Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Long Linh Linh cũng đi cùng đến đồn cảnh sát.
“Đội trưởng Tần, chủ tịch của chúng tôi chắc chắn không cố ý mưu sát đâu, có thể chỉ là hiểu lầm thôi”, Long Linh Linh cuống cuồng nói.
Đội trưởng Tần trả lời: “Tất cả đều phải có chứng cứ, chúng tôi sẽ cố gắng, nhưng mà… cậu ấy cho người đập phá tất cả các khu vui chơi của Thanh Ngư, lại còn đánh Lý Phàm rất nặng tay ở bệnh viện nữa…”.
“Nếu muốn thắng, thì chỉ còn cách thuyết phục họ rút kiện”.
Long Linh Linh cứng họng, rút đơn kiện ư?
Sao có thể?
Lý Phàm hận Bạch Diệc Phi đến tận xương tủy, không bao giờ có chuyện rút đơn kiện.
Toàn bộ cửa hàng của Thanh Ngư đã bị đập nát, hắn cũng không bao giờ rút đơn.
Còn Tôn Huy thì lại càng khó nhằn, vì vấn đề liên quan đến cả tính mạng thì càng không thể rút đơn kiện.
“Trợ lý Long mau đi tìm luật sư đi! Đó mới là cách có lợi nhất cho cậu ấy”, Tần Hoa khuyên nhủ.
Long Linh Linh bỗng như bừng tỉnh, ừ nhỉ, cô phải đi tìm luật sư ngay lập tức, biết đâu luật sư còn có thể gột tội được cho Bạch Diệc Phi.
Long Linh Linh ngay lập tức quay về Hầu Tước, còn chưa kịp tìm luật sư thì Trương Vinh đã tìm đến.
“Tôi nghe nói chủ tịch bị cảnh sát bắt rồi à? Có thật không vậy?”, Trương Vinh căng thẳng hỏi.
Long Linh Linh không dám phủ nhận vì việc cảnh sát đến Hầu Tước rõ ràng đến như vậy, cũng có rất nhiều người đã nhìn thấy: “Vâng, nhưng tôi đã đi hỏi rồi, chỉ là hiểu lầm thôi chứ không liên quan đến chủ tịch”.
Trương Vinh nghe vậy thì hoài nghi hỏi lại: “Vậy thì bây giờ chủ tịch đâu?”
“Có chút việc cá nhân nên về rồi”.
Long Linh Linh không thể cho người khác biết chuyện Bạch Diệc Phi đang trong đồn cảnh sát, nếu không thì Hầu Tước như rắn mất đầu sẽ càng khó quản lý.
Trương Vinh bán tín bán nghi: “Vậy cũng được. À đúng rồi, tôi thấy hôm nay tàu hàng xuất của chúng ta có chút vấn đề, đang bị phía hải quan giữ lại. Việc này rất gấp, cô phải báo cáo với chủ tịch đấy”.
“Chắc chắn rồi”, Long Linh Linh gật đầu.
Sau khi Trương Vinh đi, Long Linh Linh cười khổ sở. Cô ấy biết đi đâu để báo cáo với chủ tịch đây? Vừa rồi ở đồn cảnh sát Tần Hoa còn không cho cô ấy gặp mặt Bạch Diệc Phi!
…
Ngày hôm sau, vừa sáng sớm đã thấy Diệp Ngải đến Hầu Tước.
Trong phòng khách.
Long Linh Linh miễn cưỡng cười: “ Chủ tịch Diệp đến vì chuyện gì sao?”
Diệp Ngải khẽ nhoẻn miệng cười: “Việc rất quan trọng, đó chính là thu mua Hầu Tước”.