Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 212 : Thời điểm
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 212 : Thời điểm

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau khi lấy được chìa khóa, Bologo đã lờ mờ nhận ra luồng khí quỷ dị đến từ nó, người khác có thể không cảm nhận được, nhưng đối với Bologo, luồng khí này mạnh đến mức chẳng khác nào một ngọn nến trong đêm.

Dây rốn là sợi dây kết nối giữa người đi vay và ma quỷ, dựa vào mối liên hệ đó, người đi vay cực kỳ nhạy cảm với những thứ của ma quỷ. Khoảnh khắc Bologo nhìn thấy Taida, hắn đã nhạy cảm nhận ra luồng khí đáng sợ kia.

Nhìn vào chiếc chìa khóa mê cung màu đen, Bologo nhớ đến lời cảnh báo của Yas, hắn nghi ngờ Taida chính là Nhà Ảo Tưởng bí ẩn, nhưng dưới sức ép của giáo phái Tinh Hủ và Hiệp hội Thương nhân Xám, thì vai trò bên lề của Nhà Ảo Tưởng ít được chú trọng hơn.

Với sự cố chấp của Taida về việc phục sinh Alice, Bologo đã nghĩ rằng hai bên sẽ có liên quan, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mọi chuyện lại phát triển nhanh chóng đến vậy.

Vậy liệu Taida có phải là Nhà Ảo Tưởng không?

Hiện tại, không có mối liên hệ trực tiếp nào giữa cả hai, nhưng Bologo, cũng giống như Yas, không thể không nghi ngờ khả năng này.

Không, điều này không còn khả năng nữa, mà là một sự đồng thuận ngầm.

Chỉ có Taida mới có thể tạo ra nhiều vũ khí giả kim đến vậy, và cũng chỉ có ông ta mới cố chấp điên cuồng về nguyện vọng như thế. Nếu ông ta là Nhà Ảo Tưởng, thì với mức độ hợp tác của ông ta với Hiệp hội Thương nhân Xám thì việc nhận được thiệp mời không phải là vấn đề.

Chết tiệt, đây là lần đầu tiên Bologo buồn phiền vì sự nhạy cảm của mình, tại sao lại phát hiện ra chuyện này đúng vào thời điểm như vậy?

Bologo sững người tại chỗ, mỗi tấc cơ đều căng lên, đồng tử nhìn chằm chằm vào Taida, suy nghĩ về tất cả những khả năng có thể xảy ra tiếp theo.

Rốt cuộc thì Taida muốn làm gì? Ông ta thẳng thắn với Bologo theo cách này không giúp hắn cảm nhận được lòng tốt của ông ta, mà khiến hắn càng ngày càng bất an hơn.

Cũng may mà mình cũng có khả năng ép buộc Taida, dù sao thì Taida cũng cần ma trận giả kim của mình, ông ta hẳn sẽ không trực tiếp ra tay với mình mà vẫn sẽ giữ thái độ hòa bình giả dối đó.

Vô vàn suy nghĩ lướt qua tâm trí của Bologo, lúc này Taida cất chìa khóa đi và vẫn giữ nụ cười trên môi. Như biết Bologo đang nghĩ gì, ông ta im lặng chờ đợi, không hề ngoảnh mặt đi.

Không đúng...

Bologo chợt nhận ra rằng mình hoàn toàn không có khả năng ép buộc Taida, Taida biết khả năng bất tử của hắn và biết cách giam giữ hắn. Tuy chỉ là một nhà giả kim nhưng chính ông ta cũng là Phụ Quyền Giả vô cùng mạnh mẽ.

Điều quan trọng nhất là mình còn đang ở sâu bên trong miền ảo của Taida. Không ai biết trong này còn những thứ gì mình chưa biết đến. Mặc dù mình là một kẻ bất tử, nhưng người cộng sự đang thu dọn đồ đạc trong căn phòng kia lại không phải là kẻ bất tử.

Vậy thì...

"Ngươi quả thực vẫn có mối liên hệ với Hiệp hội Thương nhân Xám, Taida?"

Bologo hỏi, nhưng không nhắc gì đến thân phận Nhà Ảo Tưởng của Taida, như thể không hề biết Taida đã làm gì.

"Giáo hội Chân Lý và Hiệp hội Thương nhân Xám luôn hợp tác với nhau, họ sẽ giúp bán những thứ mà bọn ta không thể bán với giá cao được", Taida mỉm cười, "Ta tưởng rằng ngươi đã biết hết, Bologo, không khó để đoán ra những chuyện này".

"Nhưng ngươi chưa từng thừa nhận nó." Bologo nói.

"Vậy hiện tại ta đã thừa nhận, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Cảm giác rất tệ, quả thực muốn đánh một trận với ngươi."

Nghe đến đây, Amy có vẻ hơi bối rối, nàng thực sự không muốn thấy hai người họ ra tay.

