Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 397 : Nghi thức thăng cấp
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 397 : Nghi thức thăng cấp

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cục Trật tự, Lõi lò thăng hoa.

Amy dẫn đường, Bologo theo sát ngay phía sau. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ mấy ngày nay nhưng khi thực sự phải đối mặt với chuyện này, Bologo vẫn không khỏi căng thẳng.

Hội thơ Không Ràng Buộc chỉ là một khúc nhạc đệm đối với Bologo. Kể từ lần chạm trán trên phố, Bologo không còn gặp lại đôi mắt nhớp nhúa và tà dị đó nữa.

Hắn đoán rằng Hội thơ Không Ràng Buộc có thể đã từ bỏ việc theo dõi mình, hoặc cuộc gặp gỡ hôm đó chỉ là một sự tình cờ.

Đống suy nghĩ này không ảnh hưởng đến Bologo quá lâu, hắn đã gạt bỏ mọi suy nghĩ thừa thãi, chỉ để lại một mục đích duy nhất trong đầu.

Ánh sáng xung quanh dần dần mờ đi, một tia sáng nhàn nhạt từ đỉnh đầu chiếu xuống, sau đó một cánh cổng nặng trĩu chắn ngang đường đi, đèn cảnh báo màu đỏ lập lòe trên đó.

Ánh sáng sặc sỡ như phủ lên mặt Bologo một lớp sơn. Từ phía sau bức tường lưới, quạt quay tít, tạo ra âm thanh nghe như tiếng vo ve của một đàn ong dày đặc.

Chờ đợi trong chốc lát, cánh cửa chậm rãi mở ra, gió lạnh theo khe hở tràn vào, khi cánh cửa hoàn toàn mở ra, cơn gió mạnh xộc thẳng vào người Bologo.

Bologo giơ tay lên che mắt, vài giây sau gió ngừng thổi, xuyên qua kẽ hở giữa các đầu ngón tay, Bologo nhìn thấy không gian rộng lớn phía sau cánh cửa.

Phía trên rơi xuống vô tận bạch quang, trở ngại Bologo ánh mắt, toàn bộ không gian hiện ra một loại hình tròn, băng lãnh ô lưới tấm sắt bày khắp mặt đất, mơ hồ trong đó có thể nhìn thấy bóng ma hạ bàn ngồi đường ống, cao ngất trên tường sắt cũng treo đầy dây leo đường ống, to lớn đạo quỹ quán xuyên phía trên không gian, móc nối san sát, khác biệt đèn chỉ thị lấp lóe không ngừng, người mặc trang phục phòng hộ viên chức bận rộn.

Phong cách ở đây rất nhất quán với Lõi Lò Thăng Hoa, giữ được vẻ đẹp hoang dã của công nghiệp. Ở ngay giữa nơi này là một chiếc bàn mổ mà Bologo rất quen thuộc, chính trên chiếc bàn mổ đó, hắn đã được thực hiện nghi thức cấy ghép.

Ba ngày trôi qua nhanh chóng, Bologo bắt nghi thức thăng cấp của riêng mình.

Quay đầu lại, cánh cửa đang chậm rãi đóng lại, trong hành lang tối đen, hắn có thể nhìn thấy Palmer hướng về phía mình huýt sáo, Hart vẫy tay, Church yên lặng đứng nhìn Bologo.

Bologo lẩm bẩm, "Bây giờ đã đổi người chuyển dạ."

"Cái gì?"

Amy quay đầu, nàng không nghe rõ Bologo nói gì.

Bologo lắc đầu, "Không có gì, chỉ là nói chuyện một mình mà thôi."

"Vậy là tốt rồi, đừng quá căng thẳng."

Amy cứ tưởng là Bologo đang lo lắng nên đã giật mạnh gấu áo của hắn và kéo hắn sang một bên.

Các nhà nghiên cứu đã đợi ở đây từ lâu, trước khi đến Lõi Lò Thăng Hoa, Amy đã nói qua với mình về quy trình, thế nên Bologo biết phải làm gì tiếp theo, hắn phối hợp cởi áo khoác ra, để lộ nửa thân trên.

"Ngươi sẽ không chết, nhưng ngươi tự thân ma trận giả kim quá đặc thù, vẫn cần cẩn thận đối đãi."

Một giọng nói quen thuộc vang lên. Bologo ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người quấn chặt trong bộ đồ bảo hộ.

