Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 237 : Cám ơn ông chủ
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 237 : Cám ơn ông chủ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chiến đấu vì... ai.

Vô số suy nghĩ lướt qua tâm trí của Gray, cho đến khi cơn đau dữ dội gần như xé toạc ý thức của hắn, hắn mới chợt tỉnh dậy.

Ngẩn ngơ nhìn xung quanh, cái xác của Jamon và bình chứa bị bao bọc trong cành và chồi đỏ tươi, Bạo Chúa và biển máu đã biến mất, như thể mọi thứ vừa xảy ra chỉ là ảo giác.

Mồ hôi lạnh hòa với máu ướt đẫm quần áo của Gray, hắn há to miệng, dùng hết sức hít một hơi thật sâu, cố gắng xua đi những cảm xúc phức tạp khó tả trong lòng.

Bàn tay cầm kiếm không ngừng run lên, Gray chợt nhận ra cầm kiếm lại là một việc khó đến thế.

Sau lưng vang lên tiếng bước chân, Gray quay đầu lại, trên đường đi tới có một bóng người mơ hồ đang đuổi tới.

Hình bóng của hắn dần hiện ra, cái mặt nạ trắng rét buốt lộ ra trước mắt.

"Nhà ảo tưởng..."

Gray khó hiểu, không biết tại sao Nhà ảo tưởng lại xuất hiện ở đây, trong lần giao dịch trước không phải đã nói để mình đi cướp thứ kia sao?

Nghĩ đến thứ kia, Gray liền cảm thấy đau đầu, ý định ngẫu hứng của Bạo Chúa đã làm rối tung mọi thứ, hắn không biết mình có thể thực hiện được lời hứa đó nữa hay không.

Nhưng ngay khi Gray đang định nói điều gì đó thì những Huyễn Tưởng điên rồ xuất hiện bên cạnh Nhà ảo tưởng, lần lượt những cánh tay gang thép xuất hiện từ hư vô, cầm vô số dao kiếm trong tay.

Sức mạnh của Phụ Quyền Giả giải phóng trong tích tắc, gần như chỉ trong nháy mắt, Nhà ảo tưởng xuất hiện ngay trước mặt Gray, lưỡi kiếm băng giá lướt theo đường vòng cung đã định sẵn, một khi chém xuống, Gray sẽ bị băm thành vô số miếng thịt.

Phần Aether còn lại tăng vọt, Gray nâng thanh gươm Căm Lặng lên để bảo vệ mình hết mức có thể.

Hắn không hiểu tại sao Nhà ảo tưởng lại đột nhiên tấn công mình, động tác của Nhà ảo tưởng rất gọn gàng và dứt khoát, không chút do dự, như thể đang đối phó với một kẻ địch xa lạ.

Điều khiến Gray kinh hãi nhất là sức mạnh của Nhà ảo tưởng. Trong vài lần gặp mặt trực tiếp với Nhà ảo tưởng, Gray đã thử thăm dò, nhưng lại không hề cảm nhận được bất cứ phản ứng Aether nào quá mạnh đến từ người Nhà ảo tưởng, thế nhưng bây giờ hắn lại xuất hiện ở đây với cấp bậc Phụ Quyền Giả.

Giờ Gray đã bất lực để nghĩ về điều này, đầu óc hắn chứa quá nhiều thông tin, vô số suy nghĩ trộn lẫn vào nhau khiến não hắn như muốn vỡ tung.

Sau vô số tia lửa tóe ra, trên người Gray xuất hiện thêm vài vết thương dữ tợn, cả người đập mạnh vào tảng đá ở một bên, ho ra rất nhiều máu.

Nhà ảo tưởng cố gắng đuổi theo định giết chết Gray, nhưng lúc này một đôi tay không biết từ đâu đã vươn ra túm lấy vai Gray từ phía sau.

