Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 233 : Pha trò
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 233 : Pha trò

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau khi trải qua vô số nguy hiểm, Palmer vốn tưởng rằng sau khi hai người họ gặp lại, Bologo sẽ nhận ra tầm quan trọng của người cộng sự Palmer, rồi cái gì mà ôm mình rưng rưng nước mắt, nói rằng không có mình thì hắn không thể hành động nổi, v.v.

Trên thực tế, Bologo suýt nữa đã rơi nước mắt, ít nhất thì hắn có vẻ khá xúc động.

"Con mịa nó ngươi biến đâu mất từ nãy đến giờ!"

Bologo đấm đá Palmer không chút thương xót, Palmer vất vả lắm mới thoát khỏi tay Olivia, kết quả là giờ lại sắp chết dưới tay Bologo.

Bologo rất tức giận, trước giờ hắn vẫn luôn vô cùng khoan dung Palmer.

"Con quỷ xui xẻo này, hắn đã thế này mà vẫn còn sống là tốt lắm rồi."

Bologo thường tự an ủi mình kiểu này, nhưng lần này Palmer mất tích cũng quá vớ vẩn.

Mình chiến đấu hết hiệp này đến hiệp khác trong cái Đấu trường La Mã chết tiệt này, đối thủ còn đổi tới mấy lần, nhưng mãi mà vẫn không thấy Palmer đâu.

Quả nhiên phải đổi cộng sự a, cho dù là kẻ bất tử cũng không thể bị bắt nạt như thế này!

"Chờ đã! Ngươi nghĩ ta đi trốn sao!" Palmer hung hăng đáp lại.

"Nếu không?" Bologo hỏi ngược lại.

"Ngươi nghĩ ai đã đưa mấy tên này vào? Là ta! Là ta! Ta đã nổ tung cánh cổng của miền ảo và đưa mấy tên này vào."

Palmer than thở kể lể, trông như thể hắn là một anh hùng vĩ đại.

“Còn Trạm trung chuyển tin tức của ngươi đâu?” Bologo tỉnh táo hỏi.

Trước khi vào hội trường, hắn đã trao đổi trước với Palmer là cho dù có chuyện gì xảy ra, cũng phải dùng Trạm trung chuyển tin tức để liên lạc với nhau trước, nhưng mãi mà không thấy Palmer liên lạc với hắn, trong kênh cũng im phăng phắc.

"À, cái này á, hỏng rồi."

Palmer vừa nói vừa rút chiếc còi vỡ vụn từ trong túi ra.

"Tại lúc đó có quá nhiều người, ta chạy có hơi vội, vừa xuống bậc thang thì trượt chân té ngã, không những đập đầu vào cửa mà còn làm hỏng cả cái này."

Palmer vừa nói vừa sờ lên đầu. Tóm lại vết thương trên đầu là do hắn tự gây ra.

Bologo ngẩn người một lúc. Hắn thật sự không biết nên nói cái gì, chỉ có thể thấp giọng chửi rủa.

"Palmer, cái tên khốn nhà ngươi..."

Chưa kịp dứt lời, một luồng Aether dữ dội bùng phát, ngọn lửa sáng rực giáng xuống đầu hai người trong nháy mắt. May mà Hart đã nhanh hơn, tấm khiên khổng lồ dựng lên, Aether Lá Chắn được kích hoạt, dễ dàng ngăn cách biển lửa.

"Các ngươi còn định cãi nhau tới lúc nào?"

Trong ngọn lửa dữ dội, Hart quay đầu lại và hét lên với hai người, "Làm những gì các ngươi nên làm".

Lúc này hai người mới thoát khỏi cuộc cãi vã, trận chiến còn chưa kết thúc, cuộc chiến tranh cướp Trái tim bất diệt còn lâu mới đến hồi kết.

"Được rồi! Sido!"

"Cám ơn! Sido!"

Bologo và Palmer kẻ xướng người hoạ, sau khi ngọn lửa tan đi, cả hai lao thẳng về phía lối mà Jamon và những kẻ khác đến.

Nade cố gắng ngăn cản họ, nhưng Yas không cho hắn cơ hội làm vậy. Vừa trấn áp, Yas vừa bước tới, không ngừng tiến lại gần Nade.

Từ từ rút con dao quân dụng ra khỏi eo, nhờ Aether, lưỡi dao bằng kim loại đã biến hoàn toàn thành dòng Aether nguyên chất, như thể có thể cắt phăng mọi thứ trên đời.

Đáng tiếc là Bologo không có cơ hội nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn và Palmer cùng nhau bước vào hành lang tối om và lao hết tốc lực.

Bologo biết tại sao Yas lại giao việc truy đuổi cho mình, nhờ vào dây rốn vô cùng nhạy cảm của mình, khi đối mặt với những rắc rối này, Bologo chẳng khác nào một con chó săn có khứu giác cực kỳ nhạy bén.

Sự thật cũng đúng như thế, Bologo có thể cảm nhận được một phương hướng mơ hồ, từ phương hướng đó, một hơi thở khiến người ta bất an không ngừng truyền đến.

