Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 341 : Lái xe an toàn
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 341 : Lái xe an toàn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nét yên tĩnh của buổi sớm mai bị phá tan bởi tiếng gầm rú của động cơ. Chiếc xe màu lam lao vút ra đường như một mũi tên, vượt hết đèn đỏ này đến đèn đỏ khác với tốc độ cực nhanh, sau đó còn phát ra hàng loạt tiếng còi vui tai.

Bologo, như mọi khi, cầm vô lăng bằng cả hai tay, biến thành một sát thủ trên đường. Ngồi trên tay lái phụ là Palmer, người vẫn còn chưa tỉnh ngủ. Hai má hắn hơi ửng đỏ, cả người nồng nặc mùi rượu, sững sờ nhìn xung quanh, dường như Palmer vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận hiện thực tồi tệ này.

"Nói cách khác, chúng ta đang trải qua một vòng lặp thời gian, mà người khởi xướng việc này là Amy, nàng không biết lấy hạt giống không tưởng từ đâu ra. Ngoài ra còn có Cận vệ Lá Chắn, Trái tim bất diệt mất bị mất kiểm soát… Gặp quỷ! Đây lại còn là lần tua lại thứ sáu?"

Palmer lẩm bẩm trên ghế lái phụ. Đi kèm với lời kể là ý thức của hắn dần tỉnh táo, cuối cùng biến thành một tiếng hét chói tai.

Palmer chợt nhận ra chuyện gì đang xảy ra, hắn mở to hai mắt nhìn Bologo đang lái xe.

"Mẹ kiếp! Ngươi bị sao vậy, Bologo!"

Palmer hét lên liên tục, đưa tay ra định gõ Bologo, "Ta chưa hề làm gì có lỗi với ngươi!"

Bologo cúi đầu né nắm đấm của Palmer, rồi lao vút xe qua, "Đại khái là... không."

"Thật! Vậy tại sao ngươi chỉ nhớ đến ta khi gặp mấy chuyện nguy hiểm chết người như này!"

Palmer nắm lấy vai Bologo lắc mạnh, "Năm lần đầu tiên tại sao ngươi không nhớ tới ta! Tại sao lại kéo ta vào trong lần này!"

Palmer sắp điên rồi.

Trên góc nhìn của Palmer, ngày hôm qua hắn vừa mới xuất viện khỏi Viện điều dưỡng Biên giới, sau đó đến Câu lạc bộ Kẻ bất tử để uống vài ly với Sore, kết quả là phát hiện ra đám kẻ bất tử này đang ăn mừng sự xuất hiện của Amy, không ai thèm quan tâm đến hắn cả.

Sau một đêm uống rượu buồn, mình ngã vật ra giường ngủ thiếp đi, kết quả là còn chưa ngủ đủ giấc đã bị người khác đánh thức.

Vẻ mặt của Palmer tê tái, miệng thì lặp lại những gì Bologo vừa nói trước đó, "Dậy! Palmer! Đi giải cứu thế giới với ta!"

Thế mà nghe y hệt.

"Tại sao? Chuyện này còn cần tại sao à?"

Như thể vừa mới nghe Palmer hỏi một vấn đề ngu ngốc, Bologo thả một tay ra vỗ mạnh vào vai Palmer, "Chúng ta là cộng sự của nhau cơ mà!"

Trong năm lần tua lại trước, Bologo luôn cảm thấy thiếu điều gì đó trong chuyến xe liều mạng của mình, phải đến khi Palmer tỉnh dậy thì hắn mới cảm thấy chỗ trống đó đã được lấp đầy.

Đúng vậy, vào một thời điểm khủng khiếp như này rất cần Palmer làm sôi động bầu không khí, chỉ có điều bản thân Palmer lại không tình nguyện cho lắm.

"Ta muốn xuống xe!"

Palmer chịu không nổi nữa, hắn vừa định mở cửa xe thì phát hiện một tia sáng xanh lóe lên, toàn bộ cửa xe đã bị Bologo hàn lại.

"Mẹ kiếp!"

Palmer đang chuẩn bị ra tay với Bologo thì Bologo lại chỉ vào gương chiếu hậu.

Palmer nghi ngờ nhìn vào gương chiếu hậu thì nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Lebius đang khoanh tay ngồi trên băng ghế sau. Mỗi khi im lặng thì luôn có một áp lực cực lớn lởn vởn xung quanh Lebius, hệt như bàn thạch.

Bên cạnh Lebius còn có một cái hộp sắt được mang đến từ nhà kho. Nhận thấy ánh mắt của Palmer, Lebius mặt lanh tanh nhìn lại hắn.

Giọng Palmer trở nên không mạch lạc, "Chào buổi sáng... chào buổi sáng! Ông chủ!"

"Giờ nên gọi là đội trưởng, Lebius sẽ tham gia cùng chúng ta."

Trên thực tế, điều Borlogo muốn nói là, Palmer, biểu cảm của ngươi hiện giờ quá tuyệt vời, hệt như vừa nuốt sống một quả chanh vậy.

"Dựa trên kinh nghiệm của lần tua ngược trước, Trái tim bất diệt cuối cùng sẽ mất kiểm soát... Chúng ta tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra."

Lebius lạnh lùng ra lệnh.

Palmer tê dại, bị đội trưởng nhìn chằm chằm, hắn cảm thấy nếu như chạy trốn thì rất có thể sẽ chết thảm dưới tay Lebius ngay tại chỗ.

