Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 200 : Người theo chủ nghĩa thực dụng
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 200 : Người theo chủ nghĩa thực dụng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Bailey và Badr cùng bước xuống lầu với tâm trạng hết sức dồn nén. Sau khi dừng một lúc, họ lại tiến về phía trước, mãi cho đến khi rời khỏi khu chung cư và đến con phố ồn ào, cả hai mới hoàn toàn nhẹ nhõm.

Cảm giác nặng nề khi quan tâm đến sư phụ biến mất không còn nữa, Bailey hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm câu gì đó như "chưa chết".

Badr kế bên cuối cùng cũng buông bỏ cảnh giác, trải nghiệm vừa rồi cũng coi như là một áp lực rất lớn đối với hắn.

Taida là sư phụ của hai người, nhưng cuộc chiến bí mật đã thay đổi quá nhiều người, ngay cả người sư phụ mà họ quen cũng bị thay đổi.

Không ai dám chắc liệu câu hỏi dồn dập vừa rồi của hai người sẽ gây ra hậu quả gì, biết đâu được Taida lại lên cơn điên loạn và ra tay sát hại cả hai?

Trên phố có một bóng người đã đứng đợi từ lâu, khi thấy hai người xuất hiện, hắn cũng đi tới, hỏi thăm.

"Thế nào?"

"Như dự đoán, sư phụ là một lão già cứng đầu, ngoài miệng thì nói sẽ nghe theo lời khuyên của bọn ta, nhưng thực tế thì ý định chưa bao giờ dao động." Bailey nói.

Chuyến thăm hôm nay, bề ngoài là để thuyết phục Taida, nhưng thực chất lại là do thám thông tin tình báo.

"Tình trạng của ông ấy rất tệ, đã hoàn toàn biến thành một kẻ cuồng tín, không khác gì những mấy tên mất trí của Giáo hội Chân Lý kia." Bailey dựa vào tường sau khi bình tĩnh lại.

“Đúng vậy, sư phụ đã rơi vào.” Badr cũng xác nhận.

Người kia không khỏi đau đầu khi nghe thấy câu trả lời như vậy, trong trường hợp này, đây là tình huống xấu nhất.

"Cũng may là sư phụ vẫn chưa cảnh giác đến mức đó. Chắc hẳn ông ấy coi sự việc tối nay là việc học trò quan tâm đến sư phụ, chứ không phải là một cuộc thăm dò của Cục Trật tự."

Bailey nói với người đàn ông, sau đó cảm ơn.

"Cảm ơn, Yas, nếu không có ngươi, bọn ta đã không dám hành động hấp tấp như vậy."

"Không có gì, đây là chức trách của ta", đáy mắt Yas lóe lên một tia sáng nhạt, "Hơn nữa, ta cũng muốn mượn tay các ngươi để kiểm tra Taida".

Không phải chỉ có Bailey và Badr đến thăm Taida tối nay, vì lý do an toàn, Bailey đã gọi thêm Yas. Là một Phụ Quyền Giả của Học phái Bản Nguyên, hắn cực kỳ khắc chế Trí tưởng tượng tạo vật của Taida.

Chỉ cần cấm tất cả Aether trong khu vực, mất đi sự hỗ trợ của Aether, thì dù có tưởng tượng điên rồ đến đâu cũng chỉ là hư ảo mà thôi.

Vì vậy, khi Bailey và Taida ở trên tầng, Yas liền ở dưới nhà, chú ý theo dõi căn phòng, sẵn sàng kích hoạt Năng lượng bí mật bất cứ lúc nào.

Bailey đi đến chiếc ghế dài trên phố và ngồi xuống, Badr và Yas cũng theo sau, một trái một phải.

Sau khi cẩn thận chỉnh sửa lại đống suy nghĩ trong đầu, Bailey ngẩng đầu lên nhìn Yas và hỏi.

"Ngươi nghi ngờ rằng sư phụ có liên quan gì đó với Hiệp hội Thương nhân Xám, đúng không?"

"Đội số 6 hiện đang điều tra vụ việc Hiệp hội Thương nhân Xám, nhưng ngoài Hiệp hội Thương nhân Xám, trong quá trình điều tra, bọn ta đã phát hiện ra một kẻ bí ẩn khác."

