Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Một Đêm Bảy Năm
  3. Một Đêm Bảy Năm - Chương 22
Trước /25 Sau

Một Đêm Bảy Năm

Một Đêm Bảy Năm - Chương 22

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Lan Ninh trong lòng lộp cộp một cái, vội vàng hỏi: “Là thân thể không thoải mái, hay là người đàn ông của cậu lại sao nữa?”

Khương San San cười khổ nói: “Cũng chỉ có hai cái đó mà thôi.”

Lan Ninh duỗi tay sờ sờ trán cô ấy, cô ấy đâu có phát sốt, Khương San San nói: “Ăn trước đi, ăn no rồi nói. Cũng không phải chuyện lớn gì.” Bản thân cô ấy không có khẩu vị gì, cũng không muốn làm cho Lan Ninh cũng ăn không ngon.

Lan Ninh ăn hai ba miếng đã no, lôi kéo cô ấy tìm một tiệm cà phê yên tĩnh, hỏi: “Nói đi, đến cùng là chuyện gì?” . ngôn tình hài

Khương San San nhắm mắt lại, nói: “Tớ cảm thấy anh ta dường như ngoại tình.”

Lan Ninh sửng sốt một lúc lâu, mới nói: “Cậu phát hiện?”

“Có loại cảm giác này, không có tận mắt chứng kiến.” Khương San San đáp.

Người ta đều nói trực giác của phụ nữ rất chuẩn, hơn nữa sự thay đổi của người đàn ông làm sao có thể giấu được người luôn kề cận bên gối, cho nên những lời Khương San San nói, Lan Ninh là rất tin tưởng, chỉ là phải khuyên nhủ tượng trưng: “Cậu cũng đừng nghĩ loạn. Có lẽ là cậu nghĩ sai rồi sao.”

“Cậu không phải không biết, giữa bọn ta thật ra hơn nửa năm nay rất lãnh đạm. Anh ta thường xuyên đi công tác, một tháng có khi hơn phân nửa thời gian là ở bên ngoài, ngẫu nhiên mới trở về một lần. Bọn ta lúc trước thật ra sớm đã có vấn đề. Lúc trước chỉ là tớ lựa chọn giả bộ hồ đồ, anh ta cũng đã thu tâm, nhưng là dã tâm, sao có thể thu về đây? Gần đây lại lập lại một lần nữa.” Khương San San nói.

Lan Ninh thở dài, nói: “Tớ thấy cậu nghĩ như vậy cũng không giải quyết được gì, không bằng cậu dứt khoát trực tiếp hỏi thẳng anh ta đi, xem anh ta nghĩ như thế nào.”

Khương San San hai mắt đỏ lên, đợi hơn nửa ngày, mới nói: “Tớ biết, chỉ là luôn cảm thấy những lời này mà nói ra miệng, liền thật sự đi đời luôn.”

Ý của cô ấy Lan Ninh cũng hiểu, tình cảm mấy năm, nếu là thật cứ như vậy mà đi đời luôn, tổn thương cũng là Khương San San. Đôi khi con người ta luôn vô thức muốn tìm một cái vỏ bọc để nhốt mình lại, cho rằng như vậy là có thể đem những chuyện đã xảy ra ở bên ngoài che kín lại, thật ra thì, đã xảy ra chính là đã xảy ra, có một số việc bạn muốn tránh cũng không nhất định tránh được việc nó bung mở ra.

Cho nên, Lan Ninh khó khăn nói: “Cái gọi là đau dài không bằng đau ngắn. Cậu đừng sa sút như thế này, nên nói rõ ràng. Mặc kệ là tốt hay là hư, cũng nên có cái quyết định.”

Nói thật, Lan Ninh cũng không quá xem trọng hôn nhân của Khương San San. Có mẹ chồng cường thế không nói đạo lý còn nhiều chuyện như vậy, người đàn ông kia dù tốt, cô cũng không cảm thấy Khương San San sẽ có bao nhiêu hạnh phúc. Từ xưa đến nay, có bao nhiêu đoạn nhân duyên tốt đẹp đều tan vỡ trong tay những mẹ chồng như thế.

Đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà Lan Ninh không dám tin tưởng Song Thư Vân. Tuy bọn họ đã chung sống cùng nhau, hơn nữa những ngày tháng vừa qua cũng rất vừa lòng, nhưng cô lại không dám nghĩ đến chuyện kết hôn, cha mẹ Song Thư Vân so với cha mẹ chồng của Khương San San càng thêm không thể làm người ta chập nhận được. Nếu không, cô và Song Thư Vân nói không chừng con cái đều có thể đi mua nước tương rồi.

Thậm chí Song Thư Vân không chỉ một lần ám chỉ qua với cô, muốn kết hôn, thậm chí nhắc đến chuyện con cái, nhưng Lan Ninh đều chuyển đề tài, cô căn bản là không dám nghĩ đến những chuyện này. Bởi vì cô vẫn luôn không hỏi qua cha mẹ Song Thư Vân như thế nào rồi. Tuy Song Thư Vân nói hiện tại anh đã có thể tự mình làm chủ, nhưng những kí ức đã qua đã để lại trong trí nhớ cô quá sâu đậm. Vả lại đúng như lời Khương San San nói, loại quan hệ huyết thống này chỉ có chết mới có thể kết thúc.

Cô cũng không thể nói với Song Thư Vân, chờ cha mẹ anh chết rồi, chúng ta lại bàn đến chuyện kết hôn. Cho nên đề tài nầy vẫn luôn để ở đấy.

Bởi vì cô đã quyết định, coi như không thể làm vợ chồng, làm tình nhân cũng khá tốt, hơn nữa cô cũng đã cho hai bên một kỳ hạn, chính là trước sinh nhật năm 30 tuổi của cô, không thể làm vợ chồng, đoạn quan hệ này liền kết thúc.

Khương San San trầm mặc một hồi, mới nói: “Cậu nói nếu anh ta thật sự ở bên ngoài có người khác, tớ mấy năm nay bị coi là gì?”

“Đàn ông muốn thay lòng đổi dạ, cũng giống như trời muốn đổ mưa, để anh ta đi thôi. Chẳng lẽ cậu còn muốn cứu vãn? Nhưng đàn ông đã thay lòng, là làm sao cũng không thể cứu vãn quay về nữa.” Lan Ninh khuyên nhủ.

“Tớ biết, cho nên tớ rất đau khổ.” Khương San San thẳng thắn nói.

“Được rồi, đừng suy nghĩ như vậy nữa. Cậu hiện tại liền gọi điện thoại cho anh ta, trực tiếp hỏi anh ta, quan hệ vợ chồng này của hai người còn cần duy trì hay không. Anh ta nếu không muốn, liền trực tiếp trở về ly hôn.” Lan Ninh nói.

Nhưng Khương San San thử vài lần cũng không gọi điện cho anh ta, Lan Ninh biết cô ấy còn có một tia ảo tưởng, còn do dự.

Lan Ninh đau lòng nhìn cô ấy, nói: “Đau dài không bằng đau ngắn? Mau gọi đi.”

Khương San San quyết tâm, cuối cùng bấm gọi cho người đàn ông đó, nhưng đối phương lại tắt máy.

Quảng cáo
Trước /25 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Khi Giỏi Giang Đụng Độ Ngổ Ngáo

Copyright © 2022 - MTruyện.net