Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 234 : Báo thù
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 234 : Báo thù

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Bologo không có nhiều sở thích, âm nhạc và phim ảnh có thể coi là một trong số đó. Hắn đã từng nghiêm túc cân nhắc về việc mình nên trải qua cuộc đời dài đằng đẵng của một kẻ bất tử như thế nào. Vì lý do này, Bologo đã ghi lại những suy nghĩ của mình về việc làm phim và nhạc trong nhật ký.

Nếu do mình làm ra, thì nó hẳn phải là một bộ phim bạo lực, đẫm máu, kinh dị pha lẫn chút hài hước, trên góc độ này, Palmer có vẻ rất phù hợp với vai chính.

Bologo luôn cảm thấy rằng cho dù con quỷ xui xẻo này sắp chết đến nơi thì vẫn sẽ không dừng mấy trò đùa chết tiệt của mình lại. Bologo nghe mấy câu chuyện nhảm nhí của Palmer nhiều đến mức đôi khi muốn xé toạc đầu của Palmer ra để xem rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì.

Đã đến giờ làm việc, chuyên gia không thể bị diễn viên hài dẫn đi lạc đường, Bologo phải đấu tranh để quên đi mấy tư tưởng kỳ diệu phát ra từ Palmer kia bằng cách nghĩ về một từ xa lạ.

Cận vệ Lá Chắn.

"Nói cách khác, Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đã bỏ trốn trong đêm giông bão, kẻ mà ta vừa đánh tơi tả thật ra là một Cận vệ Lá Chắn?"

Bologo lớn tiếng hỏi, "Chúng đã không thực hiện mệnh lệnh của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua trong đêm bão tố. Chúng đã phản bội ngay từ lúc đó?"

"Hẳn là như vậy! Theo như Yas nói, nội bộ Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đã bắt đầu một cuộc thanh trừng lớn, ai cũng muốn bình an vô sự, mà muốn tránh khỏi cuộc thanh trừng này thì không nơi nào tốt hơn Opus."

Palmer nói và nhìn xuống mặt đất dưới chân mình, những vết nứt tiếp tục lan ra, máu thịt đỏ tươi rỉ ra khỏi mặt đất.

"Chúng đã ẩn náu trong Khe nứt lớn. Ngươi cũng đã biết tình hình phức tạp ở đây rồi. Cục Trật tự mãi vẫn không thể rửa sạch nơi đây, nhưng sau đó chúng ta lại nhận được thông tin rằng Cận vệ Lá Chắn cũng có ý đồ với Trái tim bất diệt, vậy nên Cục Trật tự đã giăng một cái lưới."

Bologo bật lên, nhảy qua một xúc tu bằng máu thịt vừa nhô lên khỏi mặt đất và lớn tiếng chửi rủa, "Nhưng khi mấy tên khốn này lên kế hoạch không hề nói với chúng ta. Ta cứ cho rằng kẻ địch của mình chỉ có Giáo phái Tinh Hủ!"

Lần này, Bologo cảm nhận được cái gọi là tình người ấm lạnh. Hắn giống như một võ sĩ bị lừa lên võ đài, được bảo rằng chỉ cần đánh bại kẻ địch trước mặt là cuộc thi đấu ngày hôm nay sẽ kết thúc. Tuy nhiên, đối thủ lại thay đổi hết đợt này đến đợt khác, thế nhưng trọng tài vẫn không hô dừng lại... Thậm chí, còn có thể nói rằng trọng tài cũng rất phấn khích, cởi sạch quần áo ra, đeo găng vào và đứng trước mặt mình như háo hức muốn thử.

"Ta đã phàn nàn với Yas về việc này rồi!"

Palmer ra vẻ ủ rũ, bắt chước giọng điệu thờ ơ nửa sống nửa chết kia của Yas, "Nhưng các ngươi chính là ưu tú trong ưu tú a, ngoại trừ các ngươi ra còn ai có thể hoàn thành nhiệm vụ này!"

Ngay sau đó Palmer bổ sung thêm: “Yas còn nói rằng xong nhiệm vụ lần này chúng ta sẽ được nhận gấp ba lần tiền lương”.

Cả hai im lặng một lúc, sau đó Bologo lên tiếng với tâm trạng phức tạp: “Chỉ khi nhận lương, ta mới thực sự cảm thấy mình đang làm việc”.

"Ai chẳng vậy?" Palmer gật đầu tán thành. "Đã có lúc ta nhận định mình là một vị quý tộc nghèo, chẳng còn cách nào khác, vậy nên ta mới đến làm việc cho cái tổ chức bạo lực này".

"Tiền lương quan trọng đến thế sao?"

Amy hỏi trong đầu Bologo, nàng không ngờ rằng một thứ như tiền lương thực sự lại có thể thúc đẩy hai người này chạy đôn chạy đáo.

“Amy, ngươi chưa bao giờ sống một mình. Trong xã hội loài người, những cuộc trao đổi đồng giá là điều không thể thiếu.” Bologo thở dài.

