Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 405 : King’s gambit (Gambit cánh vua)
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 405 : King’s gambit (Gambit cánh vua)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cờ vua, lại là cờ vua. Dường như trò chơi cờ cổ xưa ấy có một ý nghĩa sâu sắc nào đó trong thế giới siêu phàm đầy quỷ quyệt và hỗn loạn này mà Bologo chưa biết đến.

Burrog nhìn chằm chằm vào phi hành gia, tấm kính che mặt màu vàng tỏa ra ánh sáng chói mắt. Sau đó, khóe miệng của Bologo không khỏi nhếch lên.

Phi hành gia hỏi, "Sao thế?"

"Chẳng qua là thấy tất cả những điều này quá phi lý, phi lý đến mức khiến người ta phải bật cười."

Áp lực đạt đến giới hạn lại khiến Bologo thả lỏng. Nếu phi hành gia trước mặt thực sự là ma quỷ đã lấy linh hồn của mình, thì từ năng lực bất tử mà hắn ban cho cũng đủ thấy phi hành gia ưu ái Bologo đến mức nào.

Đúng vậy, mình có giá trị vô giá đối với phi hành gia trước mặt, hắn sẽ không từ bỏ mình cho đến khi giá trị của mình cạn kiệt.

Nghĩ đến đây, Bologo nhẹ nhõm không thôi, nói, "Ở thế giới sau khi chết, trong hoàn cảnh kỳ lạ này, thế mà lại đi đánh cờ với một ma quỷ... thật điên rồ, nghe như thể tình tiết trong phim."

"Tình tiết trong phim? Cũng đúng, chúng ta quả thực là đang làm phim."

Phi hành gia nhìn vào màn hình trước mặt họ, sự cố rối loạn trục thời gian đã kết thúc. Những gì xuất hiện trên màn hình hiện giờ là một thế giới xám xịt và chết chóc. Ngay sau đó, trên màn hình lại xuất hiện một màn hình khác, không ngừng chồng lên nhau, vỡ vụn, để rồi tạo thành một vòng xoáy tựa vực sâu.

Bologo nhìn đi chỗ khác, nhưng hình ảnh trên màn hình không thay đổi, hình ảnh này không phải do Bologo nhìn thấy, mà là do một chiếc camera vô hình đang theo sát Bologo trong thời gian thực, quay lại tất cả những điều này.

Do đã trải qua đủ thứ kỳ lạ ngày hôm nay nên Bologo không có mấy cảm xúc khác lạ đối với cảnh quay thời gian thực trước mặt.

Hắn đã gặp phải một đám biến thái tương tự, nhưng có vẻ như phi hành gia và những kẻ mất trí đến từ Hội thơ Không Ràng Buộc kia không giống nhau.

"Ta bắt đầu ghét thế giới sau khi chết."

Bologo lẩm bẩm, hắn đã từng cho rằng thế giới sau khi chết là nơi an toàn tuyệt đối của mình, nhưng bây giờ xem ra, thế giới sau khi chết mới là khu vực nguy hiểm nhất.

Ma quỷ mà mình truy tìm bấy lâu nay hóa ra lại đang đợi ở đây.

"Thế giới sau khi chết? Ý ngươi là khoảng không ở giữa hư vô này?" (Nowhere)

Phi hành gia nghiền ngẫm những gì Bologo nói, một nụ cười vang lên dưới chiếc mũ bảo hiểm, hắn không ngờ rằng Bologo sẽ nghĩ theo hướng "thế giới sau cái chết". Nhưng trên lý thuyết cũng đúng, dù sao mỗi lần Bologo chết đều sẽ tới đây trong một thời gian ngắn.

Hắn thì thầm với một giọng rất nhỏ, "Hóa ra ngươi hiểu như vậy sao?"

Bologo không hề hay biết về những điều bất thường này. Mỗi lần rời khỏi đây, hắn đều phải dựa vào khả năng phục sinh của chính mình. Hiện tại Bologo không biết "thể xác" của mình đã trải qua những gì mà lâu như vậy vẫn chưa phục sinh. Ngoài ra thì Bologo không có cách để chủ động rời khỏi thế giới này - ít nhất hiện tại là vậy.

