Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 211 : Hỗn loạn bắt đầu
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 211 : Hỗn loạn bắt đầu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khe nứt lớn sau trận bão tuyết trông như một thung lũng băng bị nứt. Băng giá dày đặc bám trên mọi nơi trong tầm nhìn. Từng chiếc gai băng như được kéo dài ra từ kim loại bị gió đung đưa trông như hàng nghìn cánh tay đang nhảy múa .

Tình hình ở Khe nứt lớn hiện đang rất tồi tệ, cơ sở vật chất vốn đã hư hỏng nay càng trở nên yếu ớt hơn sau trận bão tuyết và nhiệt độ thấp. Đồng thời, mặt đất cũng trở nên vô cùng trơn trượt, ở cái nơi Khe nứt lớn đầy hiểm trở này, trượt chân té ngã không hề là một chuyện tốt.

Bologo hiển nhiên là biết điều đó. Thường có những con quỷ xui xẻo như vậy trong Khe nứt lớn, những người mà rơi vào Khe nứt lớn vì nhiều lý do khác nhau, và rồi không ai nhìn thấy họ kể từ đó.

Hành lang trên không trở nên cực kỳ nguy hiểm, không ai biết liệu nó có đột ngột gãy giữa chừng hay không. Bologo và Palmer phải cẩn thận chuyển làn, mất một thời gian dài mới quay về được xưởng giả kim.

So với tiết trời lạnh giá ở bên ngoài, bên trong xưởng giả kim rất ấm áp, thậm chí nhiệt độ còn đang không ngừng tăng lên. Bologo cởi áo khoác, treo lên móc áo. Có thể cảm nhận rõ toàn bộ tòa nhà đang khẽ rung rinh, lò luyện chạy ầm ầm. Trong lúc luyện thép, nó cũng truyền nhiệt đến mọi nơi trong xưởng giả kim.

“Thời tiết như này vẫn phải tuần tra sao?” Palmer hỏi, hắn thực sự không muốn ra ngoài vào mấy ngày này.

"Không cần, Lebius yêu cầu chúng ta chuẩn bị cho nhiệm vụ tiếp theo."

Bologo lắc đầu. Lebius đã chu đáo cho hai người họ mấy ngày nghỉ, nhưng nói là ngày nghỉ, chẳng bằng nói là chuẩn bị vũ khí và chờ đợi lời mời đến từ Hiệp hội Thương nhân Xám.

Lebius không biết khi nào cuộc đấu giá sẽ bắt đầu, nhưng theo thông tin mà Đội số 6 có được thì nó sẽ diễn ra trong vài ngày nữa. Trong khoảng thời gian này, cả hai đều phải luôn chuẩn bị sẵn sàng.

“Nhìn trên góc độ này thì Lebius quả thực là một ông chủ tốt.” Palmer khen ngợi.

Đưa tay vào túi, vuốt chiếc chìa khóa đen nhám và chưa biết kia, Bologo nghĩ một lúc, rồi nói với Palmer, "Ta sẽ ở đây vài ngày, còn ngươi?"

Xưởng giả kim có một số lượng lớn vũ khí và thuốc men, đủ để hỗ trợ Bologo trong bất kỳ trường hợp khẩn cấp nào.

"Vậy thì cũng giống như ngươi."

Palmer gật đầu, hắn hiểu ý của Bologo, trước khi giải quyết nhiệm vụ này, cả hai cần chuẩn bị sẵn sàng, kể cả khi đang ngủ cũng phải trang bị đầy đủ để đối phó với cuộc đấu giá có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

"Nhưng mà... mở cửa."

Bologo lấy ra chiếc chìa khóa màu đen, cẩn thận quan sát nó trong tay, "Sức mạnh của Khe nứt lớn sẽ ảnh hưởng đến Chìa khóa mê cung, chúng ta không thể mở cửa ở đây".

"Vậy thì rời khỏi Khe nứt lớn để mở cửa", Palmer không nghĩ đây là vấn đề, "Dù sao thì đây cũng là trường hợp khẩn cấp, nếu có thể sử dụng Năng lượng bí mật thì chúng ta sẽ di chuyển rất nhanh".

Bologo đồng ý với ý tưởng của Palmer. Cái tên này xui xẻo như vậy mà vẫn còn sống đến bây giờ không thể không kể công đến tốc độ cực nhanh được mang lại bởi Năng lượng bí mật của hắn.

"Có một vấn đề, Bologo."

Palmer nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa màu đen và đặt một câu hỏi khác, "Tại sao chiếc chìa khóa mê cung này bây giờ vẫn chưa thể mở? Nó vẫn chưa được kích hoạt?"

Palmer chưa hề nghe nói đến chuyện Chìa khóa mê cung cần phải được kích hoạt, nhưng nếu chuyện này có liên quan đến Ma quỷ thì có vẻ không có gì đáng ngạc nhiên.

Bologo suy nghĩ một chút, rồi trong ánh mắt có chút kinh hãi của Palmer, hắn trực tiếp cắm chìa khóa mê cung vào ổ khóa cửa.