Yas không trực tiếp trả lời lời Bailey mà nói về nguyên nhân vụ việc.

"Bọn ta đã truy lùng ra một số Người thăng hoa, tất cả đều nhắc đến một kẻ tự xưng là Nhà ảo tưởng. Nhà ảo tưởng đã bán rất nhiều vũ khí giả kim cho những người này chỉ để đổi lấy đồng Mammon, một số người cũng được Nhà ảo tưởng chỉ dẫn, tham gia vào một vài hành động."

"Chuyện này liên quan gì đến sư phụ?"

"Qua rất nhiều cuộc điều tra, bọn ta phát hiện ra rằng hoạt động của Nhà ảo tưởng rất có thể bắt đầu từ vài năm trước, nhưng kể từ khi Hiệp hội Thương nhân Xám xuất hiện trong Khe nứt lớn, cái tên này bỗng biến mất."

Giọng Yas trầm xuống, hắn biết tầm quan trọng của Taida trong lòng hai người, nhưng càng như vậy thì mọi chuyện càng phải rõ ràng.

"So với việc giao dịch với những Người thăng hoa bình thường này, tại sao không trực tiếp giao dịch với những tín đồ của Bạo Chúa để thu được một lượng lớn đồng Mammon? Và đồng Mammon này lại có một sức mạnh kỳ dị...

Nộp thuế cho Bạo Chúa để đạt được sức mạnh thực hiện điều ước."

Theo Yas kể lại, trong lòng Bailey dấy lên một nghi ngờ tồi tệ, nàng muốn phản bác điều gì đó, nhưng nàng hiểu rằng Yas đã đúng.

"Ngoài Taida, ta không thể nghĩ ra bất kỳ ai trong Khe nứt lớn có thể tạo ra một lượng lớn vũ khí giả kim như vậy, và cũng ngoài Taida, ta không thể nghĩ đến bất kỳ ai lại mong muốn đồng Mammon để thực hiện một điều ước đến thế", Yas nói.

"Ảo tưởng trở thành sự thật."

Lúc này, Badr lẩm bẩm, giọng như bị bỏ bùa.

“Có chắc là Taida muốn làm điều này không?” Giọng Yas trở nên nghiêm nghị.

"Trí tưởng tượng tạo vật của ông ấy là thuần túy, ngươi nghĩ sao? Vả lại sư phụ đã nghiên cứu 'ảo tưởng trở thành sự thật' từ rất lâu rồi." Bailey thấy rằng mọi thứ đang trở nên hơi phức tạp.

Mỗi Học phái Năng lượng bí mật đều có những sở trường, chuyên môn riêng, ví dụ như Học phái Thống Ngự có thể tiến thêm một bước, tách biệt rõ hơn giữa người điều khiển và vật bị điều khiển, Học phái Bản Nguyên thì thông thạo nhiều kỹ năng Cực hạn khác nhau.

Học phái Huyễn Tạo cũng có một sức mạnh bí ẩn, sức mạnh này chính là "ảo tưởng trở thành sự thật".

Trí tưởng tưởng tạo vật có thể tạo ra các thực thể hư ảo và điều khiển các thực thể này để chiến đấu, nhưng suy cho cùng thì đây chỉ là những Trí tưởng tưởng tạo vật được tạo ra từ Aether. Theo thời gian, Aether trong chúng sẽ tan rã, khiến Trí tưởng tưởng tạo vật cũng sẽ biến mất.

Vì lý do này, các Trí tưởng tưởng tạo vật đều có giới hạn về mặt thời gian, nhưng "ảo tưởng trở thành sự thật" thì lại khác, nó có thể làm cho các Trí tưởng tưởng tạo vật biến thành thực thể.

Từ hư ảo đến chân thực.

Badr cũng có khả năng biến ảo tưởng thành sự thật, thông qua Năng lượng bí mật Lò Luyện Gang, hắn có thể hiện thực hóa kim loại mà hắn tưởng tượng thành kim loại thực thụ.

"Năng lực của sư phụ là huyễn tưởng tạo vật, Trí tưởng tượng tạo vật vô cùng thuần túy. Chỉ cần có đủ điều kiện, những gì ông ấy nghĩ đều sẽ trở thành sự thật tuyệt đối." Badr buồn bã nói.