Cái lạnh buốt thấu tận cơ thể Gray qua đôi tay. Nhà ảo tưởng cũng dừng lại, hắn có thể nhìn thấy bóng dáng đang đứng sau lưng Gray.

"Ta rất mong chờ lựa chọn tiếp theo của ngươi."

Không biết là hắn đang nói với ai, Gray hay là Nhà ảo tưởng, sau đó Bạo Chúa kéo Gray vào bóng tối mơ hồ rồi biến mất.

Thế giới yên tĩnh trở lại. Nhà ảo tưởng nhìn chằm chằm vị trí mà hai người vừa biến một lúc, rồi giơ thanh kiếm sắc chém vào máu thịt, đang định lôi bình chứa thấm đẫm máu tươi ra thì tiếng súng ầm ầm vang lên.

Tay súng đã bóp cò sáu lần liên tiếp, phóng ra tất cả sáu đầu đạn giả kim chết người. Chúng vẽ ra những quỹ đạo chí mạng, bay thẳng về phía Nhà ảo tưởng.

Đối với Phụ Quyền Giả, mối đe dọa đến từ đầu đạn giả kim đã giảm đi đáng kể, nhưng điều này không có nghĩa là nó không có tính uy hiếp.

Aether tăng vọt lên, sắt thép kiên cố được đúc ra từ hư vô, một bức tường đột ngột xuất hiện chắn giữa Nhà ảo tưởng và sáu đầu đạn giả kim. Nhưng tay súng không định buông tha hắn dễ dàng như vậy, tiếng gió rít chợt hiện, vài con dao ném lao vút đi dưới sự hỗ trợ của cơn cuồng phong.

Dưới sự điều khiển chính xác, con dao ném dễ dàng vượt qua lớp phòng thủ của bức tường để đâm thẳng về phía Nhà ảo tưởng, nhưng một đòn tấn công như vậy rõ ràng đánh giá quá thấp hắn.

Dao kiếm được vung lên, con dao ném bị chặt thành nhiều mảnh vụn. Nhà ảo tưởng nhìn người vừa phát động công kích, lại thấy hắn nhìn mình với vẻ xấu hổ, tay vẫn đang nạp đạn.

"Buổi sáng... buổi sáng tốt lành?"

Palmer nghĩ mãi mới ra câu này để mở đầu câu chuyện.

Nhà ảo tưởng không bị Palmer lôi vào kênh thiểu năng trí tuệ của mình, hắn biết rất rõ một khi Palmer xuất hiện, tức là phải còn một người nữa ở xung quanh, đó mới là kẻ phiền phức nhất.

Phải thừa nhận rằng nhận định của Nhà ảo tưởng không sai, nhưng rõ ràng hắn đã đánh giá thấp sự táo bạo của hai tên này. Khi Nhà ảo tưởng kịp nhận ra có thứ gì đó đang di chuyển thì một sợi dây thừng gắn móc đã quấn quanh bình chứa, rồi được giật mạnh lại và cứ thế mà bay đi trước mặt hắn.

Nhà ảo tưởng định chặn nó lại, nhưng Palmer đã xong việc nạp đạn. Hắn bóp cò không chút do dự, vô số viên đạn nặng trĩu chặn đủ quỹ đạo di chuyển khác nhau của Nhà ảo tưởng.

Nhưng một cuộc tấn công như vậy vẫn còn quá yếu đối với một Phụ Quyền Giả, chứ đừng nói đến việc đối mặt với Trí tưởng tượng tạo vật thuần túy như này.

Aether ngoắc vào nhau rồi biến thành sợi dây xích, sau đó quấn vào trên bình chứa, giằng co với sợi dây thừng gắn móc. Vô số bức tường chắn đột ngột mọc lên từ mặt đất, chặn mọi đường đạn của Palmer.

Phía cuối sợi dây thừng gắn móc, bức tường đá phía trên bị vỡ vụn, Bologo đang ẩn mình trong đó bỗng nhảy lên.

