Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Không chút do dự, không chút thương xót, cái đầu gớm ghiếc bị đấm tan tành trong tiếng gào thét. Nó lại nứt ra thành những cánh hoa dữ tợn, cuốn về phía Bologo cùng cái lưỡi đỏ tươi.
Vầng sáng Aether đột nhiên xuất hiện, một lá chắn màu trắng sữa bọc quanh Bologo. Khi tiếp xúc với cái lưỡi, các hồ quang điện và tia lửa bắn tung tóe ra từ bề mặt tiếp xúc.
Một trong ba vũ khí giả kim mà Bailey đã tặng cho Amy với mục đích bảo vệ bản thân, nhưng giờ lại đang được Bologo sử dụng để chiến đấu.
Bologo thấy hai chuyện này không khác nhau là mấy, giải quyết kẻ địch có thể uy hiếp đến mình cũng là một hành vi tự bảo vệ bản thân.
Trong tình trạng cạn kiệt Aether, Amy vừa được tái sinh trở thành năng lượng dự phòng của Bologo, giúp Bologo khởi động lại.
Hồ quang điện và tia lửa tóe ra trong vài giây, sau đó rào Aether Lá Chắn vỡ vụn. Không phải Alice đã đánh tan được Aether Lá Chắn mà là do Bologo đã chủ động giải trừ nó.
Cách một rào cản, hắn không thể trút nỗi giận của mình.
Sau khi liên tục trải qua các trận hỗn chiến và bị thương nặng bởi Hiệp sĩ bạc, Alice đã yếu hơn rất nhiều so với lúc trước. Hiện giờ cường độ Aether của nó nằm vào khoảng giữa Nguyện Cầu Giả và Phụ Quyền Giả theo cảm nhận của Bologo.
Nhưng điều này không có nghĩa là có thể giải quyết Alice một cách dễ dàng. Suy cho cùng, nó có một Trái tim bất diệt, sức mạnh của lòng thù hận đó có thể phá vỡ giới hạn của cấp bậc.
Nhưng Bologo cũng không phải là một Người thăng hoa bình thường.
Con dao gấp cắt đứt một vài cánh hoa khiến máu tanh bắn tung tóe. Máu bắn vào con dao lập tức ăn mòn kim loại phàm tính. Ngay sau đó con dao bị bao phủ bởi lớp gỉ sét rồi vỡ vụn, nhưng trước khi nó hoàn toàn vỡ vụn, Bologo đã kịp dùng tay trái đâm mặt cắt sắc nhọn vào người Alice.
Dù không đủ để giết nó nhưng chỉ cần có thể trút giận và gieo rắc nỗi đau là đủ rồi.
Trong tiếng thét chói tai, cánh tay quơ lưỡi kiếm xương lao đến. Nhưng Bologo còn nhanh hơn nó, sau khi Aether Khuếch Đại được kích hoạt, cây búa vuốt cồng kềnh trở nên vô cùng nhẹ nhàng, kèm theo một tiếng ầm ầm, lưỡi xương vỡ vụn, cánh tay cũng bị gãy.
Tương tự, cây búa vuốt trong tay Bologo cũng bị ăn mòn thành cát bụi.
Bản chất có thể gặm nhấm linh hồn của Alice đã khắc chế hoàn toàn Năng lượng bí mật Chinh Chiêu Chi Thủ của Bologo. Bologo cần một phương tiện để kích hoạt Năng lượng bí mật, nhưng nó lại có thể ăn mọi phương tiện đó, chỉ còn lại mình Bologo.
Nhiều lưỡi kiếm xương mở ra, chúng trông như những chiếc răng nanh đan vào nhau, chuẩn bị nuốt chửng Bologo. Bologo không hề sợ hãi, mà ngược lại lại tiến thẳng về phía trước, chuẩn bị dùng nắm đấm của mình để chiến đấu tay đôi với con quái vật này.
Đây rõ ràng là một hành động tự sát. Cho dù nắm đấm của Bologo có mạnh đến đâu, thì trước khi kịp đấm chết Alice, Bologo chắc chắn sẽ bị lưỡi kiếm xương chém nát người mới đúng.
Alice cũng thấy vậy, nhưng ngay sau đó có thứ gì đó xuất hiện trong tầm mắt của nó.
Một ánh sáng vàng rực rỡ.
Những lưỡi kiếm xương hỗn loạn đồng loạt vung xuống, nhưng ngay trước khi chúng chuẩn bị xuyên qua cơ thể Bologo thì lại bị ngưng trệ ngay giữa không trung, không thể tiến thêm nửa bước.
