Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngay cả bây giờ, khi nhìn lại, Bologo vẫn thấy mọi thứ thật kỳ diệu. Vào cuối cuộc tranh chấp, Amy đã lấy Lõi vĩnh cửu ra để bảo vệ Hòn đá triết gia của Alice và trả lại mọi thứ cho Taida. Trước cái chết của Amy, Taida đã bất ngờ tỉnh ngộ và thực hiện cống hiến cao cả đó.
Bologo không biết Taida và ma quỷ đã đạt được thỏa thuận gì, nhưng sau khi cơn mưa vàng ập đến, cơ thể của Amy đã không còn sắt thép lạnh lẽo nữa mà là máu ấm và da thịt mềm mại.
“Cái gì mà có thể nói a!”
Sore vỗ mạnh xuống quầy bar và lớn tiếng chất vấn.
“Bởi vì ta không chắc lắm!” Bologo trả lời, “Nó kiểu nàng có thể chuyển đổi giữa một cơ thể bằng thép và một cơ thể bằng thịt”.
"Ta còn chưa kịp hỏi nàng đã biến mất."
Hai mắt của Bologo lơ đễnh. Hắn đoán bây giờ Amy đang ở với Bailey, nhưng sau đó thì sao? Số phận của Amy sẽ đi về đâu?
Xưởng giả kim đã bị chôn vùi cùng với đống máu thịt vô tận, Taida cũng đã hóa thành cát bụi rồi tan biến, từ lúc Amy được tái sinh, mọi xiềng xích trước đây đã bị chặt đứt.
Bologo nói khẽ, "Amy không có nhà."
“Câu lạc bộ Kẻ bất tử luôn mở rộng cửa với nàng,” Sore nói.
“Nàng không phải là kẻ bất tử.” Bologo lắc đầu, hắn biết quy tắc của câu lạc bộ kẻ bất tử nên không muốn khiến Sore khó xử vì việc này.
"Nàng có thể đến ở với tư cách một người bạn. Chúng ta vẫn luôn cực kỳ hào phóng với những người bạn tốt của mình." Sore nhướng mày với Bologo.
Bologo cố tình kéo dài giọng và hỏi một cách nghi ngờ, "Thật không?"
"Ngươi đang đặt câu hỏi về tình bạn chân thành giữa chúng ta?"
Sore đứng bật dậy, nắm lấy đầu Bologo, trán hai người chạm vào nhau. Biểu cảm của Sore vô cùng khoa trương.
"Mùi nước hoa của ngươi quá nồng."
Bologo tỏ vẻ kinh tởm, phẩy tay và đẩy Sore ra.
“Được rồi, được rồi, ta chỉ tò mò, và… ừm… để tâm tới một số thứ quý giá.” Sore nói ra ý định thực sự của mình.
"Để tâm tới những thứ quý giá? Nghe như lời của một ma quỷ." Bologo chợt chú ý đến lời của Sore.
"Gần như là vậy," Sore gật đầu, không phủ nhận điều đó. "Nếu ngươi coi đám ma quỷ như một nhóm các nhà sưu tập yêu thích những món đồ kỳ quặc thì sẽ có thể hiểu rất nhiều hành vi kỳ lạ của chúng."
"Nghĩ thử mà xem, một con rối giả kim có ý thức được sinh ra, điều này đã vô cùng giá, bây giờ nàng lại biến thành con người. Đây là điều mà không thể dùng từ giá trị phi thường để hình dung nữa rồi."
Sore thêm vài viên đá vào ly của mình và khuấy nhẹ. Vài cục đá va vào nhau trong chất lỏng khiến bọt khí không ngừng nổi lên.
"Amy là bảo vật duy nhất, có một không hai trên đời. Nếu ta là ma quỷ, ta nhất định sẽ giữ nàng trong căn phòng bí mật và an toàn nhất của riêng mình."
Biểu cảm của Bologo trở nên u ám, cuộc trò chuyện vẫn liên quan đến phần khiến hắn nhức đầu nhất.
Sore mau chóng nhớ ra điều gì đó, anh tự nhủ: "Thật là trùng hợp, ta tình cờ biết một nhà sưu tập có sở thích rất quái đản".
