Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
  3. Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 408 : Xúc động
Trước /1144 Sau

Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Quyển 3 - Nhân sinh xán lạn-Chương 408 : Xúc động

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khi Bologo tỉnh lại là lúc trần nhà xám trắng quen thuộc lại hiện ra trước mắt. Nghiêng đầu sang một bên là có thể thấy cánh cửa sổ được mở toang, làn gió nhẹ mang theo hương hoa ùa vào phòng bệnh theo đó.

Bologo liếc mắt nhận ra cái này quen thuộc địa phương, nơi này là Viện điều dưỡng Biên Giới.

Chuyện gì đã xảy ra?

Bologo nhớ rằng mình đã thực hiện nghi thức thăng cấp trong Lõi Lò Thăng Hoa, sau đó...

Trong đầu nhói lên vì đau đớn, sau đó những ký ức điên cuồng quỷ quyệt kia ùa về như thủy triều. Bologo mơ hồ có thể nhìn thấy hình ảnh phi hành gia đang mờ dần đi trong đống ký ức rạn nứt.

Ah... ma quỷ chết tiệt đó, Bologo đã nhìn thấy hắn!

Bologo cố gắng nghĩ về những thông tin khác, nhưng ngoài những gì phi hành gia nói với hắn về "kết thúc cuộc tranh chấp" và ván cờ kỳ lạ, Bologo không thể nhớ nổi bất cứ điều gì khác.

Một cơn đau nhẹ xuất hiện ở ngực. Ngay sau đó, Bologo đã nhớ lại hành vi điên cuồng của mình sau khi sống lại. Để một lần nữa quay trở lại hư vô và gặp phi hành gia, Bologo đã tự sát một cách không thương tiếc.

Sau đó...

Không có gì xảy ra tiếp theo, Bologo không có ký ức nào về khoảng không hư vô trong tâm trí. Dường như suy đoán của mình là đúng, chỉ khi bước vào nghi thức và khám phá nơi sâu thẳm trong linh hồn, mình mới có khả di chuyển trong khoảng không hư vô ấy trong một thời gian dài, mà cũng có thể là do phi hành gia, kẻ thống trị nơi đó, đã từ chối chuyến thăm của mình.

Tên khốn ấy đang lên một kế hoạch gì đó, bản thân mình, Trục Thời Gian Ngược Dòng, ký ức về kiếp trước... tất cả những thứ này đều nằm trong âm mưu của hắn.

Bologo đập mạnh xuống giường, mãi mới tìm ra manh mối, thậm chí ở gần hắn đến vậy, nhưng dù có dùng mọi cách cũng không với tới được, hơn thế còn càng thêm sợ hãi sau khi cảm giác an toàn bị phá vỡ. Thế giới bên kia, nơi được Bologo coi như ngôi nhà an toàn, thậm chí còn không đáng yên tâm bằng câu lạc bộ Kẻ Bất Tử.

"Người được chọn..."

Bologo dần bình tĩnh lại, suy ngẫm từ kỳ lạ này.

Mình khác với những người đi vay khác, những người đó gánh trên vai món nợ của ma quỷ, còn mình thì vừa gánh nợ, vừa có những con bài mà ma quỷ đặt cược.

Người khác đều là con rơi, nhưng mình là Vua trắng cần phải thắng, mình mà thua thì phi hành gia cũng thua.

Trong một cuộc xung đột mà Bologo còn chưa biết.

"Tù nhân bị ràng buộc bởi sức mạnh."

Burlog thì thầm bằng một giọng trầm. Hắn không chìm đắm trong cảm xúc chán nản này quá lâu. Chỉ vài giây sau, cửa phòng bệnh đẩy mạnh ra, vài bóng người quen thuộc đứng sau cửa với biểu cảm khác nhau trên mặt.

"Bologo!"

Tiếng hú thê lương đầu tiên phát ra từ cộng sự thân yêu của Bologo.

Khuôn mặt của Palmer lộ rõ vẻ bi thương, hắn chạy về phía Bologo với với nước mắt nước mũi lấm lem trên mặt. Nhưng hắn còn chưa kịp vồ vào Bologo thì Bologo đã đi trước hắn một bước, hạ gục Palmer bằng một cú đạp thẳng.

Hart đi theo ngay sau, hắn vốn định sẽ ôm Bologo thật chặt. Nhưng khi nhìn thấy Palmer bị như vậy, Hart liền đi chậm lại, kiềm chế nụ cười kích động, sau đó ngoan ngoãn đứng bên giường, giơ tay chào Bologo.