"Điều này cũng đúng với kẻ bất tử?"

"Hiển nhiên", Bologo nói với vẻ tiếc nuối, nhớ lại lời của Sore, "Đây không còn là thời đại loạn lạc của hàng trăm năm trước. Một hệ thống luật pháp và quy tắc toàn diện ràng buộc mọi người trong xã hội".

"Nếu là thời đại loạn lạc thì sao?"

Bologo suy nghĩ một lúc, giọng điệu của hắn mang một chút vui tươi nhẹ nhõm.

"Ta sẽ là một tên tội phạm trên mặt đất, một tên cướp trên núi, hay một tên hải tặc trên biển."

"Khoan đã, khoan đã!"

Lúc này Palmer hét lên, kinh hãi nhìn Bologo và lớn tiếng hỏi: "Đừng nói là ngươi đang nói chuyện với chính mình?"

"Không phải", Bologo nói, "Chào Amy đi".

Vệt sáng trên người Bologo lóe lên một hồi, rồi một gương mặt khác thấp thoáng trên gương mặt của Bologo, Amy thò đầu ra theo cách thức vô cùng kinh dị.

"Xin chào Palmer!"

Nàng trở lại cơ thể vật lý trong một thời gian ngắn, rồi lập tức hòa vào cơ thể của Bologo.

"Ê ê ê ê!"

Palmer phấn khích nhìn Borlogo với vẻ không tin nổi, "Ngươi đã mang nàng ấy đi theo?"

"Nếu không?"

“Ngươi điên rồi!” Palmer có cảm giác như vừa mới quen biết Bologo, hóa ra từ nãy đến giờ hắn vẫn luôn chiến đấu cùng Amy, “Taida sẽ giết ngươi!”

"Phải", Bologo đồng ý với Palmer, "Vì vậy ta đã mang con tin đi cùng".

"Hả? Con tin?"

Cho đến giờ, Amy vẫn chưa hình dung ra được vai trò của mình.

"Vậy Đức vua Bóng Tối đó là ai mà lại có thể khiến Thanh kiếm bí mật của Đức Vua bị chia rẽ và phản bội? Chẳng nhẽ Cục Trật tự không để mắt tới một người như vậy sao?" Bologo vội chuyển chủ đề.

"Không biết. Ta đã hỏi Yas về chuyện này, nhưng có vẻ như hắn cũng không biết nhiều cho lắm", Palmer lắc đầu. "Nhưng theo lời của hắn, Đức vua Bóng Tối xuất hiện rất đột ngột".

"Đột ngột?"

“Đúng vậy, đột ngột xuất hiện, đồng thời còn khiến một số lượng lớn Thanh kiếm bí mật của Đức Vua trung thành tuyệt đối phản bội không chút do dự”, Palmer cảm thấy áp lực nặng nề khi nghĩ về Đức vua Bóng Tối, “Ngươi biết đấy, ngay cả khi Khủng Lục Chi Vương gây ra Đêm Đẫm Máu, Thanh kiếm bí mật của Đức Vua vẫn vô cùng trung thành”.

"Thật phức tạp... nên chúng ta sẽ phải bắt người sống sao?" Bologo nói.

"Chắc là không cần a? Để việc đó cho Yas và những người khác còn lại, họ rất giỏi trong chuyện này."

Nhìn cảnh Yas đối đầu với Nade, dưới kỹ năng Ngăn Cấm đoán và Câm Lặng tuyệt đối, dù ngọn lửa có cuồng nộ đến đâu thì cũng bị trấn áp, chứ đừng nói đến là mấy Người Thăng Hoa và Nguyện Cầu Giả cấp bậc còn thấp hơn Phụ Quyền Giả.

Trước đội hành động chống bạo loạn, những Người Thăng Hoa cấp thấp chẳng khác nào người bình thường, không có Aether hỗ trợ, họ rất dễ bị súng máy xạ kích thành tổ ong.

"Thành thật mà nói, ta luôn cảm thấy mọi chuyện sẽ không suôn sẻ như vậy."

Bologo hít sâu một hơi, cho dù đội chống bạo loạn đã đến, hắn vẫn ngửi thấy mùi nguy hiểm.

“Hãy thư giãn và tin tưởng vào tổ chức của ngươi.” Giọng Palmer thoải mái, hắn không quên tặng Bologo một ngón tay cái.

“Có phải còn chuyện gì mà ngươi chưa nói với ta không?” Bologo hỏi.

"Làm gì có, chúng ta là cộng sự, sao có thể có những chuyện như này?"

Hai người cứ ngươi một câu ta một câu không ngừng chạy về nơi sâu nhất của miền ảo này, càng đi xuống, mùi tanh tưởi càng nồng nặc, bóng tối bao trùm mọi thứ xung quanh.

Cứ như thể họ đang tiến vào trong thực quản của một con quái vật, nơi tận cùng của bóng tối chính là túi dạ dày đựng đầy xác chết và thịt rữa.