Không thể trốn thoát, mà cũng không cần trốn, Bologo đã truy đuổi ma quỷ này bấy lâu, hắn chỉ hy vọng có thể tìm được nhiều thông tin hữu ích hơn từ ma quỷ này.

Bologo hỏi ngược lại, "Giữa hư vô? Đó là lý do tại sao nó được gọi là 'Giữa hư vô', phải không?"

Nhà du hành lặng lẽ gật đầu, rồi vỗ tay lần nữa. Dường như đám quỷ này rất thích sử dụng phương thức tao nhã và phù phiếm ấy để can thiệp vào thực tại.

Trong nháy mắt, trong tay Bologo xuất hiện một ly đồ uống, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng va chạm của mấy cục đá trong đó.

Bologo cảm thấy não mình sắp nổ tung khi phải xử lý lượng thông tin khổng lồ này.

Ánh mắt hướng về phía bàn cờ giữa hai người. Bologo đi trước, di chuyển quân tốt trắng trước mặt vua trắng về phía trước hai ô.

Phi hành gia cũng cầm quân tốt đen trước mặt vua đen và đẩy nó về phía trước hai ô y hệt như Bologo.

Bologo khẽ ngẩng đầu lên. Ánh sáng vàng trên tấm kính che mặt chiếu thẳng vào mắt, Bologo đưa tay ra đặt vào con tốt màu trắng ở một bên cánh của vua, đẩy nó về phía trước hai ô, để nó thẳng hàng với con tốt trắng đầu tiên, như một bức tường khiên được dựng lên giữa niềm hy vọng.

"King’s Gambit? Ta thích cách khai cuộc lâu đời này."

Giọng của phi hành gia trở nên hào hứng, "Ta cứ nghĩ ngươi sẽ không biết cách khai cuộc này."

"Kiến thức cơ bản mà thôi."

Trong lúc trả lời, Bologo nhìn bàn cờ một cách nghiêm túc. Bàn cờ được chia ra từ đường trung tâm, bên có quân vua được gọi là cánh vua, bên có quân hậu được gọi là cánh hậu.

Lần đầu tiên Bologo tiếp xúc với cờ vua là khi vừa mới gia nhập Cục Trật tự. Hắn được Jeffrey hướng dẫn chơi một ván cờ, trên bàn cờ đen trắng, Jeffrey đã giải thích cho Burlogo về cấp bậc của Người thăng hoa.

Tuy ngoài mặt giả vờ bình tĩnh nhưng tâm trạng của Bologo đã trở nên khá căng thẳng. Trên thực tế, kể từ khi Jeffrey giải thích về cấp bậc thì Bologo chưa từng chạm vào cờ vua thêm lần nữa. Mọi kiến thức về cờ vua của hắn chỉ đến từ cuốn Luật Cờ Vua mà thôi, còn về phần cách khai cuộc King’s Gambit thì chỉ có thể nói là do Bologo có trí nhớ tốt.

Bologo nhớ lại trong đầu lời giải thích về nước cờ King’s Gambit trong cuốn sách, "Bỏ con tốt trắng để đổi lấy lợi thế cho cánh vua."

"Đó là vừa một lựa chọn tốt vừa là một lựa chọn tồi."

Phi hành gia đặt tay lên con tốt đen bị cô lập ở giữa bàn cờ trước bức tường chắn của hai con tốt trắng, "Chấp nhận rủi ro để lấy ưu thế, nguy hiểm và lợi ích cùng tồn tại."

Con tốt đen tiến thẳng về phía trước. Khoảnh khắc hai quân cờ chạm vào nhau, con tốt trắng bị biến thành một đống bụi xám rải khắp bàn cờ.

"Ta nhận lời khiêu chiến của ngươi."

Sau khi phi hành gia nói xong, hai con tốt đen và trắng đứng cạnh nhau, trông như hai hiệp sĩ chuẩn bị đấu tay đôi.