Không vặn được.

"Rất hiển nhiên là, chìa khóa thì có, nhưng cánh cửa để mở ra vẫn chưa xuất hiện."

Borlogo rút chìa khóa ra và cất lại vào túi.

"Tiếp theo là kế hoạch cho nhiệm vụ."

Bologo đang ngồi trên ghế, còn Palmer thì ngồi trên chiếc giường đơn. Hai người nhìn nhau, giọng của Bologo rất nghiêm túc.

“Ngươi đã nghĩ ra kế hoạch nào chưa?” Palmer hỏi.

"Ta đã có một ý tưởng sơ bộ. Dù sao thì chúng ta không hề biết gì về kẻ địch, vì vậy cần phải điều chỉnh cho phù hợp."

Bologo duỗi người ra, sau đó nói ý tưởng của mình với Palmer.

Đồng tử của Palmer hơi giãn ra, những lời nói hoang đường văng vẳng bên tai, nhưng nghĩ kỹ lại, thì đây quả thực là phong cách của Bologo.

"Vứt đống mục đích lộn xộn khác của nhiệm vụ sang một bên, thì trên thực tế, tất cả những điều này có thể được gói gọn trong một từ."

Bologo trình bày ý tưởng của mình.

Sau khi nghe kế hoạch đơn giản và thô bạo này của Bologo, Palmer sững sờ hồi lâu, rồi giơ ngón tay cái lên, không biết là khen hay chê.

"Ngươi thực sự là một chuyên gia trong việc phá dỡ."

“Mau đi chuẩn bị đi, không biết nhiệm vụ sẽ bắt đầu khi nào đâu.” Bologo thúc giục.

Có thể là một vài ngày sau, thậm chí có thể là ngay đêm nay, không ai dám chắc về điều này.

Bologo chợt nhớ ra điều gì đó, đặt đồng Mammon với biểu tượng thủy ngân lên tay.

Gọi cho Bạo Chúa và hỏi xem hắn đang định giở trò quái gì?

Bản thân Bologo cũng phải bật cười bởi ý tưởng ngớ ngẩn này. Cất đồng Mammon đi, không biết chừng có thể còn phải sử dụng nó trong nhiệm vụ này.

Palmer bỗng rất siêng năng, hắn mở chiếc hộp trong phòng ra và ghép lại một số thứ kỳ quái lại với nhau.

Những thứ này có vẻ rất nguy hiểm, Palmer trông vô cùng nghiêm túc và cẩn thận, cánh tay thì vững vàng như sắt thép.

“Khoan đã, họ không khám xét chúng ta khi vào địa điểm tổ chức đấu giá sao?” Palmer hỏi “Những thứ này có thể mang vào?

"Không biết", Bologo lắc đầu, hắn chưa bao giờ tham gia một cuộc đấu giá, chứ đừng nói đến cuộc đấu giá của Hiệp hội Thương nhân Xám. "Đến lúc đó ta sẽ mang theo những thứ này. Cho dù có vấn đề gì thì ta cũng có thể giải quyết".

"Được rồi."

Palmer lắc đầu, dù sao thì hành động lần này cũng là do Bologo lên kế hoạch, phó mặc mọi việc cho hắn là được.

Còn nếu như xảy ra vấn đề?

Bologo là ai? Ta hoàn toàn không biết hắn!

Cùng là người đi vay, nhưng sự khác biệt giữa Bologo và Palmer khá lớn. Tuy vận may và vận rủi của Palmer cùng tồn tại, nhưng mạng thì chỉ có một, còn Bologo thì khác, hắn là kẻ bất tử, hắn có vô số cơ hội để làm lại.

Không ai khác ngoài Bologo phù hợp với loại công việc đầy rủi ro và chết người này hơn, Bologo được sinh ra để dành cho nó.

Việc chuẩn bị của hai người tiếp tục kéo dài đến tận đêm, Palmer mở những vật tư do Cục Trật tự gửi đến, lắp ráp từng thứ một, cẩn thận cất vào vali, sau đó khóa lại.

Bologo thì ngồi đọc dữ liệu hành động của Đội số 3. Mặc dù hắn không thể hiểu họ đột phá miền ảo bằng cách nào, nhưng vẫn có rất nhiều kinh nghiệm đáng để học hỏi.

Về việc chuẩn bị vũ khí?

Bologo thực sự không thể nghĩ ra mình cần phải chuẩn bị những gì. Nhờ có Chinh Chiêu Chi Thủ, Bologo sẽ không bao giờ thiếu vũ khí, giờ lại có thêm chất lỏng vảy rắn kỳ dị, sức mạnh này đã được tăng cường đến tối đa.

Đầu đạn giả kim hắn cũng đã đem theo một lượng lớn trên người. Sau khi nghĩ đi nghĩ lại thì nếu như hoàn cảnh cho phép, Bologo hi vọng được dẫn Amy đi cùng.