"Badr?"

"Ừm? Thế nào?"

Vừa nói, Badr lau cánh tay của Bologo và cắm kim tiêm vào trong đó.

"Không, chỉ là có cảm giác đã lâu không gặp ngươi."

Bologo nhớ ra rằng đã không gặp Badr. Mà cũng có thể là đã gặp, nhưng Badr không chào thì sẽ không thể biết, bởi dù sao lúc nào Badr cũng mặc bộ đồ bảo hộ, nếu không nhìn kỹ bảng tên thì thật sự rất khó để nhận ra hắn trong đám đông.

Badr nói, "Amy thường đảm nhận rất nhiều công việc thay ta. Thế nên sau khi rảnh rỗi, gần đây ta đang tập trung vào nghiên cứu của mình."

Amy đứng cạnh gật đầu. Khi nói đến phần "chia sẻ công việc", trong mắt Amy lộ ra chút mệt mỏi.

Ngay cả người làm bằng sắt cũng sẽ trở nên kiệt sức sau nhiều ngày làm việc vất vả. Chưa kể Amy còn công tác ở cả Bộ phận Thực địa và Lõi lò thăng hoa.

Chà, ờ thì nàng thực sự được làm bằng sắt, thậm chí còn là kim loại giả kim cực kỳ đắt tiền.

"Những loại thuốc này sẽ giúp ngươi cảm thấy dễ chịu hơn, mang lại tính ổn định rất lớn cho nghi thức thăng cấp."

Badr tiêm thêm vài loại thuốc vào cổ Bologo, trong hộp thuốc của hắn vẫn còn rất nhiều "linh hồn Cỏ Bạc" dự trữ.

"Dựa theo nghi thức cấy ghép lần trước, sau nghi thức, nóng nảy phệ chứng của ngươi sẽ phát tác, do đó bọn ta đã chuẩn bị đầy đủ cho lần này."

Badr lấy ra mấy lọ thuốc, lắc lắc trước mặt Bologo, trong bình thủy tinh trong suốt chứa một loại chất lỏng trông giống như thủy ngân, trong ánh sáng bạc trơn bóng, có vô số đốm sáng nhỏ lập lòe.

Linh hồn Hoàng Kim chỉ có thể bị ràng buộc bởi giao ước máu của quỷ, ngay cả khi bị cô đọng lại thành một hòn đá triết gia thì cuối cùng nó vẫn sẽ biến mất. Tuy nhiên, linh hồn Cỏ Bạc của động thực vật thì khác, linh hồn này có thể bị nghi thức thăng hoa trói buộc để sau đó sử dụng, mặc dù hiệu quả kém hơn nhiều so với linh hồn Hoàng Kim nhưng điều này lại không trái với quy định đạo đức, đây là cách duy nhất để người đi vay bổ sung linh hồn cho mình.

Thực ra thì vẫn còn cách khác.

Bologo thì thầm trong lòng. Hắn còn khả năng "hấp thụ", có thể cướp những mảnh vụn linh hồn từ đám ác ma đã chết đó.

Bologo đã suy nghĩ rất nhiều về nguồn gốc của sức mạnh này, thậm chí còn có rất nhiều phỏng đoán về nó.

Chẳng hạn như... Đây là "phước lành" do ma quỷ nào đó ban cho hắn?

Giống như phước lành Thị Huyết Dũ Sinh mà giáo phái Tinh Hủ nhận được từ ma quỷ thông qua Khế Ước Giả.

Ngay khi Bologo chuẩn bị tiếp tục suy nghĩ thì sau gáy truyền đến một cơn đau. Amy nhận ra rằng mình đã dùng lực hơi mạnh nên xin lỗi.

"Rất xin lỗi, đây là thuốc an thần có thể giúp ngươi tỉnh táo."

Bologo khẽ gật đầu. Trước đây hắn đã từng dùng thuốc an thần, giống như linh hồn Cỏ Bạc, nó cũng là một loại thuốc để kiềm chế nóng nảy phệ chứng.

Thuốc an thần có thể giữ cho Bologo tỉnh táo, không rơi vào trạng thái hôn mê. Tuy nhiên Bologo không có quá nhiều kỳ vọng vào nó, một khi hắn chết, không có loại thuốc nào có thể đánh thức hắn từ trong trạng thái ngủ say.