Bologo hỏi, "Ma quỷ?"
"Đúng vậy, sống càng lâu thì việc quen biết đám sinh vật tà dị này là điều khó tránh khỏi."
Một nụ cười chua xót hiện lên trên khuôn mặt của Sore, "May mà sự cố rối loạn trục thời gian xảy ra Khe Nứt Lớn. Mặc dù Bạo Chúa cũng là thành viên của ma quỷ, nhưng so với anh chị em của mình thì Bạo Chúa là người dễ nói chuyện nhất.
Ít nhất thì Bạo Chúa thực sự nghiêm túc trong việc nói lý lẽ với ngươi."
“Nghe như kiểu ngươi đã có một trải nghiệm khá tồi tệ,” Bologo nói.
"Đây chỉ là tồi tệ. Ta đã từng có rất nhiều người phụ nữ trong đời, còn tự cho mình là cao thủ tình trường, nhưng khi rơi vào tay người phụ nữ đó thì ta suýt nữa đã bị tước đoạt mọi thứ."
Nghĩ đến bóng dáng đó, tay của Sore không ngừng run rẩy, hắn phải liên tục rót rượu cho mình để gây tê thần kinh.
"Đó là một người phụ nữ vô cùng đáng sợ, người sẽ khiến ngươi tê liệt bằng một loại thuốc độc được gọi là tốt đẹp. Khi ngươi tưởng mọi ham muốn của mình đã hoàn toàn được thỏa mãn, thì nàng sẽ tàn nhẫn phá vỡ ảo tưởng giả dối đó và đóng băng khoảnh khắc đó vĩnh viễn vào thời điểm mà cảm xúc của ngươi đạt đến cực điểm.
Ngươi sẽ mãi vương vấn trong nỗi day dứt không nguôi ấy, còn nàng sẽ giữ ngươi lại như một trong những báu vật quý giá của mình."
Càng nói, Sore càng tức giận như sắp chạy ra ngoài để đi trả thù. Nhưng khi nghĩ đến bóng dáng của người phụ nữ ấy hắn lại trông ỉu xìu.
Giận thì giận, chứ trải nghiệm khủng khiếp đó Seley không muốn trải qua lần thứ hai.
"Nàng là ai?"
Bologo rất tò mò về danh tính của người phụ nữ ấy, người mà có thể để lại một bóng ma tâm lý khủng khiếp đến vậy trong lòng Sore. Mình nhất định phải đề phòng.
Sore do dự một lúc, hắn không nói ra tên của người phụ nữ mà chỉ gọi gọi danh xưng tà dị ấy.
"Ma nữ Dục Vọng."
Nơi sâu thẳm, lời của Sore như chạm vào thứ gì đó. Trong cơn mê, Sore lại nghe thấy tiếng cười quen thuộc ấy, tim hắn như thắt lại, nhìn thẳng vào cánh cửa của Câu lạc bộ kẻ bất tử.
Trạng thái căng thẳng này kéo dài cả phút trước khi tinh thần của Sore trở lại bình thường, hắn tự rót thêm vài ly rượu cho mình và lảm nhảm những điều vô nghĩa.
"Làm ta sợ chết khiếp, ngươi có cảm thấy không? Tên của ma quỷ có ma lực, ngay cả danh xưng của chúng cũng thế."
Bologo lắc đầu. Hắn không cảm thấy gì cả, trên góc độ của Bologo thì Sore đang phàn nàn liên tục lại đột nhiên im lặng, rồi thả lỏng trở lại.
"Vậy à? Quên đi, đừng nghĩ nhiều nữa."
Sore cũng lắc đầu, vứt những suy nghĩ kỳ quái đó ra sau đầu. Mình và người phụ nữ đó đã trăm năm không gặp rồi, chắc hẳn nàng đã quên mình rồi?
“Có phải nàng là nguyên nhân mà tộc Bóng Đêm ra đời?” Bologo tò mò hỏi.
“Không, ma quỷ mà tộc Bóng Đêm trung thành là một kẻ khác.” Sore phủ nhận.
"Ngươi không chỉ có mối quan hệ với một ma quỷ?"