Nhìn đống bụi trên bàn cờ, Bologo chợt nảy sinh những mộng tưởng kỳ lạ trong lòng. Như thể bàn cờ là một chiến trường thực sự, và Bologo vừa bỏ rơi một ai đó...

Đến lượt Bologo đi, nhưng lần này Bologo lại lộ ra vẻ do dự. Dù Bologo có cố nhớ lại đến đâu thì vẫn không thể nhớ được toàn bộ các nước đi sau đó.

Nhưng Bologo không thể không đi.

Nhấc con mã trắng ở bên cánh hậu và nhảy về phía trước.

Phi hành gia chỉ liếc mắt đã nhìn thấu Bologo, "Ta nhầm rồi, ngươi là người mới chơi."

"Ta có phải là người mới hay không chẳng lẽ ngươi không thấy sao?"

Bologo chỉ vào màn hình ở một bên, không giả vờ nữa.

"Ta không theo dõi ngươi mọi lúc... ít nhất là không khi ngươi đang sống cuộc sống riêng tư của mình," Phi hành gia lắc đầu, trong hoàn cảnh này, lời của hắn thực sự nghe có chút buồn cười, "Ta không giống người anh kia, nỗi ám ảnh của hắn đối với 'chuyện' đã đạt đến mức độ điên cuồng."

Phi hành gia tiếp tục nói sau khi cầm con hậu đen lên: "Nhưng cũng có lý, dù sao thì đó vốn là bản chất của hắn."

Hậu đen lao thẳng đến góc cánh vua. Mất đi sự bảo vệ của con tốt trắng, cánh vua của quân trắng đang rộng mở, bị con hậu đen khóa chặt.

"Chiếu tướng."

Giọng nói của phi hành gia như gõ vào trái tim của Bologo. Bây giờ Bologo đã hiểu chấp nhận rủi ro là gì.

Bologo giơ tay đẩy quân tốt trắng trước mã trắng ở cánh vua về phía trước một ô, chặn đường tấn công của quân hậu đen và bảo vệ vua trắng.

"Ngươi nên luyện tập trò chơi này nhiều hơn, ta thấy nó rất thú vị."

Phi hành gia nhẹ nhàng nói. Sau đó con tốt đen tiếp tục tiến chéo về phía trước, đè bẹp con tốt trắng mà Bologo vừa đi lên. Lần này, trong đám bụi xám rải rác có thêm vài giọt máu.

"Nhưng ta thấy nó rất nhàm chán."

Bologo nâng con mã trắng ở cánh vua lên rồi hạ xuống. Hiện giờ hậu đen đã ở trong phạm vi tấn công của con mã trắng, dấu móng ngựa như có như không đã xuất hiện ở phía trên hậu đen, chỉ chờ chực để giẫm xuống.

"Đáng tiếc hai ta không có cùng sở thích."

Phi hành gia đẩy con tốt đen tiếp tục về phía trước một ô, lúc này nó chỉ còn cách hàng cuối cùng đúng một nước.

Mặc dù Bologo đã nhận ra mục đích của phi hành gia, nhưng đã quá muộn. Như phi hành gia đã nói, Bologo chỉ là một người mới, sau khi trải qua đủ tình cảnh kỳ dị và áp lực cực lớn, Bologo chỉ còn lại rất ít năng lượng.

Hết cách, Bologo chỉ có thể di chuyển con mã trắng ăn hậu đen. Khoảnh khắc hai quân cờ va vào nhau, Bologo mơ hồ nghe thấy tiếng gầm của hiệp sĩ rút kiếm ra chém và tiếng rên rỉ trong đau đớn của người phụ nữ sắp chết.

Con Hậu đen tan thành cát bụi và biến mất, nhưng ở vị trí ban đầu, nơi con mã trắng đang đứng lúc này, một lỗ máu đỏ tươi xuất hiện ở đó, máu chảy ùng ục ra ngoài, nhuộm đỏ một bên cánh vua.

