..."

Palmer đang chuẩn bị nói với Bologo những gì mình biết về giáo phái Tinh Hủ, và Học phái Năng lượng bí mật thứ tám đã cố tình bị lãng quên và che giấu.

Aether dâng trào làm gián đoạn lời nói của Palmer, hai người phản ứng ngay lập tức, cảnh giác nhìn về phía góc của đống đổ nát, đó là một cánh cửa đang lung lay, cánh cửa và khung cửa miễn cưỡng đứng yên, giữ hình dạng của một cánh "cửa".

Những vệt sáng dày đặc bỗng dưng xuất hiện trên bề mặt cánh cửa, chúng lan ra, xoáy lại cùng nhau, biến thành một cơn lốc nuốt chửng sóng biển.

Một cảm giác quen thuộc đột ngột ập đến trong tâm trí Bologo, hắn nhớ lại hình dạng đó, dòng xoáy ầm ầm trong cánh cửa...

Cánh cửa trơ trọi bị đẩy ra, thứ đằng sau cánh cửa không còn là Thị trấn Autumn Hurt nữa mà là một không gian trống trải khác, tiếng thở dồn dập phát ra từ sau cánh cửa, như thể một đám chó săn đói khát đang chuẩn bị sổ ra khỏi lồng.

Bologo và Palmer còn chưa kịp nói gì, Aether đã tràn vào như một cơn bão giữa đống đổ nát, chúng được kêu gọi mà đến, lấp đầy lượng Aether mỏng manh ở xung quanh một lần nữa.

Khi Bologo chiêu mộ chất lỏng vảy rắn và đúc thành áo giáp sắt một lần nữa, thì hết bóng người này đến bóng người khác đã xuất hiện trước cánh cửa.

Họ cứ như thế mà đột ngột xuất hiện, như là một quân đoàn giáng xuống từ trên trời.

Đôi mắt của những người đến bừng lên hào quang, họ mặc mặc những bộ quần áo bảo hộ giống hệt nhau. Một số người cầm dao và kiếm, một số cầm súng trường. Ai ai cũng đằng đằng sát khí, Aether tăng vọt, Năng lượng bí mật đã sẵn sàng để kích hoạt, như thể sắp xé xác cả hai ra.

Bologo hơi bối rối về tình hình hiện tại, hắn khá quen với họa tiết trên cánh cửa, nhưng không rõ danh tính của đối phương là địch hay ta. Lúc này Palmer mới phản ứng lại, hắn nhìn thấy biểu tượng trên người những người này.

Đồng phục có vũ trang màu trắng có khắc biểu tượng quyền hành tượng trưng cho thần quyền, nhưng thần quyền đó lại bị bao quanh bởi một vòng tròn tối màu và được đánh một dấu gạch chéo để phủ nhận nó.

"Các huynh đệ Đội số 9!"

Palmer vội bỏ vũ khí xuống, giơ hai tay lên và khàn giọng hét lớn.

"Người một nhà! Tha mạng a!"

Dưới tiếng gào rú của Palmer, sát khí đang dâng cao của Đội số 9 đình trệ, sau đó trong lòng mỗi người đều dâng lên một cảm giác gặp quỷ đến hoang đường, họ đột kích nhiều địa điểm tiến hành nghi lễ tà ác như vậy, đây là lần đầu tiên họ gặp phải tình huống này.

Nhưng điều này chỉ khiến họ do dự trong chốc lát, theo quy tắc hành động của Đội số 9, họ không bao giờ nghe những lời vô nghĩa của đám tà giáo, từ trước đến giờ luôn xử tử tại chỗ, đặc biệt là khi nó có liên quan tới Khe nứt lớn.

Ngay vào lúc mà họ chuẩn bị nổ súng và bắn chết hai tên này, thì người đàn ông cầm đầu bất ngờ giơ tay lên, ngăn cả đội lại.

Người đàn ông cởi mũ giáp xuống, đó là một người đàn ông ngang tầm tuổi với Lebius, nhưng nhìn từ bên ngoài, hắn còn hung dữ hơn Lebius rất nhiều. Trên mặt hắn đầy những vết sẹo, trong đó dễ thấy nhất là vết sẹo tách ra từ khóe miệng.

Bởi vì vết sẹo này, nướu của người đàn ông hơi lộ ra ngoài, khiến vẻ ngoài của hắn trở nên cực kỳ gớm ghiếc.

"Ta nhớ ra hắn, con quỷ xui xẻo của nhà Krex."

Người đàn ông nhìn Palmer, nghe có vẻ rất hổ thẹn, nhưng Palmer không bao giờ tưởng tượng được rằng cuối cùng mình lại được cứu nhờ cái danh hiệu này.

"Đúng, là ta! Palmer thuộc Đội hành động đặc biệt của Bộ phận Thực địa", Palmer vỗ mạnh vào vai Bologo, giọng hoảng hốt, "Đây là cộng sự của ta, Bologo".

"Đội hành động đặc biệt, đám người đi vay kia? Chẳng trách thối như vậy."

Người đàn ông không giấu giếm sự ghê tởm của mình đối với người đi vay, nhưng ngay cả khi người đàn ông đã nói như vậy, nhưng những người khác cũng hề không có ý định hạ vũ khí xuống, cứ như thể cho dù là đồng nghiệp, nhưng chỉ cần người đàn ông ra lệnh, những người này sẽ xúm vào băm hai tên người đi vay này thành thịt nát.

"Các ngươi đã giải quyết nơi này trước một bước?"

Người đàn ông nói và liếc nhìn nhà thờ một lần nữa, trên mặt đất đã không còn vết máu, ngay sau khi người phụ nữ kia rời đi, nàng đã mang theo tất cả máu và thịt vương vãi trên đó.

"A... vậy sao?"

Người đàn ông có vẻ rất khó chịu vì công việc của mình đã bị hai người họ xử lý xong trước, đôi mắt âm u thoáng nhìn ra xung quanh, hắn liếc Bologo và Palmer, nói ra tên của mình.

"Đội trưởng Đội hành động số 9, Carnegie Dunbar."

Đây là lần đầu tiên Bologo và Carnegie gặp nhau, nhưng Bologo đã biết về người đàn ông này và thân phận của những người còn lại từ rất lâu trước đây.

Đội hành động số 9, chịu trách nhiệm giải quyết các sự việc liên quan đến tín ngưỡng ma quỷ, biệt hiệu của đội, Kẻ Vô Thần.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thắng Giả Vi Vương

Copyright © 2022 - MTruyện.net