“Vậy thì tại sao ngươi vẫn chưa làm điều đó?” Taida nói, “Thường khi ngươi nói ra điều này, ngươi hẳn phải đã ra tay rồi mới đúng”.

"Ta có hơi bạo lực, nhưng không phải là một kẻ ngốc", Bologo nói với giọng bất đắc dĩ, "Ta không chắc liệu mình có thể đánh bại ngươi hay không".

“Và điều quan trọng nhất là dường như chúng ta không có bất kỳ xung đột trực tiếp nào, phải không?” Bologo tiếp tục.

Đúng vậy, giữa Taida và Bologo không có bất kỳ xung đột trực tiếp nào về mặt lợi ích , cả hai không những không có xung đột mà còn có thể lợi dụng lẫn nhau, đồng thời theo thỏa thuận giữa Cục Trật tự và Taida, cả hai còn có thể duy trì một thái độ hòa bình mong manh trước khi hoàn toàn trở mặt.

Bất quá, Bologo cảm thấy có hơi quá tệ, hắn vẫn luôn nghi ngờ Taida, nhưng hắn tưởng Taida sẽ chủ động che giấu mọi chuyện, nhưng không ngờ ông ta lại bình tĩnh nói ra tất cả, điều này khiến Bologo không biết phải làm sao.

Đầu óc Bologo rối bời, Bailey đã đoán đúng, sư phụ của nàng đã làm rất nhiều chuyện đen tối trong bí mật, nhưng nghĩ kỹ lại thì Bologo không có lý do chính đáng gì để ra tay với Taida.

Theo các ràng buộc của thỏa thuận, Cục Trật tự sẽ ngầm cho phép các hành vi của Taida ngay từ đầu, nhưng với việc nguyện vọng ngày càng điên cuồng, những hành vi này dần sẽ mất đi giới hạn.

"Đúng vậy, không có xung đột nào giữa chúng ta. Lợi ích vững chắc sẽ dẫn đến tình bạn vững chắc."

Taida cười, chỉ có điều nụ cười trông quá đáng sợ.

Bologo hít một hơi thật sâu, chỉ cần chưa nói ra thân phận Nhà Ảo Tưởng của Taida, thì hai bên đều có thể tạm thời bình yên vào lúc này.

“Vậy thì gặp lại ở hội trường.” Taida nói.

"Ngươi... nói cái gì?" Bologo hỏi.

Taida giơ chiếc chìa khóa màu đen trên tay lên, kim giờ trên mặt số nhích một chút, cuối cùng thì chạm vào điểm đã định trước.

Tiếng chuông vang lên, Aether trào ra từ phía trên chìa khóa, nó khuấy động dữ dội, như muốn thoát ra khỏi lòng bàn tay của Taida.

Cùng lúc đó, một dao động tương tự cũng bùng lên trong ngực của Bologo, hắn đưa tay ra giữ chặt chiếc chìa khóa.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên, Palmer lao ra căn phòng rồi chạy dọc hành lang, sau đó quơ chìa khóa và hét lớn với Bologo.

"Bologo! Nó đã được kích hoạt!"

Cả hai đều biết việc chiếc chìa khóa rung lên có ý nghĩa gì.

Nhiệm vụ đã bắt đầu.

Tiếng hét đầy phấn khích của Palmer không kéo dài được bao lâu, hắn cũng nhìn thấy chiếc chìa khóa trên tay Taida. Vẻ mặt của hắn lập tức trở nên lạnh lùng. Palmer hơi lùi lại phía sau, một tay cầm chìa khóa, một tay đưa ra phía sau, nắm chặt con dao phóng dắt ở thắt lưng.

Nhà Krex đều là những người chơi dao cực kỳ giỏi, bất cứ lúc hắn đều mang theo một con dao bên mình.

"Tình hình thế nào?"

Palmer phàn nàn, rồi vừa nhìn chằm chằm vào Taida vừa liếc Bologo qua khóe mắt.

"Có hơi phức tạp... nhưng không cần dùng đến vũ lực."

Bologo nói. Bọn họ không cần phải xung đột với Taida. Phá hủy cuộc giao dịch lần này mới là chuyện quan trọng nhất, về phần Taida và Nhà Ảo Tưởng thì họ còn nhiều cơ hội để đi tìm hiểu và săn lùng.

“Có cần cất dao đi không?” Palmer hỏi một câu có vẻ ngớ ngấn.

"Ngươi nghĩ sao?"

Bologo nghĩ Palmer thực sự có tật xấu.

Nghe thấy câu trả lời của Bologo, Palmer lại quay về trạng thái sẵn sàng, nắm chặt con dao phóng giấu sau lưng.

Ánh mắt va vào nhau, ai cũng không có ý đồ tốt.

Cuối cùng, Taida là người phá vỡ bầu không khí khó chịu này. Ông ta cầm chìa khóa lên, nhặt chiếc vali mà Amy đã chuẩn bị cho rồi bước đến cánh cửa bên hông.