Tiếng cười ám ảnh vang lên dưới lớp giáp mũ nặng trĩu. Con Tốt đen tiếp tục tiến xiên về phía trước, lần này nó đè bẹp Xe trắng ở góc cua và chạm đến hàng cuối.

Phi hành gia và Bologo đồng thanh thì thầm.

"Phong cấp."

Lần này, không có cảnh tượng dị thường, đẫm máu hay quỷ dị nào xảy ra mà chỉ có một ánh sáng vàng bao phủ con Tốt đen. Con Xe trắng vỡ tan thành cát bụi, nhưng đống bụi này lại nối tiếp nhau bốc lên, bao trùm Tốt đen, trong tiếng ngâm vang yếu ớt, nó hóa thành một con Hậu đen mới.

"Ta nhận thua."

Bologo đã bỏ cuộc. Cánh vua của hắn đã bị xuyên thủng, hàng phòng ngự tan tác, nếu cứ tiếp tục thì chỉ tạo thêm niềm vui co phi hành gia mà thôi.

Bologo không muốn thỏa mãn ma quỷ dễ như vậy.

"Bắt nạt một người mới chơi không thú vị chút nào."

Phi hành gia gật đầu, toàn bộ bàn cờ tan thành tro bụi trở về với mặt đất.

Cảnh tượng trở lại như lúc ban đầu, chỉ có điều ghế của cả hai đã tách ra khá xa.

Bologo đã tưởng tượng không biết bao nhiêu lần mình sẽ làm gì khi đối mặt với ma quỷ này, rút kiếm và mắng mỏ không ngừng... Nói chung tất cả Bologo đã nghĩ từng nghĩ qua, nhưng khi thực sự đối mặt với nó, Bologo mới lý trí nhận ra rằng mình không thể làm được bất cứ điều gì.

Ít nhất tạm thời là vậy.

Bologo đoán phi hành gia sẽ không ngại để mình đấm đá một lúc, nhưng như thế thì chẳng khác nào cơn thịnh nộ trong bất lực của một đứa trẻ, Bologo không muốn trông thảm hại như thế.

Khoảng lặng giữa cả hai kéo dài một lúc lâu, trong khoảng lặng đó, Bologo nghĩ đến Bạo Chúa, ma quỷ hiếm hoi có thể nói chuyện theo lý trí, rồi Bologo nghĩ đến Palmer.

Palmer sẽ làm gì nếu ở đây?

Bologo thở dài thườn thượt và tự nhủ, "Nếu ngươi là sếp của ta, thì ta là một nhân viên nợ ngươi rất nhiều tiền, nhưng ta không rõ làm thế nào mà ta lại dính líu đến ngươi."

"Hmm...ta biết," phi hành gia gật đầu, "Ý ngươi là chuyện liên quan đến giao dịch?"

“Tất nhiên rồi,” Cuộc trò chuyện giữa hai người diễn ra khá suôn sẻ. Bologo bắt đầu coi phi hành gia là một Bạo Chúa khác, một Bạo Chúa bí ẩn hơn và thích chơi cờ, "Nhưng trước đó còn một chuyện nữa."

"Chuyện gì?"

"Xưng hô như thế nào."

Phi hành gia sững sờ, Bologo chắc chắn rằng hắn đang sững sờ. Động tác của phi hành gia đờ ra, chiếc mũ bảo hiểm cồng kềnh nhìn mình. Rất lâu sau đó, tiếng cười không thể kiểm soát nổi vang lên.

"Quả nhiên ngươi là người thú vị nhất! Bologo!"

Phi hành gia cười sảng khoái. Chiếc ghế dưới Bologo tự bay vọt về phía hắn. Khoảng cách giữa hai người lại trở nên gần hơn, hắn với tay ra ôm khiến mũ bảo hiểm đập vào đầu Bologo, cả hai kề sát vào nhau, như thể là anh em tốt lâu ngày không gặp.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đại La Thiên Tôn

Copyright © 2022 - MTruyện.net