Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 220 : Đào tạo
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 220 : Đào tạo

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đối với Amy, đây chắc chắn là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của nàng.

Đầu tiên là việc Taida bất ngờ lộ ra chiếc chìa khóa và chọn tham gia buổi đấu giá của Hiệp hội Thương nhân Xám. Amy không biết chi tiết về việc này nhưng có thể thấy từ phản ứng của Bologo và Taida rằng đây là một việc rất tồi tệ, thậm chí còn có thể khiến họ trở nên thù địch.

Để thuyết phục sư phụ trở lại, Amy đã đi cùng Bologo đến đây, rồi ngay sau đó được chứng kiến màn khởi đầu của sự điên rồ này.

Sau khi sử dụng Cơ Thể Cộng Hưởng với Bologo, Amy có cảm giác như đang xem một bộ phim.

Đúng, một bộ phim.

Một bộ phim đẫm máu, bạo lực, góc nhìn thứ nhất.

Đây hẳn phải là bộ phim thực tế nhất trên thế giới, ngươi thậm chí còn có thể cảm nhận được cảm xúc của nhân vật chính trong phim.

Amy được tận mắt chứng kiến mình nện vỡ hết cái đầu này đến cái đầu khác, rồi lại dùng kiếm chém nát phần thịt lồi ra. Sau đó trong cơn sung sướng tột độ, bấm công tắc để kích nổ quả bom đã được cài sẵn như một tên khủng bố.

Mây trôi nước chảy.

Dựa trên những cảm xúc Bologo phản hồi lại, cái tên này không hề có chút do dự nào, rất dứt khoát và quyết liệt.

Đây mới thật sự là Bologo?

Amy cảm thấy mình như thể vừa mới quen Bologo, hiểu cái công việc được gọi là công việc Thực địa này của hắn, và... cái thế giới này.

Cái thế giới điên rồ và mất trật tự này.

Amy đã được Taida bảo vệ tốt đến mức không hề biết gì về mặt tối của thế giới này. Hiện giờ Bologo lại không hề giấu giếm chuyện đó, xé toạc chúng ra một cách tàn nhẫn để cho nàng nhìn thấy, thấy cảnh tượng đẫm máu này.

"Ngươi đang sợ?" Bologo đột nhiên hỏi.

"Ta..."

"Điều này không thể tránh khỏi, ngươi cần phải cầm một thanh kiếm sắc trong tay thì mới có thể nói lý lẽ với người khác", Bologo soi sáng cho Amy, "Chỉ khi có một thanh kiếm trong tay, ngươi mới có thể ngăn chuyện mà mình không muốn nhìn thấy".

“Nếu cứ để mặc tất cả thì sẽ xảy ra những chuyện rất tồi tệ?” Amy hỏi.

"Hả? Chuyện này thì ta không chắc lắm", Bologo nhìn tòa nhà đang sụp xuống xung quanh và đống máu thịt đang không ngừng lan ra như thảm vi khuẩn, "Nhưng có lẽ là như vậy".

Những cảm xúc mà Amy khó khăn lắm mới ấp ủ được đã bị đập tan bởi giọng điệu gặp quỷ này của Bologo.

"Nhưng... nó không liên quan gì đến những gì đang diễn ra vào lúc này. Đôi khi ngươi cần biết một sự thật, Amy."

Borlogo đột ngột và trịnh trọng nói ra sự thật một lần nữa, hắn hiểu, Amy chẳng hề hay biết gì về những luật lệ tàn khốc của thế giới này.

Ngay cả khi nàng có chút hiểu biết gì từ trong sách vở, thì đó chỉ là những câu chuyện không có thật mà thôi, nàng chưa từng thực sự bước vào địa ngục, kể cả là bây giờ.

Nàng chỉ đang ẩn mình dưới lớp thể xác của Bologo, Amy chưa bao giờ thực sự đối mặt với nó.

Bologo không tin rằng có sự bảo vệ hoàn hảo tuyệt đối trên thế giới này, ngay cả đối với Amy, nàng sớm muộn gì cũng sẽ phải đối mặt với điều này trong tương lai.