Ảo tưởng trở thành sự thật.

Bailey chợt hiểu tại sao Taida lại rất chắc chắn rằng mình sẽ thành công. Ngã Ba Vô Định là một nơi mà những điều ước có thể thành hiện thực, mà Taida lại sở hữu sức mạnh để hiện thực hóa điều ước.

"Cục Trật tự sẽ ra tay với sư phụ ư?" Bailey hỏi.

"Bọn ta đã kiểm tra những vũ khí giả kim đó. Giống như chữ viết tay, khi mỗi nhà giả kim cấy ma trận giả kim vào, dấu vết để lại cũng sẽ khác nhau, đều có phong cách rất riêng. Bọn ta đã đối chiếu chúng với Taida, dấu vết không khớp, tạm thời không thể xác định rằng Taida là Nhà ảo tưởng, chỉ là nghi ngờ."

Yas giải thích. Vừa nghĩ tới tình trạng hiện giờ ở Khe nứt lớn, hắn lại cảm thấy đau đầu và bất lực, "Bên Bologo cũng không có phát hiện gì mới, theo hắn báo cáo, Taida rất thành thật, về cơ bản là không ra khỏi nhà, không hề có cơ hội để liên hệ với Hiệp hội Thương nhân Xám".

Việc Bailey nhờ Bologo giám sát Bologo kia, tình cờ lại rất phù hợp với cuộc điều tra Taida của Đội số 6. Yas đã đọc báo cáo của Bologo,kể từ khi họ chuyển vào ở, Taida rất yên phận, có thể nói là không có chút xích mích nào.

Nhưng điều đó vẫn chưa đủ để xua tan sự nghi ngờ.

"Nếu như là thường lệ, thì bọn ta đã bắt đầu hành động, nhưng..."

"Nhưng cái gì?" Bailey truy vấn.

"Nhưng tình hình ở Khe nứt lớn bây giờ... hơi quá hỗn loạn."

Nói đến đây, Yas không khỏi cười khổ.

...

"Oa a, kia là cái gì!"

"Xe diễu hành."

"Wow, bọn họ đang làm gì!"

"Ăn mừng Lễ Lời Thề."

"Oa, hóa ra đây là mọi người ăn mừng Lễ Lời Thề?"

"Không hẵn, mỗi người có cách giải trí khác nhau."

Bóng người màu xám đang xách theo vali rảo bước trên con phố đông đúc. Hắn có vẻ là một người hơi lập dị. Mọi người đều khoác trên mình sắc màu rực rỡ, chỉ có hắn là một tông xám lạnh lùng. Điều kỳ lạ hơn nữa là người đàn ông này thỉnh thoảng còn tự nói chuyện với chính mình, trông như thể đang nói chuyện với ai đó, nhưng hắn lại chỉ có một mình, không có ai bên cạnh.

"Thật tốt a..."

Amy mượn giác quan của Bologo, hưởng thụ lấy ngày lễ sung sướng, trên mặt Bologo thì lộ ra vẻ mệt mỏi.

Xung quanh là đám đông theo sauđoàn xe diễu hành, họ ca hát và cổ vũ liên tục, môi trường này vốn đã rất ồn ào, nhưng trong đầu Bologo, kể từ khi đến quận Hiệp Định, Amy vẫn không ngừng "Wow".

Nàng giống như một cái máy tạo ra tiếng "wow", và mỗi khi Amy kêu lên, cái tên này còn không thể kiểm soát được âm lượng của mình. Bologo cảm thấy não của mình như rung lên theo mỗi âm tiết.

Cũng may là hiện tại Bologo đang rất hạnh phúc, nói chính xác ra là Amy đang rất hạnh phúc, hạnh phúc kiểu bùng nổ. Nhờ cộng hưởng giác quan, tâm trạng Bologo dù có u ám đến đâu thì cũng bị ảnh hưởng bởi niềm vui của Amy, bị ép đến nắng chói chang.

Điều này khiến tâm trạng của Bologo rất phức tạp, may mà mỗi năm chỉ có một lễ hội Lời Thề, vài tiếng sau thì mọi chuyện sẽ kết thúc.