Ở rìa chiến trường đẫm máu này, Jeffrey đã cởi bộ đồ ngủ dính máu, đặt một tay lên trán và nhìn Alice bằng đôi mắt vàng rực, không cho nó di chuyển.
"Các ngươi cũng quá chậm đi!"
Bologo gầm lên và tung ra một loạt cú đấm trời giáng, đập những cánh hoa ghê tởm thành một vũng máu.
"Ngươi nghĩ cuộc chiến giữa những Phụ Quyền Giả rất nhẹ nhàng sao? Bọn ta đã nhanh hết cỡ rồi."
Jeffrey oán trách, sau khi cởi bộ đồ ngủ ra, có thể thấy trên người hắn đầy thương tích lớn nhỏ, vết thương nặng nhất là ở ngực, máu chảy ra không ngừng.
Bologo vốn đang định hỏi Lebius đang ở đâu, vào thời khắc hiểm nguy như này, vị đội trưởng mạnh mẽ ấy lại mang đến cho mọi người một cảm giác vô cùng an toàn.
Bologo còn chưa kịp nói thì đã nhận thấy phản ứng Aether đó đang dâng trào.
Màn sương mù mờ ảo bị xáo trộn, từng bóng đen phát ra vầng sáng màu xanh lam bước ra khỏi đó như những hồn ma vừa trở về từ cõi chết.
Từng Nhận Giảo Chi Lang mang theo lưỡi kiếm băng giá và tiếng gió rít vang dội đã đến. Khác với những Nhận Giảo Chi Lang trơn bóng và sạch sẽ trước đó, hiện giờ những con sói này đều bị tổn thương ở các mức độ khác nhau, thậm chí một số con còn bị mất cả cánh tay.
Nhưng như một lưỡi kiếm, nó vẫn là một lưỡi kiếm ngay cả khi đầy những vết nứt.
Các lưỡi kiếm tối đen như mực cắt đứt những cánh tay đang vẫy, bầy con sói cắn xuống khiến Alice mất phương tiện phản công trong nháy mắt, thế nhưng sự xuất hiện của bầy sói cũng đã mang lại thức ăn cho nó.
Những sợi lông tơ đỏ tươi lẫn trong máu bám vào lớp kim loại lạnh giá, sau đó nhanh chóng ăn mòn vật chất, nuốt chửng Aether đang chảy trong đó.
"Nhanh!"
Jeffrey gầm lớn, đồng tử đỏ ngầu, mạch máu xanh xung quanh khóe mắt cũng hằn rõ.
Cường độ Aether của Alice hiện giờ đang nằm giữa hụ Quyền Giả và Nguyện Cầu Giả. Nhưng sau khi nó nuốt Aether thì cường độ Ather đang dần phục hồi, đồng thời sức mạnh của Cái ác cũng quẩn quanh nó.
Có thể nói về cơ bản thì nó ngang hàng với Jeffrey về cấp bậc, thậm chí còn mạnh hơn một chút. Thế nên Jeffrey đã phải trả một cái giá rất lớn để khiến Alice bị ngưng trệ, tuy nhiên sự ngưng trệ này cũng không kéo dài được quá lâu.
Chưa kể Jeffrey đã tiêu hao rất nhiều Aether trong trận chiến trước đây với Hood và Barker, giờ mọi người trên chiến trường ai ai cùng đã kiệt sức, và đây là nơi tranh chấp cuối cùng.
Trong bóng tối, một bóng người xuyên qua sương mù, hình như là một Nhận Giảo Chi Lang khác, nhưng dưới bộ giáp đen băng giá này không còn là ánh sáng xanh mờ ảo nữa mà là con người thực sự.
"Lebius..."
Bologo thì thào, nhưng hiển nhiên Lebius không nghe thấy lời Bologo nói, bên tai hắn có một vài vệt máu còn chưa đông lại. Để chống lại Năng lượng bí mật của Hood, hắn đã đâm thủng màng nhĩ của mình để chặn những âm thanh ồn ào.
Lưỡi kiếm màu đen đã để lại một vết thương lớn trên cục thịt biến dạng, trong đó phun ra những sợi lông tơ dài màu đỏ thẫm, chúng nhảy múa điên cuồng để cuốn lấy mọi vật chất xung quanh và nuốt chửng Aether.
Năng lượng bí mật của mọi người ở đây đều không có khả năng gây sát thương trực tiếp, khó có thể nhắm vào con quái vật có thể liên tục tự chữa lành này.