"Buổi sáng tốt lành."

Bologo gật đầu với Hart, ma xui quỷ khiến chào hỏi.

Hart liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, đã gần trưa rồi, s buổi sáng cái gì nữa.

Church lặng lẽ bước vào, đứng sang một bên và gật đầu với Bologo. Ngay khi Bologo chuẩn bị nói gì đó thì một tiếng bước chân dồn dập khác vang lên.

Đối phương rất nhanh, nhưng khi đến gần phòng bệnh thì bắt đầu chậm lại. Bologo có thể nghe thấy tiếng đế giày cọ sát với mặt đất tạo ra tiếng ma sát chói tai, ngay sau đó thì những bước chân trở nên đều đều và thong thả.

Amy xuất hiện ngoài cửa, nàng cố gắng kiềm chế biểu cảm của mình, nhưng quầng sáng thay đổi liên tục trong mắt đã phơi bày cảm xúc thăng trầm của nàng.

Nàng trông có vẻ ngập ngừng, muốn chào Bologo một cách thân mật nhưng lại xấu hổ vì có rất nhiều người xung quan. May thay, Amy chỉ sững sờ một lúc vì biết rằng có một vấn đề khác quan trọng hơn những điều này.

"Chúc mừng! Ngươi đã thăng cấp thành công lên Nguyện Cầu Giả."

"Thăng cấp?"

Nét mặt đờ đẫn của Bologo dần trở nên nhiều màu sắc. Do đã trải qua quá nhiều điều khủng khiếp trong ngày hôm nay nên Bologo hoàn toàn quên mất nghi thức thăng cấp.

Kêu gọi Aether, những vệt sáng rườm rà được phủ dày đặc trên thân Bologo. Lần này ma trận giả kim không chỉ bao phủ khắp cánh tay của hắn mà còn mở rộng ra cả ngực và vai.

Sức mạnh vượt xa so với trước đây đang tràn ngập cơ thể Bologo vào lúc này, một lần nữa hắn cảm nhận được mình có thể ảnh hưởng đến hướng phát triển của ma trận giả kim.

Đã đến lúc quyết định khuynh hướng của bản thân và hoàn thành quá trình thăng cấp của Chinh Chiêu Chi Thủ để nhận được Năng lượng bí mật mạnh mẽ hơn.

Bị mọi người vây quanh nên Bologo cảm thấy có gì đó không đúng lắm, liền hỏi: "Bailey đâu?"

Mắc rất mệt mỏi với vị Bộ trưởng điên khùng của Lõi Lò Thăng Hoa này, nhưng không thể không nói, kể từ khi mình trở thành Người thăng hoa, Bailey đã luôn cung cấp cho mình một sự hỗ trợ đầy đủ, bóng dáng của nàng xen xuốt trên con đường thăng cấp của mình.

Mặc dù không muốn thừa nhận trên một góc độ nào đó, Bailey cũng là một trong số ít bạn bè của mình.

Quyền năng của Cyrin Kogardel được nối tiếp trong tay mình, với tư cách là một học giả, Bailey lẽ ra sẽ không bỏ lỡ thời điểm mình quyết định hướng đi mới đúng, nhưng tại sao hiện tại nàng lại không có ở đây.

Đối mặt với câu hỏi của Bologo, biểu cảm của một số người có vẻ phức tạp, Amy cũng vậy, tâm trạng của nàng chùng xuống, rồi nhìn Bologo với vẻ thương hại và lo lắng.

Nàng đến gần hơn, đưa tay ra và xoa đầu Bologo như thể đang vuốt ve một con chó cưng.

"Bologo... không sao đâu, chỉ cần được điều trị là mọi thứ sẽ ổn thôi."

Amy trông như sắp khóc khi nói câu này.

"Hả?"

Bologo sốc tại chỗ.

"Đúng đúng đúng, Bologo, chỉ cần nghe lời bác sĩ tâm lý hơn nữa, uống thuốc đúng giờ thì không có chuyện gì là không thể vượt qua."

Palmer giờ cũng đứng dậy, buồn bã nhìn Bologo.

Khi Amy nhìn Bologo theo cách này thì Bologo còn thấy ổn, nhưng khi bị ánh mắt tràn ngập sự thương hại của Palmer nhìn vào, Bologo bỗng thấy một nỗi giận không tên, từ khi nào mình cần con quỷ xui xẻo này thương hại?

"Khoan đã, các ngươi đang làm gì?"

Bologo dịch mông của mình về, giữ một khoảng cách an toàn với họ.