Bologo không hề sợ hãi, hắn có thể cảm nhận rõ hơi thở tà dị và điên cuồng kia đang ở dưới đáy, một sợi dây vô hình đã kết nối hắn với thứ đó.

...

Quả cầu màu máu xuất hiện trong khoảng không, sau một thời gian ngắn, lớp màng màu đỏ như máu bắt đầu nứt ra, sau đó hoàn toàn vỡ nát.

Jamon rơi ra khỏi đó, hắn ngã mạnh xuống đất, thở hổn hển vì đau đớn.

Tình trạng của Jamon lúc này rất tệ. Trên ngực hắn có một lỗ máu, vết thương sâu đến mức gần như chạm đến trái tim, tiếp theo là đến vết thương do búa vuốt xung chấn gây ra, xương gãy nát, cuối cùng là cái giá phải trả là khi dùng Huyết Di kiếm để trốn thoát khỏi Đấu trường La Mã.

Jamon gầm gừ trong đau đớn, nới lỏng chuôi kiếm đầy gai ra một chút, những chiếc gai dày đặc đâm sâu vào khiến cánh tay hắn be bét máu.

Cũng may là cái giá có giá trị, hắn quay đầu lại nhìn cái bình chứa trong tay, trong đó chứa đựng Trái tim bất diệt.

"Ha... ha..."

Jamon cười khổ, sau đó mò vào trong túi và lấy ra một ít thuốc giả kim đã chuẩn bị sẵn, rồi tiêm thẳng vào cơ thể, cảm giác đau tạm thời bị chặn lại, sức sống bị vắt kiệt ra khỏi cơ thể.

Điều này giúp cho hắn cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Lảo đảo đứng lên, Huyết Di kiếm cũng đã hút xong, mọi cây gai thu lại, hóa thành Thanh kiếm bí mật đỏ thẫm như ban đầu.

Nhặt Thanh kiếm bí mật lên, Jamon nhìn xung quanh, đây là một không gian cực lớn dưới lòng đất. Cách Jamon không xa có một vách đá, không thể nhìn thấy điểm cuối của vách đá mà chỉ có bóng tối sâu thẳm.

Sau khi xác nhận hoàn cảnh an toàn, hắn không thả lỏng cảnh giác. Dù sao thì Jamon cũng là một Nguyện Cầu Giả, mặc dù bị thương nặng, nhưng nhờ tác dụng của thuốc giả kim thuật mà sức lực của hắn đang không ngừng được hồi phục.

Loại thuốc giả kim này sẽ làm cạn kiệt sinh lực hắn, nhưng hiện giờ, Jamon không quan tâm.

Sau đó... Sau đó...

Một cơn đau nhỏ làm gián đoạn dòng suy nghĩ của Jamon, sau đó cơn đau tiếp tục mở rộng, trở nên dữ dội đến mức đau thấu tim gan.

Hắn sờ lên bụng mình, máu không ngừng trào ra, bên tai vang vọng tiếng súng điếc tai.

Jamon ho ra máu, quay đầu lại thì thấy một bóng người đang dần bước ra khỏi tảng đá. Lớp ngụy trang trên người hắn cũng dần tiêu tán, người vừa bước ra vừa nhìn Jamon vừa hạ súng trên tay xuống.

"Ngươi..."

Ảo Ảnh Hư Thực hiện ra trong nháy mắt, bọc quanh Jamon. Trong thời khắc sinh tử, Jamon không giữ lại chút Aether nào, với toàn bộ sức mạnh của mình, có thể nhìn thấy đường viền hiện ra trên bộ dạng cao lớn kia, ngay cả những hoa văn trên áo giáp cũng trở nên rất rõ ràng.

"Thật thảm hại, Jamon."

Sau tràng cười sảng khoái, người đàn ông rút thanh kiếm từ thắt lưng ra, một tia sáng lóe lên dọc theo mép của lưỡi kiếm.

Jamon ngẩn người, hắn nhận ra thanh kiếm kia.

"Miransha..."

Không ... Miransha đã chết, Jamon đã tự tay đâm lưỡi kiếm vào cơ thể Miransha, nhìn nàng biến thành một cái xác lạnh lẽo trong cơn mưa xối xả.

"Ngươi là..."

Hắn còn chưua nói xong, ánh sáng Aether đã lấp lánh trên người vừa đến, hắn vung Thanh kiếm bí mật và lao đến trước mặt Jamon. Jamon quyết đoán vung Huyết Di kiếm lên vẽ ra nửa vầng trăng máu.

Trong âm thanh sắc bén của hai lưỡi kiếm đan vào nhau, Jamon gầm lên thê lương.

"Gray!"

Huyết Di kiếm chém vỡ mặt nạ của người đến, gương mặt méo mó, mừng đến phát điên của Gray hiện ra.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Dì Ghẻ

Copyright © 2022 - MTruyện.net