Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vạn vật đóng băng, thời gian đình trệ.
Buổi biểu diễn hoành tráng này đã bị tồn tại điên loạn nhấn nút tạm dừng. Trong khoảng cách giữa thời gian và không gian, Amy phải một mình đối mặt với ý chí tà ác đó.
Mặc dù “Alice” không tiết lộ danh tính, nhưng giờ Amy đã biết thân phận của nàng. Hồn ma luôn sát cánh bên mình chính là thứ xấu xa đã Hạt giống không tưởng cho mình.
Ma quỷ.
Amy đột nhiên cảm thấy rất bi thương, nếu nàng sẵn sàng mở lòng với Bologo, nếu khi ấy nàng không đồng ý giao dịch với ma quỷ, nếu nàng không sử dụng Hạt giống không tưởng...
Mọi chuyện sẽ không xảy ra.
Amy lẩm bẩm, "Đây là một âm mưu... âm mưu của ngươi."
Alice vẫn giữ nụ cười kỳ dị đó, mọi thứ đều ngưng trệ trong cõi vĩnh hằng này, cả hai có dư dả thời gian để thảo luận về nội dung của cuộc giao dịch.
Quá khứ từng trải hiện ra trước mắt Amy, lúc này Amy mới nhận ra mình đã sa vào cạm bẫy như thế nào.
Ma quỷ đã ban cho Amy hạt giống không tưởng, mang đến cho Amy một tia hy vọng, nhưng những sự việc xảy ra sau đó đã triệt tiêu hoàn toàn hy vọng của Amy.
Khi một người mất hết hy vọng thì nàng sẽ lựa chọn như thế nào?
Vì ước nguyện đáng thương và nhỏ nhoi đó, nàng sẵn sàng giơ tay ra, dù là gai nhọn hay kiếm sắc, chỉ cần có thể giữ là nàng sẽ nắm chắc trong tay.
Tựa như Taida như thế.
Đã mất đi tất cả hi vọng dưới, Taida tuyệt vọng lựa chọn kia điên cuồng con đường, ông ta biết mình sẽ nghênh đón dạng gì kết cục, nhưng ở kia điên cuồng suy nghĩ thúc giục dưới, Taida không có lựa chọn quyền lực.
Amy cũng vậy.
Bây giờ Amy đang ở trong tình cảnh tuyệt vọng, Hạt giống không tưởng sắp tiêu thụ Hòn đá triết gia của nàng, đống máu thịt quấn quanh cũng thế. Một khi thời gian bắt đầu trôi, Amy sẽ chết.
"Đúng là một kẻ tội nghiệp... Dục vọng của hắn rất mãnh liệt, nhưng tiếc là hắn không có giá trị gì đối với ta."
Alice không tiếp tục khủng bố Amy nữa mà đến bên Taida, nhìn chằm chằm vào biểu cảm phức tạp trên mặt Taida.
Taida đã được Amy ném đến khu vực an toàn. Dưới góc độ của ông ta thì Taida đang bất lực nhìn Amy bị máu thịt cuốn vào và tiến dần đến cái chết.
Kinh hoàng, đau buồn, tức giận... đủ thứ cảm xúc xuất hiện trên khuôn mặt già nua, Alice nhẹ nhàng hỏi: "Trông ông ta có vẻ rất bi thương."
“Ngươi nghĩ ông ta bi thương vì điều gì? Vì bản thân mình sắp chết?"
Amy nhìn Alice và Taida. Tình trạng của Taida rất tệ, trong tình trạng liên tiếp bị thương và bị ăn mòn, Taida đã bê bết máu, lớp da đã biến mất gần hết, bụng thủng vài chỗ, thậm chí một góc ruột còn lộ ra ngoài.
Taida vẫn còn sống hoàn toàn nhờ vào cấp bậc Phụ Quyền Giả. Nhiều năm tiếp xúc với Aether khiến cơ thể của Taida dần Aether hóa, từ đó thoát ra khỏi xiềng xích của bản chất phàm trần.
Nhưng dù vậy, với chấn thương cỡ này, sự sống của Taida đã bước vào giai đoạn đếm ngược.
"Không... Tại sao ngươi cho rằng ông ấy còn quan tâm mấy chuyện như này? Nếu sợ chết, ông ấy sẽ không cố chấp như vậy."
Nhìn thấy tình trạng thê thảm của Taida, Amy cảm thấy thương hại trong lòng.
“Nếu đã như vậy tại sao còn muốn cứu ông ta? Ngươi cũng hiểu ông ta biết ước nguyện của mình sẽ không bao giờ thành hiện thực, mọi việc ông ta làm bây giờ chỉ để tìm đến cái chết mà thôi,”Alice nói.
Giọng của Amy ngừng lại, "Ta không thể làm được..."
"Không làm được cái gì?"
