Đông Thành, tứ quốc, chín xứ Cửu Địa, quỷ nhân xuất thế, thân vác nắp quan, tiến về phía trước, quyết không ngoái đầu.
Bắt đầu muộn, không có nghĩa là về đích hận đời, không hận người, đời ta vô sầu.
Trần Bạch Hoàng ta đời này đắng cay đã đủ, mật ngọt chưa trải, quyết tiến không lùi. Dù có là quân cờ, ta cũng phải làm tướng. Dù có là sâu kiến, ta cũng phải sống tốt. Thế nhân cười nhạo ta khờ, không quan trọng, có mỹ nhân ở bên, hết thảy đều ý nghĩa.