Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 192 : Người chiến thắng trong cuộc sống
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 192 : Người chiến thắng trong cuộc sống

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Kể từ sau sự việc cứu viện, cuộc sống lại trở nên bình lặng, không có tình huống khẩn cấp, thậm chí ngay cả tội ác siêu phàm cũng ít đến đáng thương, cứ như thể đám côn đồ kia đã chạy trốn khỏi Khe nứt lớn chỉ trong một đêm, chỉ còn lại những người thợ săn tuần tra lãnh địa của mình.

Khoảng thời gian này Bologo rất nhàn rỗi, nhàn đến mức cả người cảm thấy hơi khó chịu, hắn cố gắng trấn tĩnh lại bằng cách làm việc khác, chẳng hạn như giờ hắn đang ngồi trong căn phòng cứ điểm, lật xem "Luận Thuyết Vàng" trong tay, tìm hiểu chi tiết về Quy tắc Bộ Ba.

Con người, ác ma và người đi vay được phân biệt với nhau bởi sự toàn vẹn của linh hồn, con người có đầy đủ linh hồn, trong khi ác ma thì mất sạch linh hồn, còn người đi vay thì có linh hồn không hoàn chỉnh.

Ma trận giả kim được cấy vào linh hồn, cho nên người bình thường có thể tiến hành thử thách Bộ ba Quy Tắc, để rồi từ đó thăng cấp, ác ma đã mất hết linh hồn, ma trận giả kim cũng mất đi nền tảng để có thể phát triển, vì vậy ác ma không có cách nào để thăng cấp.

Người đi vay thì nằm đâu đó ở giữa. Linh hồn không hoàn chỉnh cũng có thể được sử dụng làm nền tảng để khiến ma trận giả kim phát triển, nhưng cũng chính bởi vì linh hồn không hoàn chỉnh, cho nên nền tảng này rất mỏng manh và không ổn định, khiến cho việc thăng cấp của người đi vay trở nên vô cùng khó khăn và nguy hiểm.

Cũng may là khiếm khuyết như này không ảnh hưởng quá lớn đến Bologo. Là một kẻ bất tử, đối với hắn, dù có nguy hiểm đến đâu, cũng chỉ cần Trở về từ cõi chết mà thôi.

Một tràng lẩm bẩm làm gián đoạn suy nghĩ của Bologo, hắn quay đầu lại và nhìn Palmer đang ngủ trưa.

Trong khoảng thời gian này, đúng như Bologo suy đoán, đồ đạc cá nhân của Palmer ngày càng nhiều. Đầu tiên, là những cuốn tiểu thuyết chất chật ních dưới gầm giường, sau đó là đồ ăn nhẹ và bia chất thành đống, hắn thậm chí còn mang theo cả máy ghi âm, thỉnh thoảng chơi một vài bài hát và lắng nghe chúng trong phòng.

Hmm... ở điểm này thì Bologo cũng khá thích. Là cộng sự của nhau, cả hai có gu âm nhạc giống nhau đến không ngờ.

Bologo không cứng nhắc đến mức đó, ngoại trừ nhắc nhở một vài lời với Palmer, hắn không can thiệp quá nhiều, đôi khi còn chủ động tìm hiểu về điều đó.

Chẳng hạn như tiểu thuyết.

Bologo rất hiếm khi đọc tiểu thuyết. Hắn dành phần lớn thời gian rảnh rỗi của mình để tìm hiểu tất cả các loại tri thức siêu phàm, nhằm nhanh chóng bắt kịp với nhận thức của thời đại này. Do đó, việc giải trí của hắn cũng chỉ giới hạn ở việc xem phim và nghe nhạc... nếu chặt ác ma cũng có thể tính là.

Gần đây, Bologo thường xem qua một loạt tiểu thuyết do Palmer mang đến khi rảnh rỗi, trong số đó, Bologo tương đối quan tâm hơn là cuốn tiểu thuyết có tên "Thợ săn đêm".

Amy đã đề cập đến cuốn sách này, và khi hắn đi cùng Marion trên tàu điện ngầm, hắn cũng nhìn thấy nó trong số những vật tư mà Marion vận chuyển đến Tiền đồn Tuyệt Vọng.

Với đủ loại tò mò, Bologo cũng bắt đầu đọc nó, nhưng vì thời gian, hắn mới chỉ đọc được phần mở đầu.

"A..."

Palmer kêu lên như gà trống, rồi ngái ngủ ngồi dậy khỏi giường, cái tên này đã tỉnh.

Đợt này công việc của hai người khá nhàn nhã, mỗi ngày đi tuần hai lần, căn bản cũng không gặp phải tình huống đặc biệt nào. Bologo cũng đang lần theo dấu vết Hiệp hội Thương nhân Xám, nhưng những kẻ này như chưa từng tồn tại, không hề có chút dấu vết.