"Những lời cầu xin không thể đổi lấy lòng thương xót. Ngươi phải nắm lấy điều gì mình muốn bằng chính đôi tay của mình."

Giọng Bologo nghiêm nghị.

"Phải nắm lấy vận mệnh trong tay mình."

Amy hơi thất thần, nàng hỏi ngược lại, "Con người có thể tự quyết định vận mệnh của mình?"

"Không biết." Bologo trả lời rất dứt khoát.

"Hả?"

Mấy lời không chắc chắn này khiến cho Amy bối rối, nhưng Bologo lại nói tiếp, "Nhưng để mặc cho vận mệnh thao túng, hay chống cự lại nó cho dù cuối cùng vẫn bị thao túng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau".

"Chẳng phải cuối cùng vẫn giống nhau sao?"

"Nhưng quá trình sẽ khác", Bologo phản bác, "Giống như chuyện tất cả mọi người đều sẽ chết, vậy tại sao không chết sớm đi? Dù sao thì cuối cùng cũng sẽ chết".

"Ngươi sẽ không chết."

"Ta là ngoại lệ."

Cuộc nói chuyện giữa hai người rơi vào im lặng. Nhưng trong lời thoại, Bologo vẫn không ngừng chiến đấu, cái tên này đã hoàn toàn hóa thân vào vai một tên khủng bố, chiến đấu chống lại lũ quái vật bằng máu thịt xung quanh mình.

Amy đột nhiên bật cười. Trong tình huống kinh khủng như này cả hai lại đi thảo luận về một vấn đề nghiêm túc như thế, cảm giác thật vô lý khi nghĩ về nó.

“Sao tự nhiên ngươi lại nói về chuyện này?” Amy khó hiểu.

"Đào tạo nhân viên mới."

"Đào tạo nhân viên mới?"

Thấy Amy tỏ vẻ nghi hoặc, Bologo càng khó hiểu hơn, hắn nói: "Chẳng phải ngươi đã đồng ý gia nhập Bộ phận Thực địa sao?"

Amy sửng sốt, gặp quỷ, cái tên mắc bệnh thần kinh này đang nghiêm túc!

...

Tiếng nổ ầm ầm đã nâng sự hỗn loạn ở hội trường lên một cao trào mới, ai cũng đã giết đến đỏ cả mắt, hoặc là liều chết chiến đấu, hoặc là hoảng sợ bỏ chạy.

Giữa những tảng đá đang sụp đổ, Latis cuối cùng cũng mất đi sự bình tĩnh mà nhanh chóng bước lên bục cao. Hắn muốn ôm Trái Tim Bất Diệt vào tay, nhưng khi vừa đến gần nó, dường như hắn đột nhiên tỉnh lại, cố chống lại sự điên cuồng trong lòng, ứa nước miếng kêu lên.

"Bảo hộ thánh tích!"

Đám tà giáo đứng rải rác ở khắp nơi thi nhau tiến về phía bục cao, về phần đám hiệp sĩ, chúng rõ ràng đã không thể tuân theo mệnh lệnh mà chỉ có thể làm theo bản năng của mình – tấn công mọi sinh vật sống ở gần đó.

Những khối thịt và máu khổng lồ trải dài khắp mặt đất. Trong nháy mắt, gần như toàn bộ khán đài như bị bao phủ bởi một lớp nấm nhớp nháp, một số Người thăng hoa huyễn tạo ra ngọn lửa bùng cháy, nhưng nó không thể thiêu đốt kịp những khối máu thịt, chúng nhanh chóng phục sinh, tách lớp vỏ cháy đen ra và mọc ra những nhánh đỏ tươi cứng cáp hơn.

“Mặc kệ đống rễ thối kia!” Latis hét lên.

Đám hiệp sĩ chỉ là vật chứa để trói buộc chúng. Một khi vật chứa bị vỡ, những rễ và chồi thối rữa này sẽ phát triển như cây cối, hút sạch mọi chất dinh dưỡng có sẵn ở gần đó.