Cảm giác kỳ quái, quá kỳ quái, như thể khi ngươi thức dậy, một đám người quây quần bên giường ngươi, nhìn ngươi chằm chằm, khóc lóc như thể ngươi mắc một căn bệnh nan y nào đó, và mọi người chuẩn bị vượt qua niềm vui cuối cùng trong cuộc đời cùng ngươi.

Thật tuyệt khi có một nhóm bạn như vậy...

Vấn đề là, Bologo là kẻ bất tử! Đừng nói là bệnh nan y, cho dù bây giờ hắn có tự bắn vào đầu thì cũng chỉ cần vài phút là có thể đứng dậy.

"Bologo...xin lỗi, ta đã đi quá xa."

Một giọng nói quen thuộc vang lên từ ngoài cửa, Bailey xuất hiện với đôi mắt đỏ hoe, như thể vừa mới khóc rất nhiều.

Bologo đã hoàn toàn choáng váng, diễn biến của cốt truyện đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Bologo phải dụi mắt và tự hỏi liệu mình có nhìn nhầm không.

"Các ngươi đang làm cái gì a!"

Bologo hiểu sâu sắc cái gọi là "quỷ dị".

Nếu tỉnh dậy bị bao vây bởi một đám ác ma thì Bologo sẽ cho rằng điều này là bình thường, sẽ giữ tâm lý bình tĩnh nện vỡ đầu từng tên một.

Nhưng bây giờ thì khác, rõ ràng là mình đang cảm thấy rất sung sức, tuy nhiên từ ánh mắt của những người này thì cứ như thể mình đã gặp phải một nỗi thống khổ nào đó.

Nếu cuộc gặp gỡ với phi hành gia là một sự đau khổ thì Bologo cho rằng điều đó đúng, nhưng làm sao họ biết được chuyện xảy ra ở khoảng không hư vô.

"Bologo, không sao đâu, tất cả mọi người đều biết áp lực của ngươi rất lớn, không phải cố tỏ ra mạnh mẽ nữa, cũng đừng tự sát."

Amy nhìn Bologo với vẻ bi phẫn, sau đó đặt tay lên vai Bologo.

“Bọn ta đã tìm bác sĩ tâm lý tốt nhất cho ngươi.” Hart dùng sức gật đầu.

Mỗi người ở đây ít nhiều đều đã từng trải qua sóng to gió lớn, nhưng chưa ai từng thấy qua ở nghi thức thăng cấp lại người tự sát. Tất cả mọi người đều sững sờ, ngay cả đám sư đồ mặc áo choàng trắng phía sau cửa sổ quan sát cũng đứng đờ ra tại chỗ.

Dưới sự giải cứu khẩn cấp, Bologo đã được đưa đến Viện điều dưỡng Biên Giới, trên đường đi mọi người đều không hiểu tại sao Bologo lại làm như vậy, là một chuyên gia lý trí, hắn đã thực hiện một hành động điên rồ vào thời điểm quan trọng nhất.

Hart từ từ giơ tay lên và kể với những người khác về cảnh hắn nhìn thấy Bologo tự sát trong phòng thực chiến. Sau đó là Palmer cũng nói về xu hướng tự hủy hoại bản thân của Bologo.

Sau cuộc trò chuyện, dưới sự thúc đẩy của trí tưởng tượng, Bologo nghiễm nhiên được định hình thành một người đàn ông đáng thương, bề ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong đang bên bờ vực sụp đổ.

"Ô ô ô, Bologo..."

Palmer đang lau nước mắt, nhưng Bologo có thể thấy rõ hắn không hề khóc. Tên khốn này đang giả vờ! Chắc chắn hắn đã biết chuyện gì đang xảy ra nhưng không chịu nói cho người khác.

Bologo muốn lớn tiếng phàn nàn về những điều này, nhưng vẫn không chịu nổi được màn bày tỏ cảm xúc của những người khác.

Amy là người đầu tiên ôm và bày tỏ sự quan tâm đối với Bologo, theo sau là Hart, sau từng thớ thịt rung lắc, Bologo cảm thấy mình sắp bị bóp chết, Church cũng nghiêng người, đặt một tay lên Bologo...

Chẳng mấy chốc, mọi người trong phòng đã tập trung lại với nhau, với Bologo ở giữa. Trong cảm xúc dâng trào, Bologo bối rối và choáng váng, như thể hắn không nên xuất hiện ở đây.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Tú X Đường] Ngươi Nhìn Cái Gì?

Copyright © 2022 - MTruyện.net