Cơ Thể Cộng Hưởng của nàng có thể tăng cường sức mạnh của bản thân rất nhiều, nhưng tiếc rằng đây là hành động của Cục Trật tự, Amy không nên dính dáng vào. Điều quan trọng hơn là Amy là một nhà giả kim rất giỏi, nhưng nàng lại hoàn toàn không biết gì về chiến đấu.

“Chúng ta có cần chuẩn bị vài đồng Mammon không?” Palmer hỏi. “Dù sao thì đó cũng là một cuộc đấu giá”.

"Chúng ta có giống như người đi mua sắm không?"

Trước giờ Bologo vẫn luôn cảm thấy Palmer là một anh chàng nhanh trí, nhưng đôi khi tên này lại vô cùng ngu ngốc.

“Chúng ta là ai?” Bologo hỏi ngược lại, “Nghĩ kỹ xem, Palmer”.

Sau một lúc trầm ngâm, Palmer nói, "Cướp, đội phá dỡ, khủng bố..."

“Ngươi cảm thấy thân phận nào trong số này cần phải mang theo đồng Mammon?” Bologo thì thầm vào tai hắn.

Hai mắt của Palmer sáng lên. Hắn nhìn Bologo với vẻ đầy kính trọng, sau đó tiếp tục lắp ráp vũ khí với tốc độ nhanh chóng như một công nhân của dây chuyền lắp ráp.

Bologo đẩy cửa ra. Hai người họ đã bận rộn cả ngày chưa kịp ăn gì nên hơi đói, hắn đang định vào bếp để xem có gì ăn không, nhưng sau khi mở cửa, hắn phát hiện ra tiếng ồn trong xưởng giả kim còn lớn hơn trước rất nhiều.

Nhấc Thị kính Dòng chảy Aether lên, Bologo quan sát thấy dòng Aether trong miền ảo trở nên chói lóa hơn nhiều – không biết Taida đang làm gì.

Điều khiến hắn ngạc nhiên nhất là Amy không hề tới làm phiền hắn.

Kể từ Lễ Lời Thề, Bologo và Amy đã thân thiết hơn rất nhiều, cả hai đã trở thành bạn của nhau. Nàng sẽ đến phòng của Bologo khi không có việc gì làm, nhân tiện còn mang theo một ít thức ăn cho Palmer.

Qua vài lần, Palmer cũng bị khuất phục, Bologo còn tán gẫu với Amy về chuyện này.

"Palmer? Thực ra, Palmer là một người rất dễ nói chuyện." Amy nói một cách chân thành.

"Tại sao ngươi lại nghĩ vậy?"

"Chỉ cần mang đồ ăn cho Palmer và kể những câu chuyện cười kỳ quặc với hắn là hắn sẽ coi ngươi như một người bạn."

"Palmer giống như... một con chó, một con chó rất vui vẻ."

Cuối cùng, Amy đã đánh giá như vậy về Palmer.

Rời khỏi phòng, Bologo tìm thấy Amy ở cửa tầng một. Nàng đang mang vào một chiếc vali, không biết bên trong có gì mà trông có vẻ rất nặng.

Bologo đang định nói gì đó thì nhận thấy biểu hiện của Amy dường như có điều gì đó không ổn, không giống với dáng vẻ tràn đầy năng lượng trước đây, quầng sáng trong mắt nàng ngưng đọng và bất động.

Amy nhìn thấy Bologo, quầng sáng hơi rung lên trong giây lát, nhưng cuối cùng vẫn quay về trạng thái ngưng đọng.

Như thể có một chuyện tồi tệ nào đó đã xảy ra.

Tiếng bước chân truyền đến từ cầu thang, Taida chậm rãi bước xuống, Bologo liếc nhìn, rồi ánh mắt dừng lại ở trên người ông ta.

Rõ ràng không ai nói gì, nhưng cảm giác bất an mãnh liệt bùng lên từ tận đáy lòng Bologo ngay lập tức, sợi dây rốn mỏng manh đã nối hắn và Taida lại với nhau.

Bologo đứng yên tại chỗ, dây rốn vô hình đã kết nối hắn với sức mạnh xảo quyệt kia.

Taida dường như cũng nhận ra điều này. Ông ta không phải là một người đi vay, nhưng ông ta đã quá rõ về hơi thở đáng sợ kia của ma quỷ.

Trong sự tĩnh lặng kéo dài, Taida lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

“Taida, có thứ gì đó trên người ngươi?” Bologo cảnh giác hỏi, “Thứ gì đó mà không tốt lắm”.

“Ý ngươi là cái này?” Taida nói và lấy ra một thứ gì đó, “Tất cả người đi vay các ngươi đều nhạy cảm với ma quỷ vậy sao?”

Bologo nhìn thấy thứ mà Taida đang cầm trên tay.

Một cái Chìa khóa mê cung đen như mực.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trùng Sinh Chi Hắc Thiết Đích Vinh Diệu

Copyright © 2022 - MTruyện.net