Dù họ có tấn công bằng cách nào đi chăng nữa thì chỉ là một cuộc tấn công vô ích. Khi máu thịt lan rộng ra, mọi vũ khí sẽ bị hỏng, sẽ bị nuốt chửng và biến thành chất dinh dưỡng cho Alice, trận chiến sẽ dần rơi vào thế bế tắc, khó có thể kết thúc được.
Không... vẫn có người có thể làm được, khiến Alice bị thương nặng và tước Trái tim bất diệt ra khỏi người nó.
Đúng lúc Bologo nghĩ đến khả năng này thì đột biến lại xuất hiện, khả năng mà Bologo hy vọng đã xuất hiện.
Lưỡi kiếm băng giá chạm vào lớp máu thịt nhớp nháp, chúng lập tức nát vụn ngay lúc vừa tiếp xúc, xương cốt bị nghiền thành bột mịn, như thể dưới mệnh lệnh của lưỡi kiếm này, không ai có thể cản nổi.
Hiệp sĩ bạc tàn tạ bò ra khỏi đống máu thịt xung quanh. Lúc này, bộ giáp gần như đã bị phá hủy hoàn toàn, trông hắn hệt như một bộ xương biết đi, nhưng một lượng Aether mạnh mẽ vẫn đang lượn lờ trong đó.
Miếng giáp ngực đã hoàn toàn vỡ nát, chỉ còn lại máu thịt đỏ tươi mọc đầy trong đó, nhưng bên dưới lớp máu thịt là một tấm gương đen.
Mặt gương từ từ xoay tròn, nuốt chửng mọi máu thịt mà nó chạm vào.
Nó không phải là một tấm gương mà là một cánh cửa mê cung thu nhỏ.
Bologo đột nhiên hiểu ra, hắn nói, "Đám Cận vệ Lá Chắn chưa từng nghĩ sẽ có thể sống để trở về."
Tất cả đều là vât hy sinh. Khi hiệp sĩ bạc chiếm được Trái tim bất diệt, Trái tim bất diệt sẽ được gửi trở lại Pháo đài Vực Thẳm Sương Mù thông qua cánh cửa mê cung này.
"Tuyệt đối... tuyệt đối không thể để ma quỷ chiến thắng lần nữa!"
Hiệp sĩ bạc cất lên tiếng gầm gừ trầm thấp, sau đó giơ Tài Thiết Chi Kiếm lên bằng một tay, lấy chém giết cường quyền đi đánh tan Alice.
Vài người trên chiến trường thuộc các phe khác nhau, nhưng vào lúc này đã hoàn thành cuộc bao vây Alice, Jeffrey đã đình trệ mọi hành động của Alice, Lebius chặt đứt tất cả cánh tay đang phản công, còn Bologo đã đập nát đầu của nó.
Hiệp sĩ bạc xông lên, dùng hết sức kêu gọi sức mạnh cắt sắt đoạn thép.
Trong tích tắc, một cơn bão đỏ tươi ập đến, hàng ngàn vết máu và thịt vụn lan ra xung quanh như một vụ nổ, vào thời khắc sinh tử, Alice lại phát động cơn thủy triều đỏ.
Nó muốn giành giật chút thời gian bằng cuộc phản công điên cuồng này, đáng tiếc Alice đã đánh giá thấp ham muốn của con người.
Khát vọng giết người, khát vọng trả thù, khát vọng khôi phục đất nước, khát vọng trung thành ...
Bologo phớt lờ cơn đau, mặc cho cơ thể mình tiếp tục bị gặm nhấm để đấm mạnh vào những cánh hoa, rồi xé toạc chúng ra, chỉ để lại cái cổ họng đen ngòm và cái lưỡi kéo dài ra từ trong đó.
Cái lưỡi lao nhanh tới, định đâm thủng cơ thể của Bologo, nhưng nó đã bị Bologo tóm lấy. Kích hoạt 'Aether Khuếch Đại', Bologo dùng sức dứt đứt cái lưỡi, khiến lượng lớn máu trào ra từ cái cổ họng đen ngòm.
"Mục yêu thích của ta!"
Bologo hét lên, bóp vào cổ họng đen ngòm bằng hai tay, sau đó tóm lấy thịt, dần dần dùng sức xé chúng từng chút một.
Mỗi một động tác xé đều sẽ khiến con quái vật háu ăn này sẽ phát ra những tiếng thét chói tai.
Tiếng hét này đủ để khiến bất cứ ai cũng phải kinh hoàng, nhưng khi nó lọt vào tai Bologo thì lại khiến hắn càng vui sướng hơn.