Sau khi chuẩn bị xong những thứ này, toàn bộ không gian đều bị phong tỏa nghiêm ngặt, một số nhân viên không cần thiết đi ra ngoài, chỉ để lại một số người duy trì hoạt động của nơi này.

“Ta có cần phải ra ngoài không?” Amy hỏi Badr.

Badr do dự một lúc, sau khi suy nghĩ, hắn dặn dò Amy, "Không, nhưng mọi thứ ngươi sắp thấy cần phải giữ bí mật."

Amy gật đầu chắc nịch. Nàng không rõ tại sao lại phải giữ bí mật, rõ ràng đây chỉ là một nghi thức thăng cấp mà thôi, nhưng do rất quan tâm đến chuyện của Bologo nên nàng sẵn sàng nghe theo.

Bologo không hiểu tại sao mọi người lại trông như đang đối mặt với một kẻ địch đáng sợ. Ngay sau bức tường hình tròn, lớp giáp bao phủ dịch sang hai bên, để lộ một cửa sổ quan sát, phía sau lớp kính dày, có thể mơ hồ nhìn thấy rất nhiều bóng người thấp thoáng trong đó.

"Ngôi đền Học Giả muốn tham dự, bọn ta cũng hết cách."

Bailey đi về phía Bologo, Bologo suýt nữa đã không nhận ra nàng lần đầu tiên. Bailey, người vẫn luôn ăn mặc mát mẻ, bất ngờ lại mặc một bộ đồ bảo hộ.

Bologo nhìn về phía những hình bóng mờ phía sau cửa sổ quan sát. Họ đã quan sát khi mình tiến hành Thử nghiệm Bộ Ba, và lần này cũng vậy, như thể Bologo là một loài vật quý hiếm nào đó trong mắt họ.

Bologo không hề phản đối điều này. Theo chỉ dẫn của Bailey, hắn đến bàn mổ ở trung tâm... Nói chính xác là trước bàn nghi thức, nằm úp sấp xuống đó, sau đó bị khung sắt lạnh giá khóa chặt lại và trói từng bộ phận.

Bologo nói với Bailey, "Có cái gì muốn nói không?"

"Tại sao lại hỏi như vậy?"

"Ta thấy bầu không khí hôm nay không đúng lắm, là bởi vì Ngôi đền Học Giả sao?"

"Không hẳn."

"Vậy thì tại sao?"

Bailey đáp lại bằng hành động, nàng giơ tay lên búng một cái. Badr chỉ huy những người khác, đường ray dẫn hướng ngang qua đầu bắt đầu chuyển động, một kiện hàng được bao phủ trong tấm vải đen được vận chuyển ra ngoài, cùng lúc đó, vài người đàn ông mặc áo xám xuất hiện trong phòng, tất cả xuất hiện rất lặng lẽ, không một ai chú ý đến .

Nàng quan tâm, "Ngươi đã nghĩ kỹ về học phái phụ của mình chưa?"

"Đã nghĩ kỹ."

Bologo vốn định gật đầu, nhưng đầu của hắn đã bị cột chặt vào bàn nghi thức nên không thể cử động.

"Do không biết học phái Năng lượng bí mật của mình nên ta muốn tiến thêm một bước, bước vào con đường cực hạn, tiếp tục dỡ bỏ hạn chế của Chinh Chiêu Chi Thủ."

"Nghe không tệ lắm."

Bailey gật đầu, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, "Vậy xem ra là ta vẽ vời rồi."

"Ngươi đã làm gì?"

Bailey không trả lời, sau đó Bologo đã nhìn thấy nó. Mặc dù đầu không thể quay với góc độ quá lớn nhưng hắn vẫn nhìn thấy ánh sáng rực rỡ, giống như vàng đang cháy đó.

Tấm vải đen được mở ra bởi người đàn ông mặc đồ xám. Trong phút chốc, màu vàng óng bao phủ mọi nơi có ánh sáng chiếu vào, dát lên tất cả một lớp vàng mỏng. Bên trong thùng chứa trông như hổ phách, vị thần vẫn nằm yên trong đó, chìm vào giấc ngủ dài vĩnh viễn không thể tỉnh lại.

"Cyrin Kogardel…"

Nhìn bóng dáng vừa quen thuộc mà vừa xa lạ ấy, Bologo lẩm bẩm.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bà Chủ Đi Đâu Rồi?!

Copyright © 2022 - MTruyện.net