Nghe thấy lời phủ nhận của Sore, Bologo khá ngạc nhiên vì Sore có quan hệ với không chỉ một ma quỷ.
“Có giá trị thì sẽ như thế, không phải cũng vậy sao?” Sore nhìn về phía Bologo, không hiểu chuyện này thì có gì lạ.
Bologo sững sờ, sau đó hắn chợt nhận ra rằng mình cũng có mối liên hệ với nhiều ma quỷ, chẳng hiểu sao hắn lại cảm thấy bất an đến khó tả.
Bầu không khí bỗng trầm xuống, tất cả uống rượu trong im lặng, sau vài phút, Bologo mới lên tiếng để chuyển chủ đề.
"Việc Amy sống lại chắc chắn có dính líu đến ma quỷ… Bạo Chúa. Rất có thể nàng đã thiết lập một mối liên hệ với Bạo Chúa."
“Trở thành người đi vay?” Sore nói sự thật mà Bologo không muốn đối mặt ra.
Bologo buồn bã nói: “Đúng… sinh mệnh mới có cái giá của nó, cuối cùng thì Amy vẫn bị ma quỷ tóm được.”
"Đừng nghĩ cứng nhắc như vậy, Bologo. Ngươi vẫn chưa nhìn thấy nàng đúng không? Mọi chuyện chưa hẳn đã là thế." Bode đứng bên an ủi.
“Hy vọng là vậy.” Bologo cố gắng thả lỏng thần kinh, không nghĩ về đống chuyện phức tạp này.
Mình không cần phải lo lắng về những điều này nữa, chỉ cần đợi đến lúc gặp Amy thì mọi thắc mắc sẽ được giải đáp.
Bologo ngả người ra ghế. Ngoại trừ quán bar, phần còn lại của câu lạc bộ Kẻ Bất Tử đã bị bao phủ bởi bóng tối, đây là nơi duy nhất có ánh sáng trong đó.
Đám Kẻ bất tử thường trú của câu lạc bộ đã vây quanh nơi này. Bologo chợt nhớt đến ai đó, hỏi Sore.
"Saizon đâu?"
Ngay khi sự cố rối loạn trục thời gian vừa diễn ra, chính Saizon là người đã đưa ra lời nhắc nhở đầu tiên cho hắn, giúp Bologo nhận thấy sự bất thường.
Ngẫm lại, không ngờ con chó trông có vẻ không đáng tin cậy nhất trong câu lạc bộ Kẻ Bất Tử lại hữu ích như vậy vào thời điểm quan trọng.
Bologo thực sự rất muốn cảm ơn Saizon, ngay cả khi hắn liên tục sủa và lê lết khắp nơi, thậm chí là cả cọ nước miếng khăp người cũng sẽ không bận tâm.
Sore nhìn quanh một lúc, rồi hỏi Weil và Bode, "Saizon? Các ngươi có thấy Saizon đâu không?"
"Không thấy, hắn đã mất tích từ sáng nay," Bode nói.
"Vậy à? Chuyện bình thường. Cứ thỉnh thoảng hắn lại biến mất," Sore dửng dưng nói: "Dù sao thì cũng đều là kẻ bất tử, không cần phải quá lo lắng."
“Nói mới nhớ, tại sao ngươi lại hỏi về Saizon?” Weil tò mò hỏi, “Ta cứ tưởng ngươi không thích hắn cho lắm."
"À, không có chuyện gì, chính Saizon là người đã nhắc ta vào lúc sáng, giúp ta nhận ra sự cố rối loạn trục thời gian này."
Bologo kể lại câu chuyện của mình với Saizon vào buổi sáng. Chỉ có điều khi Bologo nói xong, hắn mới phát hiện toàn bộ câu lạc bộ Kẻ Bất Tử đã chìm vào im lặng, ngay cả tiếng hát tưng bừng cũng biến mất.
Sore vung tay, hất mọi chai lọ trên quầy bar xuống đất. Ánh sáng tập trung vào người Bologo, Sore nhìn chằm chằm vào Bologo một cách nghiêm túc và đặt câu hỏi.
"Ngươi nói là Saizon đã nói chuyện với ngươi?"