Còn với Amy?

Suy nghĩ của nàng hiện giờ đã trống rỗng, nàng hoàn toàn bị choáng ngợp bởi bầy không khí lễ hội.

Amy đã và đang điều chỉnh cơ thể để khiến bản thân trở nên giống con người hơn, bổ sung thêm nhiều giác quan cho bản thân, nhưng dù sao đây cũng chỉ là một sự bắt chước vụng về.

Nhưng bây giờ thì khác. Với sự trợ giúp của Cơ Thể Cộng Hưởng, nàng đã có thể cảm nhận một trải nghiệm chưa từng có trước đây nhờ cơ thể của Bologo. Một lượng cực lớn thông tin đã rửa sạch ý thức của nàng, giống như một bệnh nhân nghiện ma túy, nàng sắp đắm chìm vào trong đó .

Aether bắt đầu bồn chồn, quầng sáng vàng óng trong mắt Bologo cũng dần hiện rõ.

Bologo quay người rẽ vào một con hẻm tối, cách xa đám đông vui vẻ, để Amy đang phấn khích bình tĩnh lại một chút.

Lúc đầu, Jeffrey gợi ý rằng mình nên nuôi một số vật nuôi để làm chỗ dựa tinh thần và chia sẻ bớt áp lực.

Bologo rất cẩn thận lắng nghe lời khuyên của Jeffrey, hắn đã cân nhắc đến việc nhận một chú chó, đồng thời cũng tìm hiểu những kiến thức liên quan, ví dụ như khi một chú chó quá vui vẻ và phấn khích thì sẽ rất khó để tự kiềm chế cảm xúc…

Dù chỉ là một số kiến thức về thú cưng nhưng Bologo vẫn cảm thấy mình đã học được rất nhiều điều, hắn cảm thấy trạng thái vừa rồi của Amy có vẻ như bị kích động quá mức. Bologo rất sợ bản thân sẽ khiến nàng bị quá tải, và rồi sau đó sẽ có một con rối giả kim thuật trần như nhộng bay ra khỏi cơ thể mình.

Bologo không lo về chuyện việc này sẽ gây ra bất kỳ sự hoảng loạn nào, nguyên nhân chính là hắn không thể giải thích nó với Taida, nếu Taida biết mình đã bắt cóc Amy, không biết chừng mình sẽ được chứng kiến sức mạnh của Trí trưởng tượng tạo vật một lần nữa.

Kỳ thật... Bắt cóc cũng không phải không thể.

Bologo là một người theo chủ nghĩa thực dụng. Điều này có thể thấy được qua việc hắn rất thích cây búa vuốt xung chấn kia, cái tên này không hề quan tâm đến vẻ bề ngoài, miễn nó thực dụng là được.

Nếu ngươi cầm một cái nắp bồn cầu và nói với Bologo, vung thứ này lên có thể đập nát núi, Bologo sẽ không ngại đeo nó bên mình.

"Ta là một thợ sửa ống nước, luôn mang theo nắp bồn cầu là một chuyện hết sức bình thường."

Nếu có ai đó hỏi, Bologo nhất định sẽ trả lời như này một cách nghiêm trang.

Amy cực kỳ thiết thực đối với Bologo. Có nàng, chẳng khác nào sở hữu một lượng Aether bổ sung ổn định, cũng như hai kỹ năng khác là Aether Ẩn nấp và Ather Cảm giác. Chỉ đáng tiếc là không có nhiều thời gian nên Bologo không thể thử nghiệm từng thứ một.

Dưới tác dụng của Cơ Thể Cộng Hưởng, Bologo cảm thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh, kể cả có phải chiến đấu với một Nguyện Cầu Giả thì hắn cũng không cảm thấy có chút áp lực nào.

Không biết sau khi mình thăng cấp hiệu quả có còn được như thế không, nhưng trên lý thuyết, thì Amy cũng có thể tự tiến hóa...

Càng nghĩ, Bologo càng cảm thấy mình không thể trảAmy về, dù sao nơi này cách Cục Trật tự không xa, kể cả là một Phụ Quyền Giả như Taida thì cũng không thể đột nhập được vào "Phòng khai hoang".