Máu loang lổ con ngươi, cảnh tượng trong mắt biến thành địa ngục đỏ ngầu. Bologo nghiêm nghị hỏi: "Vậy là ngươi cũng biết sợ sao?"
Một cây cọc bằng xương sắc bén trồi ra từ dưới máu thịt, đâm xuyên qua người Bologo. Cơ thể của hắn vừa mới lành lại được có vài phút, giờ lại sắp ở bên bờ vực của cái chết.
Bologo hoàn toàn trông không giống như đang sắp chết mà lại tuôn trào ngọn lửa giận dữ như vô tận.
"Vậy là ngươi cũng cảm thấy đau đúng không?"
Sau một câu hỏi khác, những vết nứt nhỏ bao phủ từng phần của cục thịt dị hợm, sau đó vỡ ra thành hàng ngàn miếng thịt nhỏ, cuốn theo cơn thủy triều đỏ đang dâng trào.
Hiệp sĩ bạc đã đâm xuyên qua khối thịt biến dạng, máu thịt bị chia năm xẻ bảy theo mệnh lệnh. Nhưng chúng lại không thực sự chết đi, thay vào đó bị kéo lại bởi vô số sợi chỉ đỏ mảnh mai, trông cứ như thể chỉ sau vài phút nữa là chúng lại có thể được khâu lại với nhau.
Ngay dưới cơ thể tan nát, đằng sau từng lớp xương, hiệp sĩ bạc đã nhìn thấy trái tim gớm ghiếc đang đập ấy. Hắn dễ dàng vượt qua mọi chướng ngại để tiến gần hơn Trái tim bất diệt. Chỉ cần đặt nó vào cánh cửa mê cung trong lồng ngực thôi là nhiệm vụ của hắn sẽ kết thúc.
"Ngăn hắn lại!"
Lebius gầm lên. Trong cơn thủy triều đỏ dâng trào, mọi người di chuyển đều vô cùng khó khăn, Nhận Giảo Chi Lang cũng đã bị ăn mòn và vỡ nát, thậm chí một số đã mất đi phần thân dưới chỉ có thể bò bằng tay.
Hiệp sĩ bạc càng ngày càng gần với Trái tim bất diệt, dựa vào Tài Thiết Chi Kiếm, cơn thủy triều đỏ về cơ bản là không tài nào ngăn nổi hắn.
"Người chiến thắng giành lấy tất cả!"
Đột nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai hiệp sĩ bạc. Hắn cảm nhận được thứ gì đó đang tách ra khỏi cơ thể mình, theo sau là một thực thể không xác định.
Sau đó hiệp sĩ bạc nhìn thấy trong cơn thủy triều đỏ tươi, Bologo cách đó không xa đã biến mất, ngoài ra thì có thêm một con dao găm rơi xuống đúng vào vị trí mà hắn vừa biến mất.
Trong trận chiến lúc trước, Bologo đã găm con dao găm Bóng Ma xuyên qua phần giáp vai của hiệp sĩ bạc. Sau những trận chiến liên tiếp, dao găm Bóng Ma vẫn còn một chút sức mạnh, vẫn chưa bị ăn mòn hoàn toàn.
Hiệp sĩ bạc giận dữ vung thanh kiếm lên. So với Alice thì hắn càng căm ghét kẻ đã cướp đoạn sức mạnh của Chúa tể Bologo này hơn.
Bologo không còn nơi để né tránh, cũn không thể đánh trả. Tài Thiết Chi Kiếm đã chém trúng vào người Bologo. Sau đó một nửa cơ thể của hắn bị cắt rời, máu chảy ròng ròng từ vai trái xuống bụng.
Điều kỳ lạ là Bologo lúc này lại nở một nụ cười trên môi, thậm chí còn có sức chào hiệp sĩ bạc, chắp hai ngón tay lại, ấn nhẹ lên thái dương rồi chỉ về phía hiệp sĩ bạc.
"Đây là đánh nghi binh nha!"
Đôi mắt xanh nhìn chằm chằm vào hiệp sĩ bạc. Quầng sáng màu vàng trong đó đã biến mất từ lâu, sau đólà một bóng đen phủ lên đầu hắn.
Cơ thể của Amy bắt đầu biến đổi, cơ thể bằng xương bằng thịt đã biến thành cơ thể cứng rắn bằng sắt thép, mọi cấu trúc máy móc đều điên cuồng vận hành, hơi nước nóng tràn ra từ khe hở.
Năm ngón tay nắm chặt lại, được bao phủ trong lớp hoa văn màu vàng, nắm đấm sắt hạ xuống.
(Nay tính làm 2c mà giờ phải đi nhậu rồi @@)