Vậy thì chỉ còn cách cố gắng.

Palmer hỏi: "Chỉ có mấy người chúng ta trong một vụ việc nghiêm trọng như này?"

Hai Người thăng hoa giai đoạn một, một Phụ Quyền Giả giai đoạn ba, cho dù tất cả đều là Đội hành động đặc biệt, là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhưng chỉ dựa vào đội tinh nhuệ để giải quyết sự kiện rối loạn trục thời gian thì Palmer cảm thấy vẫn hơi quá sức.

Bologo trả lời, "Gần như là vậy, ít nhất trong mấy lần tua ngược này chỉ có bọn ta."

"Đây..."

Palmer uể oải đến mức gần như không thở nổi, hắn ngồi phịch xuống ghế như đã chấp nhận số mệnh, ánh mắt đờ đẫn.

"Tiếp theo, ngươi và Palmer sẽ đi đón Amy, để đảm bảo hạt giống không tưởng sẽ không bị phá hủy, nhằm ngăn chặn việc thời gian bị tua lại."

Lebius sắp xếp các hành động tiếp theo, "Trong lúc các ngươi hành động, ta sẽ đến xưởng giả kim để cố gắng ngăn cản cuộc tấn công của Cận vệ Lá Chắn."

"Nhớ luôn đeo Trạm trung chuyển tin tức và tập trung lại với ta sau khi đã xử lý xong Amy."

Bologo gật đầu về phía gương chiếu hậu, hắn đồng ý với kế hoạch của Lebius. Nhờ thông tin thu được từ năm lần tua lại đầu tiên, hành động của họ trong Khe nứt lớn sẽ vô cùng suôn sẻ.

Palmer hoàn toàn không có phản ứng, mặc cho hai người họ sắp xếp hành động tiếp theo, tựa đầu vào cửa kính xe lẩm bẩm.

"Xong, xong rồi, đừng bảo là ta vừa mới xuất hai ngày đã phải về đó luôn chứ?"

Với nguy cơ của sự kiện rối loạn trục thời gian này, Palmer cho rằng đó là một may mắn khi có thể còn sống mà được gửi vào Viện điều dưỡng Biên Giới.

Lebius là một kẻ cuồng công việc, bất kể nhiệm vụ nguy hiểm đến mức nào, chỉ cần nó nằm trong phạm vi công việc thì hắn luôn sẵn sàng thực hiện, còn Bologo là một kẻ bất tử, cho dù phía trước có gươm và lửa thì vẫn có cơ hội để thử nó.

So với họ, Palmer có vẻ cực kỳ lạc lõng, hắn chỉ muốn kiếm một ít tiền để sinh sống ở Opus mà thôi, thậm chí Palmer còn chẳng buồn tính đến chuyện quay lại cao nguyên Nguồn Gió để kế thừa gia tộc.

Ngay cả một điều ước đơn giản như vậy cũng không thể thực hiện được khiến Palmer tự hỏi liệu có phải là do Ban ân của chính mình đã kéo hắn vào cái vòng xoáy đen đủi này hay không.

“Tỉnh táo lên!” Bologo đưa tay ra lay Palmer, "Bắt đầu hành động!"

"Hành động cái gì?"

Palmer đang muốn tận hưởng sự bình yên cuối cùng cuối đời, nhưng Bologo lại không cho hắn ngay cả điều đó.

"Lúc xuất phát đã tốn rất nhiều thời gian, chúng ta cần phải đuổi kịp, hiểu không?"

Bologo cảm thấy mình như sắp nhấn nát ga, chiếc xe lao vút qua con phố như một bóng ma.

Vẻ mặt của Palmer rất phức tạp, sau khi nghĩ một lúc, giọng hắn trở nên bất lực.

"Được rồi, được rồi."

Lebius không hiểu cuộc trò chuyện giữa hai người, nó có vẻ là tiếng lóng giữa hai bọn họ.

Trong mắt Palmer hiện lên ánh sáng của Aether, một làn gió nhẹ quấn quanh xe, ngay sau đó gió trở nên cuồng bạo, giống như có một lớp không khí mơ hồ bao phủ xung quanh đang phá vỡ mọi chướng ngại vật.

Palmer đang trong tâm trạng chán nản đã trở nên tươi tỉnh vào lúc này. Một trong những sở thích của hắn là đua xe kéo, khi nghĩ đến nó, hắn cảm thấy rất may mắn vì đã không mang theo Laika yêu quý vào trong nhiệm vụ khủng khiếp này.

Tốc độ xe tăng mạnh, quán tính khiến Lebius bị ép vào lưng ghế, chiếc xe phát ra tiếng gầm lớn rồi phóng thẳng về phía Khe nứt lớn.

Lebius bất giác nắm vào dây an toàn, hắn biết rất rõ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Bologo đá vào cửa xe khiến Palmer sửng sốt mất một giây, không hiểu Bologo đang làm gì, sau đó Bologo đưa tay ra chạm vào đất.

Mặt đất uốn éo dữ dội, một con dốc bỗng mọc lên từ đó.

Mặt Palmer tái mét, hắn vội vàng tìm dây an toàn dưới ghế xe, tiếc là bây giờ đã quá muộn để tìm.

Mũi tên xanh lao thẳng ra khỏi đường băng, tiến vào biển sương mù kèm với tiếng gió giật và tiếng hét của Palmer.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Siêu Cấp Văn Minh Cơ Địa

Copyright © 2022 - MTruyện.net