"Đừng căng thẳng như vậy, hai người."

Taida không hiểu tại sao phản ứng của hai người lại lớn đến thế.

Chìa khóa được cắm vào cửa, Taida mở ra một bóng tối sâu thẳm và đục ngầu, một hơi thở đáng sợ bao trùm khắp trong đó.

"Ngạc nhiên không, Bologo?"

Chìa khóa mê cung không thể sử dụng trong Khe nứt lớn, nhưng chiếc chìa khóa này lại có thể vượt qua giới hạn đó. Giọng nói Taida chứa đựng đầy khát khao, "Ma quỷ có sức mạnh đủ để phá vỡ các quy tắc, nhưng bản thân lại bị giới hạn bởi quy tắc... Đúng là một sức mạnh vô cùng hấp dẫn a".

Một tràng cười vang lên, ngay khi Taida chuẩn bị quay lại và bước vào trong đó, giọng của Bologo vang lên.

"Trong buổi đấu giá này hẳn có thứ mà ngươi muốn đúng không?"

Bologo suy đoán.

"Một cơ hội nào đó để phục sinh Alice?"

Bologo nhìn chằm chằm vào Taida, bề mặt cơ thể hơi sáng lên, con rắn lạnh lẽo trườn ngay dưới cổ áo.

"Đúng vậy."

Taida thản nhiên khẳng định, rồi nhìn về phía Amy. Amy thì không dám nhìn sư phụ của mình, cúi đầu, tránh ánh mắt của ông ta.

Sau đó, Taida lại quay về phía Bologo, ông ta không nói một lời, quay đầu và bước vào bóng tối đục ngầu.

Căn phòng trở nên tĩnh lặng, một sự tĩnh lặng đầy chết chóc.

Sự tĩnh lặng này không kéo dài lâu, Bologo hét lớn với Palmer.

"Đi thu dọn đồ đạc! Ta sẽ báo cáo!"

Palmer gật đầu và lao về phía cứ điểm cùng với Bologo.

Mục đích của cả Bologo và Taida đều hướng đến buổi đấu giá. Taida cần một thứ gì đó trong đó, còn Bologo thì muốn phá hủy nó. Trên một góc độ nào đó thì mục tiêu của cả hai không xung đột với nhau, nên không ai ra tay trước mà đợi đến lúc đấu giá.

Palmer vội vàng thu dọn đồ đạc và chuẩn bị kỹ càng cái hộp mang theo trên tay, trong khi Bologo thì kết nối Trạm trung chuyển tin tức và báo cho Lebius chuyện vừa xảy ra.

"Bọn ta chuẩn bị tiến vào hội trường."

Bologo và Palmer đứng cùng nhau trong căn phòng ở tầng một, hai cánh cửa hư vô đã được mở ra, mỗi người xách một chiếc vali.

"Taida cũng đã vào hội trường. Mục tiêu của ông ta hắn là một thứ gì đó được đem ra đấu giá ở... có thể là Trái tim bất diệt." Bologo báo cáo với Lebius.

Nếu có bất cứ thứ gì có thể khiến người chết sống lại, thì điều duy nhất mà Bologo có thể nghĩ đến chính là mấu chốt của nhiệm vụ lần này – Trái tim bất diệt.

Sau một lúc im lặng, giọng của Lebius vang lên trong đầu hắn, "Ưu tiên nhiệm vụ, đừng quá để ý tới Taida".

“Sau khi các ngươi tiến vào hội trường, rất có thể liên lạc giữa chúng ta sẽ bị gián đoạn.” Giọng Lebius vang lên trong đầu.

"Vậy thì bọn ta sẽ tự hành động."

Giọng của Bologo không lộ ra cảm xúc, hắn quay sang nhìn Palmer bên cạnh, "Cho dù liên lạc với Cục Trật tự bị gián đoạn thì liên lạc giữa hai chúng ta hẳn vẫn sẽ ổn định ở hội trường".

“Tập trung trước, ta hiểu rồi.” Palmer trịnh trọng nói, những câu đùa nhàn nhã thường ngày biến mất, nhưng không ai biết Palmer đang nghiêm túc hay đang đối phó với Bologo.

Bologo cuối cùng nhìn về phía Amy, người vẫn giữ im lặng nãy giờ. Hắn lạnh lùng nói, "Palmer, ngươi đi trước, ta phải giải quyết một số việc".

Palmer không nói gì. Nếu giờ này mà còn nói nhảm thì Bologo thật sự sẽ vung búa nện hắn, nên Palmer xách vali và đi thẳng vào trong bóng tối đục ngầu rồi biến mất.

Trong phòng chỉ còn lại Bologo và Amy, Bologo nhìn thẳng vào mắt Amy và hỏi.

"Ngươi biết những gì?"

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chính Là Chờ Em Nói Yêu Anh

Copyright © 2022 - MTruyện.net