"Nhớ cẩn thận, hành động lần này dính dáng đến quá nhiều thế lực."

Palmer trở nên nghiêm túc. Sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi và điều trị bằng thuốc, tình trạng của hắn đã tốt hơn trước rất nhiều, "Khi ta đang phá hủy miền ảo thì gặp một kẻ thuộc tộc Bóng Đêm".

Nghe thấy tộc Bóng Đêm, Bologo nghĩ ngay đến Olivia.

"Ngươi đánh nhau với nàng?"

"Không."

Palmer lắc đầu rất phong độ, nhưng dù động tác của hắn có phong độ đến đâu, thì theo quan điểm của Bologo, đó chỉ là một cái mũ trùm đen đang lắc đầu và vẫy đuôi mà thôi.

"Nàng đã bị chinh phục bởi tài năng và sự quyến rũ của ta, nhưng tiếc là ta đã có vợ sắp cưới rồi nên chỉ có thể từ chối trong nước mắt."

Palmer vừa nói vừa cởi chiếc mũ trùm đen, sau những trận chiến liên tiếp, nó đã vô cùng rách nát.

Dùng nó như một cái giẻ lau, hắn lau sạch máu trên mặt. Sau đó Palmer lấy một chiếc tất đen bóng khác từ trong túi ra và đeo lên mặt, rồi tiện tay khoét hai lỗ trên mắt.

"Nhưng yên tâm, lúc cuối nàng có hỏi tên, ta đã nói tên của ngươi ra."

Palmer nháy mắt với Bologo.

"Bây giờ ngươi có một người theo đuổi thuộc tộc Bóng Đêm, cộng sự."

"Con mịa nó ngươi?"

Nghe xong một loạt lời bô bô như tàu lửa chạy của Pamler (*), Bologo không nhịn được muốn mắng hắn.

"Đừng nóng! Đừng nóng! Chẳng phải là do ta muốn tốt cho ngươi sao."

Palmer mặt mày hớn hở. Chiếc tất hơi mờ không thể che nổi vẻ mặt phấn khích của hắn.

"Nghĩ mà xem, Bologo, với tư cách là một kẻ bất tử, ngươi không thể độc thân suốt quãng đời còn lại của mình, phải không? Vừa hay đối phương cũng là một kẻ bất tử, tội gì không thử một lần?" Giọng Palmer đột nhiên cao lên, "Mặc dù ngươi không tôn trọng ta lắm, nhưng với tư cách là một thành viên của nhà Krex, ta cũng nên có lòng khoan dung".

Bologo nhìn Palmer với vẻ hoài nghi, hắn bắt đầu nghĩ rằng Palmer thực sự bị điên rồi.

Amy lắng nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, theo nàng thì cả hai đều điên rồi, trong tình hình khủng khiếp như này mà hai người vẫn có thể trò chuyện trong lúc đang lao đi, không những thế chủ đề họ nói đến chắc chỉ có trời mới đoán được.

"Tất nhiên, tộc Bóng Đêm không đóng vai trò quan trọng trong hành động lần này. Nàng trông có vẻ đơn thuần chỉ là một người mua, không may bị cuốn vào cuộc tranh chấp này."

"Mục tiêu thực sự của chúng ta là cái tên đã trốn thoát kia và đồng bọn của hắn", Palmer đột nhiên nghiêm túc trở lại, "Cận vệ Lá Chắn... thật không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này".

"Cận vệ Lá Chắn?"

Bologo không thể hiểu Palmer đang nói về cái gì. Nó giống như tên của một tổ chức, tổ chức mà Nade và Jamon thuộc về.

"Chuyện này khá dài dòng."

Nhất thời Palmer không biết nên làm thế nào để giải thích cho Bologo.

"Nói ngắn gọn."

"Chà... Tóm lại, nội bộ Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đã chia tách ra, phần tách ra được gọi là Cận vệ Lá Chắn, chính là đám người mà ngươi vừa gặp, chúng đang ủng hộ một kẻ được gọi là Đức vua Bóng Tối."

Palmer giải thích với Bologo, "Thông tin này có độ bảo mật rất cao, ta cũng chỉ vừa mới biết khi gặp Yas ban nãy".

Nghe đến đây, Bologo đột nhiên hiểu ra.

"Điều này có nghĩa là..."

"Đúng vậy, mục tiêu của lần nhiệm vụ này hoàn toàn không phải là Hiệp hội Thương nhân Xám và Giáo phái Tinh Hủ. Còn về Taida? Không ai quan tâm đến ông ta cả. Mục tiêu thực sự là Cận vệ Lá Chắn."

Nói đến đây, Palmer không khỏi có chút sợ hãi.

"Cái bẫy này, một cái bẫy đánh lừa tất cả mọi người trong đó... chỉ để vây giết đám Cận vệ Lá Chắn."

Bologo còn chưa kịp nói gì thì Palmer lại lớn tiếng phàn nàn.