Quả nhiên, mọi thứ không diễn ra suôn sẻ như mình nghĩ. Rất lâu trước khi những điều này bắt đầu, khi mình nảy sinh lòng cảnh giác với Taida, Bologo đã suy nghĩ cẩn thận về cách mình sẽ đối phó với Taida nếu như phải đối kháng trực diện với ông ta.

Kết quả là không có kết quả.

Đối mặt với Trí tưởng tượng tạo vật thuần túy này, Bologo nhận thấy rằng đối với Taida, thứ hạn chế duy nhất là lượng Aether tiêu tốn và trí tưởng tượng của ông ta mà thôi.

Cần lửa lớn thì có thể Huyễn Tạo ra lửa lớn, cần sóng biển thì có thể Huyễn Tạo ra sóng biển. Trong lĩnh vực của Taida, mọi suy nghĩ của ông ta sẽ biến thành hiện thực.

Đối với một kẻ địch như vậy, Bologo thực sự không biết phải chiến đấu như thế nào, chỉ có thể phó mặc cho tùy cơ ứng biến.

Lưỡi kiếm sắc lẹm bỗng xuất hiện từ hư vô, chuẩn bị cắt đứt sợi dây thừng của Bologo. Nhưng trước khi nó kịp cắt đứt sợi dây thừng thì đột nhiên vô số cành sắt dày đặc đột nhiên vươn ra từ đó, đánh bay tất cả lưỡi kiếm đang chém tới.

Một bầy rắn trườn dọc theo cánh tay của Bologo, lần theo sợi dây thừng để đến chỗ bình chứa, ngay sau đó cành sắt lại nâng lên, cắt đứt sợi dây xích được Huyễn Tạo ra.

Chất lỏng vảy rắn kỳ dị biến thành một cánh tay kéo dài, nắm chặt lấy bình chứa và lôi về hướng Bologo.

"Palmer! Làm gì đó đi!"

Bologo rống to.

Palmer nghiến răng rồi nâng khẩu súng lục của mình lên, hít một hơi thật sâu.

Nhà ảo tưởng từ bỏ phòng thủ, tám cánh tay phía sau giơ lên , cầm đủ loại vũ khí tấn công hai người.

"Làm cái gì đó hữu ích xem nào! Ban ân!"

Palmer không biết phải hét lên với ai, vì vậy chỉ có thể rống to một cách khó hiểu, sau đó bóp cò, bắn đầu đạn giả kim cuối cùng trong hộp.

Hắn đã xui xẻo cả ngày hôm nay, đã đến lúc cho một chút may mắn rồi. Đầu đạn giả kim xoay tròn, viên đạn trơ trọi đón lõng Nhà ảo tưởng đằng đằng sát khí.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đầu đạn giả kim sẽ bị Nhà ảo tưởng bổ ra ;mà đôi, sau đó hắn sẽ quét tới như một cơn bão đầy những lưỡi dao sắc bén, chém hai người thành trăm mảnh.

Mọi thứ đúng như Palmer nghĩ. Lưỡi kiếm được Huyễn Tạo ra xẻ đôi đầu đạn, cái mặt nạ nhợt nhạt tiến lại gần như một tử thần đang gõ cửa, nhưng đúng vào lúc Nhà ảo tưởng đuổi kịp bình chứa và chuẩn bị chặt đứt cánh tay tạo thành từ Chất lỏng vảy rắn thì mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội rồi sụp đổ.

Các xúc tu đỏ tươi cuốn vào mắt cá chân của Nhà ảo tưởng. Như một đám rong biển đung đưa, chúng lách qua lớp đất đá và thi nhau lao tới. Ngay cả khi dao kiếm có thể nghiền nát chúng dễ dàng thì vẫn khiến Nhà ảo tưởng chậm lại.

"Cám ơn ông chủ!"