Những thứ kinh tởm này là tác phẩm do giáo phái Tinh Hủ nghiên cứu ra, dưới sự đói khát vô độ của Nữ chủ nhân Scarlet, những sinh vật ẩn chứa sức mạnh của nàng này cũng vô cùng háu ăn, kể cả có là các tín đồ được che chở đi chăng nữa thì cũng sẽ bị chúng nuốt chửng nếu đến quá gần.

Bất cứ ai không may ngã xuống đất đều sẽ gây ra một thảm họa máu thịt, ngày hôm nay Latis đã thả ra một lượng lớn rễ và chồi thối.

Mặc dù thứ này rất nguy hiểm nhưng lại vô cùng quý giá, nếu không phải vì mục đích lấy lại Trái Tim Bất Diệt thì còn lâu Latis mới chịu trả cái giá đắt đến như vậy.

Điều quan trọng nhất là nếu không có đống rễ và chồi non thối rữa này, với thực lực hiện có của hắn, hắn thực sự không chắc liệu mình có lấy lại được Trái Tim Bất Diệt hay không.

Nơi đây không chỉ có kẻ địch Hiệp hội Thương nhân Xám, mà còn cả những vị khách khao khát Trái Tim Bất Diệt, cũng như kẻ thống trị của vùng đất này – Cục Trật tự.

Bây giờ giáo phái Tinh Hủ đã khống chế được hiện trường nhưng không có nghĩa là họ đã thắng, Cục Trật tự còn chưa vào cuộc, không ai biết đám người này sẽ xuất hiện như thế nào.

Một tên tà giáo đi tới, không chút do dự, dùng dao găm rạch bụng của mình, nội tạng rơi liểng xiểng khắp nơi, nhưng như thể không cảm thấy đau đớn, hắn vươn tay nắm lấy Trái tim bất diệt nhét vào trong vết thương ở bụng.

Latis hiểu rõ sức mạnh của Trái tim bất diệt hơn bất cứ ai, cũng biết nó quỷ dị đến mức nào, muốn vận chuyển an toàn thì phải thêm nhiều loại phong ấn bảo vệ, nhưng rõ ràng là giờ họ không có thời gian nên đành phải dùng cơ thể của mình để vận chuyển.

Làm thế chỉ có thể xoa dịu nó tạm thời mà thôi, nhưng với Latis như vậy là đủ.

"Xây cổng máu!"

Latis lần nữa ra lệnh.

Một đám tà giáo khác mang tới một lượng lớn máu thịt, chất thành đống các chi bị gãy và nội tạng thành hình giống như một cánh cửa.

Địa điểm tổ chức đấu giá được giấu trong đá và bùn, Latis chỉ có tìm thấy vị trí cụ thể của nó bằng cách cộng hưởng với Trái tim bất diệt.

Đến thì dễ nhưng đi thì khó, suy cho cùng thì nơi này nằm trong Khe nứt lớn, sức mạnh vô danh đã trói buộc vùng đất này, khiến cho chìa khóa mê cung không thể sử dụng được nữa, chỉ có sức mạnh của ma quỷ mới có thể phá vỡ các quy tắc.

Bạo Chúa hiển nhiên sẽ không tốt bụng mở cửa cho họ, vì vậy họ chỉ có thể kêu gọi tồn tại háu ăn kia.

Những người còn sót lại ở hội trường... Không, phải là những Người thăng hoa còn trong Đấu trường La Mã đều đang mệt mỏi chống cự đám rễ thối rữa không ngừng phát triển kia, Latis thì không hề che giấu sức mạnh của mình, Aether quẩn quanh hắn như một lời cảnh báo cho bất cứ ai có mục đích xấu.

Vì lý do này, hành động của giáo phái Tinh Hủ diễn ra vô cùng suôn sẻ, không có ai can thiệp cho đến bây giờ, nhưng điều không ai để ý đến là người dẫn chương trình đã chết trước đó từ từ đứng dậy, cái xác không đầu ngó nghiêng xung quanh, cuối cùng tìm thấy đầu của mình trong một cục thịt thối.