"Ta không thể nhìn ông ấy chết. Ta kính yêu ông ấy cho dù ông ấy có yêu ta hay không. Dù gì thì ông ấy cũng là cha của ta, kể cả chỉ có mình ta nghĩ như vậy."
Giọng của Amy càng ngày càng nhỏ, cuối cùng không thể nhịn nổi mà bật cười. Nhớ lại quyết định ra đi của mình, Amy những tưởng mình đã được giải thoát khỏi sự trói buộc về tình cảm, nhưng khi cái chết thực sự ập đến, trái tim nàng vẫn mềm yếu.
"Đáng giá không?"
“Có đáng hay không, ta không quan tâm ông ấy nghĩ gì, chỉ cần ta cảm thấy hài lòng là đủ.” Amy lắc đầu nói.
"Hắn thì sao? Có thể thấy hắn đã cứu ngươi, ngươi không muốn bước tiếp cùng hắn hay sao?"
Alice biến mất, sau đó xuất hiện cạnh Bologo, nhìn vẻ mặt giận dữ của hắn.
Amy buồn bã nhìn Bologo, nàng do dự một lúc rồi bình tĩnh nói: "Đương nhiên, không phải chỉ có hắn, thế giới này còn đầy rẫy những điều bất ngờ, nếu có thể, ta rất muốn khám phá tất cả."
"Nhưng ngươi sắp chết ngay bây giờ."
Alice lạnh lùng nói, sau đó xuất hiện lại bên cạnh Amy.
"Ta biết ngươi muốn làm gì? Ta đã đi vào ngõ cụt, hoặc là khuất phục trước cái chết, hoặc hôn lên mu bàn tay của ngươi, đúng không?"
Nghe Amy nói, Alice bật ra những tràng cười đáng sợ, nhìn Amy đang trong tình trạng tuyệt vọng, dục vọng tham lam của chính nàng lại tiếp tục trào dâng.
Amy tiếp tục, "Rốt cuộc ngươi là ai?"
"Câu hỏi này vô nghĩa."
"Không... Ý ta là, ngươi là ma quỷ nào?"
Giọng điệu của Amy dần trở nên cứng rắn hơn, nàng nhìn Alice tà dị, không ngừng suy nghĩ trong đầu, ngay sau đó một câu đáp án xuất hiện.
Đúng vậy, cách đây rất lâu, khi lần đầu tiên nhìn thấy ảo giác Alice, Amy đã có cảm giác kỳ lạ rằng dường như mình đang là mục tiêu của một tồn tại bí ẩn nào đó.
Thời gian trôi qua, cảm giác này ngày càng mãnh liệt, cho đến khi Amy có thể nhìn thấy hình bóng đó ngay cả trong bóng tối sâu thẳm.
"Lang thang trong Khe nứt lớn, tham lam tận hưởng cống phẩm của mọi người..."
Amy nắm chặt tay, giọng nói lạnh lùng.
"Bạo Chúa."
Nụ cười của Alice đờ ra, sau đó biểu cảm của nàng trở nên méo mó và điên rồ hơn. Trong cơn chấn động dữ dội, cái đầu nứt ra thành những cánh hoa hung tợn, từng cái lưỡi mảnh mai bay múa điên cuồng trên không trung.
Nó đang cười một cách điên cuồng, sau hơn mười giây, nó mới dần bình tĩnh và ghép lại thành mặt Alice.
"Ta thích những đứa trẻ thông minh, nhưng đôi khi thông minh quá không phải là điều tốt."
Giọng nữ trong trẻo biến mất, lần này là một giọng nam trầm phát ra từ cổ họng của Alice. Có vẻ như một ý chí tà ác nào đó đã chiếm hữu cơ thể của Alice trong một thời gian ngắn và sử dụng nó như một phương tiện để nói chuyện với Amy.
"Rốt cuộc thì ngươi muốn cái quái gì? Bạo Chúa," Amy hỏi.
"Amy, ngươi là duy nhất, phi thường, có giá trị lớn... Ta khao khát linh hồn của ngươi."
Bạo Chúa không hề che giấu, nói thẳng với Amy rằng: "Ta sẽ trả một mức giá hấp dẫn vì nó."
“Giá hấp dẫn?” Amy cười, trong mắt hiện lên vẻ kinh tởm.
"Ngươi không tin sao? Ma quỷ không bao giờ nói dối", Giọng của Bạo Chúa vô cùng kiêu ngạo, "Ta có thể thực hiện mọi điều ước của ngươi!
Hàng núi của cải, quyền lực hiệu triệu toàn vương quốc, sức mạnh hủy diệt vạn vật, ta đều có thể thỏa mãn ngươi!"
Bạo Chúa vẽ nên một tương lai tươi sáng cho Amy, thực hiện lời hứa của mình.
"Ngay cả thoát khỏi cơ thể kim loại lạnh lẽo này, đảo ngược số phận, trở thành một con người thực sự!
Ta có thể làm tất cả những điều này nếu ngươi sẵn sàng hiến dâng mọi thứ."