"Chết tiệt, mấy tên khốn này thực sự không phải là người, họ không hề nói cho ta biết độ nguy hiểm của nhiệm vụ lần này", Palmer gào lên, nhìn chằm chằm vào Bologo, "Ta suýt chút nữa bị giết chỉ bởi vì làm mối cho ngươi với người phụ nữ tộc Bóng Đêm kia!"

Bị Palmer mắng xong, Bologo có hơi rối bời đầu óc, hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng mọi lời của Palmer đều là đánh rắm, nhưng khi muốn phản bác thì nhất thời lại không theo kịp mạch suy nghĩ của Palmer.

Về phương diện luyên thuyên này thì đúng là Palmer vẫn cao hơn một bậc.

Hai người họ chạy mãi trong hành lang dài và hẹp, trông nó như một mê cung khổng lồ, không hiểu Hội Thương nhân Xám tại sao lại xây nó thành như thế này.

Nhưng nếu coi nó như một nươi hiến tế nhuốm máu thì Bologo cho rằng điều đó có phần hợp lý. Hắn cho rằng Bạo Chúa hẳn trốn ở đâu đó, cao cao tại thượng, ngắm nhìn sự điên cuồng của mọi người.

Trên đường truy đuổi Jamon, Bologo cũng nhìn thấy rất nhiều xác chết khác. Cái chết của họ rất thê thảm, như thể cơ thể của họ bị một lực rất mạnh nào đó đập nát chỉ trong tích tắc.

Đây chắc chắn không phải là điều mà Jamon có thể làm được. Bologo trở nên cảnh giác. Có vẻ như có một thợ săn khác đang tiến về phía trước trong mê cung rộng lớn này.

Taida Yazdet.

Tình hình hiện tại rất hoàn hảo cho Taida, tất cả những gì ông ta cần là hỗn loạn, và bây giờ mọi thế lực đang bị cuốn vào nhau, Jamon bị thương chạy trốn một mình.

Bologo không thể nghĩ ra một thời cơ nào hoàn hảo hơn thế này, vả lại sức mạnh của Taida rất khó để nhận ra.

Con đường của Taida là Trí tưởng tượng tạo vật thuần túy và cổ điển. Nhờ Năng lượng bí mật của mình, những suy nghĩ và tưởng tượng của Taida sẽ trở thành hiện thực, điều đó có nghĩa là sức mạnh của ông ta luôn thay đổi, không có cơ sở để phán đoán.

Cũng là Phụ Quyền Giả, nhưng Nade mang đến cho Bologo cảm giác tàn bạo như mặt trời đang thiêu đốt, còn Taida thì lạnh lẽo và quỷ dị như một loài rắn độc.

“Amy, kế tiếp chúng ta có thể sẽ chiến đấu với Taida, ngươi nghĩ sao?” Bologo đột nhiên hỏi, “Nếu không muốn, ngươi có thể rời đi”.

"Sư phụ định làm chuyện gì xấu sao?"

"Chắc vậy? Lão già Taida này không nói gì với ai cả. Ai mà biết được ông ta đang nghĩ gì."

Theo quan điểm của Bologo, Taida hoàn toàn không có sự điềm tĩnh của một người già, mà giống như một thanh niên nóng nảy, hoang tưởng, giấu kín mọi suy nghĩ trong lòng, không chịu nói với người khác.

Amy im lặng, không đáp lại.

Bologo bất đắc dĩ lắc đầu, yêu cầu Amy đưa ra quyết định như vậy có hơi quá khó.

Taida không yêu thương con mình, nhưng đứa trẻ vẫn yêu cha, đó là điều dễ hiểu nhưng cũng bất đắc dĩ.

"Còn ngươi, Palmer", Bologo đột nhiên quay đầu lại và nói với cộng sự của mình, "Nếu ngươi vẫn muốn duy trì hình ảnh của mình trong lòng ta thì tốt hơn hết nên đáng tin cậy hơn".

"Trời ạ! Trong lòng ngươi thế mà ta vẫn còn hình ảnh, ta tưởng nó đã sớm đổ vỡ từ lâu rồi." Palmer tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh.

"A?"

Bologo thở dốc, giơ tay lên định rút dao ra chặt Palmer.

"Đùa thôi, đùa thôi."

Palmer liên tục hét lên, sau đó nhìn vào hành lang đang dần sụp đổ. Vô số xúc tu đỏ tươi đang thò ra từ bức tường và bám theo họ.

"Vào thời điểm căng thẳng như này, ta nghĩ hẳn nên pha trò để làm dịu bầu không khí... ngươi nghĩ sao, Bologo?"

(*): Bô bô cái mỏ như tàu lửa chạy ý chỉ một người khéo ăn khéo nói, năng lực phản biện hùng hồn, có thể đổi trắng thay đen, đổi đen thành trắng, chết nói thành sống, tương tự như bên mình có câu “Cái lưỡi không xương trăm đường lắt léo”. Tham khảo trên phiyennhuoclam2703.wordpress.com

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nhất Ngôn Thông Thiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net