Bologo cũng có hỏi Yas xem tiến độ của họ như thế nào, nhưng kết quả là tình hình của họ cũng giống như hắn, Hiệp hội Thương nhân Xám dường như đã biến mất, tiến độ rơi vào bế tắc.

Palmer là người hưởng lợi duy nhất trong cục diện bế tắc này, cái tên này vui đến mức không thể vui hơn, còn nói gì mà ngày may mắn của mình.

"Nhắc mới nhớ, Bologo, Lễ hội Lời Thề sắp diễn ra, ngươi có kế hoạch gì không?" Palmer nhìn lướt qua lịch và hỏi.

"Không có kế hoạch gì… Đại khái là ta sẽ làm nhiệm vụ trực bạn ở đây, còn ngươi thì sao?" Bologo không có mấy cảm xúc với Lễ hội.

Ngày mốt là Lễ hội Lời Thề, chính vào ngày này, thành phố của Lời thề, Opus, đã vươn lên từ vùng đất bị tàn phá. Sau một tháng chuẩn bị trước, cả thành phố đã kỹ càng cho lễ cuồng hoan.

"Trực ban? Vậy cũng quá nhàm chán đi!" Giọng Palmer cất lên.

"Dù sao cũng không có việc gì làm, trực ban ở đây cũng không sao. Ngươi muốn ở lại cùng ta sao?"

Bologo nhẹ nhàng nhìn về phía Palmer, hắn biết Palmer là cái lười chó, tại Lễ hội Lời Thề trực ban loại chuyện này, hắn khẳng định sẽ không làm, cho nên Bologo liền nhận công việc này ngay từ đầu.

"Quên đi, ta còn có việc phải làm vào Lễ hội Lời Thề", Palmer nói.

"Làm gì? Cuồng hoan với đám Sore? Hay là đua xe khắp ngả đường?" Bologo dùng chân cũng có thể đoán được đời sống riêng tư của Palmer.

“Làm sao có thể, đây là lễ hội Lời Thề a.” Palmer lớn tiếng phản đối.

Thấy vậy, Bologo khẽ mỉm cười và hỏi: "Vậy thì ngươi định làm gì? Tốt hơn hết là nên bịa ra một lời nói dối đàng hoàng."

Bologo quá hiểu cộng sự của mình. Palmer là một tên linh hoạt và xảo trá, thường ngày tiêu cực biếng nhác, nhưng khi có chuyện muốn mạng xảy ra, hắn sẽ trở nên đáng tin cậy trở lại.

Vì thế cái tên này sẽ thường xuyên mê sảng hết bài này đến bài khác, cộng thêm trải nghiệm thời thơ ấu kỳ diệu kia, có vẻ như mỗi người trong nhà Krex đều có năng khiếu hài kịch nhất định.

Sau một lúc im lặng, Palmer nói.

"Ta muốn gọi cho vị hôn thê của mình, nàng là người hay nói, cũng may là trong nhà quy định nàng phải đi ngủ trước mười giờ, như thế thì sau mười giờ ta có thể đến kịp bữa tiệc của Sore... Như vậy thì có vẻ ngươi đoán cũng không đoán sai, dù sao thì điểm cuối cũng là Câu lạc bộ Kẻ bất tử."

Palmer còn chưa kịp nói xong thì Bologo đã cười phá lên, hắn không bao giờ có thể nghĩ Palmer lại nói dối kiểu như vậy, vị cộng sự này của mình thực sự quá hài hước.

Tiếng cười của Bologo dần ngừng lại, mà Palmer vẫn như cũ chững chạc đàng hoàng bộ dáng, đồng thời ngày càng nghiêm túc, nụ cười trên mặt Bologo cũng dần trở nên cứng ngắc.

Sau một hồi im lặng, Bologo chậm rãi nói.

"Ngươi… nghiêm túc?"

"Ngươi nghĩ sao?"

Palmer nhìn Bologo đang xấu hổ với nụ cười trên môi, như thể hắn đã đánh bại Bologo trên một phương diện nào đó.

“Không, không, làm sao một người như ngươi lại có một vị hôn thê?” Bologo không hiểu.

"Cái gì mà một người như ta? Ta đàng hoàng là người thừa kế của nhà Krex! Chỉ vì xui xẻo nên mới biến thành người đi vay, trước kia ta cũng vô cùng xuất sắc a!"

Palmer khó được tức giận, kêu to liên tục.

"Biết hay không cái gì gọi là đại gia tộc a! Có một vị hôn thê cũng rất bình thường đi!"

Bologo lại im lặng, còn Palmer thì lại gần và vỗ vai Bologo với vẻ tiếc thương.

"Cộng sự, ta biết trạng thái tinh thần của ngươi rất có vấn đề, nhưng mà, đã là người thì không thể từ bỏ bản thân như thế này a."

"Rốt cuộc thì ngươi muốn nói cái gì?"