Palmer hưng phấn rống lên, hắn không biết là do Ban ân của minhf có tác dụng, hay là do Nhà ảo tưởng vốn xui xẻo như vậy, bị rễ chồi rữa tấn công.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì không có gì sai khi hét lên “cảm ơn ông chủ”, bởi vì dù là Ban ân của mình hay là đống rễ chồi thối rữa thì nguồn gốc của cả hai đều là Quý cô Scarlet kia.

"Lấy được thành công!"

Như thể muốn khiêu khích, Bologo phát ra tiếng hoan hô vừa rồi.

Nhưng cả hai không quá vui mừng vì thành công của pha phối hợp vừa rồi. Bologo và Palmer đứng cạnh nhau, phía trước là Nhà ảo tưởng trầm mặc, hắn đang giải phóng toàn bộ quyền năng của một Phụ Quyền Giả.

"Tiếp theo sao đây? Chuyên gia."

Palmer nuốt nước bọt. Áp lực khi đối mặt trực diện với một Phụ Quyền Giả không hề nhỏ, chưa kể đến việc không còn mấy tên quỷ xui xẻo của giáo phái Tinh Hủ để san sẻ tổn thương cùng.

Lần này, ánh mắt của Palmer đầy mong đợi. Mỗi lần đến thời điểm liều mạng như này, Palmer rất tin tưởng Bologo, dù sao thì chỉ có chuyên gia như Bologo mới có thể thoát khỏi tình cảnh tuyệt vọng như bây giờ.

Bologo không phụ kỳ vọng của hắn, ánh mắt nghiêm túc mà trầm tư, nếu Palmer là phụ nữ, trong hoàn cảnh tuyệt vọng như này, lại nhìn thấy ánh mắt như vậy, Palmer cảm thấy mình nhất định sẽ yêu Bologo. Sau đó chỉ nghe Bologo nói.

"Ngươi có biết việc đầu tiên người ta làm sau khi cướp ngân hàng là gì không?"

"Hả?"

"Cướp xong thì chạy a!"

Bologo quay đầu bỏ chạy với cái bình chứa trên tay, còn Palmer thì sững sờ mất vài giây. Mãi cho đến khi phản ứng Aether đầy bạo ngược của Nhà ảo tưởng đã gần kề, hắn mới hiểu Bologo đang nói về điều gì.

"Ý ngươi là như này?"

Palmer đuổi theo Bologo, chạy bán sống bán chết.

"Nếu không? Đánh nhau với một Phụ Quyền Giả?" Bologo không quên chế nhạo Palmer, "Ta là kẻ bất tử, còn ngươi?"

Bologo rất rõ ràng một điều, sau trận chiến dài hơi, cả hắn và Palmer đều đã kiệt sức, giờ phải đối mặt với một Phụ Quyền Giả đang trong tình trạng sung sức, họ hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.

Điều quan trọng nhất là Phụ Quyền Giả này là Taida Yazdet. Có quỷ mới biết ông ta mang theo bao nhiêu vũ khí giả kim trên người. Nhớ lại cuộc chiến trước đây của mình với Gray, Bologo nghĩ rằng nếu Taida muốn, chỉ nguyên dùng vũ khí giả kim cũng đủ giết chết hai người họ.

Đối đầu trực diện là không khả thi, vậy thì lựa chọn duy nhất là giật đồ và đi tìm tiếp viện.

"Chạy đi đâu a!"

Palmer hét lên. Hắn cảm giác được Nhà ảo tưởng ngày đã ngay gần với họ, âm thanh sụp đổ đang đến gần chính là bằng chứng tốt nhất.

Nhà ảo tưởng ảo tức đến phát điên, cái tên này vừa đuổi theo vừa phá hủy mọi thứ trên đường đi.

Bologo suy nghĩ một lúc rồi quay đầu lại và hét vào mặt Palmer.

"Đối phó với hai Phụ Quyền Giả cùng một lúc, Yas hẳn có thể làm được đúng không?"

"Hả?"

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vân Trung Tử Dị Giới Du

Copyright © 2022 - MTruyện.net