Một cánh tay khác vươn ra từ máu thịt, từ từ bay tới trước mặt Amy, đưa mu bàn tay tái nhợt dính máu lại ngay sát nàng.
"Vì vậy... lựa chọn của ngươi?"
Bạo Chúa không nói thêm gì nữa mà lặng lẽ chờ đợi sự lựa chọn của Amy.
Theo Bạo Chúa, Amy đã đến bước đường cùng, thứ duy nhất chờ đợi Amy nếu từ chối hắn chỉ có cái chết, một cái chết vô nghĩa.
"Dường như ta không có bất kỳ lý do gì để từ chối."
Amy thờ ơ nói. Một khi thời gian tiếp tục trôi, Amy sẽ đi đến hồi kết, nhưng chỉ cần từ bỏ linh hồn của bản thân, Amy sẽ mở ra một cuộc sống mới.
"Dù sao thì đây cũng không phải là linh hồn của ta... Nó chỉ là linh hồn của Alice."
Amy lẩm bẩm như thể đang thuyết phục chính mình. Bạo Chúa nở một nụ cười hung tợn. Mọi chuyện đều diễn ra theo tính toán của Bạo Chúa. Cuối cùng Amy đã không thể gạt bỏ dục vọng của chính mình, bởi vì dù sao cũng mãnh liệt như thế.
Bạo Chúa cứ tưởng Amy sẽ có một cuộc đấu tranh tâm lý phức tạp, nhưng thực tế biểu cảm của Amy lại rất bình tĩnh, nàng chỉ suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định.
Amy nắm lấy lòng bàn tay nhợt nhạt và kéo nó gần hơn đến trước mặt.
"Ta đang nghĩ một số việc."
Amy đột ngột dừng lại và lẩm bẩm một mình.
"Ta chỉ là một con rối giả kim, linh hồn mà ta nắm giữ được mượn từ nàng ấy, nhưng ta nghĩ... nhưng ta nghĩ thứ gọi là linh hồn không được quyết định bởi điều này, như lũ ma quỷ các ngươi thường nói, mỗi người đều một giá trị nào đó.
Vì vậy, ta nghĩ, khi ta đưa ra một số lựa chọn nhất định, khi ta trở thành một kiểu người nào đó, ta cũng nên có một linh hồn trên phương diện tinh thần… một linh hồn trong sạch."
Amy nắm chặt lòng bàn tay nhợt nhạt, sau khi tăng lực, nàng vặn gãy xương của lòng bàn tay, rồi bóp nó thành một vũng máu.
Nụ cười trên gương mặt Bạo Chúa cứng đờ.
Amy ngẩng đầu lên, sự tức giận hiện lên trong mắt, nàng nhìn thấy Bologo cũng đang giận dữ không kém ở đằng xa, gầm gừ với giọng trầm.
"Ta đã phạm sai lầm một lần, ta không thể để hắn thất vọng một lần nữa."
Amy dùng sức xé toạc cánh tay đang dang ra, sau đó phản công bằng một nắm đấm, cú đấm lao thẳng vào mặt Bạo Chúa... nói đúng ra thì là khuôn mặt của Alice. Dù sao vào những thời điểm như này thì không cần phải để ý nhiều đến vậy.
Cơn đâu ập đến, Bạo Chúa nhất thời sững sờ, đã nhiều năm hắn không bị người khác chạm vào, huống chi là bị công kích.
Sau khi Amy từ chối giao kèo, thời gian bị đóng băng bắt đầu nới lỏng. Nàng đã có thể nghe thấy tiếng động ầm ầm của bánh răng đang gầm rú và ý thức bản thân đang dần sụp đổ.
"Làm sao ngươi dám!"
Bạo Chúa còn muốn quở trách điều gì đó nhưng Amy không thèm quan tâm. Nàng vươn tay vào trong lồng ngực, nắm lấy Lõi vĩnh cửu, và dưới ánh mắt khó tin của Bạo Chúa, Amy dứt trái tim của mình ra.
Aimu cầm Lõi vĩnh cửu trong tay, ý thức duy trì cá thể bắt đầu chết đi, thời gian bị đóng băng bắt đầu dần trôi đi.
Như thể một phần của bộ phim đã bị cắt bỏ, Bologo thấy Amy bị bọc lại bằng máu thịt, nhưng ngay giây tiếp theo Amy đã thoát khỏi lồng giam đó và đứng thẳng dậy.
Bologo được tận mắt chứng kiến Amy móc Lõi vĩnh cửu của mình ra và ném về phía Taida đang sững sờ.
"Ta trả lại con gái của ngươi cho ngươi."
Amy hét lên với chút sức lực cuối cùng.
"Hai người chúng ta không ai nợ ai!"
Lõi vĩnh cửu lăn lông lốc đến trước Taida. Ở phía xa Amy mất hết ánh sáng, trông như một vật chết, biến thành một tác phẩm điêu khắc lạnh lẽo.