“Ngươi rảnh rỗi quá, thì tìm bạn gái đi, đừng suốt ngày nhớ thương ác ma, ngày nào cũng vác dao đi chặt kiểu đó thì không có tương lai đau.” Palmer ra vẻ từng trải.

Bologo giơ tay định đánh Palmer, nhưng cái tên này phản ứng nhanh hơn, né sang một bên với nụ cười nhếch mép.

"Vậy Lễ Lời Thề liền nhờ ngươi, cộng sự!"

Palmer nằm lại về giường, với lấy cuốn sách và giơ ngón tay cái lên với Bologo.

"Haizz..."

Bologo bất lực thở dài, một lý do khác mà Bologo trực ban là hắn thực sự không có việc gì để làm trong Lễ hội Lời Thề.

Không có người thân cần gặp mặt, cũng không có bạn bè cần chúc mừng... Thực ra thì hắn cũng có một vài người bạn, chẳng hạn như Palmer, Jeffrey, Sore... nhưng mỗi người đều đã có kế hoạch của riêng mình cho Lễ hội Lời Thề.

Nghĩ đến đây, Bologo dường như cô đơn hơn rất nhiều, sau khi ra khỏi ngục tối, cả thế giới đã thay đổi, Bologo như một bóng ma du hành xuyên thời gian và không gian.

Bologo lắc đầu, cố gắng không nghĩ về những điều phiền não này, hắn là một kẻ bất tử, những năm tháng dài đằng đẵng đang chờ đợi hắn, nếu bị đánh bại bởi mấy điều nhỏ nhặt này, thì Bologo cũng không khỏi quá yếu đuối.

“Ta đi gặp Taida.” Bologo nói với Palmer, sau đó đẩy cửa và rời đi.

Hắn định hỏi xem Taida có kế hoạch gì vào Lễ hội Lời Thề không. Nếu không thì họ có thể đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu.

Cũng giống như cuộc điều tra nhắm vào Hiệp hội Thương nhân Xám, việc nghiên cứu về Ma trận giả kim của Bologo hiện cũng rơi vào bế tắc.

Lúc trước, thứ Taida nghiên cứu là ma trận giả kim của một Vinh Quang Giả. Cyrin gần như đã lộ toàn bộ sức mạnh này ra, có rất nhiều dữ liệu để cho Taida nghiên cứu. Nhưng giờ thì khác, Bologo chỉ là một Người thăng hoa, hắn không có cách nào để kích hoạt hoàn toàn sức mạnh Chinh Chiêu Chi Thủ.

Việc này không thể vội vàng, Bologo cũng không thể thăng cấp hết cỡ đến Vinh Quang Giả chỉ trong vài ngày tới, điều này nghe quá nhảm nhí.

Taida cũng nhận ra được đây sẽ là một công việc lâu dài, trong quá trình thăng cấp của Bologo, sức mạnh này sẽ dần bộc lộ trước mắt họ.

Đến khu thí nghiệm trên tầng hai, Bologo nhìn thấy Amy đang bận rộn trên bàn làm việc, ngoài việc chăm lo cho cuộc sống hàng ngày và một số công việc hỗ trợ Taida, việc quan trọng nhất của Amy mỗi ngày là học thuật giả kim.

Có thể là do thân phận con rối giả kim, Amy học tập những kiến thức này rất giỏi, đồng thời trong quá trình học nàng cũng có thể vận dụng những kiến thức đã học vào cơ thể mình.

Nghe Taida kể, chất giống như gel mô phỏng da của Amy là do chính Amy làm ra, ngoài tác dụng làm đẹp và bắt chước da, nó còn có khả năng giảm sóc và bảo vệ, giúp ổn định cấu trúc cơ học trong cơ thể Amy.

Bologodo liếc mắt một cái, liền thấy cánh tay đen nhánh của Amy dần trở nên hư ảo, thậm chí hoàn toàn biến thành hư vô, như một cái bóng, nàng duỗi tay vào một mối nối mềm khác.

Đây là lần đầu tiên Bologo nhìn thấy những thứ này, hắn không biết nó là gì, nhưng Bologo đoán rằng đó hẳn là "Năng lượng bí mật" của Amy. Nàng có thể được coi là một vũ khí giả kim với khả năng tự nhận thức, vì vậy nàng có một số khả năng kỳ lạ cũng là chuyện bình thường.

Phía cuối hành lang, Bologo nhìn thấy Taida, hai người gật đầu, sau đó đứng cùng nhau, từ xa nhìn Amy đang bận rộn trên bàn làm việc sau kính an toàn.

"Nàng rất thích thuật giả kim. Nó giống như việc loài người chúng ta đang ngược dòng linh hồn của chính mình, nàng cũng đang nghiên cứu xem rốt cuộc nàng đến từ đâu."

Lời nói của Taida có phần triết lý, nhưng Bologo lại không nghĩ vậy, hắn lắc đầu.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Triệu Hoán Lãnh Chúa

Copyright © 2022 - MTruyện.net