Tất nhiên, Amy hoàn toàn không để ý đến những suy nghĩ lung tung này của Bologo, Bologo luôn mang một sắc thái u ám, khiến hắn trông giống như một tên sát nhân biến thái đang chuẩn bị tư tưởng trước khi ra tay.

Amy dần bình tĩnh lại, giảm bớt sự hưng phấn trong nội tâm, chậm rãi hỏi.

"Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?"

Đi đâu?

Đây là một vấn đề, họ không thể cứ mãi đi theo sau đoàn diễu hành, đêm nay còn rất dài, đối với Amy, mỗi phút mỗi giây đều vô cùng quý giá.

Những gì được thấy và nghe tối nay vượt xa mọi thứ mà Amy đã tích lũy được trong quá khứ, mỗigiây mỗi phút nàng đều nhìn thấy vô vàn điều mới lạ của thế giới.

“Ngươi có muốn làm gì không?” Bologo hỏi ngược lại, hắn muốn lắng nghe ý kiến của Amy.

"Ừm..."

Amy nhất thời không nghĩ ra bất cứ điều gì, nàng hầu như chưa đặt chân đến Opus, cho dù là lúc rời khỏiKhe nứt lớn, thì cũng là đến Viện điều dưỡng Biên giới.

Trong mắt Bologo, thế giới này rất rộng lớn, có Đồng minh Rhine và đế quốc Kogardel, cũng như Cao nguyên Nguồn Gió và Cảng Tự Do, còn cả rất nhiều quốc gia bị kẹp ở giữa, cộng thêm vô vàn quần đảo tách biệt với đất liền.

Nhưng đối với Amy, thì thế giới lại quá nhỏ bé, chỉ có Khe nứt lớn và Viện điều dưỡng Biên Giới.

Sự hiểu biết của nàng về thế giới bên ngoài ít đến đáng thương, giống như một con chuột hamster sống trong lồng, bỗng một ngày nó bị mang ra ngoài và bỏ lại trên một con phố đông đúc.

Bologo cũng nhận ra điều này, khi hắn chuẩn bị đưa ra một số ý tưởng, Amy bất ngờ lên tiếng.

"Ta muốn ăn!"

"Hả?"

Bologo choáng tại chỗ.

"Ngày nào cũng phải nấu cơm, nhưng lại không ăn được, ngươi hiểu cảm giác này sao!"

Giọng Amy cao lên, không còn sự kiềm chế như mọi khi, cái tên này đã thả lỏng ra.

"Ăn cơm?"

Bologo có thể cảm nhận rõ tâm trạng phấn khích kia của Amy, giờ hắn lại bắt đầu nghi ngờ rằng chưa biết chừng mình lại được trải nghiệm cảm giác ăn đến vỡ bụng.

"Ta muốn ăn... Bánh mỳ tôm chiên giòn thơm ngon!"

"Bánh mỳ tôm chiên giòn thơm ngon, bánh mỳ tôm chiên giòn thơm ngon, bánh mỳ tôm chiên giòn thơm ngon..."

Lặp đi lặp lại như một cái máy, Amy thì thầmtrong đầu Bologo.

Lúc này, Bologo mới nhớ ra lúc trước Amy đã gọi điện cho mình, tình cờ bắt gặp mình đang nghe chuyên mục của Dudel, từ đó Amy cũng hình thành thói quen nghe radio để nắm được tình hình trong thành phố.

Thứ khiến nàng tò mò nhất chính là món bánh mỳ tôm chiên giòn thơm ngon mà ngày nào Dudel cũng lẩm bẩm, Amy không tài nào đoán ra được món này ngon đến mức nào, đến nỗi Dudel luôn nhắc đến nó, thậm chí còn để trở thành một phần của tên chuyên mục.

Bologo không đành lòng nói với nàng rằng chuyên mục radio này của Dudel ban đầu được tài trợ bởi một nhà hàng, và món đặc trưng của họ chính là món ăn đặc biệt này.

"Được rồi, được rồi, bánh mỳ tôm chiên giòn thơm ngon."

Bologo bất đắc dĩ gật đầu, rồi đi về phía nhà hàng trên phố.

(Ae đoán Nhà Ảo Tưởng là ai, mình dám cá rằng hơn nửa đoán sai :)))

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Thương Thiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net