"Tất cả mọi người!"

Giọng nói chói tai vang lên, làm lu mờ mọi tiếng ồn ào, đi kèm với còn có một sức mạnh không thể chống cự.

Tất cả mọi người đều dừng lại, ngay cả đống máu thịt điên cuồng kia cũng ngừng lại, ánh mắt của mọi người đều hướng về phía âm thanh phát ra.

Cái xác không đầu nâng cái đầu của mình lên cao, âm thanh phát ra từ dưới chiếc mặt nạ vàng của cái đầu đó.

"Làm thế nào để thể hiện sự sùng kính của mình đối với một vị thần?"

Giọng nói đặt câu hỏi, sau đó tự trả lời.

"Khổ tu, kiêng khem, ngày ngày cầu nguyện, không ngừng tự chuốc lấy đau đớn để chứng tỏ lòng thành kính."

Mọi người đều đang lắng nghe, hay nói chính xác hơn thì là bị buộc phải nghe.

"Ta không cần lòng thành kính đó, ta không cần nỗi đau của các ngươi, ta không cần sự cống hiến của các ngươi, tất cả những gì ta cần chỉ là giá trị.

Thể hiện giá trị của các ngươi.

Hãy cống hiến giá trị đó cho ta, cho vùng đất của ta."

Giọng nói như một cơn bão, lướt qua mọi người, nó không chỉ vang vọng trong Đấu trường La Mã, mà còn vang vọng trong toàn bộ không gian, từng tấc đất mà miền ảo có thể bao phủ.

"Tương ứng, ta cũng sẽ ban sự che chở của mình xuống, người có giá trị nhất sẽ nhận được trái cây không tưởng...

Để thực hiện mong muốn của mình."

Lời nói vừa dứt, cái xác không đầu mất hết sức lực, ngã thẳng xuống, sức mạnh kia bỗng không biến mất, giờ nó mới thực sự chết rồi.

Tất cả mọi người đều im lặng, lạ là họ không cần nghĩ đến nội dung lời nói là thật hay giả, chỉ trong giây phút lắng nghe, họ có thể xác định được tính xác thực của tất cả những điều này và lời hứa của giọng nói.

Thứ phá vỡ sự im lặng là một tiếng gào chói tai, ngay sau đó là một ngọn giáo sắt nhọn vươn dài, đâm thẳng vào cánh cổng máu chưa kịp xây xong, phá hủy đống tay chân bị gãy và máu thịt thành vô số mảnh vụn.

Sau khi phóng xong ngọn giáo đó, Bologo từ từ rút bàn tay của mình về, rồi cẩn thận nhìn vào kết cấu trên lòng bàn tay, ngoài ma trận giả kim của hắn và Amy, vào lúc này một lớp ánh sáng hồ quang màu xanh nhạt khác đang lờ mờ trên đó.

Bologo đã có thể khẳng định một việc, và những người khác cũng có thể khẳng định điều tương tự.

Đến giờ, tất cả mọi người đã tin vào lời nói vừa rồi.

...sự che chở đã giáng xuống.

"Bạo Chúa!"

Latis gầm lên giận dữ, hắn biết giọng nói đó là ai và kẻ đó muốn làm gì, nhưng chỉ có điều hắn không hiểu tại sao Bạo Chúa lại can thiệp vào chuyện này.

Sức mạnh của Bạo Chúa có giới hạn và không thể trực tiếp can thiệp vào thế giới này, nhưng cũng giống như Nữ chủ nhân Scarlet có thể ban phước cho các tín đồ bằng cách hiến tế, thì Bạo Chúa cũng có đặc quyền của mình, đặc quyền chỉ thuộc về vùng đất này.

Một vùng đất – nơi mà những điều ước có thể trở thành hiện thực.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ở Lại Bên Anh

Copyright © 2022 - MTruyện.net